Tìm bài cũ

28.6.11

Thư gửi chú Nguyễn Xuân Diện và 90 nhân sỹ vì đất nước


Thư gửi chú Nguyễn Xuân Diện và 90 nhân sỹ vì đất nước


Xin chào chú Nguyễn Xuân Diện,

Cháu chính là người thanh niên ở Sài Gòn đã cầm tấm biểu ngữ phản đối Trung Quốc xâm lược lãnh hải Việt Nam và đứng bất động hướng về Lãnh sự quán Trung Quốc ở góc ngã tư đường Phạm Ngọc Thạch – Nguyễn Thị Minh Khai buổi trưa ngày Chủ Nhật 05 tháng 06 năm 2011 vừa rồi.

Trước tiên, cháu xin lỗi chú vì sẽ không nói rõ danh tánh, tên tuổi của mình khi viết thư này gửi chú. Hi vọng là qua cách xưng hô, chú hiểu rằng cháu hoàn toàn tôn trọng chú một cách đúng mực. Và sở dĩ cháu không nêu tên tuổi của mình chỉ là để muốn tất cả mọi người (kể cả các nhân viên an ninh, công an đã làm việc với cháu) hiểu rằng cháu đã đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược và đã làm 1 hành động “không giống ai” đó không phải để gây tiếng vang hay tạo dấu ấn cá nhân gì cả như 1 số nhân viên an ninh đã cho là như thế.

Cháu chưa gặp chú bao giờ, cũng không biết gì nhiều về chú, chưa từng giao tiếp. Hôm nay, cháu quyết định viết thư này gửi chú sau khi đọc được Bản Tuyên Cáo Đặc Biệt của 90 nhân sỹ mà trong đó có chú đồng ký tên, để nói lên một số cảm nhận, suy nghĩ và trăn trở của mình về tình hình hiện tại của đất nước trước họa xâm lược bành trướng đến từ đất nước láng giềng Trung Quốc.

Cháu hoàn toàn ủng hộ và có chung suy nghĩ, lập trường với 4 điểm tuyên bố trong bản Tuyên Cáo trên. Chính vì vậy cháu viết thư này gửi chú để một lần nữa khẳng định điều đó, đồng thời trình bày thêm một số chi tiết và cảm nhận xung quanh vấn đề này với mong muốn là góp 1 chút sức lực, tiếng nói của mình để giúp cho tình hình đất nước sáng sủa, tốt đẹp hơn.

Sau khi cuộc biểu tình tuần hành chống hành động xâm phạm lãnh hải, phá hoại tài sản thuộc chủ quyền Việt Nam của 3 tàu hải giám Trung Quốc cũng như thái độ gây hấn, chủ trương xâm lược của đất nước láng giềng này kết thúc lần đầu tiên chiều ngày 05 tháng 06 thì cháu được 4 người đi trên 2 xe gắn máy tự nhận là “an ninh thành phố” mời uống càfe khi đang trên đường từ nhà đến chỗ làm vào trưa hôm sau, tức thứ hai ngày 06/06/2011. Vì không nghĩ rằng họ là “hàng giả” nên mặc dù cách mời càfe rất không được lịch sự cũng như họ chẳng nói danh tánh, chức vụ nhưng cháu vẫn đồng ý vào quán càfe gọi là “trao đổi” với điều kiện duy nhất là họ trả tiền nước mà không cần họ phải xưng danh. Họ không đem theo giấy tờ gì, chỉ trao đổi miệng xung quanh vụ việc cháu đi biểu tình chống Trung Quốc vào ngày hôm trước 05/06. Họ giải thích những điều hệt như những gì mà ông trung tướng hải quân và thầy hiệu phó trường ĐH KHXH&NV đã cố thuyết phục đoàn biểu tình giải tán hôm Chủ Nhật. Cháu đã trình bày lại tất cả cảm nhận, suy nghĩ của mình về những hành động gây hấn gia tăng trên biển Đông của Trung Quốc cũng như lý do, nhận thức về việc đi biểu tình ngày Chủ Nhật của mình và tranh luận về những lợi và hại khi biểu tình như thế. Buổi “trò truyện” không mấy căng thẳng và nhìn chung là không có gì bức xúc, cháu cũng tin rằng họ đã hiểu được lý do, mục đích, ý nghĩa việc đi biểu tình chống Trung Quốc của cháu. Kết thúc, họ chỉ bảo rằng không muốn cháu đi nữa vì cũng không giải quyết được gì. Cháu khẳng định không việc làm nào là không có ý nghĩa và nhấn mạnh rằng nếu Trung Quốc còn tiếp tục gia tăng sức ép và làm căng thẳng thêm tình hình biển Đông, cháu sẽ tiếp tục xuống đường và cháu hi vọng rằng cơ quan an ninh sẽ không làm khó dễ vì sau buổi trao đổi, cháu nghĩ họ hiểu được tâm tư, tình cảm, suy nghĩ thực sự của cháu trước vấn đề trên.

Thế nhưng,

Sau đó, vào sáng ngày 09/06/2011, Internet và tiếp theo là báo chí chính thống đã lại loan tải hình ảnh tàu Trung Quốc cắt cáp của tàu Viking II thuộc tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam, một lần nữa vẫn là ở vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam. Và thế là sáng Chủ Nhật ngày 12 tháng 06, cháu lại đến trước Lãnh sự quán Trung Quốc số 39 Nguyễn Thị Minh Khai để biểu tình phản đối. Nhưng không suôn sẻ như ngày 05/06, ngay khi cháu vừa tiến vào công viên 30/4 góc đường Alexandre De Rhodes và Phạm Ngọc Thạch thì từ bên kia đường, 5-6 người thanh niên xông qua, tay chỉ thẳng mặt cháu và hét to “nó đó” rồi họ chụp tay, ghì cổ đưa cháu lên 1 chiếc xe máy vừa trờ tới và chở thẳng vào Ủy Ban Nhân Dân Quận 1 đường Lê Duẩn trước sự chứng kiến đầy e dè, không kịp phản ứng của một số người đứng gần cháu ở công viên. Lúc đó, cháu đã nghĩ rằng, vậy là những người an ninh đã nói chuyện với cháu ở quán càfe và những người bắt cháu đi sáng nay họ không biết nhau, hay là những người an ninh hôm trước chỉ giả vờ hiểu thiện chí của mình?!

Cũng may, không như những người đã đưa cháu đến, những người ngồi làm việc thì tỏ ra lịch sự, dễ chịu và hòa nhã hơn. Sau khi trao đổi, tra hỏi, lấy tường trình về lý lịch, về sự việc biểu tình ngày 05/06 và sự việc sáng ngày hôm đó 12/06 thì cháu phải ngồi trong phòng cho đến tận chiều. Có nước uống, chỉ thiếu cơm trưa. Ở đó, các anh an ninh không cho dùng từ bị bắt cũng như tạm giữ mà chỉ được dùng từ “mời làm việc”, 1 lời mời hơi thiếu thiện chí, có chút thô bạo trong đưa đón, không được ăn trưa và chẳng thể khước từ. Nhưng cũng không sao, vì ngày hôm đó các anh ấy bận rộn quá nên thôi mình tự cho mình cái quyền thông cảm vậy với lại ngồi không như thế mà ăn cơm bằng tiền thuế của mọi người thì cũng… khó coi.

Thôi cháu kể lại chút chuyện riêng gọi là những ấn tượng chẳng bao giờ phai được thế, chứ cũng không muốn nói nhiều vì nó rất dễ tạo ra cảm giác thiếu thiện cảm giữa những người có liên quan trong đó với nhau.

Trong bối cảnh đất nước hiện nay, khi họa ngoại xâm 1 lần nữa đã lăm le quay trở lại và từng giờ từng phút chực chờ, điều cháu mong muốn nhất là dân tộc Việt Nam thực sự đoàn kết, thống nhất một lòng để gìn giữ quê hương, chống quân bá quyền xâm lược. Cháu chỉ là 1 công dân trẻ vô danh tiểu tốt nên có lẽ vì thế mà những lần làm việc với cơ quan an ninh vừa qua họ có vẻ không muốn lắng nghe vì cho rằng cháu ấu trĩ, bồng bột lắm chăng. Vì vậy, cháu muốn nhờ thông qua chú cũng như các bậc nhân sỹ có tên tuổi gửi gắm những suy nghĩ tận đáy lòng mình đến họ cũng như đến tất cả những ai còn quan tâm đến vận mệnh đất nước hôm nay.

Một ngày ngồi tại Ủy Ban Nhân Dân Quận 1 – nơi được mượn tạm để cơ quan an ninh làm việc với những người đi biểu tình chống Trung Quốc bị đưa vào đó, cháu đã chứng kiến nhiều sự việc thật sự đáng buồn. Mà bây giờ, cháu sẽ kể ra đây như một nhận định của mình để mọi người có rảnh thì cùng nghĩ ngợi chút xem sao.

- Hôm đó, có những bạn khi bị mời vào làm việc đã vì sợ hãi mà khai rằng có người lôi kéo các bạn ấy tham gia biểu tình và sẽ có tiền thưởng. Cháu thì tin chắc là không bao giờ có chuyện đó, có chăng là lần đầu tiên các bạn này đối diện với cơ quan công an, lại với những hành động “mời làm việc” không lấy gì làm thiện cảm nên đã sợ mà nói thế cho mau xong chuyện. Nhưng đó là 1 sự “mau xong chuyện” thật đáng buồn, vì bỗng dưng nó đánh mất đi hình ảnh và ý nghĩa hết sức trong sáng và cao đẹp của chính các bạn ấy và tất cả mọi người khi tham gia tuần hành yêu nước. Cũng vì những lời khai ấy mà câu khẳng định trong bản tường trình của cháu “tôi tự nguyện đến đây một mình, để biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam, hoàn toàn không chịu sự xúi giục, lôi kéo của bất kỳ cá nhân, tổ chức nào” đã bị 1 số nhân viên an ninh đặt vấn đề và không tin là như thế. Cháu nghĩ, thái độ trên của các bạn ấy đã vô tình làm gia tăng căng thẳng giữa cơ quan an ninh nhà nước và nhân dân khi mà không có một niềm tin nào được khẳng định. Không phải lỗi của các bạn ấy, lại càng không thể trách các bạn ấy được vì lòng yêu nước của các bạn ấy đã bị đối xử không mấy ôn hòa nên sự sợ hãi vũ lực là điều đương nhiên một người bình thường sẽ cảm thấy.

- Ngược lại, tại nơi cháu bị mời làm việc hôm đó cũng có một vài bạn rất kiên quyết, cứng rắn đã thể hiện thái độ bất hợp tác bằng cách im lặng không làm việc với phía an ninh. Theo suy nghĩ riêng của cháu, cháu thấy như thế cũng không phải là 1 cách hay. Bởi vì, ngày hôm đó là ngày người Việt Nam thể hiện lòng yêu nước chống họa ngoại xâm từ phương Bắc của mình. Thái độ như thế đã vô tình làm gia tăng căng thẳng và đẩy lực lượng an ninh với người biểu tình vào thế đối đầu nhau, trong khi tất cả đều là người Việt Nam. Và người Việt Nam nào lại không căm phẫn trước hành động bá quyền Trung Quốc. Cháu đồng ý rằng các bạn đó không sai, không hề sai nhưng cháu nghĩ những giây phút đó không còn phải là lúc để giải quyết cho sòng phẳng, rạch ròi chuyện anh – tôi ai đúng ai sai mà nên 1 điều rằng khi đó ai kiềm chế được thì hãy cố gắng bỏ qua những tiểu tiết vì mục đích chung. Người an ninh có nhiệm vụ của họ, có mệnh lệnh cấp trên để phải tuân theo, chứ cháu tin ai lúc đó ai chả sục sôi lòng yêu nước. Chính vì vậy, cần làm sao để cơ quan an ninh và người biểu tình gần nhau hơn, hiểu nhau hơn là điều quan trọng, hơn là để những người an ninh buộc phải có những hành động không hay, không đúng chỉ để khống chế lòng yêu nước của chính dân mình.

- Cháu không dám chê trách cách xử lý tình huống của các bạn ấy, vì rõ ràng họ phải chịu những áp lực lớn và căng thẳng trong khi lại chỉ là những người trẻ với tấm lòng yêu nước quá thơ ngây. Nhưng chỉ là thấy buồn vì một bối cảnh như vậy lại đang là 1 thực tế diễn ra trên đất nước mình.

- Với suy nghĩ đó, cháu chọn lựa giải pháp cho mình là hợp tác. Hợp tác không có nghĩa là khuất phục, mà là thể hiện thái độ tôn trọng lẫn nhau với tinh thần đối thoại, lắng nghe, suy nghĩ và thượng tôn sự thật. Hợp tác thẳng thắn, rõ ràng và kiên định để vừa giúp những người an ninh hoàn thành nhiệm vụ vừa giúp họ hiểu rõ tâm tư, suy nghĩ của mình. Chính vì vậy, thậm chí cả tên của những người làm việc với cháu, cháu cũng còn không để ý vì biết họ chẳng thể nào là “hàng giả” ở đâu ra được. Nhờ giữ được thái độ tôn trọng lẫn nhau và buổi làm việc của cháu không căng thẳng, cũng không đi ra ngoài vấn đề biểu tình chống Trung Quốc như 1 số bạn khác cháu thấy phải khai cả địa chỉ, password e-mail và blog. Căn bản, cháu là 1 công dân, mang dầy đủ giấy tờ tùy thân của mình để đi biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, đó là điều cháu chẳng có gì phải giấu diếm và khi cơ quan an ninh cần thì sẵn sàng cho họ biết, cũng coi như thể hiện được phần nào thái độ “dám làm – dám chịu trách nhiệm” của mình. Và mặc dù cháu là người cuối cùng được ra khỏi căn phòng tiếp dân của Ủy Ban Nhân Dân Quận 1 hôm đó, nhưng nhìn chung không có thái độ gì xấu hay tình huống nào căng thẳng trừ những giây phút cuối cùng khi chuẩn bị bước ra: 1 sếp an ninh có vẻ như chức lớn nhất nhì ở đó cấm cháu lần sau không được đi biểu tình chống Trung Quốc nữa, thì cháu cũng chỉ nhắc lại lời cam kết của mình rằng “nếu Trung Quốc tiếp tục lộng hành trên biển Việt Nam, tiếp tục hành vi xâm lược Việt Nam thì cháu sẽ tiếp tục đi và chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật”, mọi người có vẻ căng thẳng nhưng cháu vẫn được về.

- Có điều này nữa mà khi làm việc cháu đã rất muốn nói song họ không cho cháu nói, đó là cháu rất không đồng tình với cái lối suy nghĩ “mọi việc đã có đảng và chính phủ lo”. Thưa chú, hôm đó cháu đã khẳng định với họ rằng nếu chính phủ không có nhân dân thì không thể nào thắng được họa ngoại xâm từ Trung Quốc, cũng khẳng định rằng nếu Trung Quốc tiến hành chiến tranh đánh Việt Nam, cháu sẽ tình nguyện nhập ngũ và ôm súng đi hàng đầu tiên ra mặt trận. Nhưng họ vẫn luôn áp đặt rằng “mọi việc đã có đảng và chính phủ lo”. Đối với cháu, đó là 1 thái độ xem thường nhân dân và sỉ nhục lòng yêu nước của người Việt Nam, một dân tộc không đồng lòng, không đoàn kết, không tôn trọng lẫn nhau. Thế mà xã hội Việt Nam hôm nay đã mất lòng tin đến như vậy đấy, đến nỗi ai bộc lộ lòng yêu nước bằng trái tim và chọn lựa của mình thì cũng đều là “có thể có vấn đề”, chỉ vì đảng không chọn cách thể hiện ấy hay sao?!

- Trong khi đoàn kết, thống nhất, đồng lòng là những mong muốn mà cháu và có lẽ mọi người biểu tình những ngày ấy đều khát vọng đem đến, thể hiện cho nhà nước sống lại niềm tin thì dường như những điều tốt đẹp ấy bị từ chối một cách thẳng thừng và thậm chí là còn gay gắt. 05/06 là một ngày vui, nhưng cũng thực sự là 1 ngày buồn. Sau khi đoàn người diễu hành dọc các phố và quay trở về lại trước Lãnh sự quán Trung Quốc thì nơi này đã được phong tỏa kiên cố bằng các hàng rào barrier và một lực lượng an ninh, công an, csgt, cscđ, dân phòng, quản lý thị trường… dày đặc. Đoàn biểu tình đành dừng lại trước ngã tư Phạm Ngọc Thạch – Nguyễn Thị Minh Khai. Những phút giây trước đó là 1 ngày vui, nhưng đến lúc ấy đã thành 1 ngày buồn. Đoàn biểu tình nhất định muốn vượt qua, để đứng hiên ngang trực diện Lãnh sự quán Trung Quốc biểu dương lòng yêu nước trong khi phía an ninh cũng tỏ rõ thái độ cứng rắn và kiên quyết giải tán đoàn biểu tình. Một trung tướng hải quân đã được cử ra để thuyết phục mọi người giải tán về nhà. Những lời lẽ vẫn chỉ là những gì đã được lặp đi lặp lại bấy lâu nay mà mọi người đã thấy quá cũ kỹ và không hiệu quả. Đoàn biểu tình vẫn tiếp tục ở lại. Rồi đến thầy hiệu phó (hay hiệu trưởng gì đấy) trường ĐH KHXH&NV lại cố cầm loa thuyết phục mọi người giải tán. Vẫn những lý luận và giọng điệu không có gì mới mẻ. Một số thanh niên biểu tình đã tranh luận cứng rắn với thầy giáo này. Không những thế, 1 thanh niên trong đoàn biểu tình đã giành lấy loa phóng thanh và có những lời lẽ thiếu sáng suốt dành cho đám đông vẫn không bị thuyết phục ấy khiến 1 số bạn bị kích động. Lúc đó, cháu thực sự thấy buồn. Việt Nam là đây sao. Thấy rằng chẳng thể nào tranh luận vì căn bản mọi người khi đó đã chẳng còn ai chịu nghe ai, mà không thể nào giải tán như thế được, bằng mọi giá, đoàn biểu tình phải hiên ngang đứng đối diện và đi ngang qua Lãnh sự quán Trung Quốc để cho chúng thấy ý chí Việt Nam là không gì khuất phục được, để cho chúng thấy mọi người Việt Nam là một và sẽ không có chuyện người Việt Nam chặn đứng người Việt Nam chỉ vì 1 mối quan hệ ngoại giao với tên láng giềng đểu cáng. Và cháu đã quyết định giơ cao tấm biểu ngữ, đứng bất động tại chỗ hướng thẳng về phía Lãnh sự quán Trung Quốc để cho những kẻ ở trong đó hiểu rằng, người Việt Nam ôn hòa và yêu chuộng hòa bình, nhưng ý chí chiến đấu và tinh thần bảo vệ tổ quốc là bất diệt. Và kiên quyết, nếu hàng rào của người Việt Nam không mở ra cho người Việt Nam cùng nhau thể hiện tinh thần dân tộc thì nhất định không thả tay ra. Những giây phút đáng buồn tiếp tục kéo đến, khi mà một số người khi chứng kiến hành động của cháu đã tiến lại gần khích bác, châm chọc, mỉa mai và cười cợt. Một người an ninh tiến lại gần và thuyết giảng, cháu im lặng trong khi 1 bạn khác đã tiến lại và lên tiếng tranh luận với người an ninh. Rồi lại im lặng, rồi 1 sếp an ninh nào đó đã đứng từ phía sau những tấm barrier 1 lần nữa buông lời khích bác, rằng là cháu muốn tạo dấu ấn cá nhân, chơi trội để nổi tiếng, vẽ trò… Chưa 1 sự thất vọng và nỗi buồn nào nặng nề bằng, khi cháu đứng đó với mong ước rằng người Việt Nam sẽ thôi chia rẽ, sẽ thôi không chịu lắng nghe nhau, rằng cháu đứng đó, là để đại diện và thay thế cho tất cả những người Việt Nam yêu nước nào mà hôm đó không thể đến, không thể đứng đó hay đứng đó mà vì nhiệm vụ không thể biểu hiện lòng yêu nước của mình – những người an ninh, những người lính đứng gác trước Lãnh sự quán Trung Quốc, vậy mà 1 trong số họ lại buông những lời như thế. Nhưng cháu vẫn đứng, vì lúc đó nỗi thất vọng ấy cũng không còn nghĩa lý, mà điều quan trọng nhất là không đầu hàng Trung Quốc. Cũng thấy mừng, khi một số bạn dù không quen biết cũng lại tiếp nước cho cháu uống và cho cháu cả 1 cái nón đội cho bớt nắng. Cũng thấy vui hơn, khi mà vì hành động đó của cháu, đã có những cuộc tranh luận giữa 2 bên mà mọi người chịu lắng nghe hơn. Ít ra phải vậy chứ, người Việt Nam dù có vì hoàn cảnh, dù có bất đồng thì cũng nên tranh luận với nhau, hà cớ gì cứ phải căng thẳng, mâu thuẫn để cho bọn xâm lược Trung Quốc chúng cười. Rồi những giây phút cuối cùng, điều cháu mong muốn cũng đã tới khi 1 nhân viên an ninh tiến lại cầm tấm biểu ngữ thay cho cháu đồng thời lắng nghe xem cháu muốn điều gì. Và cháu đã yêu cầu điều đơn giản nhất: “Các anh, các chú công an hãy mở các tấm barrier, dẫn mọi người diễu hành ngang qua trước lãnh sự quán Trung Quốc rồi giải tán”. Điều đó được chấp thuận ngay. Ngày hôm ấy, cháu không kịp nói thêm gì vì các bạn lo sợ cháu quá mệt nên đã dìu đi và không cho nói gì hết, nhưng đó là chi tiết mà cháu đã muốn nói rằng nó có ý nghĩa nhất của ngày biểu tình hôm ấy, ít ra là với cháu. Cháu, lúc đó chính là đại diện cho nguyện vọng của nhân dân, của cả đoàn biểu tình mấy ngàn người sáng đó và đặc biệt là của những người nào còn ở lại cho đến tận giây phút cuối cùng. Và người an ninh kia, được xem như là người đại diện cho nhà nước. Nhà nước, hãy tiếp thu và tiếp tục nguyện vọng của nhân dân như cái cách mà người an ninh ấy đã tiếp lấy tấm biểu ngữ trên tay cháu và tiếp tục giơ cao đi ngang qua trước mặt bọn sứ quán Tàu. Đó mới là Việt Nam. Đó mới là dân tộc Việt Nam với dòng máu Lạc Hồng thực sự đồng tâm hiệp lực chống giặc ngoại xâm. Hình ảnh đó, cháu xem như 1 cái tát vào mặt dành cho bọn Tàu, rằng dù các người có lớn mạnh, nham hiểm đến đâu, có dùng thủ đoạn nào để chia rẽ người Việt Nam, để người Việt Nam chống lại chính nhau thì cuối cùng các người cũng vẫn phải thất bại. Và một Việt Nam đoàn kết, thống nhất đã cùng nhau rất ôn hòa, trật tự nhưng không kém hiên ngang và ngạo nghễ đi ngang qua mặt các người.

- Thế nhưng đã không thể có thêm 1 lần như thế khi mà sáng ngày Chủ Nhật tiếp theo 12/06/2011 cháu đã trở thành 1 trong những thanh niêm sớm nhất có mặt tại Ủy Ban Nhân Dân Quận 1 theo những lời mời cứng rắn và gượng ép. Tại đây, trong khi hầu hết những người an ninh qua thái độ khiến cháu nhận thấy rằng họ hiểu và cảm nhận được tâm tư của cháu qua hình ảnh 7 ngày trước thì vẫn có người hỏi cháu rằng “mày đứng như vậy rồi được bao nhiêu?”. 1 câu hỏi chà đạp lòng yêu nước mà cháu nghĩ rằng sẽ không có nhiều người như cháu để có thể im lặng và tha thứ cho anh ta ngay lúc đó đồng thời biện hộ giúp anh ta rằng, có lẽ do anh ta mới lấy lời khai của cái bạn thanh niên nói rằng có người rủ biểu tình và hứa sẽ thưởng tiền. Sau đó, những người an ninh khác làm việc thì thẳng thắn, tôn trọng cháu hơn. Họ cũng cố gắng để cháu hiểu và thông cảm rằng họ có nhiệm vụ phải đảm bảo an ninh, trật tự và quan trọng nhất là chủ trương, chính sách của nhà nước. Cháu đã nhấn mạnh rằng cháu đi thể hiện thái độ phản đối Trung Quốc chứ không phản đối công an hay tìm cách gây chuyện chống lại họ, không những vậy còn rất tôn trọng việc họ phải thực thi nhiệm vụ cũng như sẽ rất biết ơn nếu như họ cố gắng làm tốt nhiệm vụ giữ gìn trật tự và bảo vệ đoàn người yêu nước biểu tình. Một anh an ninh trẻ đã than rằng “ngoại xâm chống chưa xong giờ còn phải đối phó với các ông”, nghe mà ngao ngán. Ngao ngán vì với lối suy nghĩ ấy, người an ninh đó, rõ ràng đã đặt họ - nhiệm vụ của họ và những người biểu tình - lòng yêu nước của nhân dân vào vị thế đối đầu nhau trong khi người biểu tình chắc chắn không ai muốn thế. Chẳng phải ngày 05 tháng 06 đã diễn ra rất ôn hòa và trật tự đó thôi.

- Rồi họ nói nhiều về vấn đề quan ngại rằng sẽ có những người xấu lợi dụng cuộc biểu tình để gây rối, xuyên tạc hoặc thậm chí là khủng bố, bạo loạn. Cũng có lý với tình hình rối ren và phức tạp của Việt Nam hiện giờ. Nhưng cháu và họ lại đưa ra 2 cách giải quyết vấn đề hoàn toàn trái ngược. Họ thì bảo, chính vì vậy, họ phải nghiêm cấm biểu tình và khuyên cháu không nên đến những nơi “nhạy cảm” như thế để làm phức tạp thêm tình hình và có thể gây nguy hiểm cho chính mình. Trong khi, cháu lại trình bày rằng, nếu như thế nhà nước nên nhanh chóng xúc tiến luật biểu tình để hợp thức hóa và có thể quản lý được, như vậy sẽ không lo bị ai lợi dụng những tình huống đó để gây rối loạn, mất trật tự. Song, có vẻ như đó là 1 ý kiến không được lắng nghe. Họ bảo rằng, bây giờ nhà nước chưa cho phép thì không được biểu tình, cháu bảo rằng những giờ phút thế này chính là thực tiễn để nhà nước đưa ra các điều luật biểu tình cho chính xác và phù hợp. Hơn nữa, lẽ ra nếu quan ngại những vấn đề như những người tham gia bị kích động, xúi giục… thì lại càng cần phải để cho những người giữ vững được lập trường và tư tưởng như cháu được tham gia, bởi chính những người như cháu sẽ là nhân tố đảm bảo ý nghĩa của việc biểu tình, đảm bảo sự trong sáng, minh bạch, giữ gìn trật tự, tính ôn hòa cho cuộc biểu tình. Và mặc dù sự thật hiển nhiên rằng hôm 12/06 ấy cháu đã bị giữ lại nhưng việc biểu tình vẫn diễn ra. Chứng tỏ rằng có cấm đoán cháu thì cũng đâu thể ngăn cản được việc ấy. Phải, chẳng có thứ gì có thể nhốt giữ lòng yêu nước cả. Nhưng không. Họ vẫn bắt cháu phải cam kết rằng lần sau không được đi biểu tình chống Trung Quốc nữa. Và cháu đã ghi vào bản cam kết rằng, nếu lần sau tiếp tục biểu tình, cháu sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm trước pháp luật. Không biết đến bao giờ, người ta mới tin vào cái gọi là nhiệt huyết và lòng yêu nước trong sáng của nhân dân chú nhỉ?

- 19 tháng 06, cháu không đi biểu tình. Không phải vì sự đe dọa đó, mà chỉ bởi đơn giản cháu nghĩ, Trung Quốc đã tỏ ra e dè và không còn lớn lối, ngang ngược trắng trợn như 2 lần trước đó nữa nên để tránh gia tăng căng thẳng giữa chính những người Việt Nam với nhau (an ninh công an và nhân dân quần chúng) cháu quyết định ở nhà. Và người nhân viên nhà nước đến cùng anh công an khu vực hôm đó có lẽ đã hơi bị chút ngạc nhiên khi họ vào nhà mà thấy cháu còn đang ngủ. Người trung niên nói là ở bên tuyên giáo quận, cháu cũng không để ý lắm vì chẳng có ý định phản kháng gì. Chú ấy bảo rằng đến thuyết phục cháu ở nhà, không đi biểu tình thêm nữa, hành động biểu tình thể hiện lòng yêu nước là đáng hoan nghênh nhưng hiện tại nó không phù hợp và gây mất trật tự, an ninh. Cháu cũng trao đổi về những suy nghĩ của mình xung quanh việc đó: được gì, mất gì, chứng tỏ được gì khi đi biểu tình như thế. Đồng thời 1 lần nữa khẳng định rằng nếu Trung Quốc tiếp tục lớn lối gây hấn, thì cháu sẽ lại đi mà không có thứ gì có thể ngăn cản được. Còn khi tình hình đã lắng dịu bớt, thì không cần ai canh giữ, cấm đoán, tự cháu sẽ ở nhà như ngày Chủ Nhật 19/06 nhằm không làm gia tăng căng thẳng, nhất là giữa người Việt Nam với nhau. Hẻm nhà cháu là hẻm cụt, người ta đứng canh ở ngoài đầu đường, nhưng dường như không tin tưởng vào tính đảm bảo nên cứ thỉnh thoảng lại thấy 2 anh dân phòng chở nhau lượn tới trước nhà, có lẽ để khẳng định rằng cháu vẫn còn ở đó. Hôm ấy và Chủ Nhật 26 tháng 06 vừa qua, cháu ở nhà và lòng rạo rực với khí thế ngoài Hà Nội, như một con chim trong lồng nhìn thấy đồng loại đang sải cánh tự do. Cũng thấy hơi buồn và ngột ngạt, nhưng thôi, phải biết kìm nén vì tình hình chung. Hơn nữa, đôi khi vì mang chút ấm ức mà ta lại có thể suy nghĩ được sâu hơn, kỹ hơn và biết cách đặt mình vào vị thế của người khác, bao gồm cả những người không những không được thể hiện tinh thần yêu nước như mình và còn phải mang nhiệm vụ ngăn cản nó. Phải chi, họ cũng hiểu cho mình như mình đã hiểu và cảm thông cho họ chú ha. Nếu mà cả dân tộc này thực sự đồng lòng, thì Trung Quốc làm gì dám láo!

Hôm nay, đọc được bản tuyên cáo của chú và các bậc học giả, trí thức tên tuổi cháu cảm thấy rất vui mừng. Trong cái thời buổi xã hội mà trọng lượng tiếng nói của một con người chỉ được cân nặng bằng danh tiếng của anh ta thì những tiếng nói như của chú và các trí thức, học giả đã ký tên trong bản Tuyên Cáo về hành động gây hấn của Trung Quốc là rất cần thiết và vô cùng quan trọng. Chứ những tiếng nói nhỏ bé, lẻ loi như cháu thì có ai nghe. Và cháu hi vọng rằng những tiếng nói như trên sẽ góp phần giúp mọi người Việt Nam biết lắng nghe nhau nhiều hơn, xích lại gần nhau hơn, thấu hiểu nhau hơn để tiến tới đoàn kết và thống nhất nhằm cứu lấy và nắm giữ cho thật tốt vận mệnh quốc gia.

Cháu ủng hộ hoàn toàn 4 điểm tuyên bố trong bản tuyên cáo ấy và cũng muốn được ký tên vào đó, nhưng thôi, để tránh việc người ta bảo rằng cháu chơi nổi lấy tiếng trong bối cảnh thế này nên nếu được chú có thể ghi tên cháu là Một người Việt Nam đã biểu tình chống Trung Quốc xâm lược ngày 05/06 được không chú. Hi vọng qua bản tuyên cáo này, cũng như những tiếng nói, hành động tiếp theo của các bác các chú, nhà nước sẽ thấu hiểu được tấm lòng của nhân dân và có những chính sách phù hợp hơn. Bởi lẽ, ngoại giao là quan trọng, nhưng đối nội mới là sự sống còn của một quốc gia, một chính phủ khôn ngoan phải là người dung hòa được hai điều đó.

Những ngày qua, trong lòng cháu chất chứa rất rất nhiều cảm xúc, cứ định viết ra rồi lại thôi vì có lẽ, đôi khi ta cần phải biết im lặng để lắng nghe tiếng nói của cuộc đời. Nhưng hôm nay cháu quyết định nói ra, 1 lần những suy nghĩ, cảm nhận, trăn trở của mình để tự xác nhận với bản thân, rằng cháu đang hiện hữu trên cuộc đời như thế và cũng để tìm 1 chút niềm vui khi có được những người đồng cảm và thông hiểu.

Cuối thư, cháu xin kính chúc chú cùng tất cả các nhân sỹ, học giả đồng ký tên trong bản kiến nghị trên sức khỏe, nghị lực và nhiệt huyết.

Một hôm nào đó, khi mà Trung Quốc lại giở thói côn đồ và hành động bá quyền xâm lược, cháu sẽ lại tiếp tục đi và ngày hôm đó, Sài Gòn của cháu sẽ không chịu kém cạnh Hà Nội của chú nữa đâu. Hìhì.
Sài Gòn, 28 tháng 06, 2011
Gửi các chú, các bác chưa 1 lần quen
Cháu
Một người Việt Nam

. Bookmark the permalink.

41 Responses to Thư gửi chú Nguyễn Xuân Diện và 90 nhân sỹ vì đất nước

  1. Nặc danh says:
    Góp ý xây dựng quê hương đất nước :
    Một số không ít các bác trên trung ương ơi ? đừng nên nghiện hoặc say Tiền từ nay trở đi nữa . Vì đồn tiền nó là đồng bạc đấy các bác ạ:Từ nay trở đi: Các bác nên vì dân vì nước thôi , để làm cho dân giầu nước mạnh , xã hội công bằng, dân chủ, văn minh thật sự . Chứ không phải mạnh giầu bằng tuyên truyền giả dối, giáo điều vì một lẽ đơn giản ai ai cũng biết : cái kim bọc giẻ lâu ngày cũng lòi ra : Từ nay các Bác nên vì dân vì nước để lấy tiếng thơm về mình , lấy danh tiếng cho dòng họ , lấy danh dự cho đất nước Việt nam ,con lạc cháu hồng : Mấy năm qua các bác đã sinh ra Quốc nạn rồi, qúa đà mất rồi : Nay số tiền cũ , các bác có ăn tiêu đến chết cả nhà của các bác ,cũng không hết được đâu , lại còn mất công quản lý . Tuổi các bác đã già rồi , sức khỏe không còn cường tráng nữa, mà quản lý không nổi ,thì xã hội sẽ sinh ra ma đói, ma khát nó sẽ đến nhà hành hạ các bác ,thì khổ thân các bác ra ,pháp luật và tòa án lương tâm cũng sẽ không tha cho các bác đâu . Các bác tất sẽ phải tổn thọ hoặc chết vì bị bệnh lão mất thôi ? chết thì không mang được của đi đâu , giống như ông vua Ngô mà thôi : Nay nếu có tiền nhiều thì phải gửi dấu nhân dân cả ở nước ngoài . Tôi xin nói thẳng ai gửi bao nhiêu tiền ở nước ngoài , thì nhân dân cũng biết hết rồi đấy , biết rõ nhất là bà con Việt kiều ,làm công chức .. ở nước ngoài ( hiện nay còn có người gốc Việt làm phó Thủ tướng của nước Đức cơ mà , có khi một tin tặc 20 tuổi giỏi về ngành thông tin mạng cũng phát hiện được ra từ các tài liệu ở ngân hàng , kể cả là ngân hàng Thụy sĩ ..), Không những biết mà còn biết chính xác gửi bao nhiêu tiền, bằng con số thật và chính xác tới con số phẩy phẩy cơ mà ..., gửi ở ngân hàng nào, tại nước nào , con cái ăn chơi ở nước ngoài tiêu bao nhiêu tiền , ngoài ra còn làm hỏng cháu đích tôi của chính mình đấy. ( do vậy các cụ ngày xưa có nói, có ai giầu 3 họ ,ai khó ba đời đâu ). Ngoài ra còn có bao nhiêu bất động sản ở trong nước và ngoài nước ,dân cũng đều biết cả : Nếu còn nhiều tiền và tài sản tham nhũng trong nước thì chỉ lại để cho bọn hoạn quan, bọn lịch thần ăn hết mà thôi, sau lại phải chi tiền cho bọn xã hội đen, cho cán bộ thoái hóa cấp dưới để giữ gôn . Rồi kết cục cuối cùng các bác sẽ mất hết tiền , mất hết danh dự , thậm trí cả tính mạng cho bọn khủng bố , bọn xen đầm quốc tế…nó dùng , rồi nó cướp hết mất sạch bán chẵn , tiện thể nó cướp cả đất nước này đi luôn, nhân dân lại phải lầm than lô lệ , biết bao giờ ngóc đầu được lên nữa : Phụ công ơn của Bác Hồ kính yêu ,đã hy sinh cả cuộc đời vì nước vì dân , mong muốn đất nước ta xây dựng to đẹp hơn, đoàng hoàng hơn , sánh vai với các cường Quốc năm châu, bốn biển .Lại mang tiếng ác là bóc lột , tàn ác , bội bạc với con dân ruột thịt của mình thậm trí với dòng họ con cháu của mình , mắc tội phản bội tổ quốc hại dân .Thế là com cóp cho cọp nó xơi : mất hết tất cả : lại mang danh ô nhục rằng đã hại dân, hại nước : Để lại tội lỗi với nhân dân và non sông đất nước thành tội nhân thiên cổ, xấu hổ với tổ tiên vua Hùng đã có công dựng nước . Tội này nước sông Hồng ngàn năm không thể rửa sạch được : Do vậy các bác ở trên trung ương từ nay trở đi không nên say tiền nữa , nên vì dân vì nước các bác ạ ?
    Kính tặng các bác ở Trung ương và các bác đại biểu Quốc hội biểu Quốc hội khóa mới ?
    Đây là lời nói tâm huyết của người dân lao động góp ý xây dựng quê hương đất nước : Bùi Đình Quyên 28/06/2011
    TIN ĐẶC BIỆT NÓNG VÀ QUAN TRỌNG

    Theo Fox News, ngày 27/6, các thẩm phán tòa án tội phạm quốc tế đã ra lệnh bắt nhà lãnh đạo Libya Muammar Gaddafi, người con trai Seif al-Islam Gaddafi và người đứng đầu cơ quan tình báo Abdullah al-Sanoussi vì "tội ác chống lại nhân loại".
    Tài sản của ông tổng thống này khoảng 70 tỷ đô-la : giá trị bài học này đối với việt nam :Vẫn còn nguyên vẹn ?
  2. Nặc danh says:
    Khi ông Võ Văn Kiệt còn sống, những người thân cận của ông nói rằng ông đã từng bác bỏ việc Trung Quốc đòi phải cho chi bộ tình báo người Hoa ở Việt Nam được quyền trang bị vũ khí và quyền bắt người trước khi thông báo cho an ninh Việt Nam. Tuy nhiên, điều này có thể đã bị phá bỏ, sau cái chết bí ẩn của ông Kiệt.
    Sau cái chết của ông Kiệt, thì tình thế VN đã rơi vào tình trạng càng nguy hiểm hơn
  3. Hùng says:
    Một người Việt Nam,

    Không biết bạn là ai, nhưng tôi ngưỡng mộ bạn. Bạn cho tôi niềm tin vào chímh thế hệ của mình. Mong lại được thấy bạn trong ngày 3/7.
  4. Nặc danh says:
    Xin mọi người hãy tuyên truyền khẩu hiệu: BẮC CỰ TRUNG QUỐC, ĐÔNG HÒA HOA KỲ
  5. Người Sài Gòn says:
    Cám ơn em, một người trẻ tuổi trong sáng, ôn hòa mà mạnh mẽ, đáng tôn trọng làm sao! Cầu chúc em luôn an bình và lạc quan.
  6. TentoilaVietNam says:
    Tôi kính phục em!
    Có chí khí, có lập trường!
    Đất nước cần những người trẻ như em.
  7. Nặc danh says:
    BAN LA MOT NGUOI DUNG CAM .TOI LUON DONG HANH VOI BAN.UOC GI DAN TOC VIET NAM.AI CUNG CO TINH THAN VA LONG NHIET HUYET NHU BAN NGUOI VIET NAM CHUNG TA KO BAO GIO CHIU KHUAT PHUC TRUOC GIAC NGOAI XAM.DA DAO TRUNG CONG.DA DAO .DA DAO...TRUONG SA HOANG SA LA CUA VIET NAM.
  8. Song Huong says:
    Rat cam dong khi doc bai viet cua chau, Mot thanh nien yeu To-Quoc nong nan. Tuy nhien theo chu thi:
    MUON CHONG NGOAI XAM TRUOC HET PHAI LOAI TRU KE BAN NUOC.
    Hon 60 nam roi, nhan dan VN da giao cho nha nuoc lo tat ca, ket qua hom nay nhu the nao, chac chau phan nao cung da thay roi. Tinh hinh nay khong the keo dai duoc nua. Mot la Dang CSVN phai thay doi hoac nhan dan VN phai vung len danh lay quyen bao ve va xay dung dat nuoc. Chuc chau suc khoe va sang suot.
  9. Nguoi Viet Nam says:
    Em là một biểu tượng của người Việt Nam. Thông minh, hiền lành, vị tha nhưng cũng anh dũng, cứng rắn, kiên cường. Tôi khâm phục em. Rất xúc động và đã khóc khi đọc bức thư này. Cảm ơn em!
  10. Việt Nam hai tiếng tự hào
    Anh em, chiến sĩ, đồng bào ta ơi
    Đứng lên giữ lấy biển trời
    Hoàng Sa là đảo của người Việt Nam
    Phản đối cái lũ tham lam
    Âm mưu chiếm lấy nước Nam của mình
    Đấu tranh, vận động, biểu tình
    Công nhân, viên chức, học sinh một lòng
    Việt Nam ta tồn hay vong
    Đều nhờ đoàn kết một lòng của dân
    Đừng lo cho cái bản thân
    Mà lo cho nước là cần thiết hơn.
    Việt Nam một dải giang sơn
    Đang chờ các bạn trả ơn lúc này
    con rồng cháu lạc hôm nay
    Quyết tâm làm được điều này mới thôi
    Biển, trời tổ quốc ta ơi.
    Việt Nam hai tiếng ngàn đời còn vang.
    (thơ sưu tầm)

    HẸN GẶP BẠN NGÀY 3/7 TỚI.
    http://nguoivietyeunuocvn.blogspot.com/
  11. TUC MUON CHET says:
    XIN CAM ON EM !LONG YEU NUOC DA BI DAP TAT.
    Sau khi doc la thu nay, cong an cong san se cuoi tham, va thot len rang :CHUNG TOI DA THANH CONG, TRUNG QUOC DA THANH CONG.
  12. lee le says:
    Anh ban tre than men,Toi that su tu hao ve ban .Mot nguoi tre co day tam huyet va khong chiu khuat phuc truoc bao quyen Cong san.Toi nghi nhung nguoi trong hang ngu lanh dao cua Cong san nen doc bai nay roi tu van luong tam minh khi nghi den nhung hanh dong va loi noi cua nguoi THANH NIEN TRE nay,de thay dat nuoc nay khong pha chi co nhung dan cuu.
  13. Nặc danh says:
    Hinh anh dien ta tinh hinh giua Viet-Trung-Campuchia:
    https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgwDlvjwpx_U7dOJPcZbgcmPNHk9plNadfTFkaO3Ct5zzeh0IbTTciDi_GAAlJu5kjA9QH8LKA3hocE38KtTmwwH4GoQSZCyy1udCPneX_qNwKKiBzW5AYBPwlrg3mEL4ZNEsD63KJc8Kfx/s1600/sacrava+noo+2042.jpg
  14. Nặc danh says:
    Giá như Việt Nam có thêm nhiều bạn trẻ được như bạn này
  15. MOT CANH CHIM says:
    MOY NGUOI VN OI . That ko co gi dang tran trong bang tam long cua ban . Dat nuoc nay can nhung con nguoi nhu ban . vi su tran trong ay toi muon duoc noi voi ban rang , t,yeu , va niem tin yeu cua ban roi se co ngay tro thanh hien thuc . Ban hay tin la nhu vay , nhu tin vao quy luat cua tao hoa .HET BONG DEM SE LA BINH MINH .
  16. Vì Dân says:
    Rất cảm phục em, gầy gò nhưng rất mạnh mẽ
  17. Vì Dân says:
    Lũ an ninh ngoài một số người học hành tử tế thì có vẻ biết điều, còn lại là một đám du côn đầu đường xó chợ được tuyển vào đàn áp người dân. Nên chúng chỉ nghĩ được tối đa đến việc tiền với bạc mà thôi.
    Mà mấy người vào khai biểu tình được nhận tiền chắc gì là người biểu tình thật? Có khi đó là màn diễn của bọn an ninh để làm suy sụp ý chí của những người như bạn trẻ ở trên thôi. Bài vở này giống cách bố trí "ăng ten" ở cùng phòng đối tượng cần khai thác thông tin trong nhà tù thôi. Xưa rồi diễm
  18. Nặc danh says:
    Gửi bạn-một người trong hàng triệu người yêu nước Việt Nam.Mình rất cảm động về tâm tư tình cảm của bạn thể hiện ở bài viết,trong đó bạn có đề cập đến một thanh niên giành lấy loa và có những lời lẽ thiếu sáng suốt,có thể người đó chính là mình,nhưng nếu bạn xem lại các clips bạn sẽ thấy hành động của mình không đi ngược lại tâm tư nguyện vọng của hàng triệu người dân Việt Nam.Những đối thoại với cơ quan chính quyền khi ấy bất thành vì họ có quyền lực trong tay,đấu tranh là phải kiên trì,chúng ta không đi được ngày hôm nay ngày sau,ngày kia,năm này năm nọ chúng ta vẫn phải đấu tranh.Vấn đề đảm bảo an toàn để trường kỳ tranh đấu được mình suy nghĩ và nghiên cứu khá kỹ.Mình cũng cám ơn bạn đã cho mình một tấm gương kiên trì hơn.Chúng ta sẽ còn phải tranh dấu lâu dài hơn và khốc liệt hơn để giành lấy tự do độc lập của dân tộc.Mình đồng ý với bạn nhà nước này dân tộc này là cua nhân dân,dân tộc Việt Nam không phải của riêng ĐCS mà họ được đặc quyền khống chế mọi người,tôi sẽ không bao giờ khuất phục bởi cái cách hèn hạ nhục nhã của những người cầm quyền hiện nay.Chúng ta hãy vì một tương lai tươi đẹp của tổ quốc cùng nhau đồng lòng xóa tan thù trong giặc ngoài.Hỡi những kẻ đê hèn chỉ biết củng cố quyền lực cho riêng mình đã đến hồi kết thúc cái chủ nghĩa vô nhân,vô tự do.Nhân dfân Việt Nam hãy mạnh mẽ chống lại những giá trị ảo mà nhà nước yếu đuối cố cầm giữ.Đã dảo Trung Quốc và bè lũ tai say nối giáo cho giặc.
  19. Nặc danh says:
    Tôi thật sự khâm phục lòng can đảm của bạn trước hiểm họa xâm lăng của TQ. Nếu thanh niên VN ai cũng đầy nhiệt huyết yêu tổ Quốc như bạn thì hiểm họa nội xâm và ngoại xâm chắc chắn sẽ được diệt trừ.
  20. Nặc danh says:
    HAY CO GANG LEN BAN NHE,TAT CA CHUNG TA DEU LA NGUOI YEU DAT NUOC,THI TAT CA MOI CONG DAN DEU PHAI CO QUYEN TU DO NGON LUAN.CHUNG TA DAU TRANH ON HOA DE DANH LAI BIEN TROI VIET NAM.TOI CUNG LA NGUOI DA TUNG BI CO QUAN AN NINH BO CONG AN MOI LAM VIEC VI TOI LIEN LAC VOI THE LUC PHAN DONG.PHAN DONG LA AI?HO CHI LA NHUNG NGUOI NHIN TRUOC TINH HINH DAT NUOC,DAT NUOC CHUNG TA DANG ROI VAO THE BI DONG VA DANG TRONG HOA DIET VONG,HOI DONG BAO TA OI HAY DUNG LEN VI DOG BAO VA DAN TOC THAN YEU CUA CHUNG TA.DA DAO BON TRUNG CONG XAM CHIEM LANH HAI VIET NAM,DA DAO BON BAN NUOC CAU VINH.DAY MA DI HOI DONG BAO OI.....HAY DAU TRANH VI TRUONG SA VA HOANG SA THAN YEU CUA CHUNG TA.DOAN KET DOAN KET LA SUC MANH,CHUNG TA PHAI BIET BAO VE CHO NHAU DE DANG DUI GIAC NGOAI XAM RA KHOI DAT NUOC,THE HE CHA ONG CUA CHUNG TA DA HY SINH,THI THE HE CON CHAU CHUNG A NGAY NAY PHAI BIET GIU GIN.
  21. Nặc danh says:
    Thằng TQ thâm hiểm,bằng cách bắt cqVN ko cho biểu tình làm sói mòn tinh thần của người viet trong cq cũng như người dân
  22. (tt). says:
    Bạn đã không còn cơ hội để thể hiện lòng yêu nước của mình nữa rồi ! Bạn đã lọt vào danh sách đen của bọn CA. Bạn sẽ như một con Chim quý được chăm sóc cẩn thận bởi bọn an ninh mật vụ và mấy con chó ghẻ nơi bạn cư trú ! Bạn tin tôi đi, chủ nhật này Sài gòn sẽ rất vui, và bạn thì không thể ra khỏi nhà được, bởi bọn Chó ghẻ CA dân phòng sẽ canh giữ trước cửa nhà bạn. Còn nếu như bạn quyết ra đi để tham gia cùng mọi người, tôi tin rằng bạn sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong khoản thời gian về sau này. Nhà cầm quyền VN không còn thuần chủng nữa bạn ạ! Nó đã bị lai căng bọn tàu cộng từ rất lâu rồi ! Dẫu sao tôi cũng chúc bạn gặp nhiều may mắn trong những thời gian sau này ! Mến Chào thân ái.
  23. GIÁP says:
    Trần Khải Thanh Thủy: Nếu được phép thì tôi sẽ nói nói là xin mọi người hãy tiếp tục đứng lên, hãy tiếp tục tranh đấu cho một nước Việt Nam thật sự tự do, dân chủ, độc lập và hạnh phúc, chứ không phải là thứ tự do giả hiệu.


    Đường đi của những nhà tranh đấu, những nhà dân chủ là đường đi muôn vàn khó khăn, bởi vì những người đi tiên phong bao giờ cũng gặp kiếp nạn. Người ta gặp kiếp nạn vì những cái xấu, cái ác của xã hội do cái đảng này lãnh đạo vẫn còn quá là nhiều, quá là mạnh.


    Nhưng sự hy sinh của cái mới non trẻ không bao giờ là vô ích, cụ thể như là cá nhân tôi. Sự hy sinh của cái mới nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa khát khao về tự do, về độc lập, về nhân quyền, và đấy chính là khúc ca bi trang mà bây giờ tôi được hưởng. Cho nên mọi người hãy nhìn vào tấm gương tôi và hãy mạnh dạn đứng lên để đấu tranh với độc tài. Việt Nam bây giờ không còn là ốc đảo nữa, Việt Nam bây giờ đã hội nhập toàn cầu, sự tàn khốc của Cộng Sản đối với những người đấu tranh nhân quyền thì cả thế giới sẽ biết tới và sẽ có cả một hàng rào nhân ái của bà con vây bọc, để cho đảng Cộng Sản phải biết dừng lại và phải biết xấu hổ về việc làm của họ. Không việc gì phải sợ hãi cả.

    Trần Khải Thanh Thủy:
  24. Nặc danh says:
    TÔI TỪNG LÀ NGƯỜI ĐÃ BỊ CƠ QUAN AN NINH MỜI LÀM VIỆC.NHƯNG TÔI VẪN KHÔNG ĐẦU HÀNG VỚI HỌA DIỆT VONG CỦA ĐÂT NƯỚC.CHÚNG TA PHẢI BIẾT ĐẤU TRANH GIÀNH LẠI BIỄN TRỜI CỦA ĐẤT NƯỚC,HIỆN NAY BỌN TRUNG CỘNG ĐANG CÓ MẶT TẠI KHẮP NƠI TRÊN ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM,TẤT CẢ CHÚNG TA PHẢI ĐẤU TRANH VÌ ĐỘC LẬP TỰ DO DÂN TỘC-VÌ ĐẤT NƯỚC CHÚNG TA KHÔNG BỊ XÂM LƯỢC.DẬY MÀ ĐI HỠI ĐỒNG BÀO ƠI....NẾU ĐẤT NƯỚC CHÚNG TA RƠI VÀO TAY BỌN TRUNG CỘNG THÌ CHỈ CÓ NGHÈO ĐÓI MÃI MÃI VÀ BỊ BỐC LỘT ĐẾN HƠI THỞ CUỐI CÙNG,VÌ VẬY CHÚNG TA PHẢI BIẾT ĐẤU TRANH ĐỂ GIÀNH LẠI ĐẤT NƯỚC THÂN YEU CỦA CHÚNG TA ĐANG DẦN RƠI VÀO TAY BỌN TRUNG CỘNG,HỠI CÁC BÁC TRUNG ƯƠNG ƠI HÃY CỨU LẤY ĐẤT NƯỚC HÂN YÊU CỦA CÁC CHÁU,DÒNG MÁU ĐANG CHẢY TRONG MỖI NGƯỜI ĐỀU LÀ DÒNG MÁU NGƯỜI VIỆT NAM.HÃY ĐỨNG LÊN VÌ TỰ DO DÂN TỘC,VÌ SƯƠNG MÁU CỦA CHA ÔNG CHUNG TA ĐÃ NGÃ XUỐNG ĐỂ GIỮ GÌN BIỂN ĐẢO,CHÚNG TA SẼ GẶP NHAU VÀO NGÀY 3/7 TỚI TRƯỚC TỔNG LÃNH SỰ QUÁN BỌN TRUNG CỘNG.HỠI NHỮNG BÁC CÓ THẾ LỰC HÃY BẢO VỆ CHO CHÚNG CHÁU VỚI,VÌ LÒNG NHÂN ÁI,VÌ LÒNG YÊU NƯỚC,CHÚNG CHÁU SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU ĐỂ BẢO VỆ CHỦ QUYỀN BIỄN ĐẢO CỦA VIỆT NAM.ĐÃ ĐẢO BỌN TRUNG CỘNG,ĐÃ ĐẢO BỌN BÁN NƯỚC CẦU VINH.ĐOÀN KẾT LÀ SỨC MẠNH,MỘT CÂY LÀM CHẲNG NÊN NON BA CÂY CHỤM LẠI NÊN HÒN NÚI CAO.
  25. Nặc danh says:
    HỠI CÁC BÁC CÓ TIẾN NÓI,CÓ THẾ LỰC HÃY DÕI THEO NHỮNG GÌ CHÚNG CHÁU LÀM VÀ HÃY BẢO VỆ CHO TẤT CẢ MỌI NGƯỜI.LÒNG YÊU NƯỚC CỦA CHÚNG TA LÀ PHẢI ĐẤU TRANH,DÁM NÓI DÁM LÀM.NẾU NHƯ RẮN MẤT ĐẦU THÌ KHÔNG LÀM NÊN NGHIỆP LỚN.VẬY AI LA NGƯỜI DÁM ĐỨNG RA LÃNH ĐẠO CUỘC ĐẤU TRANH CHỐNG BỌN TRUNG CỘNG XÂM PHẠM ĐẤT NƯỚC VÀ LỌNG QUYỀN CHIẾM BIỂN ĐẢO VIÊT NAM.CẦU CHÚC NGÀY 3/7 CỦA CHÚNG TA SẼ LÀ NGÀY MÀ BỌN TRUNG CỘNG PHẢI SỢ HÃI TRƯỚC LÒNG YÊU NƯỚC CỦA DÂN TỘC VIỆC NAM,ĐẤT NƯỚC NÀY LÀ CỦA CHÚNG TAO,CỚ SAO TRUNG CỘNG SANG XÂM LƯỢC,CHÚNG BÂY SẼ BỊ ĐÁNH TƠI BỜI.CẦU CHÚC TẤT CẢ SẼ BINH YÊN VA KHỎE MẠNH ĐỂ ĐẤU TRNH VÌ ĐẤT NƯỚC VÌ LÃNH HẢI VIỆT NAM
  26. Nặc danh says:
    Điềm tĩnh và mạnh mẽ trí tuệ em chứa đầy năng lượng. Tôi tin là VIỆt NAM mãi mãi trường tồn vì có thế hệ trẻ yêu nước như em là đại diện.
  27. Nặc danh says:
    Một thanh niên có trí tuệ ,có bản lĩnh.chúng tôi học tập bạn. chúc bạn mọi sự thành công.
  28. Nặc danh says:
    Bạn trẻ này cho chúng ta một bài học kinh nghiệm
    Khi bị công an mời không run sợ mà khai bậy
    Khai cái gì không có sẽ rắc rối cho bạn và làm CA phải mất công hỏi tiếp
    Nói thật lòng mình một cách nhã nhặn, không cần tranh cãi.

    Họ nói lần sau không được đi biểu tình thì OK nhưng nếu Tàu tiếp tục ngang ngược đụng chạm vào nhà nước VN thì tôi sẽ đi biểu tình tiếp để hổ trợ cho các chú và nhà nước.

    Nói ôn hòa thì dễ thuyết phục và CA cũng phải thả ra.

    Nhớ đi ít nhất là 2 người, nếu công an đánh đập , tra tấn giam giữ thì người bạn kia cho mọi người biết.
  29. Nặc danh says:
    GIỜ QUỐC SỬ VÀ NGƯỠNG CỬA HỌC ĐƯỜNG

    Giờ Quốc sử!

    Những buổi sáng vừng hồng le lói chiếu

    Trên non sông, thành thị đến đồng quê

    Chúng tôi ngồi im lẳng láng tai nghe

    Tiếng thầy giảng suốt trong giờ Quốc Sử

    Thầy tôi bảo các em nên nhớ rỏ

    Nước chúng tà, là một Nước Vinh Quang

    Bao anh hùng thuỡ trước của giang san

    Đã đổ máu vì lợi quyền dân tộc

    Các em phải đêm ngày chăm chỉ học

    Để sau ngầy nối nghiệp tiền nhân

    Dầu cho có bao cuộc xoay dần

    Dân Tộc Việt mãi là một giống dân HÙNG KIỆT

    Ngưởng cửa học đường!

    Nhìn lớp lớp tuổi còn niên thiếu

    Mà tinh thần già yếu thương thay

    Lòng không hề biết hăng say

    Việc gì hay dỡ chỉ ngay mặt nhìn

    Bởi thuở nhỏ bước vào giáo dục

    Những giáo điều mụt nát tồi tàn

    Từ ngày lịch sử sang trang

    Công dân giáo dục lụng tàn tuổi thơ

    Bậc thầy cô thì lòng lạnh nhạt

    Khi đến trường giảng thiết qua loa

    Cũng vì áo ấm cơm no

    Rút gời dạy chính, tăng giờ dạy thêm

    Những thầy cô lòng còn yêu Nước

    Bị giáo điều bịt mắt bịt mồm

    Làm sao tuổi trẻ tiến thân?

    Làm sao em biết thiệt hơn với đời?

    Hởi lớp trẻ hảy mau vào nét

    Hai tai nghe, mở mắt mở mồm

    Nghe, trông và học cho khôn

    Thị phi phân rỏ,Thiệt Hơn cho mình

    Hởi các em, các em nên biết

    Thiết mác lê chủ nghỉa VÔ THẦN

    Nó là chủ nghỉ ngoại nhân

    Phản nền Văn Hoá của Dân Tộc mình

    Đã đến lúc bình minh rạng tỏ

    Thiết ngoại nhân em bỏ ngoài tai

    Em là ánh sáng sao mai

    Xây mầm dân chủ tươn lai sáng ngời
  30. Nặc danh says:
    anh o rat xa va dang cung cabaccacova nhieu anh chi ca ng nuoc ngoai o day doc la thu cua em ma cam dong va chan trong co gang len em va nhung thanh nien nhu em se thanh cong ko chinh nhia se thang em a co nhan da nhu vay
  31. Nặc danh says:
    Gởi thằng Tàu bành trướng

    Riêng tặng bọn cầm quyền CS Việt Nam




    Thời buổi này là thời gì đây hả
    Mày dám mang Nguyên Tử ra chơi không
    Mộng xâm lược… thời nào mày chẳng có
    Cuối cùng rồi cũng lạc chợ trôi sông

    Dân Việt tao kiếm thằng hèn hiếm lắm
    Dăm thằng ngu… mày xỏ mũi lập lờ
    Dẫu nó lú nó còn Cha còn Chú
    Ai dạy ai? mày đừng sống trong mơ

    Bốn ngàn năm… cả ngàn trang huyết sử
    Mày đọc lại đi đủ toát mồ hôi
    Mê Linh, Bạch Đằng, Đống Đa, Hàm Tử
    Mộng xâm lăng… chôn hồn phách rụng rời

    Thời buổi này là thời gì đây hở
    Muốn nhe nanh ai cho mày nhe nanh
    Nhân loại tởm khinh những thằng đuôi đỏ
    Muốn bình yên… mày học sống Hòa Bình

    Mày chôn dân mày người dưng còn khóc
    Địa ngục nào chẳng có lúc mở toang
    Thiên An Môn hận rành rành còn đó
    Máu đảng mày… ắt sẽ ngập Trường An

    Dân Nam tao kiếm thằng hèn hiếm lắm
    Bắc phương bọn mày hẳn rõ hơn ai



    Trạch Gầm
    2/10
  32. Nặc danh says:
    Cong san Viet Nam da dao tao ra duoc mot lu nguoi khong con nhan tinh ,khong biet phai trai ,dung sai ,dao ly ,le phai ,chi biet "con dang con minh" .Chung nhu mot bay cho san chi biet nghe theo loi cua chu ,cang khon nan hon nua la chu cua chung la nhung ten ban nuoc ,tay sai cua ngoai bang ,cam tam chui duoi hang bon Tau cong de giu quyen hanh va loi loc ,that qua kinh tom.
    Hay doc lai lich su cua dan toc Viet Nam de xem thu co mot trieu dai nao ,mot chinh quyen nao bi nguoi dan khinh bi ,chui boi ,mat sat ,dao mo ,cuoc ma nhieu nhu dang cs VN va HCM khong ?
    Hay xem thu tren the gioi co mot quoc gia nao trong do nguoi dan dung len di bieu tinh chong lai bon ngoai bang cuop nuoc lai bi chinh nha nuoc ngan can ,bat bo ,bo tu va doi xu nhu nhung con vat khong ?
    Chinh chu ngia Mac-Lenin ma HCM mang vao va ton tho ,cam tam lam tay sai cho no da cot chat dat nuoc VN vao duoi vay cua ke thu truyen kiep cua dan toc VN la bon Tau cong ,da khien cong san VN bieu lo su hen mat va khiep nhuoc doi voi bon chung ,nhung lai doi xu voi nguoi dan yeu nuoc nhu ke thu ,ngo hau co the dua vao chung de de dau coi co va hut mau mu cua dan Viet Nam.
    Lich su se ghi lai HCM va dang cs VN la nhung ke tan bao ,khat mau nhat trong lich su cua dan toc VN ,dong thoi la nhung ke hen ha va khiep nhuoc nhat doi voi Trung Cong la ke thu ngan doi cua dan toc Viet Nam.
  33. Người Sài Gòn says:
    Tôi là một người đã từng đứng gần bạn ngày hôm đó, và đã chứng kiến đúng như như nnhững gì bạn đã viết. Thật sự tôi rất khâm phục bạn, khâm phục dáng dứng thanh niên của bạn, của người sống tại thành phó mang tên Bác. Hôm nay, một lần nữa bạn cho tôi thấy rằng: thành phố ta, đất nước ta vẫn còn đó bao người trẻ có tâm huyết, có niềm tự hào dân tộc. Đọc bài viết trên của bạn, một lần nữa tôi muốn bài tỏ sự ngưỡng mộ của mình với bạn, cố lên bạn nhé! Hãy sống sao cho xứng đáng là một người công dân Việt Nam đúng nghĩa của nó!
  34. laogiavui says:
    Nhà NƯỚC Lo??chinh quyen LO?? Ông Tướng Trung Cọng dòi vả vào mồn dó..có ai nói gì khg??Thưa Ngài Thu tướng..thưa Ong thứ trưỡng Vinh(theo Toi Ong Vinh coi Ông bo trưỡng Bo quoc phong..chẳng ra gì)Các Ông bị bùa Gái (như Ong Nong Dức Mạnh) hay bi tiền..mà anh Em cùng nhau bán dat Nước Viet Nam cho Tàu Cong??
  35. Hòa Bình says:
    Tôi cứ nghỉ rằng tuổi trẻ ngày nay chỉ biết ăn chơi đua đòi , và lo lắng cho quê hương đất nước ta sẻ đi về đâu , sau lá thư này lòng tôi thấy ấm áp và tin tưởng vào tuổi trẻ , cho dầu còn nhiều thanh niên khác còn vô cãm vô tâm nhưng ít ra cũng cho ta thấy được bên cạnh đó cũng còn có những mầm non quí báu như vậy , bạn trẻ ơi điều mà tôi mến phục bạn là tấm lòng yêu nước chân tình và khiêm tốn của bạn , tương lai quê hương đất nước này thuộc về bạn và những bạn trẻ như bạn , tự hào thay quí hóa thay..chúc bạn luôn mạnh khỏe và là nhân tố cho cuộc đời
  36. Nặc danh says:
    Ở đây có tấm bảng cấm to tổ bố: CHỈ DÀNH RIÊNG CHO NGƯỜI HOA
    CẤM NGƯỜI VIỆT NAM VÀ CHÓ /PHỐ THƯƠNG MẠI : ĐÔNG ĐÔ ĐẠI PHỐ ( Bình Dương )

    Thân chuyển để qúy vị thấy : bọn Tàu Cộng coi đây như đất nhà của bọn chúng nên bỏ bao nhiêu là tiền ra để xây dựng. Chinh sách tầm ăn dâu của chúng thật thâm độc, nhưng bọn Việt Cộng vì quyền lợi riêng tư mà nhắm mắt bán đất (và bán biển) .
    Qúy vị thấy lời quảng cáo của bọn nó sao mà trơ trẽn vô liêm sỉ thế. Xây Phố Tàu mà bảo là giữ gìn màu sắc văn hóa Viet Nam! Than ôi !!!!

    ĐÂY LÀ MỘT TRONG NHIỀU BẰNG CHỨNG CHO THẤY : Trung Cộng Muốn Biến Việt Nam thành tỉnh tự trị của Tàu : Hội Nghị Sát Nhập Việt Nam vào China: Tỉnh hay Khu Tự Trị ?
  37. Nặc danh says:
    nguyen trai . luc 25 tuoi lam nen lich su .cho viet nam .em thanh nien nha ai that la dang men phuc .thay ho then cho nhung ke co con khong biet dai di lam nhung viec de nhan dan mguyen rua .neu em ay cho toi ket nghia lam con nuoi toi se tran trong .chuc chau day nghi luc.
  38. Hiếu says:
    Thân gởi Một_Người_Việt Nam_đã biểu tình ngày 05/6/11,

    Đọc bài viết của anh, tôi bỗng nhớ tới câu:
    "Đem đại nghĩa để thắng hung tàn
    Lấy chí nhân mà thay cường bạo." (Nguyễn Trãi)

    Rõ ràng nội dung bài viết của anh đã thể hiện một cách trọn vẹn tinh thần và khí phách của Tổ Tiên người Việt.

    Và tôi tin rằng,
    dẫu cho "hung tàn" và "cường bạo" mà chúng ta đang đối đầu hôm nay có xảo quyệt và nguy hiểm đến đâu, các anh vẫn biết mình cần gì và phải làm gì để Việt Nam thoát ách và họa xâm lăng của Trung cộng.

    Vô cùng cảm phục.
  39. Bần Cố Nông says:
    Tôi sẽ sát cánh cùng em thể hiện lòng yêu Nước. TQ có thể hù doạ một số người nhưng không có thể doạ nạt được em, tôi và vô số dân chúng VN.

    Những bài giảng của các người AN thì hình như đã được in sẵn trong đầu và cứ thế tuôn ra như cái máy. Có lẽ đã đến lúc nhà nước lắng nghe và đi theo ý nguyện của người dân rồi đấy. Không có thể cứ mãi nói việc gì cũng đã có nhà nước và đảng lo được! Thật ra thì dân đã và đang lo lắm, lo là bởi những cử chỉ gọi là giữ Nước của quí vị nhìn thật là Lạ!
  40. Nặc danh says:
    tôi thực sự xúc động và cảm phục em một chàng trai trẻ dũng cãm yêu nước ,lý trí vững vàng khiêm hạ nhưng mạnh mẽ .thái độ và cách ứng xữ này chứng tỏ em là con người được giáo dục trong một gia đình nề nếp .mong sao tuổi trẻ vn có nhiều thật nhiều những bạn trẻ như vầy lo gi đất nước vn ko sánh vai với năm châu.tôi cầu chúc cho em luôn mạnh khỏe trên đường đời hãy cố gắng em nhé .tôi cũng như dân tộc vn đặt niềm tin và hy vong vào tuổi trẻ của các em ! tôi tự hỏi các vị lãnh đạo có cãm thấy gì ko ?
  41. Việt says:
    Bạn thân mến,
    Nhìn ảnh của bạn tôi thấy bạn còn trẻ, trẻ lắm. Trẻ hơn tôi nhiều. Nhưng ý chí, tinh thần và bản lĩnh của bạn đã làm tôi KHÂM PHỤC.
    Nước Việt này còn tồn tại vì thế hệ trẻ có những con người như bạn.
    Việt

Leave a Reply

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời sự đóng góp ý kiến của các bạn
Thanh thật cám ơn