Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Qua “sự cố” cờ Tàu không lao động mà vẫn vinh quang, ngồi mát ăn... sao vàng khoẻ re giữa trời... mùa đông... tàu lạ Hà Nội, vô số người đã lên tiếng phân tích và kết luận chắc như bắp đá dành cho tù cải tạo ăn, rằng đó là hành động biếu tặng với chủ tâm - chứ không phải “do lỗi kỹ thuật”- của nhà cầm cờ nước CHXHCNVN cho “nước anh em”.
Sở dĩ dư luận quần chúng nhân dân tự phát trong nước lẫn ngoài nước giận dữ khua chiêng đánh trống như dân làng ơi ới gọi nhau bắt phường trộm cướp giữa đêm hôm là vì ngộ nhận vào ý nghĩa và giá trị của lá cờ đỏ sao vàng trong bối cảnh hôm nay. Cờ đỏ sao vàng hôm nay đâu còn là cờ đỏ sao vàng của thời “Tổ Quốc Trên Hết”. Dạo ấy bà con “bên đạo” trong vùng không do “địch tạm chiếm” nếu nơi bàn thờ Chúa có dán câu “Thiên Chúa Trên Hết” là không xong. Cán bộ đến kiểm soát từng nhà: Phải “Tổ Quốc Trên Hết”.
Đó là chuyện ngày xưa. Hôm nay Tổ quốc đã bị biến thành tổ cò. Chỉ có tổ cò mới lò dò xếp hàng sau tổ đảng: “Mừng Đảng, Mừng Xuân, Mừng Đất Nước.”
Như vậy thì đảng còn nhân đạo lắm mới cho cờ đỏ sao vàng tức cờ tổ quốc của những người Việt theo chủ nghĩa Xấu Hổ Cả Nước được leo đứng ngang hàng với cờ tổ cò (xin lỗi Chổi đã xúc phạm họ hàng nhà Cò lặn lội bờ ao) như sân khấu phường tuồng trong hình dưới đây:
Thử đi tìm xem, tự cổ chí kim có quốc kỳ nước nào lại được diễm phúc xếp cho ngồi cùng mâm với cờ đảng, để được đảng dí ly cụng mời như ra lệnh “mày 50%, tao 50%. Dzô dzô!”.
Tuy thế, nhưng nhìn vào cách trang trí trên bàn thờ ông“bác” vẫn ngứa mắt. Đã búa liềm rồi còn sao siếc lẩn quẩn vào đây làm đồng bào chia trí lo ra. Cái thằng nhóc (sao) này ở đâu mà leo lên đây?
Nó đến từ Phúc Kiến bên Tàu ấy, do ông “bác” ẳm về làm thằng ở đợ. Nay mọi sự đã xong, nó trở thành của nợ. Giờ nó chỉ là cái cớ cho bọn xấu phá rối; nay biểu tình mai biểu tình, gào thét lên, “tổ quốc đang bị giặc xâm lăng..” làm mất hoà bình thành phố. Tổ quốc đâu nữa mà tổ quốc. “Bên kia biên giới là nhà, bên này biên giới cũng là quê hương”, như lời thơ nô tài cha mẹ phú của đại văn hào kiêm nhà đại văn hóa Tố Hữu tự tình khi ngài đứng trên đất Tàu.
Thiên hạ chưa quán triệt tổ quốc với tổ cò, cứ thò mõm vào chuyện đảng ta làm. “Của Caezar trả Caesar”, cờ Phúc Kiến, trả lại cho Tàu. Cờ tổ quốc nếu còn gọi là tổ quốc, bây giờ là xéo vải màu Đỏ máu bên trên có búa liềm vàng khè nằm bắt tréo hai cán sẵn sàng phang, chém.
“Do lỗi kỹ thuật”! Ta bị mạt sát thậm tệ, hoảng quá tìm cớ biện minh cho sự hiện diện thằng cu nhóc sao thứ 5 nhưng chẳng ai nghe lại còm vạch nát bét thêm mày mặt. Thôi thì: ăn gian không được, bỏ. Ta đành thú thực vậy.
Ta không chỉ biếu sao nhưng biếu luôn cả cờ. Tình cho không biếu không, cờ cho không biếu không (vì bên kia biên giới là nhà, tiền nó cho không biếu không). Đại hội đảng ta lần sau nếu còn, thằng sao đã về chầu phương Bắc, chỉ còn một mình búa với liềm chểm chệ; mặc sức mà nghênh ngang vẫy vùng giữa biển đỏ.
. Bookmark the permalink.




Không biết cái đất nước hình cong như chữ S này có còn là đất nước của chúng ta nữa hay không? Sao bọn họ cũng mang dòng máu Lê, Lý, Nguyễn, Trần… mà sao lại đốn mạt đến thế!
Tiền đâu có mang theo về kiếp sau được, ăn thì cũng chỉ cơm ngày 3 bữa muốn thêm cũng chẳng được, nhưng sao họ nỡ lòng nào đem cơ đồ khó nhọc của ông cha tạo dựng mà tự nguyện dâng cúng cho Tàu như vậy. Cuối năm rồi mà vẫn không nén nổi tiếng thở dài!
Nguồn :“Ngôi sao oan nghiệt”(Nguyễn Nhơn)
Nhìn hình ảnh các cháu gái nhỏ Việt Nam hồn nhiên, xinh đẹp, tay cầm ngọn cờ Tàu sáu sao nghênh đón giặc Tàu Tập Cận Bình, buồn thương chảy nước mắt. Nghĩ giận thân, giận đời, vì sao để cho sự thể ra nông nỗi?! Vì sao để cho lũ bán nước cầu vinh, ngang nhiên tổ chức cuộc tiệc bán nước rềnh rang như thế?! Ba trăm triệu đô la ! Chỉ vì ba trăm triệu tờ giấy xanh mà đành đoạn bán tổ quốc như vậy sao?! Nhưng ngẫm nghĩ lại mới nhớ rằng, bè đảng chúng đã bán nước từ lâu!
CHÚNG ĐÃ BÁN NƯỚC TỪ LÂU
Ngay khi bè lũ giặc Hồ kéo về Hà Nội tháng 7 năm 1954, nửa phần Đất nước phía Bắc đã thống thuôc Tàu. Không phải vậy sao? Mỗi khi họ Hồ đi Nga triều kiến, đều phải ghé Bắc Kinh tâu trình Mao sếnh sáng trước là qua Nga bàn tính việc gì? Tàu Mao phóng tay cải cách ruộng đất mười phần hung bạo. Giặc nhà Hồ hiện đại làm theo gắp trăm lần tàn bạo hơn, kể cả con giết cha, giết mẹ! Mao phát động trăm hoa đua nở, nhà nhà đua tiếng để gạt gẫm, bách hại văn nghệ sĩ Tàu. Hồ đốc xúi, cởi mở phong trào Nhân văn giai phẩm, chỉ trong một năm mà tù đày, triệt hạ biết bao văn nghệ sĩ tài hoa dất nước ta! Mỗi khi sắp họp đại hội thảo khấu là phải đem danh sách bộ sậu qua Tàu trình duyệt trước. Khi lên ngôi thái thú lại phải đem đầu qua thiên triều cầu phong và nhận sắc chỉ đem về An Nam y lịnh thi hành.
Năm 1958, Hồ – Đồng công khai bán nước có văn tự, khi Đồng tuân lệnh Hồ ký công hàm bán hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa cho Tàu cộng để dổi lấy súng đạn chuẩn bị đánh chiếm Miền Nam.
Năm 1975, giặc nhà Hồ xẻ dọc Trường Sơn đánh chiếm nửa mảnh sơn hà tổ quốc ở phía Nam hợp thành một mối để ngày nay dâng trọn cho Đại Hán!
Năm 1990, tổ quốc cs Liên xô, Đông Âu rã bè, bọn cs An Nam lang thang như chó mất chủ, nhục nhã mang đầu về Thành Đô quỳ lạy chủ cũ xưng tội, xin cho được qui hồi Bắc triều như cũ. Để chuộc tội chúng xin y lệnh trên dạy: Trong vòng mười năm phải qui hoàn đất biên giới và lãnh hải. Trong vòng ba mươi năm phải dâng trả toàn bộ Giao châu, kể cả phần đất khai phá về sau ở phía Nam.
Trước là tính như vậy, nay tình thế biến chuyển đã nột rồi, thay vì năm 2020 nay rút lại là 2012 là phải làm lễ hạ cờ máu một sao đem ráp vô cờ mẫu quốc thành sáu sao, chánh thức thành “tân quốc kỳ Đại Hán” kéo lên trên toàn cỏi An Nam.
Cho nên trong kỳ đón rước Thái tử Tập ngày 20/12 vừa qua, bọn thổ quan An Nam mới xua các cháu ngoan đáng thương của bác Tập thập thành, phất rặc cờ đỏ sáu sao còn cở máu một sao của bọn tôi tớ đem liệng vô sọt rác. Đây chẳng qua là diễn tập với hai mục đích: Một là trắc nghiệm phản ứng của sĩ phu Đất Việt, đặc biệt là giới trẻ. Hai là tập cho dân bản xứ làm quen để khi chánh thức xử dụng không còn bở ngở.
Cho nên cái vụ sở ngoại vụ An Nam đính tà, đính chánh là chỉ để tung hỏa mù gây phân vân, chia rẽ công luận, bởi vì bọn CAM , công an mạng viết rõ ràng: Việc cờ mấy sao là việc của 2 đảng người ta, mấy người có liên quan gì mà xía miệng vào?!
Ở đây phải nói ngay rằng: Việc ở đây là việc dân, việc nước chớ chẳng phải việc riêng của cái đảng chó chết nào. Chúng hỗn xược đem áp đặt lá cờ máu một sao lên Miền Bắc đã 66 năm, Miền Nam 36 năm nay. Nay chúng tỏ rỏ ý định đem sáp nhập nước VN vào nước Tàu bằng cách gán vào cờ Tàu ngôi sao thứ 6, biểu tượng sắc dân Việt cùng với 4 ngôi sao nhỏ, biểu tượng các sắc dân Mông, Hồi, Màn, Tạng cùng chầu ngôi sao lớn Đại hán.
Vì vậy, bất cứ người VN nào dù ở trong nước hay hải ngoại vẫn có quyền chửi rủa hành động bán nước cầu vinh ấy. Cũng chẳng phải chửi rủa suông mà còn phải hành động quyết liệt ngăn chặn mưu đồ bán nước, cầu vinh ấy.
Trên đây là vài nét chủ yếu về tiến trình sáp nhập VN vào lãnh thổ Tàu. Dưới đây là vài nét chủ yếu về việc thi hành công cuộc sáp nhập trên thực tế.