11.1.12

Chậm mà không chắc!



Đầu xuân, nghe các lãnh tụ đua nhau đăng đàn mà rầu! 

Bác cả T khai xuân với bài chỉnh đốn Đảng, tưởng gì, té ra lại là bài xưa lắc, càng chỉnh càng không chuẩn. Bác cố P đệm thêm với ngón gia truyền: “Phê và tự phê” (không phải từ giang hồ à nhe!) Thưa các bác, ngón này chả ăn chung gì so với ngón “tu thân” từ ngàn xưa, nhưng đa số các nho sinh khi lên làm quan đã trở thành sâu dân mọt nước, và chế độ phong kiến đã kìm hãm sự phát triển của nhân loại mấy ngàn năm! Tệ hơn nữa, các bác còn hùa nhau xỉa xói “chủ nghĩa cá nhân”! Hy vọng là các bác chỉ nhầm về khái niệm, lẫn lộn chủ nghĩa cá nhân với chủ nghĩa vị kỷ, chứ không thì “chuyên chính” muôn năm và Dân Chủ chỉ là cái đầu dê treo trước quán thịt chó.

Bác hai S mở hàng với món Cải Cách Tư Pháp, gợi nhớ về vụ blogger Điếu Cày! Bao nhiêu kiến nghị gởi đến bác về việc xem Pháp Luật như đùa này, và bác xem như trò đùa thật! Cũng may là bác chưa bị đùa lại như chuyện của anh dân oan ở Vũng Tàu: Khiếu nại, kiến nghị mọi cấp chẳng ai đoái hoài, khi nghe có vàng thì mọi cấp liền đến tận nhà thăm hỏi! Và cũng rủi là luật của ta chưa có điều khoản cụ thể về tội làm mất thể diện quốc gia! 

Bác ba D du xuân khá hoành tráng, với bài báo thuộc loại bét xeo, nhưng ý tưởng thì hình như nhiều người đã nêu từ lâu (trong đó nhiều vị đã bị qui tội phản bội tổ quốc)! Vậy là quá chậm, chỉ còn hy vọng là chậm mà chắc? 

Mà nào có chắc! Nhiều “giá trị chung” của nhân loại đã được kiểm nghiệm và công bố từ lâu, nay được bác nói đến, nhưng lại gắn thêm cho chúng cái đuôi XHCN! Chắc bác thừa biết những khái niệm này phát sinh từ những nước theo “chủ nghĩa cá nhân”, xem “cá nhân” là cứu cánh, nên rất tôn trọng Nhân Quyền, và đất nước họ thực sự Dân Chủ. Những đúc kết ấy là “giá trị chung” của nhân loại, chẳng có hơi hướng Địch-Ta, cũng không phân biệt chi cả. Việc gắn thêm cái đuôi XHCN chỉ làm cho người ta nghi ngờ về tính khách quan của tác giả! Phải chăng vì tôn thờ chủ nghĩa Mác-Lê, trong đó có món “chuyên chính vô sản” là món gây nghiện ghê gớm đối với những kẻ cầm quyền mà các bác cứ hoài luẩn quẩn? 

Từ thời Đại Hội VI, tác giả NVL đã có nhiều bài báo “Nói và Làm” rất oách, nhưng kết quả chỉ nổi bật ở điểm nới trói sức dân (thực chất thì nếu không nới, chắc chắn Dân sẽ trói ngược Đảng lại). Nhờ đó, đất nước đã thoát được đói; nhưng vì chỉ có thế, nên đất nước đã lao vào quĩ đạo cũ (đây là đối ý với quĩ đạo mới của bác ba, chứ nếu nói thẳng ra thì là lao vào bẫy thu nhập thấp, dồn hết vốn liếng và nợ vay vào sự phát triển không bền vững!) Vì đâu mà “Nói và Làm” trở thành “Nói và Lờ”? 

Điều này thì bác cả cũng đã nói đến: “Phải đột phá về lý luận”! Khốn khổ, lý luận cần môi trường thoáng đãng, tự do… mới phát triển được; tự chui vào cái bao ấy làm chi cho ngợp rồi cứ đòi đột phá! Mà cái món này nó cù nhầy hơn cao su nhiều, nên Đảng đột hoài mà có ăn chung gì đâu. Sao không vén nó lên, lúc ấy thì nó không còn là đồ cúng, tha hồ mà phân tích, tranh luận; và nó sẽ phải rã vì là đồ dõm. Lùng nhùng trong cái bao ấy thì còn gì là khoa học, dẫu có tôn vinh những “giá trị chung” cũng chỉ là trò tráo trở, chẳng thể thoát được quĩ đạo cũ, mà xã hội sẽ càng thoái hóa hơn, vì đó là kết quả tất yếu của việc “Nói và Lờ”! 

Bác ba đã nói đến “cạnh tranh”, “độc quyền”, “nhóm lợi ích”, và chủ trương “ công khai thông tin, quyền tiếp cận thông tin và phản biện xã hội”; nhưng hình như chỉ muốn bó gọn trong lĩnh vực kinh tế? Quyền và Tiền có mối quan hệ thân thiết lắm bác ạ, các thuộc tính của chúng nhiều điểm na ná giống nhau, như độc quyền thì tất thối nát. Mà bác thừa biết quyền đẻ ra tiền còn nhanh hơn máy in, nên “nhóm đặc quyền” mới là vật cản chủ yếu của việc bẻ bánh lái của bác. Đây không chỉ là sức ỳ đâu bác ạ, mà là sự tác động ghê gớm của chính trị đối với kinh tế, nên bác cứ đem những “giá trị chung” ấy mà áp dụng luôn cho chính trị, nếu không thì dẫu bác có nói gì đi nữa, rồi cũng phải lờ thôi. 

Thật đấy, như chuyện đầu xuân của nhà báo Hoàng Khương! Ai đời đang cao trào “chỉnh đốn” mà lại bắt bỏ tù người rất nhiệt tình “công khai thông tin” về “nhóm lợi ích”! Việc làm này khác chi là dằn mặt cho Tụi Trẻ nó sợ! Tội nghiệp, Dân Khí đã rệu rã lắm rồi, các bác mà cứ làm tới kiểu này thì đất nước chỉ còn lũ xu thời, “phản biện” gì nổi! Nhưng, coi chừng làm quá thì là đe nẹt quần chúng, mà dân Việt chúa ghét bị đe nẹt, sẽ bỗng hóa anh hùng, và nhà tù sẽ trở thành Học Viện Nhân Quyền, lúc đó thì “chuyên chính” có mà chạy đàng trời. 


24 comments

Luy Thep
11:27 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Năm con rồng nói chuyện con rùa. Những con rùa đầu bò, lừa.
Em Là Lú
11:49 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Theo tôi lấy cái đầu của Ông Nguyễn phú Trọng, thay thế cho cái đầu rùa của cái hình trên là không " xứng đáng" , vì tội nghiệp cho rùa!.

Dù có chậm chạp, nhưng rùa vẫn là loài sinh vật có não bộ đàng hoàn!. 

Hãy tìm một "cái đầu nào mà không có não" để thế cho cái đầu của Bác Trọng là hợp ý nhất!. Bạn nào tìm được cái đầu vừa ý, cho ý kiến !
tien
11:49 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
con đạp các cụ mấy đạp -các cụ vẩn ngũ say sưa 
hết nhân văn giai phẩm .
[thương thì nói là thương 
ghét thì nói là ghét ]
vô tù 
đi học tập vài hôm .có kẻ đi luôn không về .
chỉnh đốn là nhắm đốn cho chính xác ,đó mấy cha ơi 
hồi trước 75 tôi đối xử tốt với tù binh việt cộng vì tôi có suy nghỉ họ là người việt nam ,bây giờ bắt được vjệt cộng tôi bắn một tràng đại liên 50
ông phật mập ù ,ông chúa ốm teo có can .tôi cũng bóp cò 
làm sao ngụy biện được với sự thật .
nên chi bắn bể óc mấy thằng nguỵ biện -tiện tay thôi .
thưởng phạt phân minh -là ta đây .
nguoi u me^^^
12:20 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Đặng Tiểu Bình đã viếng thăm và ký các thỏa hiệp kinh tế chính trị với các quốc gia tư bản như Mỹ (1979), Anh (1984) cũng như mở rộng hợp tác kinh tế với Đức vừa thống nhất và cựu thù Nhật Bản nhưng các lãnh đạo CSVN còn mơ mộng Trung Quốc sẽ thay mặt Liên Xô giương cao ngọn cờ quốc tế vô sản. Đặng Tiểu Bình không có mặt trong hội nghị bí mật Thành Đô dù phía Trung Quốc đã hứa một phần vì y chưa nguôi cơn giận chiến tranh biên giới nhưng phần khác cũng vì Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười, Nguyễn Văn Linh không xứng đáng là đối tượng thảo luận trong tầm nhìn của y về tương lai Trung Quốc và thế giới, nói chi là số phận Việt Nam. Sau “công hàm Thành Đô” và tái lập quan hệ giữa hai đảng vào ngày 7 tháng 11 năm 1991, các lãnh đạo CSVN thay phiên nhau triều cống Trung Quốc. Lê Đức Anh sang Trung Quốc 28 tháng Giêng năm 1991, Đỗ Mười và Võ Văn Kiệt sang Trung Quốc 5 tháng 11 năm 1991 và gần như hàng năm các lãnh đạo CSVN luân phiên nhau sang Trung Quốc để lập lại lời hứa phục tùng........ >>>>>>>su sai la`m ..u me^..tin tuong va`o thien duong quoc te cong san...ai ai cu~ng nhu nhauuuuuuuuuu
nguoi that, viec that
12:22 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Tại sao Trung Quốc không ngang ngược với Nhật Bản, Philippines, Malaysia, Brunei, những quốc gia đang tranh chấp chủ quyền Trường Sa? Bởi vì các quốc gia đó thật sự có chủ quyền chính trị, chính phủ trong sạch được bầu lên một cách hợp pháp, có nhân dân hậu thuẩn, có quốc tế kính trọng, có nhân loại cảm tình. Một chiếc tàu đánh cá treo quốc kỳ Nhật, quốc kỳ Phi làm hải quân Trung Quốc e dè, kiêng nễ trong lúc tàu đánh cá treo cờ đỏ sao vàng lại trở thành mục tiêu tác xạ. Thật vậy, với một bên quyết tâm trả thù cho “một trăm năm sỉ nhục” bằng chủ trương bành trướng khắp thế giới và một bên chỉ mong được tiếp tục đè đầu cởi cỗ chính đồng bào mình, lãnh đạo Trung Quốc rất yên tâm vì họ biết rõ, ngày nào đảng Cộng Sản còn cai trị nhân dân Việt Nam, ngày đó Trung Quốc còn chi phối đượcViệt Nam.
nguoi lang son
12:25 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Khai quật “công hàm Phạm Văn Đồng” để thấy cuộc chiến Việt Nam đã chấm dứt, đế quốc Mỹ ra đi, đế quốc Liên Xô sụp đổ nhưng nợ máu xương giữa hai đảng Cộng Sản Trung Quốc và Việt Nam phải trả bằng thân xác của những người dân vô tội vẫn còn kéo dài cho đến ngày nay. Cuộc chiến biên giới năm 1979 là một thất bại quân sự nhục nhã cho Đặng Tiểu Bình. Trung Quốc che giấu thất bại quân sự chua cay này bằng cách im lặng và ngăn chặn việc phổ biến dưới mọi hình thức các tài liệu có liên quan đến cuộc chiến. Zhou Xu Ke, một cựu chiến binh biên giới và tác giả của cuốc sách do ông tự in lấy Cuộc chiến cuối cùng trả lời hãng tin AFP: “Tại Trung Quốc, chính phủ tôn trọng lịch sử chẳng khác gì tôn trọng chó.” Về phía Việt Nam cũng chẳng tốt lành hơn. Máu của thanh niên Việt Nam đổ xuống để bảo vệ Lạng Sơn, Cao Bằng v.v… phát xuất từ lòng yêu nước trong sáng và xứng đáng được kính trọng nhưng khi cuộc cờ tàn, chẳng còn ai nhắc nhở đến máu xương đó nữa. Sau cuộc chiến tranh biên giới, Đặng Tiểu Bình đã thay đổi cấp lãnh đạo, phương hướng phát triển kinh tế và mở rộng ảnh hưởng đến các nước tư bản tự do; trong lúc đó giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam tự cô lập trong chuyên chính vô sản, lạc hậu trong thời bao cấp, tem phiếu, thu mua để rồi đưa đất nước đến thảm trạng nghèo đói tận cùng suốt thập niên năm 1980.
nguoi saigon thi'ch noi that
12:28 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Mục đích căn bản của Ban nghiên cứu Lịch sử và địa lý Việt Nam được thành lập ngày 2 tháng 12 năm 1953 không phải nhằm tổng hợp các tài liệu lịch sử, địa lý Việt Nam mà để “Góp phần vào việc bồi dưỡng lý luận về chủ nghĩa Mác-Lênin và đường lối cách mạng của Đảng. Góp phần nâng cao tinh thần yêu nước và tinh thần quốc tế vô sản của nhân dân ta. Phê phán những quan điểm, tư tưởng phản động sai lầm. Phát triển giao lưu văn hóa, khoa học với các nước.” Với các mục đích phản ảnh tinh thần vong thân nô lệ như thế, không lạ gì từ trung ương đảng cho đến các chi bộ hạ tầng, từ các đại học cho đến các trường trung học phổ thông, từ các nhà văn cho đến nhà thơ, không một tài liệu nào cho thấy có một tiếng nói khác gióng lên hay một nhà nghiên cứu nào nêu lên thắc mắc. Việc Trung Quốc quả quyết sách giáo khoa địa lý tại miền bắc cũng đã xác định Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Trung Quốc không phải là không có căn cứ.>>>>>>>>>>>>>>>>dinh cao tri tue cong san vietnam la``` the''' do''''''''''
nguoi thich noii
12:39 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
- Chịu trách nhiệm về cái chết của ít nhất một triệu người: Danh sách này có 15 người, trong đó có Hồ Chí Minh, Polpot, Lenin, Kim Nhật Thành, Kim Chính Nhật, Saddam Hussein…

- Chịu trách nhiệm về cái chết của trên 10.000 người: Có 16 nhân vật, trong số đó có cố Tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam- Lê Duẩn.

Nếu phân theo hình thức phạm tội ác thì có 4 loại: Phát xít, cộng sản, chế độ quân phiệt và chế độ quân chủ. Chủ nghĩa cộng sản góp mặt 12 người.

Các nước “vinh hạnh” có 2 người là Nga (Stalin, Lenin), Việt Nam (Hồ Chí Minh, Lê Duẩn), Bắc Triều Tiên (cha con ông Kim). Số còn lại rơi vào Campuchia, Romania, Nam Tư (cũ), Trung Quốc, Ethiopia và Afghanistan.>>>>>>>>tin tuong va`o the gi'oi dai dong...thien duong cong sannnnnn
13:38 Ngày 11 tháng 1 năm 2012

Hội nghị Đại Ziên Hồng cộng với lấy đòn Chệt chống Mỹ để trị Khựa, chúng ta sẽ tất thắng 
========================================================



Lấy độc trị độc tử thủ Biển Ðông 

Chiến thuật Chiến lược con cháu Lạc Hồng 

Lấy đòn Chệt chống Mỹ trị Khựa 

Cú này thằng Tàu lại tẩu mã xác vong

Không quên trang bị thêm Tư Tưởng

Đại Đoàn kết - Dân chủ – Hội Ziên Hồng 

Sức mạnh Tinh thần thành LASER vũ khí

Chém đẹp từ xa bọn Đại Hán như không ! 



TRIỆU LƯƠNG DÂN 

Tham vọng chiến lược của Tàu đòi hỏi Khựa phải có quân sự đương đầu được mọi thách đố nào từ Hoa Kỳ.

Cùng với cách đánh trả bằng võ khí nguyên tử, Tàu lúc đầu giải quyết vấn đề đối phó với lực lượng Mỹ bằng chiến thuật “sát thủ giản” ( cái chày một đầu có kim loại mà một người thế yếu dùng để đối phó với một đối thủ mạnh hơn bên Tàu thời cổ xưa )

Thay vì cố gắng phát triển võ khí cho bằng Mỹ mà cũng chưa chắc bắt kịp được sớm, Bắc Kinh tìm cách tận dụng khả năng nào có hiệu quả. Thí dụ, phát triển các võ khí chống vệ tinh vì Quân đội Mỹ dựa vào hệ thống vệ tinh tối tân trong tất cả các chiến trận 

Phương pháp đối phó này bây giờ được định nghĩa là chiến lược “chống tiếp cận - không cho tới” 
Việt Nam đang cố chống lại sức ép của Trung Quốc muốn chiếm trọn biển Ðông. 

Giống như chiến lược Bắc Kinh dùng để đối phó với Mỹ, Việt Nam cũng dùng một khả năng nhỏ để đe dọa chủ trương phiêu lưu của Bắc Kinh, khiến nó trở nên phức tạp và hao tổn nhiều chứ không phải dễ, dù ăn trùm quân sự về mọi mặt.
13:50 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Trước người ta nói:Miệng quan trôn trẻ,còn bây giờ thêm câu nữa:Đầu quan bô trẻ(chứa toàn phân).
bót Hàng Keo
14:39 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Phải rồi! đốn đảng cs thôi
an na mít
14:50 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
cuối cùng "trọng lú "này là đời chót của tổng bí thư đảng cộng san việt nam mình .nhìn mặt thằng này hèn quá sang bắt tay hồ cẩm đào mà phải dùng 2 tay để ôm lấy khuỷu tay hồ cẩm đào "nhục quá"chả biết thằng trọng lú này có xem văn hoá ngoại giao không ?????
15:07 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Nói về ông Trọng lú cũng như là mình đang nói chuyện với đầu gối vậy.Ông ta chỉ giỏi tụng kinh sách Mác Lê thôi.
CS thụt lùi
15:40 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
CSVN nó lấy Rùa làm linh vật cho VN mà, định lấy Rồng nhưng sợ đàn anh Khựa ko cho.
THANGKHOSAIGON
16:25 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
CUỐI CÙNG với tấm lòng vì nước vì dân nhiệt tình chống tham nhũng,phóng viên hoang khương thay vì được nhân bằng khen và tiền thưởng phải đưa tay vào còng,khỏi phải khổ nhọc làm việc nữa,từ nay được nhà nước dân chủ vạn lần tư bản giảy chết tiếp đón,
ân cầm đưa vào trại an dưỡng,săn sóc chăm lo chu đáo với cơm tù,ôi cái nhà nước dân chủ tinh quái này đến khi nào nó hết thở cho nhân dân vn bớt khổ,nó biết dân khổ vì nó,nó muốn chỉnh đốn thì thật là dân ta có phước,ngược lại nó cố chỉnh lừa thì nhân dân vn buộc phải học tập gương lớn của anh ĐOÀN VĂN VƯƠN,từ bắc vào nam ĐỒNG LOẠT TIẾNG NỔ TỰ PHÁT KHẮP NƯỚC,lạy trời cống rảnh ở đâu có đủ cho bè lũ ĐẦY TỚ vung thân đây trời./.
Quốc Hận
18:29 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Từ Trần Phú HCM ...Nay là Trọng ,Dũng ,Sang ... đều là lũ đầu tôm chó má cả !
Vì Dân
19:21 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Tôi mong rằng từ "lãnh tụ" ko nên dùng với những người lãnh đạo ở VN. Nghe chướng tai quá
Nguoi_VN
19:49 Ngày 11 tháng 1 năm 2012
Làm sao biết được gia đình của những tên lưu manh kia đã, đang chuyển tài sản vơ vét của chúng ra nước ngoài ? Nếu một ngay nào đó, trong nước và quốc tế có thể biết được nguồn gốc của những đồng tiền bẩn này từ đâu, bằng cách nào

Không có nhận xét nào: