Tìm bài cũ

18.1.12

Giải phóng dân tộc, ô hô buồn quá chào mi




“Đầu lòng hai ả tố nga, 
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân. 
Kiều càng sắc sảo mặn mà, 
So bề tài sắc lại là phần hơn.” 

Nếu cuộc “Cách mạng giải phóng dân tộc” khỏi ách nô lệ ngoại bang và bóc lột phong kiến trên danh xưng đã thành công thì, trong thực tế, tình trạng xã hội Việt Nam dưới sự cai trị của chính quyền Cộng Sản ngày nay thì “so bề tàn khắc lại là phần hơn”.

Trưng dẫn bằng chứng chế độ hiện tại tức nhà nước CHXHCNVN tàn khắc hơn thời đất nước và dân tộc chưa được giải phóng, thiển nghĩ là việc “biết rồi khổ lắm, nói mãi” trong thời buổi Gu Gồ Yu Túp và điện thoại kỹ thuật số di động đa năng đa hiệu có mặt khắp mọi nơi, sẵn sàng bắt quả tang tại trận và truyền đi nhanh đúng như chớp (300.000km/giây) nhất cử nhất động của những tên tội phạm, đặc biệt với bọn tội phạm đội lốt nhân viên công lực, chức sắc chính quyền. Chỉ cần vào Gu Gồ oánh mấy chữ “tội ác của CSVN”, là có ngay những tài liệu bằng chữ và hình ảnh được cung cấp từ những bàn tay không nhận tiền văn nô.

Chẳng hạn như Công an đánh chết người vì không đội mũ bảo hiểm khi lái xe và ngay cả khi xe đã đừng lại gỡ mũ ra để nói điện thoại; cha bị đánh gãy cổ tại đồn CA do đích tay quan nhớn trung tá CA con tới xin đưa đi cấp cứu không cho còn bị dọa nạt. Chẳng hạn như Công an đạp vào mặt, giật cướp nón người yêu nước Việt Nam biểu tình bảo vệ tổ quốc rồi đưa vào tù không cần xét xử. Chẳng hạn như không cho vợ con gặp mặt chồng cha đang ở tù vì tội “trốn thuế”. Chẳng hạn khi người chồng là Đoàn Văn Vươn bị dí vào đường cùng vì bị tước đoạt công lao lấp biển qua bao nhiêu năm và bằng cái chết của người con gái, chống lại người nhà nước thi hành tư vụ, thì vợ và những người con không làm gì vẫn bị bắt đi và bị đánh đập dã man. Chẳng hạn như cảnh đầy dẫy dân bị chính quyền địa phương dùng vũ lục cưỡng chiếm nhà cửa đất đai kéo nhau về thủ đô kêu oan tháng này qua năm khác không được giải quyết lại bị săn đuổi đánh đập xúc lên xe như những tội nhân... Và vô số những cái “chẳng hạn như” khác, mà thời kỳ “đất nước ta chìm trong bóng dài phong kiến nô lệ” không tệ đến thế. 

Thực ra thì “so bề tàn khắc lại là phần hơn” của thời kỳ hậu cách mạng giải phóng dân tộc thành công không phải “nổi lên” mới đây vì máu tư bản đỏ bỏ đồng Rúp núp núp đồng Đô xông cao huyết áp làm mờ mắt, hay do cái háu ăn của anh háu đói lâu năm nay trở thành trọc phú - có người Việt lai Pháp gọi là “ô hô đồ thằng lơ nu vô (le nouveau)” - nhưng nó đã chiếm phần hơn cái “bề tàn khắc” từ lâu lắm rồi trong bóng tối, trước cả khi “trả ơn” mẹ Nguyễn Thị Năm (ảnh trái) tức bà Cát Hanh Long “là người đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo cộng sản như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản… trong thời gian ĐCS còn hoạt động bí mật. Trong “Tuần lễ vàng” bà đã đóng góp cho Việt Minh 100 lạng vàng. Hai con trai bà, ông Nguyễn Công và ông Nguyễn Hanh đều theo Việt Minh từ trước 1945. Khi CCRĐ được phát động, ông Nguyễn Công đang làm chính uỷ trung đoàn và ông Nguyễn Hanh là đại đội phó bộ đội thông tin.” (*) bằng loạt đạn khai hoả mở màn Giết: 

“Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ, 
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong, 
Cho Đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng, 
Thờ Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin … bất diệt.” (**) 

“Cách mạng gỉai phóng dân tộc” là tâm nguyện của mọi người Việt Nam khi xưa nghe sao mà trân qúy linh thiêng; lúc đó “giải phóng dân tộc”mới chỉ là trong kỳ vọng mà lòng người đã đầy tri ân. Nhưng bất hạnh thay cho dân Việt, “tránh được vỏ dưa lại gặp vỏ dừa”. Đất Nước thoát khỏi “đêm dài nô lệ” lại đâm chầm vào bóng tối thăm thẳm đầy ác thực chứ không phải là ác mộng. “Đêm giữa ban ngày”, như tâm sự của con trai người bí thư riêng cho kẻ được cho là “cha già dân tộc”, lúc bé đã dạt dào hạnh phúc khi được ngủ với “bác Hồ”. Ngày nay nghe nhắc đến mà tội nghiệp và xấu hổ cho chuổi mỹ từ ấy, bị đẩy vào trong những cái ngoặc kép.

Những cái ngoặc kép như cỗ áo quan để chôn đi một thực thể “thà đừng sinh ra thì hơn” không phải do nạn nhân hay do“bọn xấu”, mà chính từ những kẻ có công không nhỏ cho cuộc “Cách mạng giải phóng dân tộc” đi đến thành công trên danh nghĩa, gọi là nhưng“nhà cách mạng lão thành phản tỉnh.

“Cách mạng giải phóng dân tộc”, ô hô buồn quá chào mi. 



________________________

Chú thích:
* Theo Nguyễn Minh Cần, cựu Phó Chủ Tịch TP. Hà Nội 
** Tố Hữu

5 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Những phản hồi chữ Việt không dấu cũng sẽ bị xóa.
  1. ke mien namJan 17, 2012 09:57 PM
    Bài viết rất hay,một đất nước chiến tranh triền miên ,đời sống ,văn hóa học hành còn lạc hậu ,đất nước so về dân số ,diện tích không phải là nhỏ,mà sao cứ là nhược tiểu ,để cho các nước lớn lợi dụng sắp đặc,bán buôn .Nay người tài không hiếm ở trong nước hay ở khắp năm châu vậy phải làm sao đây cho thoát khỏi gong kìm kẻ độc tài,lợi dụng lòng tin của nhân dân đứng sau một đảng CS quốc tế cai trị ,qua nhửng lời tuyên truyền rất hay, ru ngủ theo nhửng ước mơ tốt đẹp mà người dân hằng mơ ước .Dáng Phật nhưng lòng dạ ác quỷ,trách nhiệm nầy ai phải nhận lấy giúp cho nhân dân được tắm trong tự do dân chủ .
    Trả lời
  2. thấy sao nói vậyJan 18, 2012 12:54 AM
    Tác gỉa NGUYỄN VĂN TRẤN một người miền Nam sinh quán tại Long An ,và có hơn 50 năm tuổi đảng và vào nhưng năm cuối đời ông chợt nhận ra cái chủ nghỉa mà ông đã bỏ cả thời tuổi trẻ để tranh đấu cho những lý tưởng công bằng xã hội thực ra là một chủ nghỉa ma quỉ và dối trá .
    Năm 1995, ông viết tập "Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội". Quyển sách lọt qua vòng kiểm soát của Đảng và được bày bán gần như công khai. Chỉ trong vòng một tháng, hơn 10.000 cuốn sách phát hành hết sạch và ở khắp nước ai cũng bàn tán về những sự kiện được nêu lên trong "Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội". Thấy được tầm tác hại của quyển sách, Trương Tấn Sang, theo lệnh của Bộ Chính Trị, ra chỉ thị cấm lưu hành và tịch thu nhưng đã muộn rồi , hàng trăm cuốn đã lọt ra hải ngoại và tui đã mua được một cuốn .
    Nhân dịp năm mới và cũng với mục đích " ôn cố tri tân " xin mời bà con trong thôn đọc lại một đoạn trong tác phẩm VIẾT CHO MẸ VÀ QUỐC HỘI ( trang 369 )
    Sau cuộc cải cách ruộng đất thì một số anh em cán bộ tập kết miền Nam đại biểu tôi đến hỏi ông già Tôn Đức Thắng tại sao bác Hồ không chịu can thiệp mà để cho cải cách ruộng đất giết oan nhiều người như vậy thì ông già Tôn Đức Thắng trả lời :
    ĐỤ MẸ TAO CŨNG SỢ NÓ , TỤI BÂY NÓI TAO BIẾT HỎI CÁI GÌ BÂY GIỜ ?
    Trả lời
  3. Vũ Thế PhanJan 18, 2012 01:26 AM
    Chính xác là "Thiên thần trong chiến tranh, quỉ ma trong hoà bình". Dân tộc, đất nước ta quả là nặng nghiệp chướng với bốn chữ "dịch chủ tái nô".
    Trả lời
  4. Đỗ hữu caJan 18, 2012 04:27 AM
    Tổ sư thằng tố hữu.
    Trả lời
  5. Nặc danhJan 18, 2012 05:04 AM
    Thằng Tố Hữu ăn phân cho nên phun ra toàn là thứ rác rưởi!
    Trả lời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời sự đóng góp ý kiến của các bạn
Thanh thật cám ơn