28.3.12

Vươn tầm thế giới: Hãng hàng không và gánh hàng rong



Trịnh Kim Tiến - Tôi là một công dân Việt Nam. Và tôi luôn tự hào về điều đó. Hai chữ Việt Nam luôn thiêng liêng trong lòng những người con đất Việt cho dù có ở đâu trên trái đất này. Khái niệm về dân tộc và đất nước với tôi là một khái niệm độc lập với tất cả những điều khác. Ai cũng có nguồn cội và không ai có thể chối bỏ cũng như không kiêu hãnh về nguồn gốc dân tộc mình. Người ta thường đánh giá đất nước theo cung bậc của nền văn minh. Cho dù thước đo của đất nước dài ngắn ra sao tôi vẫn cảm thấy hãnh diện vì là người con Việt Nam.




Chắc chắn rằng không chỉ mình tôi mà tất cả mọi người, ai cũng đều mong mỏi đất nước của mình một ngày nào đó “sánh vai cường quốc năm châu”, vươn đôi vai ngang tầm thế giới.


Nhưng một điều thật đáng buồn, những vấn nạn xã hội, kinh tế, văn hóa đã khiến hình ảnh của đất nước, dân tộc Việt Nam xấu đi quá nhiều trong mắt bạn bè Quốc tế. Khi người Việt cầm visa, hay hộ chiếu của mình qua các nước du lịch, đi học cũng như định cư, họ thường bắt gặp những ánh mắt kì lạ nhìn về phía họ.


Phải chăng do nhiều yếu tố khiến chúng ta thua kém bạn bè. Người Việt ta vốn dòng máu Lạc Hồng, truyền thống ngàn năm văn hiến, tôi tin rằng chúng ta không bao giờ bằng lòng và chấp nhận điều đó.


Từ những thứ nhỏ bé nhất như gánh hàng rong ở Việt Nam cho đến những hãng hàng không cũng có những chênh lệch với nước bạn.


Đặt vé máy bay của hãng Jetstar Pacific và tôi trên đường vào Sài Gòn chuẩn bị bắt đầu cho hành trình tương lai và cuộc sống của bản thân sau hơn một năm nghỉ làm thêm. Bắt đầu trải nghiệm công việc mới ở một thành phố xa xôi là cả một sự quyết tâm lớn đối với tôi. Tôi muốn học cho mình đức tính tự lập và thử đi làm, bắt đầu kinh doanh. Tôi có thể học tiếp để lây thêm chiếc bằng, nhưng bằng cấp bây giờ ở Việt Nam khó kiếm được công việc quá nên tôi đã lựa chọn cho mình một hướng đi khác.


Tôi dậy từ rất sớm và bắt xe ra sân bay trước giờ bay một tiếng. Đó là thủ tục yêu cầu cho mỗi chuyên chuyến bay. Ai cũng đi rất sớm, mọi người đều tôn trọng nội quy của hãng hàng không.


Mọi người chờ đợi đã lâu để được bước vào cửa máy bay nhưng đến giờ lên máy bay mà vẫn không thấy nhân viên sân bay cho vào trong. Máy bay sẽ cất cánh khởi hành lúc 10h 5 phút mà nhưng 10h kém 5, hành khách vẫn ngồi đợi bên ngoài. Sau đó nghe có thông báo của hãng, vì nguyên nhân gì đó mà những người ngoài nghề, bình thường như chúng tôi không hiểu rõ nên may bay cất cánh chậm mất 30 phút.


Tôi thì không sao, chỉ hơi khó chịu một chút vì phải chờ đợi thêm, nhưng với một số hành khách khác thì việc chậm trễ này có lẽ ảnh hưởng nhiều đến họ. Cũng không biết các hãng bay Quốc tế thì sao nhưng hãng bay nội địa hay hoãn và chậm chuyến quá. Bác gái ngồi kế bên tôi, giọng nói không giấu nổi sự bực tức “Chẳng hiểu chúng nó ra làm sao nữa, đi lần nào cũng bị hoãn thế này, mất thời gian quá đi mất, hẹn khách hàng lần đầu mà đến chậm thì không biết nói với người ta thế nào? Đợt trước đi vào chơi cũng bị vậy, chờ mất cả tiếng đồng hồ bao giờ không!”.


Ngồi đối diện tôi là một anh chừng 30 tuổi, trông dáng vẻ lam lũ, gương mặt hiện hữu sự lo lắng, buồn phiền, đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Tại ngồi chờ buồn quá nên tôi không bỏ được tật xấu hóng hớt chuyện người ta. Nghe được loáng thoáng anh than vãn qua điện thoại “Máy bay bị chậm, em bảo má cố đợi anh về với, má đừng bỏ đi trước mà tội cho anh. Anh mà không kịp gặp má lần cuối thì ân hận cả đời”, tôi đoán rằng chắc mẹ anh đang hấp hối chờ con về. Vậy mà giờ anh còn phải chờ đợi chuyến bay. Ở sân bay cũng có rất nhiều hành khách nước ngoài ngồi đợi, tôi kém tiếng Anh vì vậy không có hiểu rõ họ nói gì, chỉ thấy họ lắc đầu và nhìn về phía các nhân viên sân bay.


Nếu vì thời tiết xấu hay do một số nguyên nhân hy hữu nào đó mà chuyến bay bị hoãn thì các hành khách cũng phải thông cảm cho hãng hàng không. Nhưng có vẻ như sự việc này diễn ra khá thường xuyên và như một chuyện bình thường của hãng bay nội địa. Hai người ngồi cùng chuyến bay của tôi trò chuyện trên máy bay, công việc của họ đòi hỏi họ đi lại bằng máy bay nhiều nên họ khá rành. Họ nói chuyện chậm chuyến, hoãn bay như cơm bữa, các chuyến bay trong nước không hiểu vì nguyên nhân nào mà thường xuyên chậm trễ, hành khách ngoài việc chờ đợi ra thì còn có thể làm gì nữa.


Đúng là như vậy, cách đây không lâu, hàng trăm hành khách VietNam-airlines bức xúc vì bị trễ chuyến, bỏ đói. Chuyện cũ của năm trước vẫn còn dư âm bức xúc cho hành khách khách bức xúc vì máy bay Jestar vòng vèo, cánh có khói. Hay gần đây nhất, vụ máy bay VietNam-airlines bay tại chỗ 55 phút, cạn nhiên liệu, hạ cánh giữa đường. Dừng ngay tại Trung Quốc, không rõ là lý do gì?


Tôi nhớ đến lần đi Thailand cách đây mấy tháng để tìm hiểu thị trường, tôi đi máy bay của hãng Qantas Airways Boeing 777, đến giờ nghĩ lại vẫn thấy thích. Máy bay to khiến cho không gian trên máy bay thoải mái và thoáng đãng hơn rất nhiều so với các hãng nội địa. Bạn bè tôi nghe đến việc tôi đi nước ngoài ai cũng xuýt xoa trong sự thòm thèm. Đó cũng là cảm giác của tôi trước đây khi nhìn ai đó được đi nước ngoài chơi, vì trong tư tưởng của người Việt, đi ra nước ngòai sẽ tốn kém lắm. Nhưng sự thật thì ngược lại hoàn toàn, cả chuyến đi Thailand của tôi chỉ tốn hơn giá tiền của một vé máy bay Vietnam irlines đi Hà Nội- Sài Gòn một chút. Vé máy bay rẻ đến choáng váng, cả chiều đi lẫn về, giá chỉ có 938 ngàn đồng, vậy mà chất lượng dịch vụ của họ thì thật sự không thể chê được điểm nào. Cái cách mà các tiếp viên hàng không tiếp đón hành khách của họ rất nhã nhặn và lễ độ. Nó hoàn toàn khác với thái độ của các tiếp viên Jetstar trong một chuyến bay từ lâu rồi của tôi vào Sài Gòn cư xử với hành khách trên chuyến bay. Khi máy bay đã đáp xuống sân bay và chuẩn bị dừng lại, một hành khách bắt đầu mở nguồn điện thoại, thay bằng lời lịch sự nhắc nhở đến các “thượng đế” thì một nữ tiếp viên buông lời quát nạt “ai mở điện thoại đấy, có muốn lập biên bản không?”.


Đồ ăn, vật dụng ở Thái cũng không hề đắt đỏ như người ta nghĩ. Giấc mơ Việt nhìn từ Thái, một quốc gia phát triển sau Việt Nam nhiều năm nhưng cơ sở hạ tầng, hệ thống giao thông, đời sống của người dân Thái hiện nay đã vượt xa Việt Nam. Điều đó được thể hiện rõ ràng qua nét mặt thanh thản tươi vui, nụ cười đầy thiện cảm của những con người dân bán hàng rong Thái.


Ở Thái họ có một chính sách rất hay, họ khuyến khích người dân của họ buôn bán trên vỉa hè. Công an Thái làm nhiệm vụ lưu thông đường phố để công việc buôn bán của người dân được thuận lợi nhất. Hoàn toàn trái ngược với những hình ảnh xua đuổi, bắt giữ đồ đối với những người dân nghèo tần tảo buôn gánh bán rong ở Việt Nam.


Hình ảnh những con người khuôn mặt khắc khổ rong ruổi ì ạch với những gánh hàng trên vai in khắc trên từng con phố, từng ngõ chợ. Dù nắng chay da cháy thịt, hay mưa gió bão bùng, hay những ngày đông lạnh thấu da thịt họ vẫn gánh hàng đó bươn trải, tầo tảo vì cuộc sống gia đinh. Đa số những người dân nghèo lao động, họ kiếm ăn sinh sống trên lề đường, trong những chợ cóc. Không bị cấm thì hoàn cảnh của họ cũng đã vất vả, điêu đứng lắm rồi vậy mà họ còn bị xua đuổi, thu dẹp. Chỉ vài phút tạm gác quang gánh bán hàng là họ có thể đi luôn, đâu có mất diện tích đâu có xấu đi hình ảnh của đất nước, trái lại còn rất thuận tiện và phù hợp với lối sống dân giã của con người Việt từ xưa.


Dân Việt vốn có truyền thống lao động cần cù, chân chất, xây dựng xã hội mà tại sao phải cấm đoán, dồn nén những cảnh đời bấp bênh? Một câu hỏi lớn không dễ trả lời. “Cơn mưa trái mùa khá nặng hạt, bên hông chợ Tân Định, một chị phụ nữ vừa khóc vừa than: “Có ba ký táo, mà cũng bị tịch thu thì biết sống sao đây!”. Chị kêu trời nhưng trời cứ đổ mưa, còn mấy anh trật tự đô thị phường Tân Định thì đã thu rổ táo của chị về trụ sở mất rồi”.” Lau nước mắt, chị nói với tôi: “Tôi tên là Lê Quang Mỹ Uyên. Vẫn biết buôn bán ở lòng lề đường là sai, nhưng tôi đã đứng nép sát vào bãi giữ xe rồi, nào có lấn chiếm tí nào đâu. Vậy mà mấy ảnh canh, bắt cho bằng được thì người nghèo chúng em biết làm sao!” (phận nghèo quang gánh hàngrong.)


Không chỉ đọc, mà thực sự tôi còn chứng kiến nhiều lần những cảnh tượng nhức nhối xót thương. Mỗi buổi chiều tôi thường cùng mẹ sang bên ngõ chợ mua đồ ăn, nhìn thấy hình ảnh những người phụ nữ gày gò, đen xạm , ôm chặt quang gánh chạy thật nhanh mỗi khi thấy chiếc xe đồn của phường đi đến dẹp chợ, đến mức rơi cả một chiêc dép bên chân lại. Cứ như thể họ đang đi chạy nạn, tránh bom đạn hay đang bị cướp giật. Những dân phòng, công an phường tay cầm dùi cui, vẻ mặt dữ dằn nhìn những người phụ nữ đang thi nhau chạy hàng. Có đôi khi có những sự giằng co, van xin kịch liệt diễn ra giữa đôi bên nếu những người phụ nữ đó không kịp chạy. Những giọt nước mắt tức tưởi, cay đắng, ngậm ngùi đôi gánh hàng rong nuôi lớn con từng ngày.


Không biết đến bao giờ đất nước tôi có thể vươn lên tầm cỡ thế giới, nhưng tôi thực sự mong có một ngày, một ngày như thế. Một ngày trên khuôn mặt của những người dân tôi không phải là những nét măt u sầu, ủ rũ mà là những nụ cười hạnh phúc, yên vui. Con người được tôn trọng cùng với nghề nghiệp mà họ đã bỏ sức ra lao động chính đáng kiếm tiền lương thiện.


Hãy cho tôi, thế hệ của tôi còn được sống trong niềm hãnh diện về dân tộc và đất nước thân yêu của chúng tôi.








Trịnh Kim Tiến


https://www.facebook.com/note.php?saved&&note_id=366498690061820
| 28.3.12
28 Ý kiến:


Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google


- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi


- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA


wethepeople-nuocviettudoMar 27, 2012 08:17 PM
hay qua trinh kim tien , viet them nhe
tieng anh nua
Trả lời


Lý VũMar 27, 2012 08:51 PM
Thất bại lớn nhất của cộng sản là đẩy em về lề phải và phía sự thật, viết nữa đi em, đồng bào khắp thế giới dõi theo bước chân của em và ngày càng yêu mến cũng như hãnh diện vì em , vì suy nghĩ của em, không ai có thể xóa, cấm hay làm mất đi những ước mơ, những chiêm nghiệm của mình, không ai và không bao giờ có thể làm điều ấy !
Trả lời


Quê Hương Ngạo NghễMar 27, 2012 08:55 PM
Đọc TK Tiến thâý tâm tình của những người trẻ tuổi thức tỉnh thâý Việt Nam nghèo , lạc hậu , bất công , .....
Thật là khác với hệ bị bác và đảng dụ khị vào Nam " chống Mỹ " mà thực chất là đánh thuê cho Tàu , chết cho Taù ..để Việt Nam càng suy yếu , chia rẽ , thù hận , suy đồi .. mau chóng trở thành món môì ngon cho chủ nghiã đại Hán . Nhưng đáng buồn là vẫn thù hằn , vẫn tự mãn là người chiến thắng dù là đã giết vô số người Việt , vẩn tôn thờ bác , đảng ......
Tôi chỉ muốn chia xẻ với tác giả câu cuối của bài viết .
TK Tiến : " Hãy cho tôi, thế hệ của tôi còn được sống trong niềm hãnh diện về dân tộc và đất nước thân yêu của chúng tôi. "
Xin thưa : Đảng cộng sản bản chất là một đảng cướp nên chúng chỉ biết CƯƠṔ . Chúng không bao giờ hiểu được chữ CHO .
Trả lời


Khánh Hưng SGMar 27, 2012 08:56 PM
NGƯỜI VIỆT BỊ KỲ THỊ?


- Trong một lần trú tại một khách sạn của công ty Du lịch Tp Hồ Chí Minh, có hôm tôi gọi tiếp tân yêu cầu cử người giúp sửa đường dây internet, gọi đến lần thư ba vẫn chỉ hứa hẹn. Sau đó, khi tôi gọi và nói chuyện bằng tiếng Anh, thì cô tiếp tân rối rít "Yes, sir" và vài phút sau, một nhân viên xuất hiện!


- Trong một lần du lịch tại Jakarta, Indonesia, tôi đi với một người bạn địa phương vào một câu lạc bộ khiêu vũ (dancing). Mấy cô vũ nữ nghe tôi nói chuyện bằng tiếng Anh thì vồ vập và tò ra rất tình cảm. Thế nhưng, khi nghe tôi nói là "người Việt Nam", thì mấy cô dần dần lảng ra! Trời, ngay cả mấy cô... bán hoa mà cũng... đối với người Việt Nam như vậy!


- Kể lại những câu chuyện này, một người bạn của tôi nói rằng, trên thế giới hiện nay chỉ có duy nhất một nơi mà người Việt Nam không bị khinh rẻ, đó là nước Mỹ!


Nhân đọc bài viết của một người Nhật nhận xét về người Trung Quốc mà phần bình luận đăng trên Bauxite Việt Nam có liên hệ với đặc tính của người Việt Nam hiện nay, tôi muốn góp nhặt mấy mẩu chuyện tai nghe mắt thấy sau đây.
Năm 2006, một công ty của người gốc Việt ở Mỹ thuê tôi về Việt Nam làm một nghiên cứu cho một dự án đầu tư kinh tế. Vài người quen đưa tôi đi làm việc với chính quyền một vài tỉnh để tìm hiểu các kế hoạch kinh tế của địa phương. Đi đến đâu, tôi cũng nhận được một lời khuyên tương tự là, tôi nên đưa theo một người Mỹ trắng, dù người đó là một nhân viên bảo vệ hay là một lao công cho công ty tôi ở Mỹ, miễn sao người đó nói "xí bô xí ba" gì đó, rồi tôi dịch ra tiếng Việt, thì tôi mới được tiếp đón nồng hậu và nhiệt tình! Trở lại thành phố Sài Gòn, gặp một cậu "Việt kiều" 26 tuổi, sinh ở Mỹ, tốt nghiệp Cao học Anh ngữ tại Đại học Los Angeles (UCLA). Với nguyện vọng tha thiết được làm việc tại Việt Nam, cậu xin vào dạy tại một trung tâm Anh ngữ trực thuộc một trường Đại học lớn của Việt Nam. Ở đây, người ta trả lương theo giờ cho cậu ít hơn ba lần so với mấy người Tây ba lô. Họ nói, cho dù anh có trình độ và khả năng hơn hẳn mấy người Tây đó, nhưng vì anh là người "gốc Việt" nên không có... giá cao!
Bản thân tôi, trong một lần trú tại một khách sạn của công ty Du lịch Tp Hồ Chí Minh, có hôm tôi gọi tiếp tân yêu cầu cử người giúp sửa đường dây internet, gọi đến lần thư ba vẫn chỉ hứa hẹn. Sau đó, khi tôi gọi và nói chuyện bằng tiếng Anh, thì cô tiếp tân rối rít "Yes, sir" và vài phút sau, một nhân viên xuất hiện! Tương tự, vài lần đi máy bay Vietnam Airlines từ Đài Loan về Việt Nam, tôi đã rút được kinh nghiệm là phải sử dụng tiếng Anh nếu muốn được phục vụ tốt và lịch sự!
Trả lời


Khánh Hưng SGMar 27, 2012 08:57 PM
Thế còn người nước ngoài, họ nghĩ gì về Việt Nam?
Một người tôi quen, là cán bộ lãnh đạo của một cơ quan văn hóa thành phố Hồ Chí Minh. Trong một bữa "nhậu", ông ấy vừa nhai ngồm ngoàm cái đùi ếch, vừa thuyết trình với anh bạn người Mỹ bên cạnh tôi (tất nhiên tôi là thông dịch viên bất đắc dĩ), rằng Việt Nam tuy còn nghèo nhưng nhờ có độc lập nên giữ được phẩm giá. Ông lấy ví dụ, vừa rồi, trong một chuyến du lịch ở Mỹ, trong lúc ông bị lạc khi tham quan Hollywood, ông đã được hai viên cảnh sát Mỹ "hết sức lể phép, trân trọng, và nhiệt tình" giúp ông tìm đường. Họ luôn gọi ông bằng "Sir", tức là "ngài". Ông kết luận, vì họ biết ông là cán bộ của Việt Nam, nên họ đã đối xử với ông một cách trọng thị như vậy!
Anh chàng Mỹ ngồi bên cạnh tôi tròn mắt và... không nói gì cả!
Nghe ông cán bộ này nói, tôi nhớ lại ba câu chuyện:Năm 2005, tôi đưa cậu con trai 4 tuổi, trên đường về thăm Việt Nam, ghé lại tham quan và nghỉ ngơi ở Nhật ba ngày. Chúng tôi trú tại một khách sạn ở Tokyo. Thấy hai cha con chúng tôi trao đổi qua lại bằng tiếng Anh, hầu như tất cả nhân viên làm việc ở đây đều cư xử với chúng tôi một cách hết sức thân tình và trân trọng. Họ nghĩ chúng tôi là người Mỹ gốc Nhật. Thế nhưng, khi nghe tôi cải chính lại là người Việt Nam, thì thái độ họ thay đổi hẳn!
Một anh bạn tôi là một nhà giáo và một nhà báo nghiệp dư ở vùng Vịnh San Francisco kể rằng: Trong chuyến đi du lịch vùng Đông Âu như Ba Lan, Tiệp Khắc, Nga, ... anh luôn gặp rắc rối vì cái hộ chiếu Việt Nam của vợ anh. Lúc nào vào ra cửa khẩu của các nước này, thì cả đoàn du lịch 20 người có passport Mỹ đều cho qua một cách thoải mái, chỉ duy nhất vợ anh với hộ chiếu Việt Nam là bị tách ra vào phòng riêng xét hỏi. Lần nào anh cũng phải viết giấy bảo lãnh! Mà mấy nước này vốn là "anh em XHCN" của Việt Nam mấy năm trước đây!
Chuyện thứ ba, trong một lần du lịch tại Jakarta, Indonesia, tôi đi với một người bạn địa phương vào một câu lạc bộ khiêu vũ (dancing). Mấy cô vũ nữ nghe tôi nói chuyện bằng tiếng Anh thì vồ vập và tò ra rất tình cảm. Thế nhưng, khi nghe tôi nói là "người Việt Nam", thì mấy cô dần dần lảng ra! Trời, ngay cả mấy cô... bán hoa mà cũng... đối với người Việt Nam như vậy!
Tôi định kể cho ông bạn cán bộ nghe ba câu chuyện này, nhưng lại thôi vì e là ông cũng không hiểu, và nếu hiểu ra thì không khéo ông lại qui cho tôi tội "theo đuôi đế quốc, xúc phạm dân tộc" thì mệt lắm!
Trả lời


square1Mar 27, 2012 08:57 PM
"Hãy cho tôi, thế hệ của tôi còn được sống trong niềm hãnh diện
về dân tộc và đất nước thân yêu của chúng tôi."


Khó lắm đấy cô ơi.
Hãy nhớ rằng cô đang sống trong xứ của người Việt... cộng!
Trả lời


Khánh Hưng SGMar 27, 2012 08:58 PM
Còn người Việt Nam xem người ngoại quốc thế nào?
Vợ chồng người bạn khác của tôi tại Hà Nội đều là "trí thức", thuộc gia đình quyền thế và khá giả tham vấn tôi về kế hoạch mở một trường Mẫu giáo cao cấp, trong đó có qui định là chỉ nhận con em của người nước ngoài da trắng. Tôi hỏi lại vài lần chữ "da trắng' và xin được giải thích thêm. Họ nói rằng, ở Việt Nam đã có hai trường như vậy và đã tồn tại nhiều năm (?!), nói rõ là chỉ nhận học sinh người "da trắng". Người ngoại quốc mà da màu cũng không được, thậm chí ngay cả con cái cán bộ Việt Nam cao cấp hoặc đại gia cũng không được nhận. Vợ chồng anh bạn này khẳng định, tiền bạc chỉ là một vấn đề nhỏ, điều anh chị muốn là thể hiện "đẳng cấp" của anh chị, và của cơ sở do anh chị thành lập!
Tôi sống ở Mỹ, một đất nước do người da trắng thành lập và xây dựng nên, thế nhưng trên cả nước Mỹ, không nơi nào có một trường học với qui định như vậy cả! Nếu ai đó ở Mỹ mà có cái ý tưởng như vậy, thì có lẽ trước khi bị lôi ra tòa án cho phá sản, chắc chắn là sẽ bị dư luận ném xuống loại "đẳng cấp" man rợ! Tôi không biết thật sự ở Việt Nam đang có kiểu trường "quốc tế" như vậy không, nhưng chỉ riêng thái độ tận tụy phục vụ người "da trắng" của hai vị trí thức trẻ và quyền lực Hà Nội cũng đủ để nhận ra một thế hệ "quí tộc" Việt vô cùng... quái đản!
Kề lại những câu chuyện này, một người bạn của tôi nói rằng, trên thế giới hiện nay chỉ có duy nhất một nơi mà người Việt Nam không bị khinh rẻ, đó là nước Mỹ! Thật mỉa mai, nhưng đó là sự thật! Tôi sống ở Việt Nam 30 năm, 15 năm ở Mỹ, và đi đây đó khoảng chục nước, tôi công nhận điều anh bạn này nói. Ít ra, đây cũng là điều an ủi cho những kẻ "tha hương" – người Việt ở Mỹ như chúng tôi. Và đó cũng là lý do, mà tôi đã bỏ ý định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
K. H.
Trả lời


Hải Điếc HuếMar 27, 2012 09:01 PM
Hải quan với an ninh ta toàn con ông cháu cha cả có học mô, 1 câu tiếng anh bẻ hai cũng nhăn răng cười trừ.... kiếm mô ra mà đẹp người đẹp nếp


Mà có thằng an ninh ở nội bài cứ nhìn chòng chọc và hỏi ngu học vãi. Tại sao quê chị ở hà nội lai thường trú tại hà giang. Mình bực quá hỏi lại: Chú hỏi thế khác nào hỏi người Việt nam tại sao lại đi Boeing của mỹ ấy nhỉ.
Trả lời
Trả lời


Nguoi Vien XuMar 27, 2012 11:35 PM
aa
Trả lời


Gió Phương NamMar 27, 2012 10:01 PM
Có lần tôi dẫn phái đoàn là Ban giám đốc công ty đi tham quan & dự hội chợ ở Úc, khi đến sân bay Úc, lúc chờ làm thủ tục hải quan, trong khi mọi người xếp hàng thì họ giao hết giấy tờ cho tôi rồi xúm lại nói chuyện ầm ĩ, thế là police mời họ xuống dưới cùng xếp hàng, mấy ông trời con tức tối chửi um xùm khiến mọi người đều quay lại nhìn thật khó chịu
Trả lời


Anh5SGMar 27, 2012 10:39 PM
Gửi TKT chủ bài viết !
Tôi không tán thành bài viết này !
để tôi nói cho các bạn nghe vì sao:
trong bài bạn chê hàng không nội địa và cứ khen nước ngoài là điều không đúng đắn !
Là một người thường đi nước ngoài,Mỹ,Úc tôi chia sẽ một ít với bạn
cách đây 4 năm,khi tôi đi Úc bằng hãng hàng không quốc gia của họ,giờ bay là 10g nhưng 12g đêm mới được lên máy bay vì trục trặc kỹ thuật,sau khi vừa ngồi xuống lại có lệnh rời khỏi máy bay vì chưa thể bay,ra nằm vạ nằm vật đến khoảng 2 g sáng máy bay mới cất cánh !
lúc đó tôi cũng như bạn,bực bội,chửi trong bụng muốn bỏ về không đi nữa,tuy nhiên khi quan sát sự bình thản lịch sự của người dân Úc tôi rất ngạc nhiên,vì họ thản nhiên và không có một lời trách móc,vì họ đã được giáo dục từ nhỏ là luôn lịch sự và tôn trọng,còn tại VN cái Tôi ai cũng lớn cho nên bạn thấy 1 ông HLV lên máy bay chửi phi hành đoàn,một bà giám đốc bảo hiểm quát nạt tiếp viên khi không vừa ý ! tại sao bà bảnh như vậy không mua chiếc máy bay riêng mà đi chứ ? đi máy bay sự an toàn luôn tối ưu,bạn biết khi bay không an toàn tính mạng sẽ thế nào chứ ?
về sắp hàng cũng vậy,người dân ta quen chen lấn,còn tại nước ngoài thì không,họ xem chúng ta như bộ tộc man di mọi rợ mới hành xử như vậy !
năm ngoài tôi đi Mỹ bằng hãng hàng không của Mỹ United bạn nói ngon sao,họ cũng kỳ thị màu da vàng chúng ta,còn khi về đến Nhật thì delay gần 3 tiếng đồng hồ không thông báo trước,khách hàng tự kiếm đồ ăn nước uống,chỉ đến khi lên VN airline cô tiếp viên áo dài xanh ra kêu tôi thức dậy ăn bữa ăn trong đêm tối mịt mùng,tôi thấy cách phán xét của bạn hoàn toàn không đúng !
Tôi thành thật xin lỗi bạn và mọi người nếu không tán thành,nhưng đó là sự thật đó bạn à !
Trả lời
Trả lời


Hóng Hớt .Mar 27, 2012 11:14 PM
Hay!
Trâu ta gặm cỏ đồng ta
Chớ đừng gặm cỏ đồng xa nhà người
Của người nhìn có tốt tươi
Nhưng mà nó nhạt gấp mười đồng ta .


Xao keMar 28, 2012 04:22 AM
Láo ai tin mới ghê. Tại mình nghe tiếng Anh giỏi quá nên nó có thông báo mà không hiểu.


Anh5SGMar 28, 2012 04:58 AM
cái nick của bạn cũng đủ hiểu trình độ bạn thế nào,tôi không giỏi tiếng anh,vâng đều đó đúng,nhưng tôi có thể giao tiếp một vấn đề với người Mỹ không cần thông dịch,nhưng chuyện đó khoe khoang làm gì ở đây !
tôi chỉ nói rằng,trang DLB tôi rất thích xem,tuy nhiên tôi không thích thái độ không ưa là chửi vô tội vạ !
vì sao ư,vì chúng ta có lương tri chứ không phải những con vẹt ! các bạn nên tập cái nào đúng theo nhận thức bạn thì nói đúng,sai thì nói sai,đừng nói theo vì cảm tính như vậy không hay.
trước đây tôi có chơi trên paltalk và nghe 1 người nữ VK mỹ nói nguyên văn sau đây:
-tôi không bao giờ mua cá basa VN ăn,vì VN làm ăn dơ dáy,cho cá ăn C.... ăn vô mắc công bệnh !
bạn nghĩ sao về phát ngôn này ?
tôi đã trả lời như sau:
về nhận thức bạn tẩy chay hàng VN khi bạn từ VN chào đời là sai lầm,thứ nhất không ai nuôi cá basa bằng phân như bạn nói !
thứ hai bạn tẩy chay ư? ai chết,những người lãnh đạo cty ấy không chết đâu,mà người công nhân nhà máy đó là người chết trước,trong đó có người thân,gia đình và bạn bè bạn tại VN !
các bạn ngồi tại VN mơ màng 1 sự huy hoàng như nước Mỹ,tôi đồng ý với điều đó,các bạn viết bài chê VN này nọ vậy sao các bạn không viết bài về nước Mỹ khi ra đường lái xe lạng quạng là bị còng ngay,bạn dám chống không ? sao bạn không viết về thất nghiệp tại Mỹ,bài về những người Việt bị bắn chết tại Mỹ vì cảnh sát tưởng họ tấn công trong khi không có vũ khí ?
xã hội nào cũng có cái hay và cái dở,nhưng cái dở ơ VN nhiều quá cho nên chúng ta mới vào đây để xem,nhưng tôi thấy nhiều người vỹ cuồng quá !
còn trên cái mạng ảo này ai chả nói hay được,cứ thử bước qua Mỹ coi có phải thiên đường hay là không ! tuy nhiên tôi e là không thể vì lãnh sự họ không thích những kẻ vô công rỗi nghề !
Trả lời


Nguyễn Mạnh Giang ( Huế )Mar 27, 2012 10:50 PM
CẢM ƠN TRỊNH KIM TIẾN VÀ KHÁNH HƯNG SÀI GÒN .


" Hãy cho tôi, thế hệ của tôi còn được sống trong niềm hãnh diện về dân tộc và đất nước thân yêu của chúng tôi."
Trả lời


dân đen Pleiku chờ đợi ngày vùng lên đi chém bọn quan tham cộng sảnMar 27, 2012 11:12 PM
Tôi rất cảm ơn bạn Trịnh Kim Tiến và Bạn Khánh Hưng Sài Gòn. Bọn tà quyền cộng sản đều bị điếc cả rồi, tai bò làm sao nghe được và có biết đọc báo bao giờ đâu, không tin các bạn cứ đi mua bánh mì thịt, bạn sẽ thấy báo nào sạch sẽ nhất mới nhất dùng để gói chính là Báo Nhân dân (báo chính thống của đảng cộng sản), nên mới thấy quái dở ... bọn rao giảng đạo đức Hồ chí Minh thì chẳng bao giờ đọc báo cả, mà báo cộng sản và 699 đầu báo khác cũng chẳng có gì để đọc vì bị "đảng ta" định hướng viết ca ngợi cho đảng nên chả ai thèm đọc.
Trả lời


Em Hồ Cương Quyết ( Hồ dăm tắc )Mar 27, 2012 11:19 PM
Hảng hàng không Qantas là hảng máy bay của Úc ( Australia ), một nước "tư bản đang giẩy chết " . Một nước " tự do dân chủ thua kém vạn lần " nước VN XHCN (xuống hố cả nút) , cho nên tiếp viên hàng không mới lễ độ , lịch sự , vui vẽ và tử tế phục vụ hành khách . Không như những nhân viên công chức của cái Xã Hội Cướp Ngày vì nghĩ mình thắng 3 " đế quốc đầu xỏ " cho nên đơợc cái đặc quyền hách dịch , quan liêu ,cao ngạo . Đã 36 , 37 năm rồi mà trông họ như thuở mới từ trong bưng hay trong rừng mới ra thành phố , chưa được huấn luyện hay được dạy dỗ . Xin Trịnh cô nương thông cảm .
Trả lời


CSCĐ (Cộng Sản Chó Đẻ)Mar 27, 2012 11:50 PM
em bỏ HN vào Nam làm việc là một việc tốt lắm ! Tôi chúc em sẽ thành công trên con đường em chọn !Mà nếu vao miền Nam mà em còn bị sách nhiễu thì tôi nghĩ em nên bắt chước 2 anh đội chèo thuyền VN!Vì đảng khốn nạn lắm, ở đâu cũng khốn nạn hết nên tôi nghĩ em nên tính luôn con đường kế hoạch còn lại là vừa !
Trả lời


dungkedongMar 27, 2012 11:55 PM
Nói thêm về vụ hộ chiếu: đúng là cá nhân mình cũng ái ngại mỗi khi cầm trên tay hộ chiếu tới hải quan nước ngoài (châu Áu, châu Á) và về Việt Nam - mình không ái ngại vì là người Việt Nam, nhưng vì là người Việt Nam XHCN (in trong hộ chiếu), tức là công dân của nước cọng sản. Tức anh ách nhưng no choice! Vei61t tới đây mới nhớ bác nào đó trong x-cafe với nick là sinh nhầm thế kỷ. Mịa, đúng là xiu xẻo khi phải sinh ra và lớn lên dưới chế độ thổ tả này. Em nhớ tháng hai vừa rồi khi về TSN, cha nội hải quan người miền bắc hỏi "mang mấy cái laptop trong valise vậy?" - mịa, ông không trợn mắt ra mà soi vào màn hình kiểm soát hành lý à? Hay ông thấy tui valise cồng kềnh và chểnh mảng chưa kịp coi rồi thắc mắc?
Bọn chúng cùng một mẻ với nhau, không biện minh được.
Trả lời


Hòa Thượng Thích Thì ChơiMar 28, 2012 12:02 AM
Mô Phật ! Bần tăng nghĩ rằng mình hoàn toàn "Kiêu hãnh về Dân tộc và Đất nước", bần tăng còn nhớ có một câu hát "Quê hương nếu ai không hiểu, sẽ không lớn nổi thành Người"; Dân Tộc ta là một dân tộc thông minh, Anh dũng và đôn hậu... Cái chính ở đây là "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn", chúng ta phải nuôi cho lớn cái "Kiêu hãnh" cái "kiên cường" và ước mơ khát bỏng về ngày mai Dân Chủ, Ấm no hạnh phúc trong con tim và khối óc chúng ta! Từ lòng kiêu hãnh dân tộc, từ lòng yêu quê hương, yêu đồng bào và ghê tởm cái ác mà cùng nhau hành động gột rửa những bất công, những độc tàn! Bần tăng đề nghị mọi người khi ở nơi công cộng nếu thấy cảnh công an bắt bớ đánh đập thì xin đừng làm ngơ, mà hãy xúm đông lại và tìm mọi cách giảm bớt sự hung hăng của bọn CA, bảo vệ Dân, bước đầu chỉ cần như thế là đã có tác dụng rồi! Rồi đây khi Cộng Sản cướp cả áo cà sa của nhà chùa thì phông trào yêu nước sẽ càng phát triển mạnh mẽ, chúng ta phải chuẩn bị mọi thứ ngay từ bây giờ!!! Mô Phật!
Trả lời
Trả lời


người yêu nước ViệtMar 28, 2012 03:12 AM
Ý kiến rất thực tiễn và rất hay (mặc dù các nickname TTC hơi dở)...
Việc mẹ ruột của cô Vũ Phương Anh (làm nhân chứng cho nạn buôn người trước quốc-hội Mỹ) theo tôi là tột cùng của sự hèn-hạ của nhà cầm quyền csVN rồi....


người yêu nước ViệtMar 28, 2012 03:20 AM
Nguyên-nhân của mọi nguyên-nhân gây ra những cảnh bạo tàn ở đất-nước VN hôm-nay là sự du-nhập của chủ-nghĩa cs vô-thần, duy vật, không có chỗ cho bất cứ một niềm tin cao-thượng nào trong xã-hội loài người...
Cấm Đạo Phật, Chúa là triệt tiêu cái phần thánh-thiện trong chính bản-thân mỗi con-người, trách sao đồng-tiền và quyền-lực chẳng lên ngôi và thống-lĩnh toàn bộ xã-hội...
Xã-hội nên được xây dựng trên nền tảng của nhân tính!
Trả lời


Nặc danhMar 28, 2012 12:19 AM
đại đô thành 47 điện biên phủ lừa đảo (nhái thương hiệu nổi tiếng của cty Đông Đô Thành).
Trong quý II/2011, AFCA đã nhận được đơn thư khiếu nại của nhiều người tiêu dùng (NTD) về việc Công ty XNK Ôtô Đại Đô Thành quảng cáo hoành tráng trên trang web về đủ loại xe, sau đó “dụ” khách hàng đặt cọc rồi sẽ dẫn đi xem xe. Cứ thế khách hàng chờ dài cổ nhưng xe thì chẳng thấy mà còn nhận được lời mời đi thưa kiện.
đại đô thành đánh người suýt chết
Vào lúc 13h30 ngaỳ 12/03/2012 chúng tôi đến công ty TNHH XNK ôtô Đaị Đô Thành(ĐĐT) tại lầu 3,toà nhà vinaconex số 47,Điện Biên Phủ,P ĐaKao,Q1 để giaỉ quyết dứt điểm việc mua xe trả góp cho hợp đồng ngày 17/11/2011 theo lịch hẹn của phó giám đốc ĐĐT là tên dương văn thạnh vì chúng tôi đã tìm được ngân hàng cho vay 300.000.000vnđ và cũng đã đóng cho họ 269.000.000vnđ vào ngày 07/11/2011.Đến nơi họ chẳng những không tiếp còn đưa nhân viên xã hội đen ra giải quyết vấn đề,tôi thật bàng hoàng khi nhớ lại cảnh tưọng đó,để tôi kể lại cho mọi người nghe:” khi đến cty họ bỏ mặc chúng tôi ngồi đó muốn làm gì thì làm đến khoảng 15h30 họ cho nhân viên kd bẩn bẩn ra tiếp mình với thái độ hung hăng,hắn đuổi tôi ra ngoài bảo tôi không phaỉ chủ xe,thấy thế con trai tôi baỏ hắn ‘ anh không là gì trong hợp đồng này,tôi chỉ làm việc với ngươì đã kí HĐ ,anh không có tư cách nói chuyện với chúng tôi,tôi mời anh vô” chỉ như thế mà hắn nhảy vào đánh con tôi túi bụi vào mặt và đầu,giám đốc và phó giám đốc đứng kế bên không hề can thiệp.Thấy vâỵ tôi lao vaò đứng chắn không cho đanh nưã thì bị nv khác xô ra đẩy vào góc,4-5 tên trong văn phòng xúm vào đánh hội đồng con tôi trong đó có phó giám đốc,người đánh người bóp cổ,người đạp vào ngực con tôi.Tôi lao ra ngoài định mở cửa tìm ngươì cưứ thì bị tên GĐ nguyễn thanh hoàng nắm chặt tay kéo laị,con Trịnh Thị Ngoan chaỵ ra chốt cửa tát vào mặt tôi.Tôi cố vùng vẫy nhoaì ngươì dùng chân đạp vào cửa,miệng thét “giết ngươì, giết ngươì” thật to,lúc naỳ mọi ngươì và chồng tôi bên ngoaì nghe thấy tông cưả vaò họ mơí dừng tay.Con tôi bị rách áo tơi tả,bầm sưng 2 bên thái dương,cổ lằn vết bóp mà bọn chúng vẫn bình chân như vại. Dù được đưa về công an giaỉ quyết nhưng qua 02 ngày nay chúng tôi vẫn chưa biết được tên nhân viên kia trốn lúc đầu đã ra công an trình diện chưa nưã. Mong từ vụ việc cuả tôi mọi người có thể tránh được công ty TNHH XNK ôtô Đaị Đô Thành 47 điện biên phủ Q.1 này,đừng nghe lời ngon ngọt nhẹ nhàng lúc đầu để rồi tiền mất tật mang,ai có hướng giải quyết nào hay giúp tôi với. cám ơn rất nhiều. (đây là số đt của thằng lừa đảo thạnh cty ĐĐT, ai rảnh quăng bom giùm mình, cảm ơn: 0975.543.518)
Trả lời


Nặc danhMar 28, 2012 12:19 AM
đại đô thành 47 điện biên phủ lừa đảo (nhái thương hiệu nổi tiếng của cty Đông Đô Thành).
Trong quý II/2011, AFCA đã nhận được đơn thư khiếu nại của nhiều người tiêu dùng (NTD) về việc Công ty XNK Ôtô Đại Đô Thành quảng cáo hoành tráng trên trang web về đủ loại xe, sau đó “dụ” khách hàng đặt cọc rồi sẽ dẫn đi xem xe. Cứ thế khách hàng chờ dài cổ nhưng xe thì chẳng thấy mà còn nhận được lời mời đi thưa kiện.
đại đô thành đánh người suýt chết
Vào lúc 13h30 ngaỳ 12/03/2012 chúng tôi đến công ty TNHH XNK ôtô Đaị Đô Thành(ĐĐT) tại lầu 3,toà nhà vinaconex số 47,Điện Biên Phủ,P ĐaKao,Q1 để giaỉ quyết dứt điểm việc mua xe trả góp cho hợp đồng ngày 17/11/2011 theo lịch hẹn của phó giám đốc ĐĐT là tên dương văn thạnh vì chúng tôi đã tìm được ngân hàng cho vay 300.000.000vnđ và cũng đã đóng cho họ 269.000.000vnđ vào ngày 07/11/2011.Đến nơi họ chẳng những không tiếp còn đưa nhân viên xã hội đen ra giải quyết vấn đề,tôi thật bàng hoàng khi nhớ lại cảnh tưọng đó,để tôi kể lại cho mọi người nghe:” khi đến cty họ bỏ mặc chúng tôi ngồi đó muốn làm gì thì làm đến khoảng 15h30 họ cho nhân viên kd bẩn bẩn ra tiếp mình với thái độ hung hăng,hắn đuổi tôi ra ngoài bảo tôi không phaỉ chủ xe,thấy thế con trai tôi baỏ hắn ‘ anh không là gì trong hợp đồng này,tôi chỉ làm việc với ngươì đã kí HĐ ,anh không có tư cách nói chuyện với chúng tôi,tôi mời anh vô” chỉ như thế mà hắn nhảy vào đánh con tôi túi bụi vào mặt và đầu,giám đốc và phó giám đốc đứng kế bên không hề can thiệp.Thấy vâỵ tôi lao vaò đứng chắn không cho đanh nưã thì bị nv khác xô ra đẩy vào góc,4-5 tên trong văn phòng xúm vào đánh hội đồng con tôi trong đó có phó giám đốc,người đánh người bóp cổ,người đạp vào ngực con tôi.Tôi lao ra ngoài định mở cửa tìm ngươì cưứ thì bị tên GĐ nguyễn thanh hoàng nắm chặt tay kéo laị,con Trịnh Thị Ngoan chaỵ ra chốt cửa tát vào mặt tôi.Tôi cố vùng vẫy nhoaì ngươì dùng chân đạp vào cửa,miệng thét “giết ngươì, giết ngươì” thật to,lúc naỳ mọi ngươì và chồng tôi bên ngoaì nghe thấy tông cưả vaò họ mơí dừng tay.Con tôi bị rách áo tơi tả,bầm sưng 2 bên thái dương,cổ lằn vết bóp mà bọn chúng vẫn bình chân như vại. Dù được đưa về công an giaỉ quyết nhưng qua 02 ngày nay chúng tôi vẫn chưa biết được tên nhân viên kia trốn lúc đầu đã ra công an trình diện chưa nưã. Mong từ vụ việc cuả tôi mọi người có thể tránh được công ty TNHH XNK ôtô Đaị Đô Thành 47 điện biên phủ Q.1 này,đừng nghe lời ngon ngọt nhẹ nhàng lúc đầu để rồi tiền mất tật mang,ai có hướng giải quyết nào hay giúp tôi với. cám ơn rất nhiều. (đây là số đt của thằng lừa đảo thạnh cty ĐĐT, ai rảnh quăng bom giùm mình, cảm ơn: 0975.543.518)
Trả lời


Quang HuyMar 28, 2012 12:40 AM
Tôi cũng vừa đi Thái về. Nhìn đất nước họ mà thèm. Một suất ăn trong siêu thị sang trọng có máy lạnh ở Bangkok cũng chỉ khoảng 50 bath (tương đương 35 ngàn). Nhân viên xuất nhập cảnh tươi cười khi kiểm tra hộ chiếu. Người bán hàng trên đương phố rất vui vẻ, thoải mái, tuyệt không có tình trạng chặt chém, bắt chẹt khách du lịch. Dường như mỗi người dân và cả nhân viên công quyền Thái đều có ý thức rằng khách du lịch là nguồn nuôi sống họ nên họ hết mực tôn trọng.


Trông về đất nước mình mà buôn, mà chán.
Trả lời


cô hai vịt lộn.Mar 28, 2012 02:32 AM
Trời ơi ! Em Kim Tiến ơi, chị là "cô hai bán hột vịt lộn" dạo đây nè, chị cũng bị tụi chó nó rượt hoài, có khi chị chạy hổng kịp chị bị nó bắt lại, năn nỉ gần chết tụi nó cũng hổng tha, túng thế quá, chị phải cho tụi nó ăn....hột vịt miễn phí của chị, tụi nó ăn xong khen "ngon" quá, lúc đó tụi nó mới chịu thả cho chị đi đó em, buôn bán dạo cũng thê thảm lắm em ơi !


Nè, chị nói này nghe, chị hổng cần biết em mần ở đâu trên đất Sài Gòn, khi nào có dịp gặp nhau, em ủng hộ chị nhe ? Dễ biết lắm, bữa nào em thấy có ai bán dạo hột vịt lộn mà dáng người hơi đen đen, hơi ốm ốm, hơi cao cao, hơi xấu xấu, tóc thì hơi quăn quăn, có cột cọng thun đằng sau đuôi gà, thì đó chính là Chị đó Em, chị xấu quắc hà, nhưng được cái là Vui Vẻ.


Còn em thì chị biết rồi, em rất đẹp, dễ thương lắm ! Thôi để chị còn đi bán buổi chiều nữa, bữa khác tâm sự nhe ? Chúc em luôn trẻ khỏe, công việc thuận lợi,
tạm biệt em.
Trả lời


người yêu nước ViệtMar 28, 2012 02:47 AM
Cái tựa đề hay quá: "Hãng hàng không và gánh hàng rong"!
Trả lời


Sự ThậtMar 28, 2012 03:52 AM
Chì cần đi các nước Á Châu đã khác xa VN.Nhờ ngành du lịch mà họ nuôi sống rất nhiều người.
Còn ở VN mới xuống máy bay đang mệt mà nhìn thấy bộ mặt cùa nhân viên hải quan là thấy muốn"chuyển bụng".Vậy thì khá sao nổi
Trả lời

Không có nhận xét nào: