Tìm bài cũ

31.5.12

Khi Tổ quốc gọi ta...



Trịnh Kim Tiến - Ngày 05/06/2011 là một ngày đáng nhớ đối với những người tham gia biểu tình yêu nước chống Trung Quốc và những ai căm phẫn, sôi sục trước sự bành trướng ngang ngược của Trung Quốc trên biển Đông. Tôi nghĩ, mỗi người đều có những cảm xúc khác nhau về ngày này, riêng cá nhân tôi, một người đã tham gia đoàn biểu tình, tôi thấy xao xuyến lắm. Khó mà tả được cái cảm giác lâng lâng, nuối tiếc, thèm thuồng và hy vọng.

Đã gần một năm qua đi kể từ ngày chung tay đều bước cất lên tiếng ca Việt Nam quê hương ta, “này người anh em”… đến hôm nay nhìn lại, bọn Tàu kia vẫn ngang nhiên cắt cáp dầu khí, bắt giữ tàu đánh cá, ngư dân Việt Nam, tàu của chúng tràn ngập biển Đông. Chúng tận lực khai thác ngay trên biển đảo quê hương ta mà nói đó là điều rất đỗi bình thường.  Máu căm hờn ai thấy cũng sục sôi, hào khí xưa con cháu Tiên Rồng, sự dồn nén, cam chịu khiến cho những người con nhìn về Tổ quốc, nhìn về nơi hải đảo xa xôi Hoàng Sa – Trường Sa yêu dấu trong nỗi uất nghẹn, đau buồn. Cảm xúc ứ đọng thành những giọt nước mắt nặng hạt đong đầy trong khóe mi cay.

Ngày này của năm trước, tôi không có can đảm viết và nói ra như ngày hôm nay. Có lẽ cũng do biến cố gia đình khiến tôi hiểu biết nhiều hơn. Nhưng rõ ràng là, nó không liên quan đến những gì mà tôi đã làm, không liên quan đến bước chân đồng hành trong đoàn biểu tình của những ngày hè oi ả, nắng cháy hăng say một năm trước.

Cũng có thể có nhiều người ác ý hay cố tình đánh tráo khái niệm cho rằng tôi đang mập mờ giữa hai chuyện đó. Nhưng họ quên đi một điều đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tôi đã từng nói cũng như trả lời rất nhiều cuộc phỏng vấn để thể hiện rõ quan điểm cá nhân:

- Tôi đòi công lý cho bố mình với tư cách là một người con.
- Tôi tham gia biểu tình yêu nước với tư cách một người công dân.

Xin đừng đánh đồng những điều đó với nhau.

Không thể nói tôi tham gia vào hoạt động yêu nước là tôi phải vứt bỏ công việc của gia đình mình.

Càng không thể cho rằng tôi đấu tranh đòi sự công bằng minh bạch cho cái chết của bố mình thì tôi không được quyền yêu nước.

Và tôi cảm thấy rằng không ai có quyền chất vấn tôi khi không trực diện, thẳng thắn mà phải ẩn mình thông qua những người khác, những blog khác, bởi vì những gì tôi làm đều là trách nhiệm mà tôi nghĩ phải làm. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ làm điều gì sai, bởi phàm là con người thì khó có ai có thể tránh khỏi sai lầm. Nhưng tôi có thể chắc chắn một điều rằng: Tôi chưa làm sai điều gì đối với người khác, đối với gia đình, và đối với đất nước của tôi.

Khi tôi bước chân xuống đường tôi chưa hề nghĩ đến một ngày người ta biết tôi là ai, không nghĩ cuộc đời sẽ đưa đẩy tôi đến với những người bạn nào. Khi đọc được lời kêu gọi biểu tình yêu nước chống Trung Quốc trên mạng, qua tìm hiểu trên Facebook, tôi biết được đất nước tôi, quê hương tôi đang phải đối diện, trải qua những khó khăn, sự đe dọa, rình rập, xâm lược của tên hàng xóm xấu bụng mà báo chí vẫn gọi là “láng giềng tốt”. Tôi đã quyết định tham gia vào cuộc biểu tình khẳng định chủ quyền của dân tộc mình, khẳng định quyền của một công dân trong một đất nước độc lập với truyền thống yêu nước với bốn ngàn năm lịch sử.

Nhưng ngày 05/06 năm ngoái, tôi không có xuống đường. Tôi không bước từng bước, hô từng tiếng vang “Hoàng Sa- Trường Sa là của Việt Nam”, “Phản đối Trung Quốc xâm lược”. “Bảo vệ chủ quyền Việt Nam, bảo vệ toàn  vẹn lãnh thổ, bảo vệ ngư dân Việt Nam”…

Tôi có đi, tôi có đến chỗ mọi người biểu tình, có nhìn thấy những đoàn người từ nhiều ngả trên đường phố hô vang. Nhưng tôi đã không có can đảm bước xuống cùng họ. Tôi không có biết là xuống đó biểu tình rồi có sao không nữa, rồi có bị bắt, có bị xử phạt hay như thế nào đó không. Tôi không có kinh nghiệm cũng như sự hiểu biết nhiều trong việc đó, trong khi tôi lại đi xe, không biết gửi sao cho tiện. Tôi chỉ đi qua, dừng xe lại, cầm chiếc máy ảnh du lịch trên tay và bấm lấy những bức hình. Qua Bờ Hồ rồi vòng lên đường Hàng Bông, những đoàn người khác nhau, nhưng những giọt mồ hôi trên khuôn mặt của những người tham gia biểu tình như hoà cùng máu và nước mắt của cha ông đã đổ xuống vì quê hương thân yêu. Những tiếng hát, lời ca như bùng lên dữ dội trong sự kìm nén. Tôi nhìn họ bằng ánh mắt thèm thuồng, bằng sự ham muốn tột bậc, sự ham muốn được “YÊU NƯỚC”, chẳng có gì hơn, họ đã truyền cho tôi nghị lực và sức mạnh của lòng dũng cảm. Và tôi quyết định, một quyết định gan dạ và táo bạo, có thể nói như vậy với lúc bấy giờ, vào khoảng thời gian đó của tôi, tôi bước xuống đường, bước  ra khỏi những lý thuyết của sự sợ hãi, ngày 12/06 tôi đã xuống đường. Đó là sự kỳ diệu đối với tôi, đúng vậy, nhận thức là cả một quá trình. Vượt qua nỗi sợ hãi là cả một bài học.

Trong những buổi biểu tình, tôi có rất nhiều kỉ niệm, vui có, sợ có, lo lắng có, hoài nghi có, thậm chí đau lòng cũng có. Đau lòng là khi tôi chứng kiến, tôi nhìn thấy đồng bào tôi, những người đáng lẽ ra phải đứng về phía chúng tôi, bảo vệ chúng tôi, lại chĩa mũi nhọn, họng súng vào chúng tôi mà ngăn cản. Có khi thì tôi thấy thương yêu, thương những người mà tôi chưa gặp lần nào, khi họ bị bắt vì cũng như tôi đi biểu tình yêu nước mà đến tối mịt vẫn chưa được thả ra, đó là những anh chị em Sài Gòn ngày 17/07/2011 đã bị bắt, bị đánh. Tôi cũng thao thức như người thân của họ ngóng chờ họ trở về.  Về những  cô chú, anh chị em cùng tôi biểu tình ngoài Hà Nội thì rõ ràng tình cảm đó là chắc chắn, sự lo lắng và yêu thương khi họ bị bắt là không thể khác được với những nhịp đập hồi hộp của trái tim tôi vì ngoài chí hướng đồng  lòng của những con người cùng nhiệt huyết, chúng tôi còn có tình cảm chân tay, đồng đội mến thương, sẻ chia tiếp sức cho nhau trên con đường nắng cháy. Còn đây, những người kia là những người cách tôi cả ngàn cây số, tôi chưa bao giờ được tiếp xúc, hay nắm tay hô vang cùng họ một lần, vậy mà sao khi họ bị bắt đem đi, tôi lại thương lo họ đến vậy. Tất cả tình thương mến thương đó giữa chúng tôi, không hề có sự vụ lợi, toan tính hay nghĩ rằng mình làm để được gì cho bản thân, tất cả đều xuất phát từ một điểm duy nhất, đó là tình yêu  quê hương đất nước, tình yêu máu thịt đồng bào. Những con người không có trái tim và chỉ có những kẻ không có trái tim và bộ óc thì mới chối bỏ dân tộc mình, anh em mình, thì mới có thể nghĩ những giọt nước mắt, mồ hôi đang chảy của đồng bào mình là gian dối, là toan tính.

Ngày cũ đã qua đi, nhưng ngày mới sẽ lại tới, tôi tin rằng rồi một ngày, một ngày không  xa ấy, tất cả chúng ta, những con người Việt Nam, sẽ cùng “đứng chung đồng bào” để “Đáp lời sông núi”.

“Làm sao ngăn được tình yêu với quê hương, đi trên đường tay trong tay đều nhịp bước.
Để còn nhớ tiếng nói cha ông, giặc vào đây sẽ bại vong, còn ghi dấu Bạch Đằng Giang cuộn sóng.
Để ngày sau nhớ hôm nay người Việt Nam tay cầm tay. Tình yêu nước đến bên nhau đứng chung đồng bào.
Tổ Quốc gọi ta Hoàng Sa Trường Sa, rồi sẽ đến lúc chúng ta giành lại.
Nổi sóng biển đông, con cháu Tiên Rồng.
Này người anh em, nắm tay cùng tôi !”



15 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. "Ngày phán xét sẽ đến" Việt Nam tự do !
    Trả lời
  2. DÂN VIỆT NGHÈO YÊU NƯỚC23:44 Ngày 31 tháng 5 năm 2012
    NGÀY TỰ DO XUỐNG ĐƯỜNG thễ hiện chính kiến cũa mình sẽ đến em ơi .Chúng ta hãy khãng định nó bằng việc làm yêu nước .
    Trả lời
  3. Cảm phục cháu và tất cả những người yêu nước.....Yêu quê hương , yêu tự do không phải là một cái tội mà là 1 vinh dự cho tất cả mọi người khi vổ ngực và tự hào nói mình là người Việt Nam .Thời gian chỉ là sớm hay muộn thôi chúng ta sẽ đập dẹp đầu những tên công sản bán nước này .
    Trả lời
  4. "Này người anh em, nắm tay cùng tôi !”

    Xin được nắm tay cùng Kim Tiến và các Bạn yêu nước.
    Trả lời
  5. Trịnh Kim Tiến, một thanh nữ đầy nhiệt tình với gia đình và đất nước. Yên trí đi Thủ tướng Dũng đã hứa là sẽ có luật biểu tình. Chờ ít bữa nữa tha hồ biểu tình. Thủ tướng nói là Thủ tướng làm. Thủ tướng rất ghét sự dối trá. Khi đang tranh chấp đất Toà Khâm sứ, Thủ tướng có đến thăm và sau đó biến thành vườn hoa thành phố. Đất Ông Vươn ở Tiên lãng Thủ tướng cũng đã giải quyết rốt ráo và Ông Vươn cũng đang trong tù. Vụ Văn Giang, Hưng yên mới đây Thủ tướng giải quyết rốt ráo và đẹp mắt lại nhanh chóng. Hai ngàn dân giữ đất, Thủ tướng đã OK cho chính quyền Hưng yên điều ba ngàn công an cả hàng chục xe xúc giải quyết gọn nhẹ. 
    Cứ xem những việc đã được Thủ tướng giải quyết thì vấn đề Biển đông cũng sẽ được giải quyết gọn nhẹ. Cùng lắm là cho bọn Trung công luôn để khỏi cải nhau và giữ được tình láng giềng hảo hảo. Còn đi biểu tình như Kim Tiến lại làm tội mấy anh còn đảng còn mình phải mất thì giờ đi đánh đập, hành hạ, bắt bớ bà con.
    Cầu chúc Kim Tiến luôn kiên cường.
    Trả lời
  6. Xót thương cho thân phận đau thương khốn cùng của dân tộc và các tôn giáo trong hiện tình đất nước hiện nay dưới ách độc tài đảng trị. Cứ mỗi lần phải nhìn những màn đánh đập tàn nhẫn của công an và bộ đội cùng với bọn đầu gấu (cao bồi du đãng được nhà nước thuê mướn để chém giết dân mình) ngăn cấm các cuộc biểu tình của giáo dân Công giáo, của các bạn trẻ trong nước biểu tình chống giặc Tầu đang hăm he xâm lăng Biển Đông, của hàng ngàn hàng triệu nông dân bần cố nông đang bị nhà cầm quyền cs Việt Nam cấu kết bóc lột tàn bạo. Chế độ cs VN này, chúng đã phản bội quê huơng!!!
    Trả lời
  7. người VIỆT NAM sinh ở mảnh đất gian nan giữa mùa bão ,lụt, nắng cháy da người ,vẩn bám vào đất để sống thì chết cho sông núi nầy cũng đâu có gì để đắn đo .phải sự sống ai cũng muốn sống ,đâu ai muốn chết ,nhưng một trăm năm hay nữa cuộc đời đôi khi chúng ta phải xông ra trận để giử quê hương thì sự chết hảy phó cho trời ,khi cả thế giới đứng lên chống lại quân tàu ngang ngược thì không ai cô đơn đứng lại đàng sau .hảy tập họp những người viết và tạo ra những đợt sóng đưa sự thật ra ánh sáng ,
    Trả lời
  8. TRẢ LẠI TA SÔNG NÚI CỦA TA00:13 Ngày 01 tháng 6 năm 2012
    Chỉ có lũ bán nước mới coi lòng yêu nước của người VN là một cái tội.
    Trả lời
  9. Chúng ta cần rất nhiều con em như Trịnh Kim Tiến.
    Trả lời
  10. dũng cảm lên ; KIM TIẾN sẽ có nhiều người ủng hộ em.
    Trả lời
  11. Xin Ơn Tên luôn phù hộ Cháu, đứa con yêu của Mẹ Việt Nam
    Trả lời
  12. ĐỪNG SỢ NHỮNG GÌ CỌNG SẢN LÀM
    HẢY LÀM NHỮNG GÌ CỌNG SẢN SỢ
    LDC
    Trả lời
  13. EM GÁI HÀ THÀNH

    Ô hay con gái biểu tình
    Nhân dân Hà Nội tưởng mình đang mơ
    Em đi vẻ lại màu cờ
    Em đi viết lại vần thơ diệt thù
    Giữa lòng Hà Nội mùa thu
    Mắt em là cả trời thu lạnh buồn
    Hoa rơi nước đổ đầu nguồn
    Bờ mi con gái nén tuôn giọt sầu
    Sương khuya rơi ướt mái đầu
    Niềm tin nay chỉ còn màu thời gian
    Thù nhà nợ nước vai mang
    Tuổi xuân bỏ lại sau hàng lệ rơi
    Em đi quét rác cho đời
    Theo chân Trưng Triệu làm người Việt Nam
    Dù cho mưa gió phủ phàn
    Dù cho khó nhọc gian nan cũng đành
    Em thân con gái Hà thành
    Thờ cha kính mẹ trung thành nước non
    Hồ Gươm ghi vết chân son
    Ngàn năm thành cổ vẩn còn dáng em.



    HỌ ĐÂY RỒI

    Tôi thấy những trái tim
    Những trái tim Việt Nam
    Tóc đen máu đỏ da vàng
    Yêu đất nước đến từng đường kim múi chỉ
    Họ đây rồi
    Những con người yêu quý
    Của mọi người của dân tộc Việt Nam
    Hôm nay họ lại lên đàng
    Cứu người yêu nước thân đang tội tù
    Tình này nặng đến ngàn thu
    Cám ơn Hà Nội mùa thu vẩn hồng.



    ÁO DÀI " NO U "

    Hà nội đẹp nhất mùa thu
    Áo dài đẹp nhất NO U kiên cường
    Từ em dạo bước hồ Gươm
    Áo bay lấp lánh phố phường Thủ Đô
    Nhân dân cả nước hoan hô
    Việt Nam dân chủ cơ đồ còn đây.
    Trả lời
  14. Em đẹp lám !!!
    Em thân con gái Hà thành
    Thờ cha kính mẹ trung thành nước non
    Hồ Gươm ghi vết chân son
    Ngàn năm thành cổ vẩn còn dáng em.
    Trả lời
    Trả lời
    1. xin trích vài câu của bác Lê Dủ Chân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời sự đóng góp ý kiến của các bạn
Thanh thật cám ơn