Sóng gió Thái Hà
Người Buôn Gió - Mấy hôm nay trên nét mặt người dân ở giáo xứ Thái Hà và các Linh Mục đều nặng trĩu lo âu. Từ khi ủy ban phường chĩa loa vào nhà thờ thông báo dự án xây dựng...
Giáo xứ Thái Hà lặng người đi, lặng đến điếng người. Có lẽ họ không nghĩ rằng qua bao nhiêu đau thương, qua bao tháng ngày căng thẳng của năm nào. Tưởng rằng bình yên đã trở lại, mới hôm nào cảnh thanh bình còn ngự trị nơi đây, không ngờ đó chi là khoảng lặng trước cơn giông bão...
Nhưng rồi họ cũng hình dung được, vì sao số phận lại chọn họ, chọn giáo xứ Thái Hà làm tâm điểm của cơn giông bão.
Chính trị, tư tưởng, thời thế....nhiều khi chẳng phải là đất đai. Đất đai chỉ là cái cớ, đất đai chỉ cần cho người dân, người thiếu nó. Còn những bộ máy khổng lồ , quyền uy thì đối với chúng đâu có thiếu vài ngàn mét đất. Chỉ một cái khoát tay như anh Chủ Nhiệm của Hoàng Trung Thông đã biến hàng ngàn héc ta thành cánh đồng, thành công trường.. Ngày nay hậu bối của anh chỉ cần vạch trên bản đồ, khoanh lại là có những ngàn héc ra sân gôn, sinh thái, khu biệt thự cao cấp.
Hậu bối của anh chủ nhiệm có dàn quân hùng hậu, súng ống, vòi rồng, dùi cui và xe ủi, nhà tù và công dụng nhất là bộ máy tuyên truyền, tòa án trong tay. Chính nghĩa thuộc về kẻ mạnh.
Kẻ mạnh không thích người khác nói có người nghe hơn mình, dù đó là tâm linh, đó là tình yêu, kể cả là tình mẫu tử. Kẻ mạnh thích lời mình nói phải được người ta nghe theo hơn cả là cha dạy con, vợ khuyên chồng.
Tới đây sẽ là gì , một cảnh cũ lại hiện ra, lại dùi cui, lá chắn, truyền thông cắn xén, rồi những đoàn người đội nắng, mưa dãi dầu cầu nguyện.
Rồi lại phiên tòa giữa thủ đô, hàng ngàn người đi ra tòa dưới hàng ngàn cảnh sát.
Thủ đô này chưa bao giờ là thành phố hòa bình thật sự. Nhất là khi những cơ sở tôn giáo chưa bao giờ được bình yên.
. Bookmark the permalink.

Nhầm to, các mọi ơi. Người ta có văn hóa nên họ hòa nhã tế nhị vậy thôi. Hãy nhìn lại những việc mình làm thì biết người ta có tôn trọng mình hay không!
Đàn áp, cướp bóc, khốn nạn với dân... ngày nay thế giới họ biết cả, ngay lập tức. Đừng mê ngủ cứ ngỡ mình còn trong rừng!
Nói như thế có nghĩa là khi một tổ chức chính trị như một chính quyền chẳng hạn không còn lo công ích, thì chính quyền ấy không còn căn bản pháp lí, không còn lí do để tồn tại. Người dân không còn buộc phải tuân phục.
Nói đến đối thoại và hợp tác trong chế độ độc tài cs một "thế lực bạo quyền"là chuyện hão huyền! Dưới chế độ bạo quyền, vô số xúc phạm đến phẩm giá của con người đã từng giây từng phúp được lập lại. Là con dân đất Việt. nhất là những Công Giáo. Chúng ta không được phép thờ ơ. Vì chính Đức Thánh Cha đã cổ vũ giáo dân Balan đấu tranh cho công lý và hoà bình.Ước mong mỗi con dân Việt là một "LÊ THỊ CÔNG NHÂN" Chị đã tuyên bố: "Tôi xin khẳng định bằng tất cả lương tâm, trách nhiệm và tình cảm của mình đối với đất nước VN và dân tộc VN là tôi sẽ chiến đấu tới cùng dù chỉ còn một mình tôi, trước hết là giành lấy nhân quyền cho chính mình và giành lấy nhân quyền, dân chủ và tự do cho người VN."
nói như Ysaac Newton, theo ông, thĩnh thoảng CHÚA nhúng tay vào sự vận hồi của thế gian nầy để gìn trật tự.