Biểu tình chống TQ và vai trò của trí thức
Ảnh : Na Sơn
Phương Ngạn (Người Việt) - Hai cuộc biểu tình Sài Gòn, Hà Nội diễn ra hôm ngày 5 tháng 6 năm 2011 và ngày 12 tháng 6 năm 2011 nhằm phản đối Trung Quốc, kêu gọi lòng yêu nước... Ðã nói lên điều gì? Và sẽ đi về đâu?Nếu như cuộc biểu tình vào ngày 5 tháng 6 ở thành phố Sài Gòn diễn ra khá suôn sẻ, ôn hòa với số lượng người tham gia đông đúc, khí thế mạnh mẽ, hùng hậu thì cuộc biểu tình ngày 12 tháng 6, chỉ sau đó đúng một tuần, mọi chuyện lại hoàn toàn thay đổi, số lượng ít ỏi, tâm lý lo sợ, công an bắt người, trấn áp, mật vụ và dùi cui có thể “lên tiếng” bất kì lúc nào. Một cuộc biểu tình thất bại so với lần trước. Có nhiều người bị bắt. Một số người bị “kẻ lạ” bám riết về tới nhà.
Ngược lại, ở thành phố Hà Nội, nếu như cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6 đã thất bại với số lượng ít ỏi, bị công an vây tứ phía, không tiếp cận được địa điểm cần đến (đại sứ quán Trung Quốc), sớm tan hàng vì bị công lực trấn áp, đe dọa... Thì cuộc biểu tình ngày 12 tháng 6 lại rất thành công với một lực lượng đông đảo, hùng hậu, đội ngũ trí thức dẫn đầu, quả cảm đưa đoàn biểu tình tiếp cận vào gần sát đại sứ quán Trung Quốc. Ðây là một cuộc biểu tình khá thành công.
Tại Sài Gòn, trong cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6 có mặt nhiều trí thức, văn nghệ sĩ tiêu biểu như: Ðình Vượng, Vương Ðình Chữ, Nguyễn Ðình Ðầu, Lê Hiếu Ðằng, Nguyễn Quốc Thái, Trần Tử Vân Anh, Andre Hồ Cương Quyết, Huỳnh Tấn Mẫm, Phạm Xuân Nguyên, Ðỗ Trung Quân, Tuấn Khanh, Ngô Lực... Cùng với băng rôn, biểu ngữ, khẩu hiệu.
Cuộc biểu tình ở Sài Gòn hôm 12 tháng 6 không rầm rộ như Hà Nội bởi nó thiếu những ‘trung tâm’ là những tên tuổi lớn. (Hình: DungDang)
Lần biểu tình ngày 12 tháng 6, vẫn chừng đó khẩu hiệu, băng rôn, biểu ngữ nhưng cuộc biểu tình trở nên lỏng lẻo, cảm giác hoang mang và không ai tin ai vì có quá nhiều “kẻ lạ” trà trộn trong đoàn biểu tình đến độ người ta có thể nghi bất cứ người nào bên cạnh mình là công an mặc thường phục. Cuộc biểu tình thất bại ngay từ lúc khởi sự.
Trái ngược với Sài Gòn, cuộc biểu tình ngày 12 tháng 6 ở Hà Nội diễn ra khá suôn sẻ và thành công với đông đúc trí thức tham gia, trong đó, tiêu biểu gồm những trí thức như Phạm Xuân Nguyên, Giáo Sư Huệ Chi, Giáo Sư Phạm Duy Hiển và một số giáo sư, tiến sĩ khác đứng sau cổ vũ, động viên sinh viên, học trò của mình tham gia biểu tình... Cuộc biểu tình trở nên mạnh mẽ, hùng hậu, khí thế ngùn ngụt... hơn hai ngàn người tham gia.
Sự thành công và thất bại của hai lần biểu tình ở hai thành phố lớn Sài Gòn, Hà Nội có nhiều nguyên nhân. Nhưng chung qui có hai nguyên nhân chính: Sự có mặt và vắng mặt của giới trí thức, văn nghệ sĩ; Sự đàn áp của chính quyền.
* Trí thức là ‘trung tâm’
Ở cuộc biểu tình ngày 5 tháng 6 tại Hà Nội, phần lớn người tham gia là các mẹ, chị, thanh niên nhiều thành phần.
Cuộc biểu tình ngày 12 tháng 6 tại Hà Nội, lực lượng sinh viên tham gia đông đúc, khoản 70% là sinh viên các trường đại học, cao đẳng...
Ðiều này cho thấy rằng một khi các trí thức vào cuộc, họ như những con chim đầu đàn, dẫn dắt theo cả một vài thế hệ trẻ cùng tham cuộc. Nhờ vào sự có mặt của các trí thức có uy tín, niềm tin của các sinh viên nói riêng và thanh niên, tuổi trẻ nói chung cũng mạnh lên, vô hình trung họ đi có “người hướng đạo”, họ bình tĩnh và không sợ hãi.
Chính sức mạnh tri thức và sự quyến rũ, hấp lực của trí tuệ đã giúp họ vượt qua nỗi sợ hãi khi đối diện với dùi cui, công an, chó nghiệp vụ và quân đội.
Ngược lại, cuộc biểu tình ngày 12 tháng 6 tại Sài Gòn, vắng mặt những trí thức tiêu biểu của cuộc biểu tình trước, đội ngũ trở nên rời rạc và “hiệu ứng giao thông” cũng không được sử dụng, đoàn biểu tình đã tụ tập, ngồi lại khá lâu trước công viên 30 tháng Tư, bị công an trà trộn, dân phòng, cảnh sát 113 bao vây tứ phía... khiến đoàn biểu tình rơi vào thế bị động, hoạt động kém hiệu quả.
Thành phần tham gia biểu tình lần này cũng phức tạp hơn lần trước rất nhiều, số lượng sinh viên chiếm chưa tới 50%, các thành phần khác chiếm hơn 50%, rời rạc, lủng củng. Công an bắt người, trấn áp, dẫn đến tan rã.
Có thể nói sự vắng mặt những trí thức tiêu biểu kéo theo sự vắng mặt của nhiều sinh viên là nguyên nhân chủ yếu của sự thất bại.
Cộng thêm sự thất bại đến từ “khách quan”: Sự đàn áp của chính quyền.
Nếu như trong lần biểu tình trước, chính quyền tỏ ra ôn hòa, cử người đến thương thuyết với đoàn biểu tình thì lần này họ thẳng tay bắt bớ, đàn áp và dập tắt.
Hơn nữa, sự vắng mặt của những trí thức, văn nghệ sĩ tiêu biểu là lỗ hổng lớn về thanh thế của đoàn biểu tình và là cơ hội để ngành công lực ra tay trấn áp. Vì dù sao đi nữa, “họ” cũng đủ thông minh để nhận ra rằng trấn áp trí thức, văn nghệ sĩ yêu nước đồng nghĩa với phản động.
Sự có mặt hay không có mặt của các trí thức, văn nghệ sĩ tiêu biểu luôn đồng nghĩa với sự hiện hữu hay vắng bóng những “trung tâm” trong mỗi cuộc biểu tình, góp phần củng cố tâm lý, tạo sức lan tỏa và cộng hưởng sức mạnh. Bên cạnh đó, những “trung tâm” cũng là “trở ngại” lớn cho ý đồ đàn áp, dập tắt của chính quyến.
Sự vắng bóng “trung tâm” dẫn đến sự đàn áp, bắt bớ và đoàn biểu tình ở Sài Gòn bị phân rã, thất bại trong buổi sáng ngày 12 tháng 6 và sự xuất hiện những “trung tâm” trong cuộc biểu tình cùng thời gian tại Hà Nội dẫn đến thành công, ôn hòa... cũng đủ chứng minh cho luận điểm trên.
Sự xuất hiện của các trí thức lớn đã làm nên sự thành công trong cuộc biểu tình ở Hà Nội hôm 12 tháng 6. (Hình: Blog Nguyễn Xuân Diện)
* Sự sợ hãi và lòng quả cảm
Sự sợ hãi và lòng quả cảm là hai mặt trong một con người, khi có mặt của tri thức sáng tạo và trí tuệ hiền minh thì lòng quả cảm được nhân lên. Ngược lại, khi thiếu vắng nó, con người trở nên nhỏ bé và sợ hãi.
Việt Nam có bao nhiêu đồn công an? Có bao nhiêu nhà giam, trại giam? Và có bao nhiêu nhà giam, trại giam đang bỏ trống? Nếu như mỗi tuần, bắt toàn bộ đoàn biểu tình vào trại giam với lý do họ chống đối lệnh cấm biểu tình, con số lên vài ngàn người thì liệu bao nhiêu nhà giam, trại giam và bao nhiêu kinh phí cho đủ để cung cấp cho các hoạt động bắt bớ, di chuyển và cơm nước hằng ngày cho “phạm nhân”?
Trong trường hợp có quá nhiều người bị giam vì biểu tình thể hiện lòng yêu nước, chống Trung Quốc, kêu gọi giữ lấy Trường Sa, Hoàng Sa, biển đảo và biên giới trước bành trướng Trung Quốc... Thì liệu nỗi sợ hãi đàn áp và nhà giam có tồn tại hoặc nếu còn tồn tại thì có đến nỗi khiếp hãi như hiện nay?
Và nếu như mọi trí thức đều thể hiện, bày tỏ lòng yêu nước của mình thông qua các cuộc biểu tình không có cách thể hiện lòng yêu nước nào tốt hơn là biểu tình.
Trong trường hợp nếu các trí thức giữ im lặng, phớt lờ lời kêu gọi, không tham gia biểu tình, không tham vấn và tư vấn những kế hoạch, phương pháp, phương hướng để duy trì tiếng nói yêu nước, hành động cứu biển đảo, lãnh hải, lãnh thổ quốc gia... Thì câu chuyện sẽ rơi vào bẫy hoặc rơi vào im lặng, mọi công cuộc xem như phá sản.
Chính những lẽ trên đây, người trí thức, nghệ sĩ, văn nhân không thể im lặng trước lời kêu gọi của người yêu nước chân chính. Vì sự có mặt của họ đồng nghĩa với sự tồn tại của nguyên khí quốc gia.
Và nếu họ không hưởng ứng lời kêu gọi, cũng đồng nghĩa với lời dự báo lâm nguy của dân tộc, đồng nghĩa với sự trì trệ và không có một cuộc cách mạng nào tồn tại trên đất nước hình chữ S: này!
Phương Ngạn
. Bookmark the permalink.



Nếu những cuộc biễu tình có mặt những nhân vật trí thức dẫn dắt thì sự ngại ngùng của thành phần tham gia có phần tự tin và giới chức cầm quyền cũng có phần nhẹ tay hơn . Tuy nhiên , chủ đề biễu tình chưa được rỏ ràng . Mang theo cờ đỏ sao vàng , hô khẩu hiệu ca tụng Hồ chí Minh , ủng hộ đảng và nhà nước chống ngoại xâm thì cuộc đấu tranh thấy chệch hướng , mặc dù đó chỉ là chiêu bài làm bùa hô mạng ! Đã như vậy đảng cũng chưa tin , đảng vẫn nghi ngờ vẫn đàn áp . Đảng CSVN ngày nay không còn như trước ! Những người đảng viên còn tại chức , còn lảnh đạo mới gọi là đảng , mới có quyền quyết định mọi sự . Những đảng viên khi hết chức quyền thì xem như những người dân thường , mặc dù trước đây là chủ tịch Quốc hội , thủ tướng hay như đại tướng Võ Nguyên Giáp muốn góp ý cũng phải viết đơn kính gửi năm làn bảy lượt rồi bay vào sọt rác mà thôi . Tất cả đảng viên về hưu phải về sinh hoạt đảng ở chi bộ phường dưới quyền cai quản của bí thư phường ! Bỡi vậy , đảng CSVN ngày nay nên đổi tên là đảng " Cầm quyền "
Yêu tổ quốc nhưng kg yêu cái Đuôi Lợn của Đảng!!
ĐÃ ĐẢO ĐÁM CHÓ SĂN CS.
HÈN VỚI GIẶC, ÁC VỚI DÂN
Cảm ơn những người yêu nước VN. Các bạn là các anh hùng của dân tộc Việt Nam !!!!
Ngày 12/6 Hà Nội có "trí thức" dẫn đầu: không bị đàn áp.
Quí vị có thấy ở đây có sự dàn xếp trước không?
Tôi thì cho là những mẩu đối đáp tại Thành đoàn ngày 5/6 có kịch bản soạn sẵn!
Nhiệm vụ của chiếc George Washington là bảo đảm an ninh và sự ổn định ở vùng biển phía Tây Thái Bình Dương và họat động cùng với các quốc gia bạn để đối phó với các biến chuyển trong khu vực mà Hoa Kỳ có trách nhiệm.
USS George Washington, hạ thủy năm 1992, có trọng tải hơn 100,000 tấn, chạy bằng hai lò nguyên tử, chở theo hơn 6,000 người với hơn 90 phi cơ đủ loại.
Ngoài chiếc George Washington, hải đội GWCSG còn có không đoàn 5 thuộc hạm đội 7, hải đội khu trục hạm 15 (DESRON 15) gồm các khu trục hạm trang bị hỏa tiễn như USS Curtis Wilbur (DDG 54), USS Fitzgerald (DDG 62), USS John S. McCain (DDG 56), USS Lassen (DDG 82), USS McCampbell (DDG 85), USS Mustin (DDG 89) và USS Stethem (DDG 63).
Ngoài ra hải đội còn có hai tuần dương hạm võ trang hỏa tiễn điều khiển là USS Cowpens (CG 63) và USS Shiloh (CG 67).
Không đoàn 5 Hàng Không Mẫu Hạm gồm có các phi đoàn tấn công mang số 27, 102, 115, 195 với các phi cơ chiến đấu loại F/A-18E và 18F Super Hornet, phi đoàn do thám điện tử số 115, phi đoàn yểm trợ số 30 và phi đoàn trực thăng chống tàu ngầm số 14.
Tháng 8 năm ngoái, USS George Washington đã ghé ngoài khơi Việt Nam, đánh dấu 15 năm quan hệ ngoại giao Việt Nam – Hoa Kỳ.
Tiếp đó, tháng 11 năm 2010, chiếc George Washington cũng được gửi đến vùng Hoàng Hải sau khi xảy ra việc Bắc Hàn pháo kích vào đảo Yeonpyeong của Nam Hàn.
09.
Hồi tuần trước, Hải Quân Hoa Kỳ cũng điều chiến hạm USS Chung-Hoon có trang bị hỏa tiễn vào vùng biển Ðông và biển Sulu.
USS Chung-Hoon đã đi qua các vùng biển mà Mỹ coi là hải phận quốc tế để xác định quyền tự do hải hành.
Kính thưa các vị lảnh đạo các hiệp hội hữu nghi vn,tôi chỉ là một công dân vn vừa
Ngu vừa dốt,nhưng trước tình hình trung cộng khiêu kích và xâm chiếm lảnh hải vn
Theo tôi Đây là hành động mỡ đầu đễ tiến tới xâm lược vn.
Trên thực tế chúng đã và đang ra tay cướp bốc và phá hoại tài sản của dân tộc vn
Việc các ông lên tiếng đễ bảo vệ chủ quyền của tổ quốc là không sai,nhưng là
Những học giả tri thức có học hàm giáo sư,tiến sỉ như các ông rất nhiều,các ông nghĩ
Bọn cướp nước là ai?chúng có phải là lảnh đạo của đất nước vn hay không?thế tại
sao các ông dùng từ ĐỀ NGHI đễ gởi dến trung cộng,như vậy có khác nào các ông xin
xỏ với trung cộng điều gì hay không?
Tại sao?các ông không dám dùng từ PHẢN ĐỐI,HAY YÊU CẦU trung cộng phải chấm dứt các hành động ngang ngược XÂM LƯỢC lảnh hải,vàPHÁ HOẠI tài sản nhân dan
Vn,mà lại dừng từ ĐỀ NGHỊ.theo kiểu dưới xin trên như thế. Tôi thiết nghỉ với từ
ĐỀ NGHI này,có khác nào các ông đã công nhận nước vn là thuộc quốc của trung
Cộng,như vậy có phải chính các ông công nhận đứng chung vào hàng ngũ của bè
Đảng cường quyền cộng sản vn chung tay bán nước.
Nếu các ông thực sự là công dân vn tôi đề nghi các ông nên thay từ ĐỀ NGHỊ bằng
Từ PHẢN ĐỐI,còn ngược lại vẫn giữ nguyên,thì tôi xem bọn ông cũng là tay sai
Hại dân Bán nước cầu vinh.như bè lủ cường quyền cộng sản vn mà thôi./.
Viết tại Saigon ngày 13/6/11.
Đám TRÍ NGỦ thì HÈN
Đám TRÍ NGU thì " CÒN ĐẢNG CÒN TIỀN- CÒN ĐẢNG CÒN BẰNG (DỎM)" nên có tâm lý chống lại biểu tình, cấm sinh viên đi biểu tình...
- Chỉ huy dầu nảo:
Chúng ta thầy những bộ chỉ huy đầu nảo như Viện Hóa Đạo,Tổng Hội Sinh Viên Sài Gòn,các ban chỉ huy nhẹ như Đại Học Khoa Học Sài Gòn,Đại Học Nông Lâm Súc và Đại Học Văn Khoa ở đường Cường Để,Đại Học Vạn Hạnh ,Trường Trung Học Kỷ Thuật Cao Thắng và Nguyễn Trường Tộ.
- Thiên thời địa lợi :
Đươc sự yểm trợ của các dân biểu thiên cộng như Hồ Ngọc Cứ,Hồ Ngọc Nhuận
Dương Văn Ba,Kiều Mộng Thu.Các Dân Biểu Khối Dân Chủ Xã Hội Hạ Nghị Viên,các Thượng Nghĩ sĩ ở Thượng Viện và tinh thần tự chế của các anh em cảnh sát và tinh thần thượng tôn luật pháp của chính phủ VNCH,nhằm mục đích chỉ giải tán các cuộc biểu tình quấy rối và chỉ bắt những người cộng sản giật dây phía sau như Huỳnh Tấn Mẫm và các sinh viên xách động,những vị nầy lại là đảng viên cộng sản nằm vùng phải không ông Đằng ,ông Lập,ông
Thái và bà Vân Anh và họ đã bắt không sai.
- Có một hệ thống làm việc chặt chẻ và phân công rõ ràng từ trên xuống dưới,từ bộ phận vẽ biểu ngữ,nghiên cứu phản ứng cảnh sát,các trưởng nhóm,các toán xung kích dò đường,đến toán Sao Xẹt cảm tử trang bị dụng cụ chống trả phi tiển, lựu đạn cay của cảnh sát và giúp tản thương các anh chi ẹm bị xỉu về phía sau để khỏi bị cảnh sát bắt và để cứu chửa .
Các toán liên lạc với các dân biểu và Viện Hóa Đạo khi cần đến giải cứu khi bị áp lực mạnh của phía cảnh sát,như trường hợp nửa đêm cảnh sát và quân đội tấn công Việt Nam Quốc Tự ( vì một số phần tử bạo động giết chết cảnh sát viên Kiều Công Hai trong khuôn viên Việt Nam Quốc Tự)) bao vây chùa nầy và bắt số người cầm đầu,đoàn biểu tình đã lui vào chịu trận ở Cô Nhi Viện Diệu Quang, phía sau Việt Nam Quốc Tự chờ cảnh sát đến hốt trọn ổ.Lập tức toán liên lạc bên ngoài báo với quốc hội.Sáng hôm sao các vị dân biểu nghị sỉ đến tận nơi,yêu cầu cảnh sát mở vòng vây và các xe cứu thương đã đến đưa bọn chúng tôi ra khỏi vòng vây một cách an toàn .
Ngày nay chúng ta thiếu chỉ huy đầu nảo,kể cả thiên thời địa lợi đều không có và chúng ta đấu tranh một cách cô đơn giửa đàn chó săn bán nước và bọn công an vô giáo dục đang chực chờ cắn xé chúng ta.Chúng ta phải hết sức thận trọng và nghiên cứu tường tận trước khi biểu tình để khỏi thiệt hại về nhân lục,kéo theo sự sụp đổ tinh thần của những người dấn thân.
1) Thành lập một Ủy Ban Điều Hợp,kết hợp các thành phần biểu tình,phải thanh lọc những thành phàn nòng cốt để tránh VC trà trộn.
2) Nghiên cứu các yếu tố nhân lực, tổ chức,rút từ kinh nghiệm thất bại của những lần trước như biểu ngữ,hô khẩu hiệu, bài hát,lộ trình và chúng ta phải làm gì khi phải đối diện với phản ứng của công an.
3) Nên có những kế hoạch đoản kỳ và trường kỳ, những người đầu nảo phải có tinh thần kiên nhẩn,giữ bí mật cho nhau và phải lường trước những hậu quả khi phải đương đầu với một lủ cầm quyền thảo khấu,nhưng hènn với giặc,ác với dân.
Chúc các bạn thành công và hẹn gặp nhau vào ngày 19/6
Có lẽ tác giả muốn khẳng định mình là tri thức có bằng cấp học vị! Khả năng hiểu biết về chuyên môn được đào tạo... Điều này tôi và mọi người tin.
Nhưng những đóng góp cúa "trí thức" cho đất nước và con người việt Nam thì tôi và mọi người chưa tin.
Nhìn bức hình "cô bé thiên thần" cầm biểu ngữ trên tay làm "tiền bộ tiên phong" cho đoàn biểu tình , cậu bé " thánh gióng" ngồi trên vai người lớn tay cầm biểu ngữ:" phản đối trung cộng xâm lược" mà tôi thấy hình như họ đóng góp nhiều hơn những người tụ coi là "trí thức" .
Khi người ta đã dám làm những việc mình chưa dám làm tức là người ta có niềm tin mãnh liệt vào thành công hơn chúng ta. còn chúng ta không có niềm tin, không tin vào chính bản thân mình thì còn tin vào ai? làm được gì cho ai?
những việc chưa làm bao giờ mà vẫn có hứng thú lãnh đạo người khác làm thì đúng là một kẻ đại phá hoại.
Nhiệm vụ của chiếc George Washington là bảo đảm an ninh và sự ổn định ở vùng biển phía Tây Thái Bình Dương và họat động cùng với các quốc gia bạn để đối phó với các biến chuyển trong khu vực mà Hoa Kỳ có trách nhiệm.
USS George Washington, hạ thủy năm 1992, có trọng tải hơn 100,000 tấn, chạy bằng hai lò nguyên tử, chở theo hơn 6,000 người với hơn 90 phi cơ đủ loại.
MỸ ĐÃ THUA Ở VN , SỢ TỚI GIÀ , ĐỘNG THÁI TRÊN CHỈ LÀ RUNG CÂY NHÁT KHỈ.
Ngoài chiếc George Washington, hải đội GWCSG còn có không đoàn 5 thuộc hạm đội 7, hải đội khu trục hạm 15 (DESRON 15) gồm các khu trục hạm trang bị hỏa tiễn như USS Curtis Wilbur (DDG 54), USS Fitzgerald (DDG 62), USS John S. McCain (DDG 56), USS Lassen (DDG 82), USS McCampbell (DDG 85), USS Mustin (DDG 89) và USS Stethem (DDG 63).
Ngoài ra hải đội còn có hai tuần dương hạm võ trang hỏa tiễn điều khiển là USS Cowpens (CG 63) và USS Shiloh (CG 67).
Không đoàn 5 Hàng Không Mẫu Hạm gồm có các phi đoàn tấn công mang số 27, 102, 115, 195 với các phi cơ chiến đấu loại F/A-18E và 18F Super Hornet, phi đoàn do thám điện tử số 115, phi đoàn yểm trợ số 30 và phi đoàn trực thăng chống tàu ngầm số 14.
Tháng 8 năm ngoái, USS George Washington đã ghé ngoài khơi Việt Nam, đánh dấu 15 năm quan hệ ngoại giao Việt Nam – Hoa Kỳ.
Tiếp đó, tháng 11 năm 2010, chiếc George Washington cũng được gửi đến vùng Hoàng Hải sau khi xảy ra việc Bắc Hàn pháo kích vào đảo Yeonpyeong của Nam Hàn.
Hồi tuần trước, Hải Quân Hoa Kỳ cũng điều chiến hạm USS Chung-Hoon có trang bị hỏa tiễn vào vùng biển Ðông và biển Sulu.
USS Chung-Hoon đã đi qua các vùng biển mà Mỹ coi là hải phận quốc tế để xác định quyền tự do hải hành.
Ngày 12/6 Hà Nội có "trí thức" dẫn đầu: không bị đàn áp.
Quí vị có thấy ở đây có sự dàn xếp trước không?
Tôi thì cho là những mẩu đối đáp tại Thành đoàn ngày 5/6 có kịch bản soạn sẵn!"
Không phải là kịch bản đâu. Tôi hiểu các ông Huỳnh Tấn Mẫm,Lê Công Giàu, Lê Hiếu Đằng... là người có tâm. Vì họ có uy tín, có tiếng tăm nên CA không dám đàn áp. Ai cũng hiểu là CA có thể đánh, xé áo, xô vật 1 thanh niên bình thường như Chủ nhật vừa rồi, nhưng không thể làm thế với Huỳnh Tấn Mẫm,Lê Công Giàu, Lê Hiếu Đằng... nhất là với Huỳnh Tấn Mẫm , vì hình ảnh đó lập tức xuất hiện trên các tờ báo của truyền thông quốc tế với ý nghĩa sẽ trở thành biểu tượng cho.... ( vì hình ảnh Huỳnh Tấn Mẫm đã từng tràn ngập trên báo chí phương tây vào đầu thập niên 70 vì 1 sự kiện khác...)
http://bandoclambao.wordpress.com/2011/06/13/uc-chau-xu%e1%bb%91ng-d%c6%b0%e1%bb%9dng-1262011/
tôi chống bôxít. tôi đang nằm bệnh viện nhưng cũng chống tốt đấy