7.6.11

Cách Mạng Hoa Lài Đang Diễn Biến Tại Việt Nam


Cách Mạng Hoa Lài Đang Diễn Biến Tại Việt Nam

Qúy vị hãy vào trang nhà Cách Mạng Hoa Lài, để có thể chứng kiến những hình ảnh video clips hào hùng của thanh niên sinh viên Việt Nam, xuống đường Chống Giặc Tàu Xâm Lược tại Sài Gòn và Hà Nội vào ngày 5/6/2011 vừa qua. Theo những hãng thông tấn Reuters, AP, AFP, số người tham dự cuộc biểu tình tại Hà Nội và Sài Gòn chỉ vào khoảng vài trăm, chắc các ký gỉa này làm biếng, ngồi trong quán cà phê rồi đưa tin qúa
. Nhưng nếu qúy vị coi lại những hình ảnh video clips, sẽ có thể biết ngay sự thật, con số người tham dự cuộc biểu tình có thể lên đến trên 10.000 người tại Sài Gòn, như bản tin ước lượng của Đài Á Châu Tự Do (http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/anti-china-demonstration-update-mlam-06052011115102.html) là chính xác, cuộc biểu tình tại Hà Nội khoảng 2 ngàn người và ở Sài Gòn gấp 5 lần, tức 10 ngàn người, theo những hình ảnh video clips được ghi nhận, có thể con số còn cao hơn. Những đoạn phim tuyệt vời từ trong nước được gởi ra đã cho chúng ta có thể khẳng định: Bắt đầu một cao trào cho cuộc Cánh Mạng Hoa Lài đang diễn biến tại Việt Nam.
Vài năm trước đây, chế độ Nguyễn Tấn Dũng đặt mua từ Nga 6 chiếc tàu ngầm, trị gía đến 1.8 tỉ USD, và 12 chiếc máy bay Sukhoi trị gía 600 triệu USD với mục tiêu bảo vệ đất nước, lãnh thổ. Thật ra, làm sao chúng ta biết gía cả đích thực của nó là bao nhiêu, chỉ thấy mất đi 2.4 tỉ USD. Thí dụ thôi nhá, Dũng có thể đưa gía lên cao 2.4 tỉ USD, nhưng khi trả tiền, Dũng chỉ trả có 2 tỉ USD thôi, còn 400 triệu USD bỏ túi, ai biết được. Cách làm ăn này, rất thông dụng trong hệ thống làm ăn của các cán bộ nhà ta, bằng chứng điển hình là vụ Vinashin, 90 ngàn tỉ đồng, tức 4.5 tỉ USD bay mất, chỉ còn lại là những con tàu cũ, như một đống sắt vụn. Sự thật, những vũ khí như tàu ngầm, máy bay, chỉ là những vũ khí phụ, vũ khí chính yếu vẫn là sự đoàn kết toàn dân, của hào khí Diên Hồng trong lịch sử, đã chứng minh, biết bao nhiêu trận, dân ta đều oanh liệt chiến thắng quân Tàu. Và giang sơn gấm vóc này, đã được gìn giữ cho đến ngày hôm nay, lại bị phá nát trong bàn tay của những chế độ CS vừa qua, khi đất nước bị mất dần những phần lãnh thổ, lãnh hải… về tay Giặc Tàu.
Trong suốt 36 năm qua, chúng ta chưa bao giờ thấy được một cuộc biểu tình vào khoảng 10 ngàn người ở Sài Gòn như thế. Đây là một biến cố lớn có thể được ghi vào lịch sử. Cuộc biểu tình được xem như tự phát. Gần như tất cả các tổ chức đấu tranh, và các trang mạng, trang blogs cá nhân, đều đồng lòng chuyển tải cùng ngày, cùng giờ và cùng địa điểm biểu tình. Đoàn biểu tình xuất phát từ những nhóm nhỏ, đã đi khắp nhiều nơi trong thành phố Sài Gòn, đi đến đâu dân theo đông đảo đến đó. Một vài lá cờ đỏ sao vàng, một vài chiếc áo mang cờ đỏ sao vàng, có một vài người mang tấm hình Hồ Chí Minh, rồi cũng có những bài ca được hát vang lên: “Việt Nam – Hồ Chí Minh”… Đấy, những tuổi trẻ hôm nay vẫn còn ôm giữ lá cờ đỏ sao vàng, ôm hình HCM, rồi còn ca vang bài hát tôn sùng HCM. Đấy, toàn là biểu tượng cộng sản đấy, ấy thế mà dường như những tên cầm quyền đã run sợ đến té…, dzui thiệt, kể cả những tên công an quèn đang thi hành những chỉ thị của cấp trên. Qủa là một tuyệt chiêu, tuổi trẻ hôm nay thật sự đã trưởng thành, mỗi khi sắp bị công an tấn công, chúng ta nghe tiếng hô vang mãnh liệt: “Việt Nam – Hồ Chí Minh”, hay “Như có bác hồ trong ngày vui đại thắng” đã làm mấy anh công an cuốn quít lên, mở những barriers (vật cản) cho đồng bào vào khu vực biểu tình, dzui thiệt. Khốn nạn thay cho lá cờ búa liềm của Đảng, lấy từ Liên Sô về, dzui thiệt, chẳng thấy ở đâu, có lẽ nó muốn vất vào thùng rác theo Liên Sô rồi.
Chúng ta hãy lắng nghe thanh niên trả lời tên trung tướng Phó Đô Đốc Đỗ Xuân Công, Tư lệnh Binh Chủng Hải Quân, kiêm Ủy Viên Trung Ương Đảng ra sức chiêu dụ tuổi trẻ bằng những lời nói vô cùng nhục nhã như:
- Chúng ta đấu tranh bằng thương lượng, hòa bình, và đàm phán… để ổn định, phát triển… Chúng ta biểu tình đến đây là đủ thể hiện lòng yêu nước rồi… xin các em giải tán.
Lời nó hèn nhát của tướng Công đã bị thanh niên phản đối dữ dội.
Thực ra, mục đích lưu manh của tên trung tướng này và của một ông giáo sư nữa, là mong sao câu giờ để bọn công an được huy động tới bao vây khu vực biểu tình, và đã giải tán được cuộc biểu tình. Ai lại không muốn đất nước hòa bình ??? Nhưng vừa phải thôi chứ, có khi cần phải tìm hòa bình trong chiến tranh, tướng Công dư biết điều đó mà. Cái kiểu nói chuyện của tướng Công nó giống y hệt như một con rùa rút cổ, còn rút luôn cả cái đuôi. Lòng yêu nước còn phải có giới hạn à, tại sao chỉ yêu nước đến đây là đủ ??? Ai mà nghe cũng muốn tát vào mặt ông tướng Công này. Lòng yêu nước của chúng tôi không đủ đâu, phải tát cho ông một cái tát để ông hiểu được lòng yêu nước như thế nào. Những thanh niên đã khí khái phản đối bằng những lời hét to:
- Tại sao Trung Quốc cứ bắn phá tàu đánh cá của VN ???
- Lúc đó Hải Quân Việt Nam ở đâu ???
- Nói quan tâm, mà không làm gì hết.
- Dân Việt Nam chết ông có biết không ???
Toàn là những câu bắt bí ngay vị tướng Công này. Làm sao tướng Công có thể trả lời được, đâu phải sự việc chỉ xảy ra từ ngày hôm nay. Sự việc đã lập đi lập lại hàng trăm lần, kể từ 2005, ngày 8 tháng 1, tàu chiến của Giặc Tàu đã giết hại 9 ngư dân của Việt Nam, có một con tàu bị truy sát tới trên 400 vết đạn, không biết ông tướng Công có còn nhớ chăng ???
Rồi ông giáo sư hiệu trưởng trường Đại Học Khoa Học và Phổ Thông kia, cũng cầm loa kêu gọi các thanh niên giải tán, cũng với ý nghĩ tương tự:
- Chúng ta phải đấu tranh bằng con đường ngoại giao… dựa vào luật pháp quốc tế… Lòng yêu nước của các em tới đây là đầy đủ rồi.
Phải nói tên giáo sư này lưu manh thiệt, nếu gọi rằng Nhà nước CS muốn dựa vào luật pháp quốc tế, tại sao Việt Nam không kiện Tàu Cộng ra trước Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, trong khi đó VN làm Chủ Tịch Hội Đồng Luân Phiên của LHQ ??? Toàn là những luận điệu láo khoét để lường gạt thanh niên, nhưng đã bị thanh niên phản đối quyết liệt.
Ngoài ra qúy vị nên thưởng lãm những video clips sau, để thấy những giòng máu nóng chạy rần trong cơ thể, đôi hình ảnh có thể làm cho qúy vị xúc động và có thể bật khóc:
(Sức Mạnh Của Dân, người dân đã xô hàng rào cản trở vào Tòa Lãnh Sự Tàu Cộng tại Sài Gòn)
(Không Bao Giờ Chịu Khuất Phục, đoạn video này quay cảnh một anh thanh niên khỏe mạnh đòi quyết tử bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa)
(Hoan Hô Các Anh Công An, ở đoạn video đặc biệt này, qúy vị sẽ thấy người dân đã chiêu dụ các anh công an mở rào cản. Rải rác trong phim, qúy vị thấy những anh sỹ quan công an mang cấp tá (2 gạch), cấp úy (1 gạch), đâu có khác chi Cách Mạng Hoa Lài ở Tunisia, ở Ai Cập, những người an ninh đứng về phía người dân)
Cuộc biểu tình ngày 5/6/2011đã bị giải tán, nhưng dư âm, hay hậu chấn của nó, chẳng khác nào một hỏa diệm sơn, chựt chờ có cơ hội là sẽ bộc phát mãnh liệt. Ngày hôm nay, đã có nhiều trang mạng đăng tải “Toàn dân tiếp tục biểu tình vào ngày 12/6/2011. Làm người Việt Nam, chúng ta hãy tích cực loan tin này cho toàn thể đồng bào được biết, bằng mọi hình thức, truyền đơn, qua các trang mạng Facebook, Multiply, Twitter, điện thoại… Mỗi người một tay, không ai lãnh đạo ai, hãy nắm tay nhau xuống đường Chống Giặc Tàu Xâm Lược để giành lại những phần đất đai, hải đảo và lãnh hải của Việt Nam đang bị mất.
Xem chừng cuộc xuống đường biểu tình 12/6/2011 này sẽ mãnh liệt hơn gấp bội, xảy ra tại bất cứ địa điểm nào, không nhất thiết phải ở Tòa Lãnh Sự và Tòa Đại Sứ Tàu Cộng, và cũng có thể nhiều tỉnh lớn cũng sẽ bộc phát những cuộc biểu tình tương tự.
Ngày 6 tháng 6 năm 2011
Xin phổ biến tự do
13
0
 
Rate This
Đăng trong Mỹ Linh
Be the first to like this post.

4 Responses toCách Mạng Hoa Lài Đang Diễn Biến Tại Việt Nam

  1. Bách Tính
    Vì yêu nước nên đã bị kỷ luật, chắc sắp TỚI đuổi việc rồi! chỉ tiếc phận này làm kẻ thất phu
    1
    0
     
    Rate This
  2. Dân chủ là thế đấy, nó đa phương, đa dạng, nhiều ý kiến trái ngược nhau, nhưng không phải vì đó đánh phá cá nhân với nhau.
    1
    0
     
    Rate This
  3. anh dung 0935203070 0988111247
    Vụ việc cách mạng hoa lài thành công ở một số nước như Ai Cập, Tunisia, làm dấy lên hy vọng chói ngời cho các ông bà “dân chủ” đất Việt. CŨng đã có vài bài báo bá láp Tây phương dự đoán Việt Nam là một trong 11 nước có “nguy cơ” diễn ra cách mạng hoa lài tiếp theo. Thế là các tổ chức, cá nhân nước ngoài hăm hở, sôi sục tung ra đủ các loại chiêu thức …mong chờ có cuộc biểu tình nào đó ở Việt Nam . Chỉ cần có vụ va chạm bất kỳ giữa người dân với cán bộ công quyền được phản ánh lên báo đài, mạng Internet là lập tức các ngài nhao nhao lên viết hịch văn tố cộng, kêu gọi biểu tình. Sôi động nhất,chịu áp lực nhất có lẽ là “phong trào dân chủ quốc nội”. Chắc chắn các ông bà lâu nay ăn bổng lộc USD nhiều thì phải làm được cái công chuyện gì đi chứ? Thế nên mới có chuyện cha xứ họ Lý phải nặn ra mấy tin vịt biểu tình “trấn an” các ông chủ hải ngoại kia.
    Tất nhiên cái kim trong bọc cũng phải nòi ra, đợi mãi chẳng thấy biểu tình thiệt ở đâu cả. Các nhà dân chủ nội ngoại bắt đầu khẩu chiến, các ông bà trong nước như ĐNH, LTCN (có lẽ ăn bổng lộc nhiều nhất) trả lời phỏng vấn: bảo rằng Việt Nam chưa hội đủ điều kiện làm cách mạng, một số khác như cha Lý, Lợi thì bảo: đã đủ rồi nhưng có chút khó khăn thôi. Thế là ông Nguyễn Chính Kết được xem như người giữa hai làn đạn, mới rời Việt Nam hơn 3 năm, là thành viên “Ban đại diện Khối 8406” đứng ra hòa giải trong bài viết mới đây của ông: “Hãy sống tinh thấn dân chủ trước đã”
    Ông Kết lập luận “Trước biến cố “Cách mạng Hoa Lài” tại Bắc Phi và Trung Đông, biết bao người đặt câu hỏi: “Thế còn Việt Nam thì sao? Việt Nam đã hội đủ điều kiện để nổi dậy chưa?” Trước câu hỏi này, có rất nhiều câu trả lời, nhưng đại khái có 3 cách chính: 1) Một số người cho rằng “Đã hội đủ điều kiện để nổi dậy rồi”, 2) Một số khác cho rằng “Chưa”, 3) Và một số khác nữa cho rằng “Rồi, nhưng còn rất nhiều trở ngại phải vượt qua”.
    Đọc ba lập trường trên trình bầy lý lẽ của mình, những ai tỉnh táo, khách quan đều nhận thấy lập trường nào cũng có lý của mình. Trước một vấn đề, người ta có ý kiến hay lập trường khác nhau là chuyện hết sức bình thường, nếu họ tự nhiên chỉ có chung một ý kiến, một lập trường thì đó mới là chuyện lạ..” Nghe rất có lý đấy chứ. Ông Kết ủng hộ cả 3 quan điểm, cái nào cũng có lý, ông đích thực là nhà hòa giải chính hiệu!
    Ông bắt đầu nêu ra “thực trạng” cuộc chiến trong ngoài này: “Nhưng điều đáng buồn là trước sự khác biệt nhau vốn mang tính tất yếu ấy, nhiều người lại nặng lời với nhau, kết án nhau. Người nói “Rồi” thì kết án người nói “Chưa” là hèn, là “bàn lui”, là cản trở làn sóng đi tới của người dân. Người nói “Chưa” thì cho người nói “Rồi” là chẳng hiểu gì về tình trạng trong nước, là an toàn đứng ngoài cuộc rồi “xúi trẻ ăn cứt gà”, hoặc lên tiếng thách thức: “có giỏi thì cứ về nước mà tổ chức biểu tình đi!” Người muốn tránh cả hai lằn đạn trên thì nói nước đôi: “Rồi, nhưng còn nhiều trở ngại”, và người này cũng bị phê bình là “lừng chừng”, “ba phải”, “tự mâu thuẫn”… Nói chung, lập trường nào cũng bị một số những người có lập trường khác chê trách, kết án. May ra, im lặng thì mới hy vọng khỏi bị “ăn đạn”” Quả thực nếu ông Kết đặt mình vào cương vị mấy ông bà hải ngoại phải cóp nhặt những đồng tiền xương máu, hì hụi “ủng hộ” cho cái chợ trời dân chủ trong nước thì mới thấy uất ức chứ. Hằng ngày chính mấy ông bà trong nước nống lên rằng: cộng sản sắp tự vỡ…, mau mau tiếp vận, chiến thắng đến nơi rồi. Nhưng khi cách mạng Tunisia, Ai Cập làm “ngon lành” cứ thấy trong nước yên ắng, dửng dưng, lại biện xảo này nọ thì các “ông chủ” hải ngoại phê phán “lũ dân chủ” trong nước là ăn hại, lũ cuội…. thì chẳng qua là họ nhận ra sự thực …chậm chễ đó thôi.
    Sau hồi phân trần, ông Kết quay sang đả kích, tấn công, cho hậu quả của các cuộc đấu đá lẫn nhau chẳng làm được gì, chỉ góp phần xé nát “phong trào dân chủ” thôi. Vì “bị người khác nặng lời chê bai, chụp cho một cái “mũ” hoàn toàn không đúng với con người thực của mình, không nhiều thì ít, cũng bị chạm tự ái, buồn phiền, có khi tức tối phản ứng lại gây nên một cuộc “sát phạt” lẫn nhau, và nhất là có thể chán nản rồi bỏ cuộc. Thế là những kẻ phê bình nặng lời kia đã vô tình tiếp tay cho cộng sản vốn luôn luôn tìm cách chia rẽ những đang hăng say tranh đấu, khiến họ bực bội đánh phá nhau, rồi cuối cùng nản lòng và bỏ cuộc. Biết bao người từng hăng say đấu tranh đã bỏ cuộc vì lời những chê bai, trách cứ ấy.” Chà, ông Kết thay mặt mấy ông bà trong nước dọa lại: nếu các ngài cứ quá đáng là tụi tui nghỉ việc đấy, lúc đó thì ông bà có giỏi thì về nước tự làm cách mạng lấy nhé! Ô hô….
    Chưa hết, ông Kết còn chỉ trích các ông bà chủ hải ngoại, rằng chính các ông bà nhân danh kêu gọi dân chủ, đa nguyên, đa đảng, nhưng độc tài về tư tưởng (ông đá bóng cũng ngoạn mục đấy chứ): “Nếu chúng ta, những người đang đấu tranh cho dân chủ đa nguyên, sẵn sàng nặng lời, kết án những người khác lập trường với mình thì hóa ra chúng ta chẳng có tinh thần dân chủ đa nguyên gì cả. Trước chỉ một vấn đề nêu trên mà chúng ta đã tự chia thành hai ba phe chống lại nhau rồi, thì trước hai vấn đề ắt chúng ta sẽ tự chia thành bốn hay sáu phe chống nhau… Càng nhiều vấn đề phải đối diện, chúng ta càng bị phân hóa thành nhiều nhóm chống lại nhau. Cuộc tranh đấu hiện nay phát sinh biết bao vấn đề phải đối diện khiến lực lượng của chúng ta bị xé ra thành rất nhiều mảnh nhỏ, không hợp lại với nhau được. Cứ như thế chúng ta sẽ yếu, chẳng làm được gì lớn lao”.
    Ông Kết đi đến kết luận, các ông bà cứ mổ xẻ nhau, là hành động “tiếp tay cho cộng sản”, rốt cục Cộng sản sẽ vẫn nắm quyền. Ông Kết còn nhận ra một chân lý «Nhà nước mà chúng ta đang có hiện nay là một hình thức biểu lộ dân tộc tính của chúng ta. Mọi dân tộc đều có loại chính phủ xứng hợp với họ, “dân tộc nào, chính phủ nấy”». Như vậy, chẳng phải hàm ý của ông Kết, nhà nước Cộng sản hiện nay đích thực là Nhà nước của dân tộc Việt Nam, thể hiện tính cách dân tộc Việt Nam rồi còn gì. Với những con người Việt Nam như thế này mà không có một Nhà nước “tập quyền” thì sẽ loạn. Đúng y chang quan điểm của vị Linh mục Nguyễn Văn Lý trả lời phỏng vấn đài BBC từng bị các ông chủ hải ngoại đả kích sôi sùng sục: nếu dân chủ mà loạn như Thái Lan thì thà cứ để Cộng sản lãnh đạo đất nước!!!
    Hẳn chăng, qua bài này, ông Kết cũng chỉ muốn giãi bày: đành rằng các nhà dân chủ trong nước vô dụng, nhưng các ông chủ nước ngoài hãy bao dung, chứ đừng mổ xẻ, đâm chém nhau nữa. Tài “Hòa giải” của ông Kết rất tài ba đấy, nhưng tiếc là cũng như bao “nhà dân chủ cuội” khác, ông Kết chẳng thể đưa ra giải pháp, quan điểm nào cả. Theo ông cái gì cũng đúng, ý kiến nào cũng có lý, chẳng có ý kiến nào sai cả. Cứ như ông, thế là hòa cả làng nhé. Mấy ông zân chủ trong nước cứ tiếp tục sống phè phỡn bằng cách thỉnh thoảng làm vài bản tin bị ông công an sờ chỗ nọ, chỗ kia của chúng tôi, chờ cho mấy ông chính khách phương Tây đến để lon ton đi gặp, lúc nào thấy khó khăn còn xin tỵ nạn, còn không thì cố chờ, biết đâu mấy chục năm nữa cộng sản tự tan rã còn có cơ hội lên cầm quyền. Những người như ông Kết vẫn tiếp tục làm “ngoại vận” cho Khối 8406 thật tốt, để sống an lành trên đất nước Hoa Kỳ còn nhiều bỡ ngỡ. Còn mấy ông hải ngoại có nóng vội, sốt ruột thì…có làm được gì nhau, giỏi thì thử về nước coi!!!
    0
    6
     
    Rate This

Không có nhận xét nào: