KHÔNG ĐÂU NHƯ Ở VIỆT NAM – KHÔNG ĐÂU NHƯ CHÍNH QUYỀN QUÊ MÌNH!
Phải nói đến nay thì không còn nghi ngờ gì nữa chuyện buôn dân, bán nước của Đảng và Nhà Nước CSVN: Lần biểu tình thứ 7 vào ngày Chủ Nhật 17-7-2011 vừa qua ở Hà Nội cũng như Sàigòn đã bị Công an đàn áp khốc liệt, chỉ vì những người dân biểu lộ lòng yêu nước trước việc hống hách, lộng hành của bọn bá quyền Trung Cộng!Một người ký tên “Cánh chim Hoà Bình từ Hà Nội” đã phải kêu lên:
“Còn ai oan khuất hơn dân tội
Trong mọi oan khuất ở trên đời
Biểu tình yêu nước đòi biển
Đã bị (chính quyền) đánh tan hoang đến tơi bời!”
-LỜI TỰ THÚ VỀ NỖI LO SỢ CỦA “MỘT HẠT CÁT”:
Phải nói sau 66 năm cai trị đất nước bằng bạo lực chuyên chính,bằng khủng bố, tù đày, cải tạo, bằng chính sách bao tử… ông Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã vô cùng thành công khi biến 87 triệu dân thành một bầy cừu chỉ biết cúi đầu vâng dạ và làm theo mọi lệnh lạc của Đảng và Nhà Nước để mà được sống còn!
Sự lo sợ và vô tâm phủ trùm đất nước từ người dân đen đến những bậc trí thức!
Xin mời đọc một trích đoạn “Nhật ký của một người đi cổ đông” trong blog của Tiến sĩNguyễn Xuân Diện như sau:
“… Nhưng có một số đông khác, khi tôi hỏi đến, họ hết sức dửng dưng. Người thì bảo bận việc, người thì bảo không biết gì những sự kiện TQ gây sự. Người thì bảo đi biểu tình thì có ích gì. Mà trong số này, có rất nhiều người có học hàm học vị rất cao. Tôi so với họ chỉ là hạng bạch đinh.
Buồn, lại giở Phùng Quán ra đọc.
Phùng Quán kể rằng Tuân Nguyễn (người cùng tiểu đội với ông những năm 50 trên Mặt trận Huế, người từng san sẻ những đồng lương ít ỏi của mình khi ông mắc vào Nhân văn Giai phẩm và cũng là người bị tù gần 10 năm vì những chuyện vu cáo chính trị không đâu) từng định viết một bài thơ dài có nhan đề: “Tôi có tội”. Tuân Nguyễn giải thích: “Tôi ở đây là nghệ sĩ chân chính của đất nước. Tôi có trách nhiệm với tất cả những lỗi lầm, những oan uổng, đoán đau, những xấu xa, hèn mạt đang lăng nhục và xúc phạm con người. Trong mọi chuyện, chính tôi là người có lỗi. Vì tôi chưa đem hết sức mình thực hiện sứ mệnh cao cả mà thượng đế trao cho người nghệ sỹ!”
Tôi có viết văn nhưng chưa thành nhà văn; tôi có được học hành, có tham gia những hội nghề nghiệp của trí thức nhưng chưa thành trí thức. Nhưng tôi ccó mối lo canh cánh về số phận đất nước. Và đặc biệt, tôi làm sao chịu nổi khi Tố quốc tôi đang bị kẻ lớn bắt nạt và lăng nhục.
Tôi im lặng lúc này có nghĩa là tôi có tội.
Tôi có tội vì tôi đã khoanh tay trước cảnh đồng bào tôi ra khơi đánh cá luôn bị người láng giềng được mệnh danh là “4” tốt” xua đuổi, bắt bớ, cướp cá, đâm chìm tàu…
Tôi có tội vì tôi viết báo, viết sách, giảng bài đều dạy trẻ em phải biết yêu tổ quốc nhưng một hành động tối thiểu là đi cổ đông lòng yêu nước cũng không dám, nói gì chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc.
Tôi có tội vì giãi đất hình chữ S ba trăm ba mươi nghìn cây số vuông này tổ tiên tôi đã phải đổ xương máu suốt mấy nghìn năm và mở mang, có thể bị giặc Tàu gặm dần rồi bất ngờ nuốt trọn bất cứ lúc nào. Đi cổ động thì rất có thể bị ai đó buộc tội tôi. Nhưng không đi thì tôi có tội với đất nước, với người xưa, với người nay và với người sau.
Đôi lúc tôi nghĩ cứ đà này thì cuộc mất nước rồi sẽ tới. Một số ít người tay yếu chân mềm vùng vẫy cứu nguy không có nghĩa gì. Nhưng chả lẽ ngồi nhìn cái chết từ từ của đất nước? Lương tâm luôn dày vò tôi.
Do đó dù chỉ là một hạt cát thì tôi cũng quyết tâm làm hạt cát. Và dù nhiều người can ngăn, và dù vẫn có nỗi sợ, ngày mai tôi vẫn đi cổ đông lòng yêu nước. Nếu Công an bắt thì tôi cũng trả lời những điều như trên”.
Ở VN hiện nay, có bao nhiêu người can đảm tự thú nỗi lo sợ của mình và quyết tâm làm một hạt cát để “giữ thơm cho quê mẹ” – như tác giả những trang nhật ký này?
-CÁCH ĐỐI XỬ CỦA CÔNG AN ĐỐI VỚI “NHỮNG HẠT CÁT QUÊ HƯƠNG”:
Xin mượn bài thơ “Về một bức hình: Đừng tin… hãy nhìn” của bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh tức blogger Mẹ Nấm diễn tả về cách đối xử của “Công an Áo xanh” của CSVN đối xử với một thiếu nữ tham dự cuộc biểu tình biểu lộ lòng yêu nước như sau:
“Đừng tin những gì Cộng Sản nói
Hãy nhìn những gì CS làm
Câu nói ấy, đã được chứng minh
Em – cô gái VN bé nhỏ dịu dàng
Mang trên mình lá cờ tổ quốc
Xuống đường vì muốn cùng ngư dân bám biển Hoàng Sa
Anh công an áo xanh sắc phục
Tươi cười bắt tay ghi nhận lòng yêu nước của em và bạn bè
Chống TQ – điều không hề đơn giả
Nhà Nước mình lo – nên các em đừng lo
Cứ về
Kiếm tiền nộp thuế nộp quan
Cứ về
Dù biển Đông dậy sóng ngoài kia
Cứ về
Cơm-áo-gạo-tiền như bao người khác
Cứ về
Mặc giọt nước mắt dân mình
Vừa quay lưng đi
Tay còn chưa kịp phủi
Áo xanh, đã ra lệnh: “Bắt hết đám này!”
Máu đã đổ
Nước mắt đã rơi
Cái bắt tay sẽ đi vào lịch sử
Bởi,
Không đâu như chính quyền quê mình
Người ta phủi tay với sự trăn trở vì đất nước của những người trẻ
Không đâu như chính quyền quê mình
Công dân
Phải đổ máu vì lên tiếng “Hoàng Sa – Trường Sa là của VN”
Hãy thôi dạy dân mình yêu nước
Bởi sẽ chẳng ai tin
Lịch sử đã chứng minh
Đừng tin… Hãy nhìn”.
(Facebook Mẹ Nấm)
Trong khi đó thì, chua chát thay có những vị là cựu Tướng QĐND, là nhà văn của chế độ lại nêu lên những câu hỏi rất ư là ngây thơ vô số tội về chuyện Công an của Đảng và Nhà Nước CSVN đàn áp biểu tình:
-Nhà văn Nguyên Ngọc: “Tôi nghĩ mọi người dân VN đều có quyền nghi ngờ chính đáng và đặt những câu hỏi đó, vì đây là chuyện liên quan đến vận mệnh đất nước”
-Cựu Thiếu Tướng QĐND Nguyễn Trọng Vĩnh:
“Chẳng lẽ Nhà Nước ta biến thành nhà nước Cảnh Sát rồi sao? Yêu nước là có tội ư? Các lãnh đạo của chúng ta có yêu nước không?”
*
KHÔNG ĐÂU NHƯ Ở VIỆT NAM – KHÔNG ĐÂU NHƯ CHÍNH QUYỀN QUÊ MÌNH!
Không thể nói khác hơn được!
LÃO MÓC
Be the first to like this post.
Hồ chí minh đã “mị dân” bằng câu : “không có gì quí hơn độc lập (mà dâng hiến lãnh thổ cho tầu cọng) tự do (thì 80 triệu người dân đang ở trong một nhà tù lớn , 36 năm còn nghèo nhất thế giới) hạnh phúc ( với thu nhập đầu người thì thua người dân của các nước trong khu vực) .
Ôi ! tội nghiệp cho người dân trong nước của tôi còn bị nghiệp quả trừng phạt đến bao giờ mới được giải tõa ?
tnt
Ngày nào đảng cộng sản còn tồn tại, ngày ấy Trung cộng vẫn còn nguyên cớ để thôn tính VN! Sự hiện diện của đảng cộng sản chính là căn do để 90 triệu dân VN phải mất nước! Đại họa mất nước đã xãy ra chỉ vì hành động của đảng cộng sản!
Câu hỏi càng lúc càng lớn trong lòng nhiều đồng bào VN chúng ta hiện nay: “Công hàm” công nhận lãnh hải của Trung cộng bao gồm Biển Đông của VN do Phạm Văn Đồng ký có giá trị không?
- Theo lý luận của nhân dân VN: Mãnh giấy bán nước ấy hẳn nhiên chẳng chút giá trị!
- Với luật pháp Mỹ: Ông/bà, you, đã ký giấy nợ-dù chỉ giữa 2 người, dù không có công chứng, notory- you phải có trách nhiệm trả nợ, miễn là chử ký trên giấy nợ được chứng minh là của you.
- Với luật quốc tế: Không khác nhiều với luật Mỹ!
- Với Tàu: Viện trợ quân sự quy mô cho chiến tranh VN của Mao Trạch Đông đối với miền Bắc, VN Dân Chủ Cộng Hòa, bắt đầu từ năm 1958. Hồ Chí Minh đã vay mượn của Trung cộng hàng đống vủ khí, cơm gạo… rành rành. Thế chấp giấy tờ công nhận cấp quốc gia có đóng dấu đầy đủ… đã đủ chứng cớ; đảng cs, Phạm Văn Đồng, thủ tướng VN Dân Chủ Cộng Hòa… đã ký! Tàu chỉ đợi có bấy nhiêu để lấy lại những gì đảng cs đã vay mượn được tính bằng lãnh thổ, lãnh hải…của quốc gia VN! Có thế nước Tàu cs mới rán cố công nuôi cò. Vì thế, Tàu đã nhiều lần nói với Mỹ:
“Đây không phải là chuyện để nước Mỹ nhúng tay vào!” đây là chuyện tay đôi, song phương!
Nước Tàu đang mạnh hơn VN nhiều lần! Những con cò đói ăn đứng đầu đảng cộng sản hiện nay làm sao dám quỵt nợ nước Tàu? Kêu gọi đảng cs đứng về phía dân cứu nước, là các ông làm kiến nghị ở trong nước đang xúi đảng bán nước này quỵt nợ Tàu!
Muốn quỵt nợ ta? Đâu có được! Ta phải lấy trọn đất nước chúng bay! ngày nào còn đảng cs, ngày ấy nhân dân VN, dân tộc VN vẫn còn thất điên bát đảo với nước Tàu! Các ông trí thức cs trong nước kiến nghị đảng cs ngồi xuống với nhân dân để cứu nước…Cứu nước hay gieo họa mãi mãi cho đất nước, nhân dân VN, và trước hết cho chính các ông:
Chính nó, đảng cs, đã bốn lần bán nước:
- Lần thứ nhất: Chiếm chính quyền sau 1945, ôm vủ khí Tàu về giết người yêu nước VN loạn đả từ năm 1946-1954.
- Lần thứ hai: Nhận lệnh Stalin, rước cố vấn Tàu vào giết dân Việt : Cải cách ruộng đất, nửa triệu người đã chết dưới súng Tàu và mả tấu của đảng cs!
- Lần thứ ba: Bán biển, bán đảo VN đổi lấy súng đạn, viện trợ chiến tranh của Tàu. “Công hàm bán nước” của Phạm Văn Đồng, 1958!
- Lần thứ tư: Đầu hàng và xin được trở thành 1 khu tự trị của nước Tàu cs! Thành Đô, tháng 9/2011; người dự hội: Nguyễn Văn Linh, Lê Đức Anh, Đổ Mười, Lê Khả Phiêu và Phạm Văn Đồng! Người ký: Cả bọn đều ký, nếu không, làm thế nào trở về VN được?
Bằng hành động, đảng cs này đã dâng các ông sâu vào miệng cá mập của bọn Tàu cs: Cản trở cs Tàu, chúng sẽ tiêu diệt các ông! Người đồng chí chí thiết đã từng sát cánh với Mao Trạch Đông để diệt kẻ thù chính trị của Mao…Lâm Bưu, cùng vợ, con trai, con gái, rễ tất cả đều chết thảm trên đường chạy trốn Mao khi phi cơ rơi bên kia biên giới nước Nga! Bành Đức Hoài, viên dũng tướng nông dân, khai quốc công thần cho Mao, chỉ vì phê bình Mao mà bị hạ ngục, bị đánh đập tàn tệ hàng trăm lần đến nổi họ Bành nổi cơn điên loạn đập phá nhà tù! Chuyện hôm nay, công an cộng sản Tàu nung sắt đỏ tra tấn người Tàu nạn nhân, bất kể già trẻ lớn bé… như thời Trung cổ. Giang Trạch Dân ra lệnh thẳng tay tử hình người Tàu theo Pháp Luân Công, bộ phận cơ thể giữ lại để bán, đến nổi tòa án quốc tế phải kết án và ra lệnh cho Interpol truy bắt ngay khi y rời khỏi Trung Hoa!
Cộng sản Tàu hung tàn là như thế, cộng sản VN hèn hạ, ngu dốt là như thế, cái hèn của nó sẽ giết chết các ông! Kêu gọi đảng cộng sản này ngồi lại với nhân dân VN để cứu nước, là các ông dám chống Trung cộng! Trung cộng nó phải trừ diệt các ông, nó sẽ ra lệnh cho đảng cs này bắt các ông, Cái hèn của đảng cộng sản, những tên bán nước…làm sao dám chống? Chúng sẽ bắt các ông, hàng ngàn người như các ông! Bọn bán nước này không giết các ông, nhưng bọn Tàu sẽ tiếp tục thay người, bị loại bỏ, những thằng hèn bán nước hôm nay ôm vàng bỏ trốn ra đi, những đứa khác ngu hơn, mới huấn luyện từ bên Tàu trở về… lớp này sẽ giết chết các ông, theo lệnh Tàu! Chuyện gì cũng có thể xãy ra được dưới chế độ công sản này, với bản chất hung tàn của Tàu cộng sản!
Thức tỉnh, kêu gọi quân đội, kêu gọi công an quay súng vào bọn bán nước, kêu gọi đồng bào, toàn dân đứng dậy cùng nhau tống cổ bọn bán nước ra đi, là chuyện dễ, chuyện thực tế để đi đến thành công thay vì các ông kêu gọi đảng cs này hồi tâm! Kêu gọi đảng cs này hồi tâm còn khó hơn là chuyện VN đòi lên không gian:
Thứ nhất: Tội ác chất chồng, những tên bán nước không có đủ can đảm hồi tâm!
Thứ hai: Nếu chúng nó có hồi tâm, chẳng những không giải quyết được gì mà sự có mặt của chúng làm cho bọn Tàu cs đòi còn quyết liệt hơn, đòi mãi mãi, và…họ đòi đúng! Nợ vay thì phải trả. Đâu có ăn giựt, cướp của giết người như bọn bán nước đã làm với dân VN trong nước được!
Nếu kêu gọi được, các ông hãy kêu gọi chúng: Cơn thịnh nộ vì mất nước của nhân dân VN đã lên đến cực điểm! Biết khôn, hãy mau chóng trao chính quyền lại cho nhân dân, càng sớm càng tốt! Nếu không, im lặng, nửa đêm lên phi cơ bỏ trốn ra đi… bỏ chạy, như anh cựu tổng thống của Tunisie; bằng con đường này, hy vọng may ra còn toàn mạng sống với nhân dân VN và toàn mạng sống với Tàu cộng sản.
Bọn bán nước đứng đầu đảng cs còn ở lại ngày nào, những kẻ này tiếp tục là trở ngại lớn lao trong việc VN phải đối phó với Trung cộng ngày ấy! Chúng sẽ tiếp tục gieo họa lớn cho VN ngày ấy: Dân chúng xuống đường biểu tình bày tỏ thái độ, bị đàn áp, bị đánh đập, cả nước phải nổi cơn thịnh nộ, mắt đền mắt, răng đền răng, bắt đầu chém giết lẫn nhau: Tự diệt chủng bắt đầu! Thảm kịch Campuchea tái diễn! Chung quy: Đảng cs, bọn ngu bán nước theo Tàu cộng sản!!!
Đảng cs phải biến mất trong sinh hoạt chính trị của VN; bọn bán nước phải ra đi thì những người sau, hoặc VNCH, hoặc một chính phủ VN hoàn toàn mới, hoàn toàn Dân chủ, được toàn dân bầu lên… mới dễ tính được vì không vướng mắc chi về vấn đề pháp lý với Trung cộng.
Vấn đề của VN, toàn dân ta phải đi tới, Tự Do hay là chết, nhất là với các ông, những người trí thức xã hội chủ nghĩa đã về hưu, trong chính quyền, các sĩ quan quân đội, trong ngành công an: VN không thể quay lại được nữa!
Hoang Trung Hieu