28.7.11

Sáu lần bị bắt vì biểu tình chống TQ


Sáu lần bị bắt vì biểu tình chống TQ

2011-07-21
Tôi tự hào vì mình đã đi biểu tình chống xâm lược dù cả 6 lần đều bị bắt giữ, hành hung rất thô bạo!!!

Photo courtesy of vietduongnhan-blog
Nữ nhà báo Dương Thị Xuân đang giơ cao tấm biểu ngữ chống TQ ngày 10/7/2011, chỉ vài phút sau đã bị tên an ninh mật vụ kèm sát đằng sau khóa tay bắt giữ quẳng lên xe chở về trụ sở thẩm vấn ở số 8 đường Quang Trung, thị xã Hà Đông.
Trong bản Hiến pháp của nước CHXHCN VN, tại điều 69 có thừa nhận quyền được biểu tình, mít-tinh của người dân nhưng có điều, là họ chỉ đưa ra một cách mập mờ, lập lờ và cho đến nay vẫn chưa có luật để cụ thể hóa một trong những quyền Con người quan trọng này. 
Ở Việt Nam hiện nay không thể có các cuộc biểu tình thực sự của nhân dân, do nhân dân tổ chức, mà chỉ có những cuộc mít tinh dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt Nam để phục vụ cho những mục tiêu, mục đích chính trị cũng như quyền lợi của “đảng và nhà nước ta” mà thôi. Những cuộc biểu tình, mít-tinh thực sự của nhân dân Việt Nam thì tiếc thay lại chỉ được các chính quyền cũ - như dưới thời Vua Bảo Đại và Thực dân Pháp, hay biểu tình của nhân dân miền Nam, dưới thời chính quyền nhà nước của chính phủ Việt Nam Cộng hòa cho phép nhân dân được tự do tổ chức biểu tình kể cả chống chính phủ. Cho nên việc tôi đi biểu tình tại thủ đô nghìn năm văn hiến Hà Nội là một việc quá sức tưởng tượng của chính mình, gia đình mình và bạn bè mình. 

Ngăn cản, bắt bớ

Nhà cầm quyền của đảng cộng sản Việt Nam biết rất rõ tôi đã và đang đi biểu tình dù chỉ là chống Trung Quốc xâm lăng nên đã liên tục khủng bố, đàn áp đe dọa để ngăn cản cá nhân tôi và gia đình tôi rất nặng nề.
Cuộc biểu tình năm nay, lần thứ nhất nổ ra ngày 05/6/2011, tối ngày hôm trước công an khu vực nơi tôi đang ở nhờ ở phường An Dương đã đến đe dọa : 
"Chị Xuân không được đi biểu tình phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố tình đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng đừng có trách nhà nước chúng tôi pháp luật không nghiêm đấy nhé…”. 
Sáng ngày 05/6/2011, tôi đến rất sớm tại vườn hoa Chi Lăng tên gọi trước đây thời Pháp thuộc là vườn hoa Canh Nông - nơi có tượng đài lãnh tụ cộng sản Nga – Vl. Lê Nin, tôi đến y như những người dân Hà Nội đi tập thể dục sớm. Lúc đó mới 6 giờ sáng nhưng chung quanh vườn hoa đã rất đông lực lượng an ninh mật vụ, chìm, nổi của sở công an TP-Hà Nội. Tôi có gặp một số các em nam, nữ trạc tuổi 20 - 21, các em cho biết, các em học ở một trường cao đẳng ở Hà Nam, đọc được bài trên mạng internet, các em biết tin có biểu tình ở Hà Nội, nên sáng sớm nay các em đã lên đây để tham gia biểu tình cùng nhân dân.
Chị Xuân không được đi biểu tình phản đối Trung Quốc, nếu chị hay ai cố tình đi cơ quan an ninh chúng tôi sẽ bắt giữ và tống giam vài tháng...
CA phường An Dương
Cô trò chúng tôi đang nói chuyện thì thấy an ninh, trật tự đeo băng đỏ đến xua đuổi chúng tôi đi, họ nói: “Hết giờ thể dục rồi, không được ngồi ở vườn hoa, đứng dậy đi chỗ khác mau !!!”. Thấy chúng tôi vẫn ngồi yên, họ bảo: “Mấy người này, có phải đi biểu tình không, nếu biểu tình thì về đi, mọi việc đã có nhà nước lo, có đảng lo rồi, không cần đến các người làm gì nữa…vv…Về mau, về đi !!! ”.
kami-blog-1-250.jpg
Những người bị bắt lên xe bus hôm 17/7/2011 vui vẻ tươi cười, họ đâu có sợ vì mình yêu nước. Kami's blog
Đến đúng 8 giờ sáng hôm ấy thì vườn hoa này rất đông người kéo đến từ khắp nơi đến. Các bạn thanh niên từ các ngả đường tập trung nhanh chóng trước cổng tòa đại sứ quán Trung Quốc trên số 46 phố Hoàng Diệu. Đoàn biểu tình lên tới hàng trăm người, giương cao băng rôn, khẩu hiệu biểu ngữ có cả tiếng Việt, Anh, Hoa với những dòng chữ lớn : “Hoàng Sa - Trường Sa - Việt Nam, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam, Đường lưỡi bò đơn phương của Trung Quốc là phi pháp, Chi Na người hàng xóm to xác mà xấu bụng” …vv…và  vv….
Trong lúc mọi người đang đồng thanh hô phản đối Trung Quốc bá quyền, xâm lược rền vang như vậy thì tôi bị mấy nhân viên an ninh mật vụ kéo đẩy tách khỏi đám đông. Tôi thấy thầy giáo Nguyễn Thượng Long cũng bị các nhân viên an ninh ép ra ngồi ở đầu vườn hoa đằng kia. Khi bị an ninh kéo tay đi qua chỗ thầy Long, tôi nói to: “Các anh hãy để tôi ngồi lại đây, gần chỗ thầy Long” nhưng mấy tay an ninh mật vụ kéo tôi đi xềnh xệch, chúng ẩn dúi tôi lên xe cảnh sát rồi chở thẳng tôi về đồn công an Phường Điện Biên ở gần nhà Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ cũng trên đường Điện Biên Phủ đặt tại số nhà 16. Tại đây tôi đã bị thẩm vấn, lục soát thô bạo để họ tìm tài liệu mà họ cho là tôi mang truyền đơn đi phát cho đồng bào tham gia biểu tình. Tôi bị bắt và giam giữ trái phép cùng với một chị và 3 nam thanh niên khác. 
Cuộc biểu tình lần thứ 2, ngày 12/6/2011, tôi dậy sớm ra được khỏi nhà trọ, mới đi cùng đoàn được một đoạn đường thì đã bị hàng chục an ninh mật vụ của công an quận Hoàn Kiếm, của sở công an thành phố Hà Nội vây quanh, rồi bắt vào đồn công an Cửa Nam trên phố Lê Duẩn- trước có tên gọi là đường Nam Bộ ở gần ga Hàng Cỏ. Tại đây, công an đã giam giữ, bôi nhọ danh dự tôi đến trưa mới thả ra khi cuộc biểu tình đã kết thúc.
Cuộc biểu tình lần thứ 3, ngày 19/6/2011, tôi đang giơ biểu ngữ: Hoàng Sa - Trường Sa Việt Nam thì bị tên mật vụ an ninh xông vào giật mất xé tan và ném đi. Tôi hỏi lại tên này: “Trường Sa - Hoàng Sa là của Việt Nam tại sao ông lại giật ném đi, vậy là của Trung Quốc à ?”. Tên này vằn đỏ mắt không nói được gì cứ thế lôi tôi ra khỏi đoàn biểu tình, bắt tôi đứng một chỗ gần gốc cây trước tòa đại sứ Cộng hòa Liên bang Đức trên phố Trần Phú. Ngay lúc đó, tôi phản đối tên công an : “ Giữa thủ đô Hà Nội tại sao tôi đi biểu tình phản đối Trung Quốc lại không được ? Người Việt Nam không có quyền biểu tình à ? Tại sao lại mất nhân quyền như thế ?”  Mấy nhân viên an ninh mật vụ cùng đứng gần đấy nhao nhao lên : “Việt Nam không cho phép biểu tình, không có nhân quyền đấy làm gì được nhau nào !!!…”. Tôi bảo: “Các ông nói Việt Nam không có nhân quyền. Vậy mà chính phủ các ông cứ bảo với thế giới là có là sao ?”. Tất cả số công an này đang vây bắt tôi lại im lặng không trả lời được gì nữa.
Việc tôi bị bắt giữa sự chứng kiến của hàng trăm người trong đoàn biểu tình đã được một người nhanh chóng chụp lại, rồi ngay sau đó đã đưa tin lên Mạng. Nhờ có tin hình ảnh tôi bị bắt nên cuộc biểu tình lần thứ 4, tôi được các em sinh viên, thanh niên tuổi trẻ hỏi thăm và bảo vệ tôi tốt hơn trước.. 
Trưa ngày 26/6/2011 khi cuộc biểu tình lần 4 kết thúc, Nhóm người Việt Nam yêu nước chúng tôi đã cùng ngồi lại, bàn bạc ra bản Tuyên cáo gửi chính phủ và nhân dân Trung Quốc, đồng thời cũng gửi toàn thể quốc dân đồng bào và toàn thể nhân dân thế giới về việc bảo vệ tổ quốc, phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam. 
Chính cuộc biểu tình lần thứ 5 sáng ngày 3/7/2011 đã làm nức lòng nhân dân Hà Nội, nhân dân Việt Nam trong cả nước. Tôi có may mắn và vinh dự được gặp mặt những anh chị em chủ chốt tích cực tham gia các cuộc biểu tình tuần hành gặp gỡ nhau tại quán cà phê ở số 20 phố Điện Biên Phủ gần nhà Ts luật Cù Huy Hà Vũ và cũng rất gần đồn công an phường này khi họ bắt giam giữ tôi ngay cuộc biểu tình đầu tiên ngày 5/6/2011. Buổi trưa hôm đó khi chốt canh gác của công an vừa rút đi tôi gọi điện báo cho anh Nguyễn Khắc Toàn biết nên cả nhóm chúng tôi đã có cuộc gặp bàn thảo cho cuộc biểu tình lần sau ngày 3/7/2011 thật thú vị và ấn tượng.
Trong khi cuộc biểu tình đang diễn ra rầm rộ trên đường phố Hà Nội thì ngay tối đêm hôm trước, nhà tôi đã bị mấy công an quận và thành phố đến dò hỏi. Sáng sớm mới có hơn 5 giờ họ đã kéo 3 - 4 an ninh nam giới đến cổng nhà tôi đang ở nhờ, chặn không cho tôi đi đâu, kể cả là ra chợ mua thức ăn về cho gia  đình. 
Tôi phản đối la to cho hàng xóm nghe thấy : “Tôi biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược tại sao công an lại ngăn cản tôi ? Mấy ông là đàn ông trai tráng, khỏe mạnh sao không ra bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh mà lại đi đàn áp đàn bà như tôi là sao ? ”. Tôi kêu to lên và nhận được sự đồng tình dù là im lặng của mọi người xung quanh, nên đến hơn 10 giờ toán công an gác cổng nhà tôi rút đi, tôi tranh thủ tìm cách tham gia đoàn biểu tình lao nhanh ra ngoài phố tìm thuê xe ôm ra khu vực hồ Hoàn Kiếm.

Bị đe dọa, hành hung

kamiblog-2-250.jpg
Và họ tiếp tục biểu tình ngay khi đã bị bắt lên xe của an ninh. Kami'sblog
Cuộc biểu tình lần thứ 6 diễn ra sáng ngày 10/7/2011, để tránh chốt canh gác của công an, tôi đã rời khỏi nhà từ ngày thứ 7 – mồng 09/7/2011, tôi được ở nhà cho biết tin tối thứ 7 và sáng chủ nhật có nhiều người công an, tổ trưởng dân phố đến nhà hỏi tôi và họ có ý chốt gác nhà để ngăn chặn tôi tham gia biểu tình vào sáng chủ nhật ngày 10/7/2011. Tôi còn được biết các trí thức trong nhóm tích cực hay ra các lời kêu gọi biểu tình như Ts Nguyễn Xuân Diện,…vv…có nói với một số người là sẽ tạm hoãn cuộc xuống đường vào sáng chủ nhật 10/7/2011 mà chưa rõ lý do. Tuy nhiên rất nhiều trong số những người đã tham gia các cuộc biểu tình những lần trước thì có đến nhiều người không biết như vậy nên vẫn đến tụ tập ở địa điểm mọi lần như không có chuyện gì xảy ra.
Khoảng 8 giờ 30, chúng tôi có khoảng 30-50 người, bên cạnh tôi lúc này có thêm em Nguyễn Thị Huyền Trang cùng cậu con trai 9 tuổi, đây là vợ con anh Phạm Văn Trội một tù nhân chính trị bị án 4 năm. Chúng tôi vẫn hô to phản đối Trung Quốc xâm lược Việt Nam, HS- TS là của Việt Nam, đả đảo Trung Quốc bắn giết ngư dân Việt Nam vô tội, bảo vệ đất nước VN, bảo vệ hòa bình VN, bảo vệ ngư dân VN ….
Sau đó chúng tôi cùng hát vang bài "Lên đàng". Đang hát say sưa như vậy, tôi bất ngờ bị ngay hai tên đàn ông ở phía sau bất ngờ bẻ tay ra đằng sau đầy dúi xồng xộc lao vào ô tô, đầu tôi đập vào thành ô tô đau điếng. Sau đó tôi bị xô ngã dúi xuống sàn xe ô tô. Tôi nằm ngất lịm đi một lúc sau mới tỉnh lại. Tôi nghe có tiếng : “Cứ trèo qua nó đi”, tôi thấy bị áp ngồi  giữa những tên mật vụ bắt mình và bên cạnh là Ngô Duy Quyền chồng của cô Lê Thị Công Nhân.
Tôi rất nhớ là, khi mấy mật vụ an ninh cộng sản nói tôi là đóng kịch yêu nước, là giả vờ kêu đau đớn vì bị đánh đập và quẳng lên xe thô bạo, dã man. Tôi đã trả lời chúng : “ Tôi đau đớn thể xác một phần và có thể chịu đựng được nhưng tôi rất đau cho số phận hàng ngàn, vạn ngư dân nghèo miền Trung Việt Nam hàng ngày vẫn bị Trung Quốc bắn giết, bắt bớ, cướp bóc mà không ai bênh vực kêu cho họ…Các ông đã làm những gì để giúp đồng bào ruột thịt của mình hay là chỉ giỏi bắt bớ, đánh đập những người yêu nước như chúng tôi thôi ? ”. Tất cả số an ninh mật vụ đang áp giải này chỉ im lặng, có vẻ bối rối tỏ ra đôi chút xấu hổ…
Tôi biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược tại sao công an lại ngăn cản tôi ? Mấy ông là đàn ông trai tráng, khỏe mạnh sao không ra bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh mà lại đi đàn áp đàn bà như tôi là sao?
Chị Dương Thị Xuân
Tại phòng thẩm vấn của cơ quan an ninh điều tra PA 24 sở công an TP- Hà Nội trong thị xã Hà Đông, chúng tôi đấu tranh kịch liệt với họ rất gay gắt và kiên quyết. Tôi nêu các chất vấn: “Tại sao bắt giữ chúng tôi, chúng tôi là những người biểu tình bảo vệ đất nước tại sao lại bắt chúng tôi ?  Tôi yêu nước thì không thể là tội phạm được…”. Họ bảo chúng tôi biểu tình phải xin phép. 
Tôi còn nói với họ: “Trong mỗi con người dân đất Việt đều là người dân nhất tề đứng lên chống quân xâm lược không đợi ai tổ chức mới đứng lên”. Tôi có nhắc lại với họ lời của cụ Phan Chu Trinh và đọc lại cho họ lời thề mà cố nhà viết kịch Lưu Quang Vũ đã viết trong cuộc chống Trung Quốc xâm lăng năm 1979 của người dù là vàng là bạc, ta không thèm, của ta dù là sỏi là đá ta quyết giữ và người thôi thúc tôi đi biểu tình phản đối Trung Quốc là các bậc tiền bối tổ tiên, cha ông chúng ta. 
kamiblog-3-250.jpg
Những người bị bắt sau khi được trả tự do lại tiếp tục cuộc biểu tình biểu thị lòng yêu nước của mình. kami's blog
Sau cuộc thẩm vấn, bị liên tục tra hỏi của các sĩ quan công an Hà Nội về cuộc biểu tình, về Bản tuyên cáo của nhóm 15 người yêu nước ngày 03/7/2011, về các cuộc biểu tình đã, đang và sẽ diễn ra tại Hà Nội, Sài Gòn và các nơi khác…Tôi càng thấy rõ nhà cầm quyền CS Hà Nội không chỉ lo sợ nhân dân thức tỉnh sẽ đồng lòng đứng lên biểu tình phản đối Trung Quốc mà cái chính là họ rất lo lắng, sợ nhất là cả dân tộc đứng lên đòi họ các quyền làm người mà bấy lâu nay nhà nước CSVN đã cướp đoạt tất cả nhân quyền của nhân dân Việt Nam.
Trong đoàn biểu tình ngày 10/7/2011 tuy đã bị công an Hà Nội đàn áp tan hoang và khá tàn bạo, tôi đã nhìn thấy khẩu hiệu “HS, TS ? Vì sao? Tại ai ?” nên cuộc biểu tình lần thứ 6 ngày hôm ấy, tuy rất ít ỏi về số người tham gia lúc đầu. Thế nhưng đã làm nhà cầm quyền lo sợ một cuộc cách mạng đòi tự do, dân chủ lớn mạnh sẽ bùng lên xô họ ngã nhào. Bởi vậy an ninh mật vụ đã đàn áp dữ dội chúng tôi hay là họ chấp hành mọi chỉ bảo của nhà cầm quyền CS Bắc Kinh sau chuyến đi của thứ trưởng ngoại giao Hồ Xuân Sơn ? Tôi bị hai mật vụ CSVN lực lưỡng bẻ tay đằng sau đẩy ngã đập đầu vào ô tô và bị xô ngã dúi xuống sàn ô tô rồi nhanh chóng nổ máy lao vút đi vì họ rất sợ thanh niên, sinh viên, quần chúng yêu nước tranh đấu đòi thả người như mọi lần trước !!!
Sau cuộc phản đối, đấu tranh kịch liệt với các sĩ quan an ninh, họ viết biên bản lời khai bắt tôi ký tên. Tôi nói: “Tôi biểu tình yêu nước, không có tội nên không cần đọc biên bản, không ký kết gì với công an các ông cả ”. Không lấy được chữ ký của tôi, họ gọi mấy thanh niên công an trẻ vào lập biên bản đe dọa tôi tiếp tục.
Đến hơn 16 giờ chiều ngày 10/7/2011, dù không lấy được lời khai, và chữ ký gì của tôi, họ đuổi chúng tôi ra về và đe dọa nếu lần sau còn gặp chúng tôi đi biểu tình họ sẽ tống giam và có biện pháp trấn áp mạnh hơn nữa đối với tôi.
Về đến nhà, tôi được biết bị bắt cùng tôi còn nhiều cụ già, em nhỏ, phụ nữ, đàn ông cũng bị bắt vào công an huyện Từ Liêm ở gần sân vận động khu vực Mỹ Đình, Hà Nội. Nhưng tinh thần của đồng bào rất kiên cường làm tôi rất cảm phục, yêu thương họ hơn nữa. Tôi cũng nhận được rất nhiều sự chia sẻ động viên của gia đình, bạn bè về hành động biểu tình của mình đã thôi thúc tôi tự hào viết bài: Tôi tự hào vì đã đi biểu tình bảo vệ Tổ quốc và tôi hạnh phúc vì đã cùng nhân dân đứng lên bảo vệ hòa bình cho dân tộc. Tôi kính tặng tất cả người dân yêu quý tổ quốc Việt Nam và nhất là những người đã sát cánh cùng nhau trong cuộc biểu tình lần thứ 6 ở Hà Nội vừa qua.
Việt Nam không cho phép biểu tình, không có nhân quyền đấy làm gì được nhau nào !!!…
Một NV an ninh
Hôm nay, khi ngoài đường phố Hà Nội vẫn đang nổ ra cuộc biểu tình lần thứ 7, chủ nhật ngày 17/7/2011, với hoàn cảnh tôi đã bị công an đặt chốt canh gác chặt chẽ ngay từ chiều thứ 7 -16/7/2011 nên không thể ra được khỏi nhà tham dự biểu tình với mọi người được nữa. Hơn thế nữa, hôm nay tôi cũng phải tạm nghỉ để dưỡng sức và phục hồi các chấn thương do cuộc đàn áp, bắt giữ thô bạo của công an đã diễn ra sáng 10/7 chủ nhật tuần trước, nên tôi tranh thủ ghi chép lại khái quát 6 cuộc xuống đường biểu tình cùng anh chị em yêu nước khác mà tôi có tham gia để công luận cùng chia sẻ và tỏ tường.
Hà Nội ngày 17-20/7/2011
Nhà báo tự do Dương Thị Xuân
Thư ký Tập San Tự Do Dân Chủ

Không có nhận xét nào: