10.8.11

Bông hồng nào cho mẹ của người công an, nhân lễ Vu Lan?


Bông hồng nào cho mẹ của người công an, nhân lễ Vu Lan?

Nhạc sĩ Tuấn Khanh (danlambao) - Một thói quen đẹp được hình thành từ nhiều năm ở Việt Nam, là vào ngày lễ Vu Lan, những đứa con không còn mẹ được gắn những bông hồng trắng, còn những đứa con may mắn còn mẹ, thì sẽ được gắn bông hồng đỏ.

Bông hồng đỏ nhắc nhở niềm hạnh phúc là mẹ vẫn còn, vẫn chở che và còn cho những đứa con một cơ hội tuyệt diệu là báo hiếu với mẹ. Mùa Vu Lan năm nay, sẽ có bao nhiêu người gắn chiếc bông hồng đỏ lên áo và nghĩ ngợi về điều này, đặc biệt với trung úy công an Lang Thành Dũng ở Nha Trang, sau sự kiện ngày 26.7 vừa rồi?

Theo các bản tin, khoảng 22 giờ ngày 26-7, trong lúc đậu xe ôm chờ khách trên đường Trần Phú - Nha Trang, anh Nguyễn Trường Vũ và anh Trương Chí Bình bất ngờ bị trung úy công an - Đội cảnh sát hình sự TP Nha Trang - Lang Thành Dũng, tự xưng là Dũng "gấu", xông tới, quát tháo và đánh phủ đầu. Sau khi bị cưỡng chế đưa về trụ sở, trung úy Dũng tiếp tục đánh đập bằng dùi cui, roi điện… ép buộc anh Vũ nhận tên là Hùng, ăn cắp tiền du khách. Tham gia đánh đập còn có thực tập sinh tên là Hiền. Tuy rất đau nhưng anh Vũ một mực khẳng định không biết ai tên Hùng và chuyện ăn cắp. Hơn 1 giờ sáng ngày 27-7, anh Vũ được thả, sau khi bị lập biên bản thu giữ 5,8 triệu đồng, điện thoại và xe máy.

2g sáng, bà mẹ của Vũ chở anh vào bệnh viện cấp cứu. Mùa Vu Lan này, sau đợt hôn mê ướt đẫm nước mắt lo âu của người mẹ mình, chắc chắn anh Vũ sẽ phải khóc nhiều khi cài chiếc bông hồng màu đỏ. Không có mẹ, đời anh sẽ ra sao khi lịm dần với các vết thương và máu vương vãi trên chiếc giường của mình, trong đêm oan nghiệt đó?

Không nghe thấy viên sĩ quan công an đã nói gì, ngoài tin tức chậm chạp bồi thêm, được biết rằng ngày 6.8, công an TP Nha Trang đã quyết định tạm đình chỉ công tác 3 tháng với Dũng, do bị gia đình của anh Vũ tố cáo việc nhục hình với công dân.

Bản tin nhỏ kế tiếp, đem lại nhiều suy nghĩ, nói rằng mẹ của viên sĩ quan công an Lang Trung Dũng tự mình tìm đến nhà của nạn nhân, xin lỗi và tỏ ý muốn đền bồi cho nạn nhân - vốn vẫn phải tiếp tục điều trị.

Nghe mà đắng lòng. Đúng là con dại cái mang. Nhưng người thanh niên trưởng thành tên Dũng đó, được ăn học tử tế, có cả chức quyền, lại không có đủ nhân cách đối diện với cái ác mà mình đã tạo ra. Trong câu chuyện này, Dũng đẩy đấng sinh thành của mình ra tuyến đầu của mọi lời nguyền rủa, cam chịu cho cái ác mà mình gây ra - sự độc ác mà bà mẹ hiền lành của anh chắc chắn chưa bao giờ dám nghĩ rằng đứa con của mình ngày nào lại có thể hành xử với đồng loại mình như vậy.

Dũng sẽ cài bao nhiêu bông hồng đỏ trên ngực áo mình, trong mùa Vu Lan này? Cái nắm tay mạnh mẽ của Dũng giáng vào thân thể của một công dân sao đột nhiên lại trở nên quá tầm thường và hèn hạ trước đôi bàn tay gầy của mẹ anh, run run, nắm chặt nhau để nói xin lỗi với gia đình nạn nhân. Một bài hát của nhạc sĩ Phạm Duy từng nói về sự bao la chấp nhận của mẹ, rằng “sinh con anh hùng người hiền nhân ái, hay sinh kẻ hèn bạo chúa vô loài...”. Bà mẹ chợt bừng sáng, vĩ đại hơn bao giờ hết khi không từ chối đó là con mình, dù đó là kẻ thủ ác. Một bông hoa đỏ như thế nào mới xứng đáng cho mẹ?

Và với Lang Trung Dũng, anh sẽ cài một bông hồng như thế nào trong đời mình?


. Bookmark the permalink.

Thêm Bình luận Mới

  • Image

Hiển thị 30 bình luận

  • Danviet
    Trong đầu bọn thần kinh chính trị làm gì có thứ gì màu hồng mà dám bàn luận về đạo hiếu...
  • Catquecha
    thằng Dũng tặng mẹ nó búa &liềm để lưng mẹ nó vốn còng lại còng thêm
  • Ccrd
    May là thời nay mọi sự việc xấu xa độc ác còn có Công Luận ngoài lề phê phán. Nhờ thời kỳ cải cách con cháu đấu tố cha mẹ ông bà thì ai dám lên tiếng! Trường Chinh là vụ điển hình. Thời ấy : "Học tập thấm nhuần con tố bố, văn minh tiến bộ cháu cùm ông" đã làm băng hoại đạo đức gia đình , ảnh hưởng lên tính nhân văn của cả dân tộc ngày nay. Thời nội chiến ý thức hệ hai miền, cũng không thiếu việc  thủ tiêu cả người thân của mình bởi sự  cuồng tín ý thức hệ CS.  Địa phương tôi ở   có một phụ nữ được phong AHLLVT là nhờ thủ tiêu ngay chính cô ruột của mình (Hồ sơ phong danh hiệu chắc chắn có lưu trữ chiến công này). Nói vậy để biết người CS đối xử với mẹ mình ra sao huống gì người khác nếu cúi đầu chỉ biết tuân theo lệnh đảng.
  • Cunhananh
    Cảm ơn nhạc sĩ Tuấn Khanh.
    Lực lương công an và quân đội của Việt Nam đang học tập theo đạo đức HCM mà. Nếu cần thì giết luôn cả cha lẫn mẹ để bảo vệ Đảng, chứ dân là cái quái gì ?
    Nhạc sĩ nên nghiên cứu kỹ hơn về lịch sử để hiểu cho đúng bản chất của  CS. Tôi thấy ngán lắm rồi nhưng biết làm sao bây giờ ?
    Tất cả đều là quỷ Satan !
  • anh tuan
    Đọc bài của nhạc sĩ Tuấn Khanh thấy cảm động quá
  • Naygum
    Cám ơn nhạc sị Tuấn Khánh. Chút tính người mong manh thế sao (?)
  • Josxuandan
    Anh em nghe đây khi nào nghe triệu tập biểu tình là phải có mặt đầy đủ nha!
    Đi biểu tình phải đi xuống đường đứng trên vỉa hè
    Dạo này thấy tinh thần đang xuống rồi đấy anh em phải nhiệt thành yêu nước hơn nữa để chống lại bọn cộng sản cường quyền bạo tàn bạo lực và vô nhân đạo vô nhân tính
  • Mr. Huỳnh
    Tôi không cho rằng những kẻ như Dũng có khái niệm "Vu Lan". Báo hiếu chỉ được biết đến bởi những con người còn mang trong mình dòng máu NGƯỜI.
  • Cai cach
    Các bà mẹ Việt nam có thật sự xứng đáng được biết ơn hay không? Bao nhiêu người xứng đáng? Tôi nghĩ ít lắm. Vì nếu cha mẹ tốt thì không thể có con cái xấu được. Cha mẹ tôi cũng vậy à. Có thể cha mẹ tôi yêu tôi không kém ai trên đời, nhưng cha mẹ tôi đã không dạy tôi những điều tốt đẹp. Không phải cứ nghĩ mình yêu con nhiều đã là đúng. Vấn đề là thế hệ sau phải tỉnh táo hơn thế hệ trước và đừng để những cái "truyền thống" áp đặt lên suy nghĩ của mình.
  • Vô Minh
    Trời! Bạn là sản phẩm của CNCS ? Bạn có biết rằng "Hổ dữ không ăn thịt con" không? Bạn có nghe tiền nhân nói tội lớn nhất của con người là tội "Bất hiếu" chưa?
  • Cai cach
    Sao bạn cho tôi là sản phẩm của CNCS? Vậy bạn là sản phẩm của CN gì?
    Hổ không ăn thịt con mình nhưng ăn thịt con người khác thì sao? Nếu cha mẹ bạn như hổ đi ăn thịt con người khác bạn có dám nhìn thẳng vào cái xấu đó của cha mẹ mình không? bạn trả lời thật lòng đi. Tôi chỉ nghĩ, khi mình dám nhìn vào sự thật của quá khứ và hiện tại thì mình mới dám nói thật với con cháu mình trong tương lai.
  • Bongan
    Dũng sẽ dâng những bông Hồng đỏ lên cho Đảng trong mùa Vu lan này.
  • Thegioi
    Cong an la nguoi hoa thu an thit nguoi ma bao la di xin loi nan nhan ma minh da hanh hung.
  • Vô Minh
    Những CA "Còn đảng còn mình" này làm gì có lương tâm mà nghĩ đến mẹ. Bông hồng tặng mẹ chỉ giành cho những con người ...
  • PTK
    Tôi hâm mộ nhạc sỹ từ lâu. Đọc bài này mới biết nhạc sỹ Tuấn Khanh viết bài cũng hay như sáng tác ca khúc. Cám ơn anh.
  • Cslykhai
    toi cung bat ngo nen cang cam phuc tuan khanh va mung cho to quoc vn
  • cam on cuoc doi
    Trước đây tui nghĩ sai về anh,nhưng sau cuộc BT tháng 12/2007, tôi thấy anh khác với bao nhạc sĩ ,ca sĩ khác,hình như chỉ có anh nhìn ra rõ thời cuộc hiện nay của đất nước, còn mấy người kia thì không,họ chỉ biết lao vào kiếm tiền chạy sô, nếu các nhạc sĩ ,ca sĩ kia có 1 chút  cái nhìn giống anh cho đất nước hiện nay thì hay biết bao...MỘT NHẠC SĨ YÊU NƯỚC,chúc anh binh an và thành công trên con đường âm nhạc
  • Hoang
    Ha ha ha ha, anh Khanh biết không, bấy lâu nay em cho rằng âm nhạc Việt Nam đã chết, và nhạc sĩ ở Việt Nam chỉ toàn bọn tóc xanh tóc đỏ thích đánh ghen thôi. Một ngôi sao phản chiến như Trịnh Công Sơn cũng im lặng, không biết là đồng lõa hay bất hợp tác với những chính sách văn hóa ngu dân của nhà cầm quyền. May thay, vẫn còn có anh nói lên tiếng nói lương tâm, sự thật. Anh đích thực là một nghệ sĩ, anh Khanh. Chúc mừng và ngưỡng mộ anh.
  • Nguyen Thiet Thach
    Lời bình của Hoàng khó nghe lắm.
  • Tran Dan TienCollapse
    Gia tài của mẹ - Trịnh Công Sơn, 1965

    1. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
    Một trăm năm đô hộ giặc Tây
    Hai mươi năm nội chiến từng ngày
    Gia tài của mẹ để lại cho con
    Gia tài của mẹ là nước Việt buồn

    Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
    Một trăm năm đô hộ giặc Tây
    Hai mươi năm nội chiến từng ngày
    Gia tài của mẹ một rừng xương khô
    Gia tài của mẹ một núi đầy mồ

    Dạy cho con tiếng nói thật thà
    Mẹ mong con chớ quên màu da
    Con chớ quên màu da nước Việt xưa
    Mẹ trông con mau bước về nhà

    Mẹ mong con lũ con đường xa
    Ôi lũ con cùng cha quên hận thù

    2. Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
    Một trăm năm đô hộ giặc Tây
    Hai mươi năm nội chiến từng ngày
    Gia tài của mẹ ruộng đồng khô khan
    Gia tài của mẹ nhà cháy từng hàng

    Một ngàn năm nô lệ giặc Tàu
    Một trăm năm đô hộ giặc Tây
    Hai mươi năm nội chiến từng ngày
    Gia tài của mẹ một bọn lai căng
    Gia tài của mẹ một...
     show more

Không có nhận xét nào: