Phạm Hồng Sơn (danlambao) - ...Nếu như Quốc hội sẽ thông qua được những luật tiến bộ như thế thì người dân sẽ có phương tiện gì để bắt người nhà nước phải tuân thủ? Trong tình cảnh ngay cả mẹ đẻ (hiến pháp hiện thời) còn bị người ta khinh rẻ trăm điều thì sao có thể kỳ vọng những đứa con (các bộ luật) hay các bà mẹ khác (hiến pháp mới hoặc tu chính) sẽ được người ta tôn trọng, yêu mến?...
*
Vịnh Hạ Long vừa được xếp (tạm thời) vào hạng bảy kỳ quan thiên nhiên thế giới trong một cuộc bầu chọn mà những người nghiêm túc và yêu khoa học không thể tán thành. Nhưng nếu coi cuộc “bầu chọn vịnh Hạ Long” vừa qua như một phép thử để đánh giá khả năng huy động, khống chế dư luận của chính quyền và đánh giá mức độ tiến bộ về nhận thức xã hội của dân chúng thì có thể thấy chính quyền vẫn còn mạnh ở mức gần như có thể tuyệt đối áp đảo mọi ý kiến trái chiều và nhận thức xã hội đã có sự tiến bộ nhưng vẫn còn rất non yếu. Bằng chứng cho hai nhận định này là việc gần như toàn bộ hệ thống truyền thông đại chúng và các cơ quan đoàn thể, chính trị, xã hội, kinh doanh, nhiều nhân vật “thành đạt” về học vị, chính trị và kinh tế trong xã hội từ trung ương tới địa phương đều tích cực tham gia “bỏ phiếu” (nhắn tin) ủng hộ cho “bầu chọn vịnh Hạ Long”. Và nhận thức xã hội đã tiến bộ là nhiều người đã nhận ra ngay tính chất thiếu đứng đắn, phi khoa học của cuộc “bầu chọn vịnh Hạ Long”, đã công khai bày tỏ bức xúc, chỉ trích, phản đối. Nhưng số lượng những tiếng nói “chống” còn quá ít và yếu so với số “ủng hộ” và (đương nhiên) không thể ngăn chặn được một sự huy động sức lực vô cùng quí giá của xã hội cho một việc tuyệt đối không trung thực ở cấp độ quốc gia.
Vậy với một không gian xã hội rộng như thế, một số lượng người lớn, đa dạng và phức tạp như vậy mà những người cầm quyền vẫn còn lèo lái, khống chế, hướng được tư tưởng, suy nghĩ và hành động của đa số để ủng hộ một vấn đề kỳ cục như vậy thì trong các không gian hạn hẹp hơn, với số lượng người ít hơn nhiều và đã được chọn lọc kỹ như Quốc hội, Chính phủ, Mặt trận Tổ Quốc, Hội Đồng Nhân dân, v.v thì khả năng khống chế tư tưởng, hành động của người cầm quyền chắc chắn cũng phải ít nhất, nói một cách hết sức thận trọng, là không thể kém hơn.
Như thế, với một chính quyền mà khả năng (và ý chí) khống chế tư tưởng, hành động của xã hội vẫn còn mạnh (vì còn kiểm soát gần như tuyệt đối các cơ quan thông tin, truyền thông, các lực lượng bảo vệ trật tự xã hội và pháp luật,…), cùng với một nhận thức tiến bộ nói chung của người dân vẫn còn ít (do bị chính quyền khống chế,...) và yếu (do rất thiếu các công cụ thể hiện như báo đài tư nhân hợp pháp, công khai,…) và hoàn toàn không có các phương tiện bảo vệ, hỗ trợ (tòa án, cảnh sát độc lập,…) thì mọi kết quả bầu chọn, đánh giá hay thậm chí cả trưng cầu dân ý (referendum) do chính quyền khởi xướng hay ủng hộ đều không thể tin cậy và (do đó) không nên trông chờ.
Vậy vấn đề đang “nóng” ở Quốc hội về việc tranh luận “nảy lửa” có nên đưa “Luật Biểu tình”, “Luật Hội” vào nghị trình của Quốc hội có xứng đáng được “nóng” lên trong dư luận như đang diễn ra hay không? Phải chăng đang có một chuyển đổi “dân chủ” thực sự trong Quốc hội? Hay đang có một ẩn ý nào muốn sắp đặt để hướng dư luận đến một hy vọng rằng cuối cùng Quốc hội cũng có một bước “tiến bộ” vượt bậc dám để cho các ý kiến đối lập được va chạm công khai, đáp ứng đúng khát khao đang muốn có thay đổi, muốn có “Luật Biểu tình” hay “Luật Hội” của nhiều người? Rồi có thể đa số của Quốc hội sẽ đưa vào nghị trình và thông qua các luật đó trong nay mai? Nhưng rồi thực tế sẽ cho thấy chính những “Luật Biểu tình” hay “Luật Hội” đó sẽ “trói”, “bắt” tất cả những ai muốn lập hội hay biểu tình thực sự? Tất nhiên, đến nay không ai có thể khẳng định “có” hay “không” cho những nghi vấn vừa nêu. Nhưng một khi ý kiến của các vị đại công thần còn bị hắt bỏ, những kiến nghị chính đáng của những người rất thân với Đảng còn không được hồi đáp hoặc người dân chỉ ngồi nói chuyện với nhau trong quán mà còn không được đảm bảo an toàn thì lấy gì để đảm bảo Đảng sẽ đồng ý cho Quốc hội thông qua những dự thảo luật đặt quyền lợi của dân lên hàng đầu? Và nếu như Quốc hội sẽ thông qua được những luật tiến bộ như thế thì người dân sẽ có phương tiện gì để bắt người nhà nước phải tuân thủ? Trong tình cảnh ngay cả mẹ đẻ (hiến pháp hiện thời) còn bị người ta khinh rẻ trăm điều thì sao có thể kỳ vọng những đứa con (các bộ luật) hay các bà mẹ khác (hiến pháp mới hoặc tu chính) sẽ được người ta tôn trọng, yêu mến?
Có thể nhiều người vẫn cảm thấy vui mừng và tự hào với danh hiệu “Top 7 Wonders” vừa có cho vịnh Hạ Long. Nhưng một danh hiệu thiếu trung thực không thể mang lại một sự yêu mến, tôn trọng. Có thể nhiều người đang thực sự hồi hộp và nóng lòng muốn có luật biểu tình, luật hội hay hiến pháp mới. Nhưng việc có luật biểu tình, luật hội hay thậm chí có một bản hiến pháp với tinh thần và những điều khoản rất dân chủ nhưng không gian trao đổi vẫn bị giới hạn, luồng thông tin và sự phản biện vẫn bị theo rõi và bóp nghẹt thì đó vẫn chỉ là điềm báo của lừa gạt, tai ương hơn là thiện ý, hạnh phúc. Loài người đã phải trả giá nhiều cho những âm mưu, vấp váp, ngộ nhận như thế. Luật thành văn hay hiến pháp dân chủ chưa phải là phương thuốc thiết yếu để ngăn chặn hay chữa trị độc tài mà có thể chính chúng còn tạo ra những chỗ núp đẹp và kín hơn cho những ý đồ thâm độc, những hành động tàn ác với con người. Chính thể Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của Hồ Chí Minh những năm 1953-1959 và chính thể Third Reich của Adolf Hitler những năm 1933-1939 là những minh họa rõ ràng cho những bài học đau đớn đó của nhân loại.
18/11/2011
. Bookmark the permalink.
Đọc bài của anh, liên tưởng đến chuyện "U vương đốt lửa lừa chư hầu" của Trung Quốc thời Đông chu liệt quốc. Nghĩ đến chuyện cả một bộ máy truyền thông đồ sộ kêu gọi nhân dân bình chọn cho Hạ Long, nhìn cảnh bao nhiêu lãnh đạo, quan chức bấm lia lịa tin nhắn mà chạnh lòng. Đất nước ta bao giờ mới hóa Rồng đây? Hay chỉ là nơi để Rồng hạ cánh và tắm trong cái vịnh nhỏ này thôi.
Y tá 3D đưa ra sửa đổi HP, luật biểu tình chỉ để lừa dân trong giai đoạn CM hoa lài lan tỏa mà thôi. Kỳ vọng gì với những giọng lưỡi của mấy ông Việt gian cộng sản này. Chỉ có bom hạt nhân mới thay đổi được 14 con lợn Hít-le mà thôi.....
Cuối cùng chỉ có tấm lòng con người mới là cốt lõi, còn điều luật này nọ trong chế độ này tôi nghĩ sẽ chẳng bao giờ được áp dụng tới nơi tới chốn
Xin Cảm ơn....Tôi xin tình nguyện bầu trước...hic...hic
Cũng như tất cả những tổ chưức do CS lãnh đạo và giật dây thời đó thì phong trào sinh viên tranh đấu có 2 mặt nỗi và chìm , mặt chìm là hoạt động bí mật do đảng viên CS đảm trách , họ chỉ huy mặt nỗilà mặt hoạt động công khai hợp pháp , mặt nỗi nầy bao gồm những đảng viên , đoàn viên chưa bị lộ diện , họ vận động và lợi dụng lòng nhiềt thành của tuổi trẻ trong số sinh viên học sinh để gây nên phong trào tranh đấu chống chính quyền miền Nam , một vài khuôn mặt điền hình như HUỲNH TẤN MẪM , LÊ HIẾU ĐẰNG , LÊ VĂN NUÔI , ĐÀO HIẾU , ĐỖ TRUNG QUÂN , DƯƠNG VĂN ĐẦY (*) ( Đầy vào đảng năm 1966) , CAO THI QUẾ HƯƠNG ....
Có thể nói, trong số những sinh viên VC hoạt động tranh đấu công khai, hợp pháp thời đó, Huỳnh Tấn Mẫm là khuôn mặt nổi bật nhất., Mẫm là sinh viên Y khoa năm thứ 4 và nhờ thành tích tranh đấu hung hăng nên Mẫm được kết nạp vào đảng năm 1966 , sau khi vào đảng thì Mẫm càng tranh đấu dữ dội hơn để lập công dâng đảng , tháng 12/68 Mẫm đắc cử phó chủ tịch ngoại vụ ban đại diện SV đại học y khoa Sài Gòn , được đảng đánh giá cao Mẫm được đảng đề cử giữ chức bí thư chi bộ tổng hội sinh viên học sinh SG với mục đích là làm cho Sài Gòn luôn trong tình trạng bất ổn để đưa đến ngày 30/4/75 .
Năm 1970 thành đoàn SG chỉ thị cho Mẫm dấy lên phong trào chống lại chương trình ' quân sự học đường ' được tổ chức vào tháng 7 năm đó tại đại học Nông Lâm Súc SG , cảnh sát giải tán cuộc tập họp nầy và bắt giữ nhiều người và sau khi thanh lọc thì trả tự do cho tất cả chỉ giữ lại 3 người là Huỳnh tấn Mẫm , Lê văn Nuôi và Trần Hoài ( đại học Huế ) , sau đó cả 3 bị đưa ra tòa và lại được thả ra .
Kể từ đây Mẫm càng hung hăng chống đối chính quyền miền Nam vì y cho rằng có bắt y rồi cũng sẽ thả ra mà thôi cho đến một ngày , đó là ngày 19/9/71 trong cuộc biểu tình phá rối trị an được tổ chức tại đại học Vạn Hạnh SG do Thành Đoàn và tổng hội sinh viên SG tổ chức , đoàn biểu tình bắt đầu từ khuôn viên đại học Vạn Hạnh đi trên đường Trương Minh Giảng làm cản trở lưu thông trong dịp nầy bọn xung kích của thành đoàn ném lựu đạn làm chết và bị thương một số người , đến đây thì cảnh sát không thể để yên cho Mẫm được , lệnh bắt giữ khẩn cấp Huỳnh tấn Mẫm được ban ra .
Tháng 1/72 thấy tình hình có vẽ êm nên Mẫm mò về trường Y Khoa SG để tranh cử chức chủ tịch ban đại diệnniên khóa 72-73 thì bị cảnh sát tóm cổ , đến đây thì đời hoạt động của Mẫm chấm dứt , Mẫm phải ra tòa và bị đưa ra Côn Đảo . Theo đúng tinh thần hiệp định Paris 27/1/73 về việc trao trả tù bình hai bên thì Mẫm được đưa lên Lộc Ninh để trao trả cho Chính Phủ Cộng Hòa Miền Nam VN (**) ( do Hà Nội chỉ đạo ) nhưng họ không nhận Mẫm với lý do Mẫm không phải là người của họ vì thế cho nên Mẫm như một quả chanh đã bị vắt hết nước phải về khám Chí Hòa ở tù tiếp cho đến ngày 30/4/75 mới được thả ra .
Tiếc thay cho Huỳnh tấn Mẫm cả một thời tuổi trẻ vào tù ra khám tranh đấu cho nột lý tưởng không có thực .
(*) Dương văn Đầy sau 75 làm chủ tịch UBND quận 1 sau đó làm tổng giám đốc công ty du lịch Sài Gòn , không nhớ năm nào trong thập niên 90 Đầy sang Mỹ đàm phán về việc du lịch VN , trong dịp nầy Đầy tự ý liên lạc với thân nhân ở Mỹ mà chưa được đảng đồng ý nên bị kiểm thảo nạng và sau đó bị chết trong một tai nạn hết sức bí ẩn .
Năm 1977 Trương Như Tảng bộ trưởng Tư Pháp của chính phủ cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam VN nhảy xuống ghe vượt biển tị nạn cộng sản .
Luật Sư Nguyễn hữu Thọ chủ tịch mặt trận giải phóng miền Nam cũng chung số phận bị vắt chanh bỏ vỏ , sau 75 ngồi ôm một nỗi buồn mang danh trí thức mà ngu nên bị bọn CS gạt , là một tín đồ Thiên Chúa Giáo nên trước khi chết có ước nguyện là xin được xưng tội với một vị linh mục thì đảng chỉ cho phép Thọ xưng tội nếu có một người thư ký ( của đảng ) cùng ở đó để ghi chép cho nên đến chết Thọ vẫn chưa được xưng tội .
Đảng viên CS Nguyễn văn Trấn với gần 50 tuổi đảng viết trong cuốn VIẾT CHO MẸ VÀ QUỐC HỘI , thành phố HCM xuất bản năm 1995 , trang 303 như sau :
Có một lần anh chị em Nam Bộ đại biểu tôi đến hỏi ông già Tôn Đức Thắng là tại sao bác Hồ để cho cải cách ruộng đât giết nhiều người như vậy thì ông già Tôn đức Thắng trả lời :
Đụ mẹ ( xin lỗi quí bà con ) tao cũng sợ nó , mầy biểu tao còn dám nói cái gì ?
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2011/11/111118_protest_law_questioned.shtml
Trích:
ông nói:
‘hoàn cảnh của Việt Nam khác’ các nước nên người dân Việt Nam không nên có quyền mà người dân các nước khác có.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2011/11/111118_protest_law_questioned.shtml
Trích:
ông nói:
‘hoàn cảnh của Việt Nam khác’ các nước nên người dân Việt Nam không nên có quyền mà người dân các nước khác có.
“Các nước thì có ai chống họ đâu,” ông nói “trong khi Việt Nam thì nhiều thế lực thù địch tập trung công kích.”
“Khi mình cho phép [biểu tình] thì phải đương đầu với sự cho phép đó,”
Có phải Nghị nịnh Hoàng Hữu Phước nói ta độc tài nên có nhiều kẻ thù (địch) không?
Nghệ an
HỔN HAY PHÉT mới xứng danh cho cái chức đại biểu cho Phước khi không dám nói nổi cuộc Biểu của Nhân dân Sài Gòn . Hà Nội chống Trung Quốc mà chỉ nói chống dường lưỡi bò ? Còn dối trá hơn khi xem Người Dân còn thấp kém để thích ứng với 1 thứ luật mà được lên tiếng nói , với 1 rừng luật lệ của
của ch1nh quyền hiện tại còn nhiều bất cặp đè nậng trong cuộc sống.
Cùng nhau Chém Gió tại Diễn đàn VIDEO VOICE CHAT đầu tiên trên Facebook :
http://ptynvn.blogspot.com/
Hoặc:
http://tinychat.com/ptynvn
Vấn đề là đảng có thực sự mong muốn dân chủ hay ko ? Câu trả là ko. Cho nên luật gì rồi cũng bị bóp méo
QUÂN ĐỘI CỦA HỌ,
CÔNG AN CỦA HỌ,
VIỆN KIỂM SÁT CỦA HỌ
TÒA ÁN CỦA HỌ,
TRUYỀN THÔNG ĐẠI CHÚNG CỦA HỌ
ĐẢNG LÃNH ĐẠO CỦA HỌ,
CHÍNH QUYỀN CỦA HỌ,
BÀ CON ANH EM CỦA HỌ
…………………………………………
QUYỀN SINH, QUYỀN SÁT CỦA HỌ
CỦA HỌ TỪ A ĐẾN Z, TẤT TẦN TẬT
HỌ MUỐN NÓI GÌ, LÀM GÌ MÀ KHÔNG ĐƯỢC!
CHỈ CÓ ĐÓI NGHÈO, CƠ CỰC, NHÀ…À… Tمم LÀ CỦA NHÂN DÂN !!!
Có một lần anh chị em Nam Bộ đại biểu tôi đến hỏi ông già Tôn Đức Thắng là tại sao bác Hồ để cho cải cách ruộng đât giết nhiều người như vậy thì ông già Tôn đức Thắng trả lời :
Đụ mẹ ( xin lỗi quí bà con ) tao cũng sợ nó , mầy biểu tao còn dám nói cái gì ? "
Đọc báo lề trái hôm nay (thật ra ngày nào cũng thế)với tâm trạng buồn muốn chết,bực bội khôn cùng.
Nhưng đọc hết cái doạn kết này, tôi bỗng cười to quên hết ưu phiền trong vài phút.Một trong những bài hay nhứt của Thấy Sao Nói Vậy
- đây là loại cơ hội bưng bô , luồn cúi , nịnh bợ , luồn sâu leo cao .
hắn quá coi thường dân chúng là dân trí thấp nên không cần đến luật biểu tình , có thằng này ở trong hội trường chỉ tổ chật chỗ thôi . vô tích sự .
Nhắn tin: 0988898399
Email: hhphuoc@yahoo.com
Blog cá nhân: http://hhphuoc.blog.com, http://antichina.blog.com
Web cơ quan: www.myabiz.biz