Quan báo tào lao...
Quan báo đây nói rõ là Hồ Thị Thu Hồng, tức beo BLOG, sự kiện lá cờ 6 sao inh ỏi mấy ngày qua được tổng kểt thành một câu ngắn gọn “Nói như chú Du sang trọng quá và làm như chú Giao kì công quá, Beo gọi đơn giản cái đám thất nghiệp nhao nhao trong vụ cờ ngũ lục tinh này là: lũ bới cứt tìm giòi.” sau khi copy Trương Thái Du và Giao làm nội dung thân bài trong một entry blog của chị ta.
Với lời tổng kết ấy, chị ta đã gián tiếp truyền thông điệp đến các nhân viên của mình, nếu một bản tin nào mà bị công kích quá, cứ lên blog nắn nót rằng: “Tại chúng nó thất nghiệp rỗi hơi nên bới cứt tìm giòi”.
Thú thật, beo BLOG cũng như bao blog công dân khác, luôn có sự thú vị nhất định riêng của nó. Nhưng xét cái nhìn của quan báo, sự kiện lá cờ 6 sao mà tính đúng sai, nghiêm trọng hay bình thường mờ nhạt đến độ mọi tức tối phải dồn hết lên đầu dư luận làm điểm nhấn nương nhờ thở than thì quả là ngạc nhiên thật.
Quán tính, thói quen từ Thông tấn xã khó ngày một ngày hai thay đổi được, chị ấy còn phải tu chỉnh nhiều nếu thật sự muốn khẳng định mình là một Tổng biên tập, hay chí ít cũng là một nhà báo chuyên nghiệp, nghiêm túc với nghề.
Quan sát kẻ thất nghiệp bới cứt tìm giòi cũng chỉ là một kẻ rảnh rỗi tào lao.
Công luận nhao nhao...
Tính hai mặt của một vấn đề, cái hay của mạng nối kết là sự nhanh nhạy, nhao nhao…
Nếu không có sự nhao nhao kia và bản tin BBC phản ánh một cách kịp thời thì làm sao có kết quả hai ngày sau phản hồi của Bộ Ngoại giao Việt Nam đăng tin ngắn chính thức nhận trách nhiệm sai lầm, thiếu sót.
Nếu không có tính nhao nhao kia, sự mơ hồ của những kẻ sai sót mang tên công chức ấy mới được tẩy não và lập trình lại một cách chắc chắn rằng quốc kỳ Trung Quốc chỉ có 5 sao.
Công luận đói thông tin nên mới tìm đến mạng. Chẳng trách chi các blogger có thẻ nhà báo, ngay cả báo chí quốc doanh cũng tự kiểm duyệt, cẩn thận chọn những hình ảnh không có lá cờ lạ kia để điểm tin sự kiện ông Tập công du. Riêng tờ VietNamnet nhanh nhảu một tí vội rút xuống liền.

Hình ảnh đã rút xuống
Sự cẩn thận bao giờ cũng cần thiết, nói thế để hiểu sự sai sót kia là nghiêm trọng, quy trình ngoại giao, đón tiếp một vị yếu nhân rất chặt chẽ, không chấp nhận, không có chỗ cho sự sai lầm, nhưng hài hước là nó đã xảy ra.
Nếu thích suy diễn…
Trang trí một hình chữ nhật, theo quan điểm mỹ học, cách bố trí một ngôi sao trên quốc kỳ Việt Nam là cách chuẩn, cơ bản, trọng tâm, đối xứng, ổn định, bền vững. Năm ngôi sao trên quốc kỳ Trung Quốc là sự phá cách tồi, lệch tâm, mất đối xứng, thể hiện sự bất ổn. Căn cứ vào kích thước chuẩn của một lá cờ, ngôi sao trên quốc kỳ Việt Nam là ngôi sao to nhất, ấn tượng nhất.
Ngôi sao nào to hơn?
Đã thế, sau khi cộng đồng mạng nhao nhao vài ngày, tiên sinh Trương Duy Nhất dành một không gian nhỏ trong nhà đón Trương Thái Du về, im lặng đặt đó, nếu như những lời còm thuận thảo, thì đắc chí đấy là "có thể không mới, chưa hẳn đã hay, nhưng là một góc nhìn khác", còn ngược lại mà bị ném đá túi bụi, thì bỏ nhỏ bài đó của hắn, tao chỉ mang về đây, tụi bây thích làm chi thì làm…
Tội nghiệp Trương Thái Du, mang tiếng bao nhiêu lần mà vẫn bền chí thế kia. Bền chí một cách hợm hỉnh, làm bệ phóng đẩy Việt Nam lên cao vời vợi. Thưa họ Trương, tự tin là một đức tính tốt, nhưng làm sao có thể lạc quan tếu khi thực tế Việt Nam phải đối mặt với quá nhiều khó khăn, căng thẳng diển ra hàng ngày...
Khi Hoàng Sa đã bị chiếm đóng,
khi tờ Hoàn Cầu kia ra rả kích động bạo lực...
khi những ngư dân bị khó dễ trong lúc mưu sinh trên chính vùng biển tổ quốc mình,
..,
khi lịch sử bao đời minh chứng, chuyện biên giới đường bộ Việt–Trung 2008 vẫn đọng lại những câu hỏi lớn, những địa danh Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bải Tục Lãm… mỗi lần nhắc lên... như xát muối vào vết thương... mỗi người dân Việt Nam.
Chuyện lá cờ 6 sao như thế là đủ rồi… (riêng người viết)
Chỉ muốn nói rằng, tôn trọng chính mình, tôn trong quốc kỳ quốc gia mình chính là phải tôn trọng hình ảnh trung thực của quốc kỳ nước khác. Hình ảnh lá cờ 6 sao vừa qua là sai lầm nghiêm trọng, và đã sai thì phải xin lỗi, phải sửa sai, không để xảy ra thêm một lần nào nữa.
Quan báo cũng là người và công dân làm báo, đọc báo cũng là người, họ có quyền nhao nhao. Nhưng chớ nên tào lao, họ thất nghiệp cũng chỉ vì sự tào lao của các quan.
P/s: Tiếc thay, thái độ Trung Quốc lại ôn hòa đến kì lạ...
. Bookmark the permalink.



Bới cứt tìm dòi
Này con beo đọi
Trông Cờ tưởng Cứt
hề SG
Trên nền thảm đỏ
Quan báo quan beo
Đứng nhìn muốn táp
Nhìn NHAN SẮC CHỊ HỒNG thì nên tránh vần EO.để khỏi mất công thanh minh giải thích khi xem hình của chị.
Qua chị thấy ngay Nhân dân Việt nam còn BẤT HẠNH
Mặt chị càng mập dạ càng teo
Khen chê viết lách quên dùng chữ
Lại dùng dòi cứt thúi quá nghe
http://www.youtube.com/watch?v=_YKbj6V7muA
Thành thật xin lỗi độc giả
3Dũng đâu ! bắt con "phàn động" Beo này nhốt ngay
vào trại "phục hồi nhân phẩm". Nó dám nói cờ của mẫu quốc là "cứt",sao là "giòi" nó tưởng NGỘ khoông piết hả ?
Đại Đế Hồ cẩm Đào
Ấn ký.
*
Xuân không đến viếng nhà ta
Xuân thường lấp ló hàng ba nhà người
Ba mươi sáu buổi không cười
Bảy lăm mãi nhớ máu tươi đỏ cờ
Hơn tam thập kỷ xuân lơ
Từ khi ngạ quỷ cầm cơ sơn hà
Phố HỒ bịt mũi thối tha
Một bầy thái thú chui ra rúc vào
*
Dân bầu đảng cử xôn xao
La thăng chém gió Dũng ngầu giáng si
Polimer bau xít ai bi
Tây nguyên xả thịt Vinashin chìm tàu
Một đoàn đại bảo óc trâu
Tham ô nhũng nhiễu nô TẦU, VIỆT gian
Sáng nao mắt vẫn mơ màng
Định đi hái lộc hoa vàng trên cao
*
Nắng xuân không thấy ai chào
Thì ra đảng rước bác MAO nước ngoài
Hai bên nội ngoại ồn ào
Huyết kì năm cánh thêm vào một sao
Có còn tình nghĩa đồng bào
Lũ tư bản đỏ lỡ bao thầu rồi
Buồn cho con trẻ mà thôi
Phất cờ mà ngỡ phong thơ chứa quà
*
TÂM THANH
-----------------------------------------------------
Tặng cô Beo để ghi nhớ lời phát ngôn của cô, mong cô giữ làm kỉ niệm.
Gia nô chế độ
Đục trong đống cứt
Con giòi chẳng thấy hôi
Chui trong hang tốí
Con dơi chẳng thấy mặt trời
Thương ai đem cả cuộc đời
Chôn trong bóng tối vùi nơi hầm cầu
Suốt đời gục mặt cúi đầu
Sống thua con chó còn đâu là người
Theo tôi, cô nhận xét rất đúng, nhận xét của TBT một tờ báo quả nhiên có khác.
Cô nói đúng, chúng tôi đang bới đống cứt Ba Đình đây, bới để tìm những con giòi bọ, sâu dân mọt nước, bới để tìm những con bạch thốn trùng đang ẩn nấp trong đống cứt đó để hút máu, hút hết sinh khí của dân tộc bán cho ngoại ban.
Chúng tôi dù đầu tắt mặt tối để kếm miếng cơm manh áo, dù quá mệt mỏi nhưng cũng phải bới đống cứt này vì nó quá hôi, quá thúi để lâu sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của nhân dân. Cám ơn cô, và mong cô tránh xa đống cứt này để khỏi bị bệnh dịch lây lan
báo dân nói nhửng gì nghe thấy
báo đảng im re ,trốn trong hang tối ,
còn oang oang bao che phường buôn dân bán nước .
Vì Dân
té ra cũng ngu nhỉ.
Người ta bảo quan nhất thời dân vạn đại.
Ả ta tưởng có Hưởng chống lưng là ngon, nhưng mà mai kia khi Hưởng bị chặt hết vây cánh thì ả sống bằng gì nhỉ????
mặt như heo !
óc như heo !
VnExpress – 24 phút trước.........
Kẻ gian đột nhập tư gia của một lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát, nẫng đi 550 triệu đồng, 9 cây vàng ta, 12 chỉ vàng tây cùng nhiều ngoại tệ.
>> Năm 2013 thi công tuyến tàu điện ngầm số 2 tại TP HCM
>> Ngắm 300 “đồ độc” tại Hải Phòng
Theo tin từ cơ quan công an, tối 25/12, gia đình nạn nhân trình báo, lợi dụng lúc họ đi vắng, kẻ gian đã trèo tường rào lên lan can tầng 2, dùng xà cầy phá khóa cửa đột nhập vào nhà.
Căn biệt thự được trình báo xảy ra vụ mất trộm. Ảnh: Kiều Dung
Theo ghi nhận của VnExpress.net, căn biệt thự có 2 mặt tiền, nằm trong một con ngõ rộng, yên tĩnh ở phường Dịch Vọng Hậu, quận Cầu Giấy, Hà Nội.
Một nguồn tin cho hay, ngôi nhà trên là tư gia của ông Vũ Hùng Vương - thiếu tướng, Phó tổng cục trưởng Tổng cục cảnh sát (Bộ công an).
Đây không phải lần đầu kẻ gian đột nhập nhà cán bộ Tổng cảnh sát để trộm cắp. Hai năm trước, một nhóm thanh niên khi lang thang đến khu tập thể Cục cảnh sát hình sự (phường Yên Hòa, Cầu Giấy) đã trèo qua ban công đột nhập một căn nhà.
Chúng trói, nhét giẻ vào mồm vợ một cán bộ công an, lấy đi nhiều tiền, vàng, ngoại tệ và cướp xe máy. Chủ mưu vụ án sau đó bị phạt 16 năm tù về tội trộm cắp tài sản.
Kiều Dung
có biết những người đang nói lên sự thật cho đám dân lành đang bị một đảng cướp cướp của giết người dâng bán biên cương biển đảo cho tàu phù tham lam ác độc đói rách.
viết lên nhửng trăn trở rất thật ,mong cứu lấy giang sơn nơi có cha mẹ ,ông bà ,tổ tiên mày chôn xuống ,hay là giòng họ mày tận bên tàu đang sang xâm chiếm việt nam .chính mày đang đem thân bán cho nó lám nô lệ tình dục ,đang sướng rân lên nói sảng .
báo đảng một bầy bồi bút ,thứ vá áo túi cơm ,láo khoét ,trơ trẻn , câm như hến trước bao nhiêu bất công của xả hội ,suốt cả một đời người chỉ biết bò luồn cúi van xin ,điêu ngoa ,xảo quyệt bán linh hồn cho cướp có súng ,
dân chúng đang nói lên những chuyện người có trách nhiệm làm chuyện vô trách nhiệm ,đó là chức trách của người viết báo lương thiện vô tư ,chỉ muốn trình bày ,phơi ra một sự thật
loài chó vừa lẹo vừa la beo củng rứa , la có đã không ,cả một mồm đầy cứt với giòi ,thức ăn của chó ,no nê chưa