Tản mạn nhân ông Kim Jong-il qua đời!
Chủ tịch Bắc Hàn Kim Jong-il, nhà lãnh đạo bí ẩn và quái gở của một quốc gia bí ẩn nhất trên thế giới đã qua đời. Không có vị khách quốc tế nào được mời tham dự. Cả thế giới chỉ được biết, được nhìn thấy những thông tin, hình ảnh gì về tang lễ mà truyền thông của đất nước này muốn cho biết. Trừ dân Bắc Hàn (mà cũng không biết bao nhiêu phần trăm thực sự xót thương ông Kim Jong-il hay buộc phải khóc nếu không muốn…ghép tội phản động và đi tù chẳng hạn), dư luận thế giới ngay trên những trang báo/TV/radio chính thức tầm cỡ của các nước từ Tây sang Đông, chả có mấy lời tốt đẹp dảnh cho nhà lãnh đạo độc tài này. Cái chết của ông ta còn làm cho các nước có liên quan như Nam Hàn, Nhật Bản, ngay cả Trung Quốc hay Mỹ đều phải lo ngại. Sợ bất cứ một sự xáo trộn nào đó như đảo chính, tranh giành quyền lực v.v…có thể xảy ra sẽ ảnh hưởng đến hòa bình chung của khu vực và thế giới. Sợ người nối ngôi Kim Jong-un với khuôn mặt búng ra sữa và kinh nghiệm lãnh đạo, kinh nghiệm chính trị chưa bao nhiêu kia bổng nổi hứng bắn mấy quả hạt nhân để hù dọa, ra oai với thế giới và để chứng tỏ bản lĩnh của mình thì…nguy! Những người lãnh đạo Bắc Hàn từ trước đến nay vẫn chứng tỏ họ là những kẻ chả sợ gì ai, thế giới muốn nghĩ về họ như những thằng liều, thằng hủi…họ cũng chả quan tâm.
Lần này ông Kim Jong-il chết, hình như chỉ có mỗi nước XHCN Cu ba là để quốc tang 3 ngày. Mấy nước VN, Lào, Trung Quốc… không nhúc nhích gì. Lần trước, cách đây 17 năm, năm 1994, khi cha ông Kim Jong-il là “chủ tịch vĩnh cửu” Kim Il-sung chết, nhà nước Việt Nam còn quyết định treo cờ rủ để quốc tang. Bây giờ thời thế đã khác. Các ông lãnh đạo VN chắc cũng không muốn thế giới xếp họ vào hàng ngũ bạn bè của nhà lãnh tụ độc tài đã cùng với cha mình là nguyên nhân gây ra sự đói nghèo, lạc hậu triền miên của đất nước và nhân dân Bắc Hàn, bị cả thế giới lên án. Còn trên các trang blog cá nhân của người Việt, và người TQ, theo BBC trong bài “Dân mạng TQ bình việc ông Kim qua đời”, nhân vật Kim Jong-il và kể cả cái chết của ông ta chỉ gây nên những lời bình luận cay nghiệt, hài hước, mang tính châm biếm …. của mọi người. Đúng là nhờ “mở cửa”, nhờ có internet, người dân TQ cũng như VN mới hiểu được chế độ Bắc Hàn là kinh khủng như thế nào.
Kể cũng lạ. Chỉ những quốc gia độc tài do đảng cộng sản lãnh đạo là mới có nạn sùng bái cá nhân nặng nề như vậy. Quốc gia nào cũng có ít nhất một ông lãnh tụ được tô vẽ như huyền thoại, đầy tài năng đức độ, cuộc đời và nhân cách không một tì vết, khuyết điểm, và được tôn thờ hơn cả thánh sống, tồn tại mãi mãi cùng với chế độ. Chỉ đến khi chế độ đó sụp đổ thì bao nhiêu mặt trái, tội ác của vị lãnh tụ ấy đối với đất nước, dân tộc mới được phơi bày công khai, như trường hợp Liên Xô với Stalin, Lênin.
Nói người thì cũng chạnh nghĩ đến ta. Nào có xa xôi gì cái thời mà người dân miền Bắc khóc thương khi ông Hồ Chí Minh qua đời, cũng khóc tập thể có khác gì người dân Bắc Hàn bây giờ. Không chỉ khóc khi lãnh tụ của nước mình mất, có những người như ông nhà thơ Tố Hữu còn khóc thay cho dân Liên Xô khi Stalin chết chẳng hạn! Cho mãi đến trước thời kỳ “mở cửa”, xã hội Việt Nam về mặt tuyên truyền giáo dục một chiều, bưng bít thông tin có khác gì Bắc Hàn.
Và nếu người VN chúng ta nhìn người dân Bắc Hàn để tự hỏi vì sao họ lại có thể chịu đựng lâu đến thế một chế độ quái gở như vậy, hay để mừng rằng VN bây giờ dễ thở hơn Bắc Hàn nhiều. Nhưng trong khi đó thì người dân tại các nước đang có một chế độ tự do dân chủ pháp quyền và một xã hội văn minh, thịnh vượng, đầy tính nhân bản, lại nhìn vào người dân VN chúng ta và tự hỏi sao người VN lại có thể chịu đựng lâu như vậy, giỏi như vậy một cái chế độ như chế độ ở VN dưới sự lãnh đạo của đảng và nhà nước cộng sản suốt bao nhiêu năm nay!
Cũng may cho nhân dân Bắc Hàn là một ngày nào đó khi chế độ độc tài ở Bắc Hàn sụp đổ, còn có một nửa nước phồn vinh thịnh vượng với mô hình dân chủ gần như hoàn hảo là Nam Hàn để mà kéo vực lên, để mà noi theo và không phải mất quá nhiều thời gian làm lại từ đầu. Giống như Tây Đức và Đông Đức.
VN thì lại không được như vậy. Nếu không có chuyện thống nhất hai miền, miền Nam VN chắc chắn nếu không khá hơn thì cũng ngang ngửa với Nam Hàn bây giờ. Và khi thời cơ thống nhất đến bằng một con đường hòa bình chứ không phải đổ máu như đã từng diễn ra, quá trình làm lại, xây dựng lại đất nước của người VN chắc chắn sẽ nhanh chóng hơn, nhẹ nhàng hơn. Chưa kể , những quốc gia phải sống trong một mô hình thể chế chính trị độc tài quá lâu sẽ rất khó mà chuyển đổi thành một xã hội tự do dân chủ thực sự, mà phần nhiều sẽ thành một chế độ dân chủ giả hiệu. Cứ nhìn Liên Xô-nước Nga bây giờ thì cũng thấy.
Với TQ hay VN sẽ còn nặng nề hơn. TQ vừa là một quốc gia mà văn hóa tinh thần chịu ảnh hưởng nặng nề của tư tưởng Nho giáo, Khổng giáo, vừa là một nước phong kiến lâu đời trước thời kỳ đảng cộng sản lãnh đạo, người dân chưa từng trải qua một giai đoạn sống dưới một mô hình tự do dân chủ. VN có thể có một giai đoạn ngắn ngủi với nền dân chủ non nớt ở miền Nam, nhưng hơn sáu thập kỷ dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản là quá dài!
Trở lại chuyện ông Kim Jong-il qua đời. Ai rồi cũng chết. Là lãnh tụ vĩ đại thì cũng chẳng thể thoát khỏi quy luật sinh tử. Nhưng chết đi để lại một di sản thế nào cho đất nước, dân tộc, hoặc chết đi trong cái nhìn như thế nào của dư luận thế giới, của chính người dân nước mình và trong lịch sử đời đời ghi lại về sau mới là quan trọng. Ngay cả khi lịch sử đã được bưng bít, bóp méo, viết lại theo chế độ đang cầm quyền thì sau này, sự thật vẫn là sự thật mà thôi.
Song Chi
21-12-2011
“Mèo kêu rợn tiếng, Quỉ ma TƠI BỜI”
Giờ chưa hết năm Mèo
Còn xừ Assad, xứ Syria
Và cả ông đạo Khomenei
Xứ BaTư để lại làm chi
Năm mèo “độc tài” lần lượt ra đi
cảm tác clip cái chết cuả Gadhafi
Đàn cừu xâu xé máu hồng nhuộm lông
Lôi từ miệng cống chưa thông
Xin ông đừng bắn thương thân bạo tàn
Xuất thân chó dái suả càn
Phanh thây uống máu nhân dân giống nòi
Tả tơi chuột cống thối hôi
Allah vĩ đại ở nơi chốn nào?
Dựng lều trụy lạc phởn phơ
Một nghìn đêm lẻ mịt mờ bóng ma
Lầu vàng đẫm máu lưả dầu
Libya trỗi dậy dập đầu rắn hoang
Hết rồi gieo rắc kinh hoàng
Phong trào dân chủ thoảng hương hoa nhài
Trung Đông đập nát độc tài
Nhấn chìm chủ nghiã mộng dài đêm thâu
Việt Nam quằn quại khổ đau
Nưả già thế kỷ mái đầu tả tơi
Hãy trông bạo chuá Gadhafi
Chí Minh Mao tặc lạc loài dã man
Nắm tay đoàn kết toàn dân
Nhân quyền hạnh phúc giang san muôn đời
Mác Lê mạo hoá hết thời
Ba gai tà thuyết trò cười miả mai
Thông tin mạng lưới nhân tài
Văn minh xã hội tượng đài tự do…?
Nhìn xa biển cả cơ đồ
Nghìn năm tiên tổ máu đào thấm sâu.
Dân lành mở hội thằng Giang chết rồi
Nội Mông Tây Tặng khóc cười
Tân Cương máu chảy mãi hoài chẳng thôi
Việt Nam tôi tớ ngậm ngùi
Chó điên đã chết đười ươi lạc bầy
Biển Đông nổi trận cuồng say
Ngư ông mất biển khói bay tro tàn
Hung hăng bè lũ Việt gian
Tranh giành quyền lợi lường gàn muôn dân
Đầu trâu mặt ngựa công an
Ăn lương cuả đảng dã man vô cùng
Đông Đô đại phố rộn ràng
Dế giun sinh sản ngập làng đầy Hoa
Chạy từ Móng Cái Cà Mau
Đi đâu cũng thấy ba Tàu hảo lơ
Lại thêm vẹt cái điêu ngoa
Tuyên truyền láo khoét thị Nga cởi truồng
Tung tăng quả mướp dịu dàng
Toàn dân làm chủ cờ hồng phất phơ
Dân nghèo mất đất kêu la
Sân chơi du lịch đô la dập dìu
Ngán sao quang cảnh đìu hiu
Cồn Dầu nhỏ lệ liu diu cá vàng
Chặn đường móc túi phũ phàng
Biên lai giấy vụn phố phường xác xơ
Một đàn trộm cướp yêu ma
Con đường chuyên chính giặc Mao xây thành
Giang Trạch Dân, đại lưu manh
Chết không kịp ngáp xú danh vạn đời
Mừng sao mấy sợi nắng trời
Á Châu hy vọng tương lai lại về!
cảm tác theo băng ghi hình
Hút dầu uống máu điên say một đời
Dã man bản tính đười ươi
Tôn thờ cộng sản lại đòi Allah
Vịt vờ thượng đế chí tôn
Hoang dâm vô độ cha con lạc loài
Dựng lều trần trụi Gadhafi
Một nghìn đêm lẻ tả tơi váy hồng
Đô la trăm tỷ chất chồng
Lâu đài tráng lệ rượu nồng chưá chan
Hôm nay thịt nát xương tan
Đen thui như chó rã thân độc tài
Dân mừng hoan hỉ khắp nơi
Phố phường đông đúc húp còi đinh tai
Cờ hoa nhảy muá canh dài
Libya đứng dậy tương lai huy hoàng
Bốn hai năm sống hãi hùng
Công an mật vụ thê lương giống nòi
Chó điên đã chết thật rồi
Hầm ngầm cố thủ lưới trời chẳng tha
Đánh thuê đám lính da màu
Giết nhau như ngoé đầu trâu mặt bò
Còn đâu hống hách côn đồ
Gadhafi van lạy thoát sao đạn đồng
Đáng đời con chó điên khùng
Chết không kịp ngáp thiên đàng thì xa
Cô hồn phảng phất kêu la
Bạn bè mấy đưá Việt- Hoa xa vời
Suối vàng điạ phủ chơi vơi
Hồ Đồng Chinh Duẩn thối hôi như mày.
Bốc mùi chồn cáo thối hôi vô cùng
Hoàn cầu hoan hỉ reo mừng
Bớt đi con chó điên khùng hại dân
Cùng nhau nâng chén rượu tràn
Năm châu bốn biển chưá chan ân tình
Con chim yêu khoảng trời xanh
Tự do dân chủ đơm cành nở hoa
Khua chiêng đại hội ma tà
Họ Giang vắng mặt mịt mù sương rơi
Nấm mồ cỏ dại chơi vơi
Hoang vu ảm đạm là nơi chôn mày
Họ hàng con cháu nín hơi
Rỉ tai bí mật xác ai hoá giòi?
Nhân quyền toà án trát đòi
Thằng Giang đền tội vạn người chết oan
Pháp Luân Công đã đệ đơn
Lương tâm thời đại bồn chồn xót xa
Di truyền giòng máu Đặng Mao
Bất tài ngu dốt nên ra nỗi này
Tỉ người tang tóc bi ai
Trung Hoa đại lục còn gì mà khoe?
Sang giàu vài triệu chó dê
Chớ nên loá mắt ê chề Việt gian
Trọng Sang Hùng Dũng khóc than
Thương tên khát máu Hán gian chết rồi!
cảm tác từ clip họ Kim chết
Khóc con quỷ đỏ hồn ma dật dờ
Buồn thay dân tộc gà mờ
U mê tăm tối bao giờ thì thôi?
Gà con chết đói tả tơi
Diều hâu quạ dữ lả lơi mỉm cười
Mác Lê tà đạo đười ươi
Chôn vùi nhân phẩm tình người Triều Tiên
Cha con nhà nó tham tiền
Buá liềm cờ đỏ bon chen lạc loài
Công an mật vụ tanh hôi
Sống bằng nước mắt mồ hôi đồng bào
Già Kim lú lẫn lờ đờ
Tiêm la bệnh lậu trụi trơ mái đầu
Nông dân nhai cỏ cùng trâu
Xanh xao lính ốm bốn muà đói ăn
Nhà tù rải rác xa gần
Giam cầm trí thức máu tràn lệ rơi
Chó điên nay đã chết rồi
Toàn cầu hoan hỉ còn vui nào bằng
Việt gian cộng sản đưa tang
Trọng Sang Hùng Dũng khóc thằng bạn thân.
cảm tác từ bức ảnh Kim Chính Nhật
Hẳn là con lợn coi trời bằng vung
Tìm đâu ra giống thú rừng
Sáu mươi chín tuổi hãi hùng Triều Tiên
Đam mê quyền lực khùng điên
Ăn chơi sa đoạ tổ tiên lạc loài
Mẹ cha khỉ đỏ đười ươi
Sinh bầy quái vật hại người hiền lương
Triệu người chết đói thảm thương
Cha con nhà nó dở ông dở thằng
Mác Lê xã hội thiên đàng
Việt gian cộng sản bàng hoàng ngẩn ngơ
Độc tài chuyên chính dật dờ
Âm hồn ngạ quỷ bơ vơ thế trần
Chặt đầu mổ bụng moi gan
Rỉ tai mã tấu lường gàn mãi sao?
Còn đâu thằng Hữu khạc thơ
Tanh hôi rác rưởi bùn nhơ giặc Hồ
Bắc Kinh bạo chuá Cẩm Đào
Pháp luân công phẫn biển trào sóng dâng
Nội Mông Tây Tạng Tân Cương
Việt Nam tận hiến biển Đông cúng thày
Hôm nay nhìn mặt thằng này
Triều gian mãi quốc cái thây rưã rồi
Hoàn cầu mở hội mừng vui
Được muà bạo chuá chết vùi thảm thê…
cảm tác từ bức ảnh ba tên Gadhafi, Bin Laden và Kim
Độc tài châu Á cũng hèn kém chi
Quạ đen vẫy cánh lưng trời
Tiếng kêu khủng khiếp loài người khổ đau
Pháp Luân Công, lệ máu trào
Việt Nam nô lệ thuộc vào Trung Hoa
Nội Mông Tây Tạng bao la
Tân Cương sùi sụt yêu ma lộng hành
Trung tâm quỷ dữ Bắc Kinh
Trần truồng lang sói hôi tanh bạc tiền
Cầu vồng máu nhỏ đăng viền
Cớ sao ảm đạm triền miên tháng ngày
Mác Lê tà giáo đoạ đầy
Chí Minh bán nước đắng cay thế này
Tự do độc lập giả cầy
Dân cày mất đất đêm dài thở than
Thái Hà giọt lệ chưá chan
Khuyển nhung tự phát công an từng bầy
Noel tết đến giãi bày
Lòng người lữ khách một vài câu thơ
cảm xúc từ một bức ảnh
So vai rụt cổ nâng ly máu đào
Bờm xờm khoe đám cỏ gà
Mũi hin kính trắng hẳn là lão Kim?
Cẩm Đào nhếch mép cười thầm
Chú mày lê bộ xương còm bao lâu?
Ho hen tai biến não phù
Dâm dê trụy lạc sa đà ăn chơi
Ôm bom nguyên tử doạ ai?
Toàn dân nhai cỏ mấy đời lầm than
Mất muà lũ lụt tràn lan
Cha truyền con nối bầy đàn đười ươi
Cậu ba mắc chứng dở hơi
Mới hai bảy tuổi leo ngôi đèn trời
Bắc Hàn có sâm cao ly
Mà sao như cóc thâm sì thế Kim?