Tân Châu (Quê Choa blog) - Sang ngày thứ 3 – nhà báo Hoàng Khương (Tuổi Trẻ) bị tạm giam. Dư luận – mà nhất là giới báo chí – vẫn còn “giữ nguyên” tính thời sự khi câu chào lúc gặp nhau, được thay bằng câu hỏi: Có tin tức gì (về Hoàng Khương) mới không? Chưa bao giờ các trang blog cá nhân nhà báo lại đón nhận lượt truy cập cao như lúc này. Mỗi trang blog nhà báo là một chính kiến. Thế nhưng trên mặt báo chính thống, các Tổng biên tập này hầu như im lặng…
Không đả kích các cơ quan chức năng, nhưng đa phần tin vào sự trung thực của nhà báo này. Tức không tin Hoàng Khương “dính chàm” chỉ vì một món lợi – món lợi mà một nhà báo nội chính như Hoàng Khương – không dễ dính vào!
Nếu vậy thì cớ gì Hoàng Khương lao thân để bị bắt?
Câu trả lời về phía Hoàng Khương trong bảng giải trình của anh đã rõ: Tác nghiệp.
Nhưng câu trả lời của pháp luật thì chưa. Và chúng ta cần phải đợi. Phải chăng vì đợi (câu trả lời cuối cùng của cơ quan điều tra), nên mới có chuyện báo im, blog lên tiếng. Dù báo hay blog cũng là của những nhà báo ấy?
Những diễn tiến trên mạng cho thấy, các nhà báo quá khó khi “im lặng” trước vụ Hoàng Khương bị bắt. Nhưng sự nóng lòng ấy của các nhà báo đồng nghiệp, có người chưa biết mặt Hoàng Khương, khiến dư luận đưa mắt về tờ Tuổi Trẻ nhiều hơn. Người ta muốn biết một tờ báo vốn đăng hơn 50 bài báo về sai phạm trong ngành giao thông của Hoàng Khương, chí ít cũng có một “cáo phó tử tế” cho người đã góp phần mang về lượng độc giả cho Tuổi Trẻ, hay ít ra cũng là bảng giải trình của anh. Thế nhưng, tờ báo này xuyên suốt sự việc chỉ đăng ba cái tin nhỏ xíu, và đăng thật chậm so với các báo bạn. Bình luận về “hờ hững” này của Tuổi Trẻ, có nhà báo cho rằng đó là kiểu xử sự như không phải chuyện của mình, mà là chuyện ở… Campuchia. “Bức xúc” nhà báo Huy Đức cho rằng cái Hoàng Khương cần không hẳn là luật sư, mà bên cạnh anh là một cơ quan truyền thông (tức phải báo Tuổi Trẻ).
Nhắc tới Tuổi Trẻ, ai cũng cho rằng nó gắn với Kim Hạnh, với Lê Văn Nuôi và cả với Lê Hoàng trong buổi sáng hầu tòa vụ PMU18 nữa.
Lần này là với Tổng biên tập Phạm Đức Hải. Người vốn “bỗng dưng làm Tổng biên tập”. Tôi tin rằng “dấu quan điểm kín tới mức không ai biết là quan điểm gì” là cách mà ông Hải tạo “dấu ấn” riêng. Một “dấu ấn” mà dù cho tới giờ này, quân của ông trong trại tạm giam và trên mạng đang nhen nhóm một sự “tẩy chay” tờ Tuổi Trẻ, thì ông vẫn trung thành.
Tác giả gửi cho Quê choa

18 comments
lửa đang hồng ta tranh thủ đứng lên
vì hoàng khương vì đạo đức ta nên
đình công viết nghỉ phép năm du lịch
mai nắng mới đảng thôi trò diễn kịch
chí anh hùng thời loạn sẽ chứng minh
cùng chung tay chẳng viết để bất bình
anh không viết ngày mai không có báo
Ông Hải là một thành ủy viên, trước khi qua Tuổi Trẻ, ông phụ trách tuyên huấn của thành ủy thì phải.Chưa hề có một ngày làm báo nhưng thời gian qua đã chứng tỏ ông thích nghi rất nhiều tại Tuổi Trẻ. Hàng loạt phóng sự chống tiêu cực đã nói lên điều đó. Có ở những cương vị đó mới biết được sức ép lớn đến mức nào trừ những kẻ ngối đó chỉ để thủ thân,an phận . Cứ nhìn báo TN đăng ảnh và bình luận với vẻ hả hê thế nào khi Hoàng Khương bị bắt ? Sao không lên án những loại người như vậy ??? Làm báo mà lại là báo chống tiêu cực như Tuổi Trẻ, ân nhiều oán cũng không ít. Ân chẳng mong ai đền nhưng oán luôn có nhiều người rình trả, lắm khi chẳng oán thù gì mà chỉ là sự đố kỵ. Thói đời vẫn thường tình là vậy.
Tuổi Trẻ vẫn là Tuổi Trẻ, nói sao thì nói tôi vẫn tin vậy vì Tuổi Trẻ nào phải là một người ? Nó là tập hợp đội ngũ những nhà báo chân chính, dám sống chết với nghề, điều đó đã được thủ thách qua bao thăng trầm, thay đổi. Hoàng Khương bị nạn, chúng ta đau một nhưng đồng nghiệp của anh ở Tuổi Trẻ phải đau mười, đau mà không dám tỏ là mình đau, đó mới là cái đau xót nhất. Thời đã thế, thế thời thời phải thế !!!
Tập Kiều
Một lời là một vận vào (112)
Câu 374 : Biện dâng một lễ xa đem
600 : Trong khi ngộ biến tòng quyền biết sao
1417 : Phép công chiếu án luận vào
2548 : Ngập ngừng mới gởi thấp cao sự lòng
1461 : Đã đưa đến trước cửa công
2664 : Ở không yên ổn, ngồi không vững vàng
1642 : Ầm ầm khốc quỷ kinh thần
1738 : Dẫu rằng trăm miệng khôn phân lẽ nào
1818 : Ăn làm sao, nói làm sao
1962 : Mà cho thiên hạ trông vào cũng hay
211 : Tổng biên tập đã trở hài
1972 : Nghĩa tình ta có ngần này mà thôi.
Rằng tai nên trọng mà tình nên thương (1900)
Cử Hai
Rằng tài nên trọng mà tình nên thương.(1900)
Ông Hải là một thành ủy viên, chắc ông ta, cũng phải tuân theo quan điểm của đảng cộng sản VN: "chuyên chính vô sản" và "chỉ đảng viên mới được phép làm lãnh đạo ?"
Xa hoi thi roi ren, manh ai nay song hu hu hu hu
Giao thong thi toan tam nhin nhiem ky, chi biet dung so doan
Oi Viet Nam que huong than yeu cua toi , sao de tinh trang nhu the nay . con dau luat Phap
DANG HAY DUNG CAM TRA LAI CHO NHAN DAN QUYEN TU QUYET VAN MENH QUOC GIA
QUOC GIA LA CUA CHUNG , KHONG CUA RIENG AI
LUAT PHAP TREN HET
DANG KHONG DUOC NGOI XOM TREN LUAT PHAP
CHU NGHIA XA HOI TOT DEP NHUNG XA QUA, CHUA PHU HOP VOI VIET NAM
CAC NUOC TREN THE GIO KHONG THEO CHU NGHIA XA HOI SAO CUOC SONG CUA HO SUNG SUONG , CON NGUOI DUOC TON TRONG
Nhan dan hay the hien quyen cua minh
Khong duoc dung tu PHAN DONG bua bai khi nhung nguoi yeu nuoc the hien tam long cua minh voi quoc gia
Dan xu nghe noi
Chuyện về Hoàng Khương - rõ ràng là chuyện bé xé ra cho thật to. Chắc là gây thù chước oán, đụng con ông cháu cha nào đó rồi.
Tôi cũng tin Tuổi Trẻ có cách riêng của mình. Các bạn nào kêu gọi tẩy chay Tuổi Trẻ , rồi đi mà đọc mấy tờ lá cải, hay mấy tờ báo đang cười hả hê khi tường thuật Hoàng Khương bị bắt.
Tôi thích cách bình luận của bạn người yêu Tuổi Trẻ,rất đáng để suy ngẫm một cách nghiêm túc. Quả thực bây giờ không phải là tìm xem ai sai ai đúng mà là ai thắng ai thua.