Jasmine - Trong kịch bản phim về Tiên lãng, mình ước được vào vai chị Thương hoặc chị Hiền, ở kịch bản phim mình muốn một trong hai chị – là mình – mình sẽ là người cầm súng bắn vào những tên quan tham – những con thú nghênh ngang, hống hách mượn quyền lực để đội lốt người. Sẽ không là súng hoa cải mà là súng với đạn thật hẳn hoi.
Hôm nay, những người đang lăn xả vào Tiên Lãng, mượn tiếng nói của truyền thông, cũng là đang cố hết sức lực và tài mọn để có thể đưa thông tin sự thật đến những dân đen như mình, sự thật thì luôn luôn đúng, lẽ công bằng phải là của người lương thiện.
Ngày mai, Tiên Lãng thành phim cũng là để tái hiện lại cái hôm nay, truyền tải một phần xã hội thối nát được hồi sinh bằng sức mạnh và ý chí của nhân dân, của sự thật, của lẽ phải. Là bài học để cho trách nhiệm và sự tế của những cán bộ nhà nước đối với dân đen được trong sạch hơn.
Ở kịch bản phim Tiên Lãng khi ấy, vị Thủ Tướng đăng đàn, đưa ra các kết luận chính đáng phù hợp luật nước, công bằng lòng dân thì chẳng cần phải đợi nhiều, cái kết có hậu chỉ là một ngày diễn ra một phiên tòa thông báo trả tự do cho anh Đoàn Văn Vươn, anh Đoàn Văn Quý, và lẽ đương nhiên, những ông Liêm, Hiền, Ca, Thoại, Chánh…. những người có liên quan trong vụ đầm đầy màu mỡ kim cương còn trên giấy lần lượt cúi đầu giấu đi gương mặt không nhân tính, tra tay vào còng số 8 cùng xếp hàng rồng rắn mặc áo quần phạm nhân.
Mỉa mai thay, khi mình ngồi đây nghĩ đến cái kịch bản sẽ lên phim. Thì công an Hải Phòng tiếp tục nhiễu nhương sử dụng cái quyền của một cơ quan điều tra ép bị can ký bản cam kết mời Luật sư. Nực cười, ấu trĩ và đốn mạt. Cái luật sơ đẳng thế cần gì phải học luật để tỏ tường mà chúng còn múa mép trên cái danh của cán bộ công quyền.
Sao cái lẽ phải hiển nhiên như thế, sự công bằng hiện rõ mồn một như thế mà phải để báo chí, lòng người tốn nhiều thời gian căm phẫn, uất hận? Thủ Tướng đang thử lòng kiên nhẫn của con người hay sao? thử lửa nhân gian bằng nhu nhược, chịu trận, kìm nén những uất ức chịu lầm than hay sao?
Khi có kịch bản phim về Tiên lãng, mình ước được vào vai chị Thương hoặc chị Hiền, ở kịch bản phim mình muốn một trong hai chị – là mình – mình sẽ là người cầm súng bắn vào những tên quan tham – những con thú nghênh ngang, hống hách mượn quyền lực để đội lốt người. Sẽ không là súng hoa cải mà là súng với đạn thật hẳn hoi. Nhất định thế.

Vâng và hôm nay, Jasmine vẫn muốn kết thúc bằng sự phản kháng và cũng hôm nay tôi đồng tình với Jasmine. Phải nổ đại bác vào lũ cộng sản thì mới thỏa lòng.
Bạn đừng nên chọn vai này không vui đâu!Vì làm sao người ta để cho TT và bọn chóp bu BCT thoát đi dễ dàng vậy(như Ceau Cescu ?
như Saddam Hussen,như Gadafi).Mà cho dù có phóng được ra ngoài thì rồi cũng bị truy lùng dẫn độ về (như TT Mubarak).Không chừng lại bị bắn chết ở sân bay bởi mấy anh bộ đội Trường Sa hay biên giới phía Bắc.Hay là bạn rủ thêm đông đông dzô vai "quần chúng phản đảng"tự phát coi bộ vui vẻ,phấn khởi hồ hỏi hơn.Tui cầu Trời cho kết cục nhẹ nhàng êm ái,nhưng tình hình này nhìn đảng hành xử với dân tui sợ đoạn kết máu me tùm lum quá.Gieo gió gặt bão-Ác giả ác báo mà.... Vậy nhé!
Bản án của tòa không phạt tù, không cải tạo, cho tất cả chúng xuất cảnh sang Bắc Triều Tiên để hưởng ân sủng của xã hội chủ nghĩa thiên đàng, tất cả đều van xin muốn phạt chi thì phạt hãy tha cho tội chết và xin đặc ân sống chết với quê hương VN. Chánh án Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ thay mặt hội đồng xét xử, sau khi nghị án đã phán quyết : "Tất cả 14 đứa bay chưa phát triển hoàn chỉnh thành người, theo đề nghị của Hội đồng Thẩm Phán đã quyết định phạt không giam giữ, nhưng từ nay trở đi 14 đứa được vào tập trung sống tại vườn thú Thảo cầm viên Sài Gòn, để trở lại chế độ cộng sản nguyên thủy như chúng đã lừa phỉnh cả dân tộc VN suốt mấy chục năm dài. kết thúc vụ án trong tiếng hoan hô không dứt của hàng triệu đồng bào. Một chiếc xe vận tải lớn chở các lồng sắt chuyên nhốt cọp,lùa chúng vào lồng chở tất cả 14 con thú chưa thành người nầy về đúng vị trí nguyên thủy của nó. Ghi chú: để phục vụ hàng mấy triệu người đổ ra đường phố, Sở vệ Sinh Thủ Đô Sài Gòn đã phải huy động tổng lực tới 5.000 chiếc cầu tiêu công cộng Hồ Chí Minh đặt rải rác khắp trên các đường phố phục vụ nhu cầu vệ sinh cho đồng bào.