3.2.12


LÃNH ĐẠO LƯU MANH – CHÍNH TRỊ THỐI NÁT

82 năm kể từ ngày thành lập đảng cs VN, xã hội miền bắc chìm trong đói nghèo lạc hậu, bao nhân sĩ bị tù đày hay cs thủ tiêu mất xác cũng vì khát vọng Tự do, người dân chẳng còn biết nương cậy vào ai, khi chính Trí thức cũng phải “biết sợ” để mà sống, và sống chỉ như thực thể tồn tại vì họ đã bị cộng sản tước đoạt quyền làm người, Không ít kẻ sĩ phải chết nhiều lần trước khi chết thật, như trường hợp Ls Nguyễn mạnh Tường (người bị rút phép thông công) Người may mắn hơn thì lúc cuối đời, khi sắp về bên kia núi, mới thắng được nỗi sợ hãi mà nói lên sự tàn độc của cộng sản. Muộn còn hơn không, nhờ đó biết bao sự thật tồi tệ của đảng cộng sản được phơi bày trước bàn dân thiên hạ.
Hồ chí Minh ngày nay không còn là “lãnh tụ vĩ đại” với đa số người Dân miền bắc và không ít trí thức, đảng viên cộng sản, cũng nhìn ông Hồ với góc độ khác, kể cả tuổi trẻ sinh sau chiến tranh, báo chí nước ngoài xếp loại HCM và Lê Duẫn thuộc hàng quái vật, như những tên đề tể còn ác độc hơn cà tên phát xít Adolf Hitler, Thế giới lên án tội diệt chủng của chế độ phát xít vì dồn Dân Do Thái vào phòng hơi ngạt, nhưng Hitler không tàn sát người Đức. Chỉ có chế độ cộng sản mới tàn sát chính đồng bào ruột thịt, đồng chủng của mình.
Staline, Mao trạch Đông, Hồ chí Minh, Lê Duẫn…Những tên đồ tể khét tiếng một thời, mà sự tàn độc của chúng không bút mực nào tả hết. Hồ sơ tội ác cộng sản và cả tượng đài tưởng niệm những nạn nhân cộng sản đầy dẫy trong những xứ sở văn minh, Dân chủ – Nhân quyền, như một vết nhơ trong lịch sử loài người.
Việt Nam ngày nay, lòng người ly tán, sự đố kỵ cùng nỗi nghi ngờ lẫn nhau, làm người Dân khó đoàn kết, và chính những người cộng sản cũng chưa chắc tin vào lãnh đạo, nếu không muốn nói là hoàn toàn mất lòng tin. đó chính là hậu quả của nền giáo dục vong bản, tuyên truyền dối trá, và tàn tệ nhất là khơi gợi lòng hận thù giai cấp.
Lý tưởng cộng sản không có thật, nhưng tội ác chúng gây ra thì rất thật, trải dài từ Bắc chí Nam, không nơi nào là không có nạn nhân của cộng sản Bắc Việt. Từ Cải cách ruộng đất, vụ án nhân văn giai phẩm ở miền bắc, cho đến tàn sát Dân lành vô tội ở miền trung (Huế, mậu thân 1968) và sau nữa là thảm họa đổ xuống, khi miền nam rơi vào tay cộng sản.
Những tưởng hết chiến tranh, kẻ “chiến thắng” lấy tình thương xóa bỏ hận thù, Nam bắc một nhà cùng nhau tái thiết đất nước, nhưng tất cà đều lầm tưởng, Việt Nam có thống nhất nhưng không có Hòa bình đúng nghĩa, sự kỳ thị Bắc – Nam còn tồi tệ hơn thời chiến tranh Quốc cộng, lòng người ly tán , Bắc – Trung – Nam, mạnh ai nấy lo tìm đường chạy trốn cộng sản, người kẹt lại thu mình trong chén cơm manh áo, chính sách cai trị khắc nghiệt lẫn tàn độc của cộng sản giết không biết bao người, không ít người đã vùi thây nơi rừng thiêng nước độc, không ít người bị cộng sản cướp nhà, cướp tài sản qua chính sách cải tạo công thương nghiệp để đánh tư sản, bao của cải tích cóp cả đời bổng chốc bị cộng sản cướp sạch, sau đó cộng sản đày họ lên vùng rừng rú hoang vu, mà nơi đó   được mệnh danh “vùng kinh tế mới”. (VOA.1978)
Hơn 36 năm miền nam, 3/4 thế kỷ miền Bắc. người cộng sản xây dựng “Thiên đường” XHCN, Việt Nam vẫn nghéo đói, Thanh niên, thiếu nữ Việt Nam “được” xem như món hàng “xuất khẩu” bán sức lao động và không ít nạn nhân đã rơi vào bẫy của bọn buôn người, khá nhiều trường hợp trở thành nô lệ tình dục.
Lỗi tại ai? Câu trả lời là chính lãnh đạo cộng sản, hàng ngũ lãnh đạo còn sống hay đã chết, từ Hố chí Minh đến nay phải chịu trách nhiệm về mọi thảm họa, tội ác đã gây ra cho đồng bào Việt Nam. Người nỗi bật nhất trong việc rước giặc Tầu vào khai thác bauxite (trấn giữ) Tây Nguyên, cũng như bảo kê cho thuộc cấp làm bậy từ trong nước ra tới nước ngoài chính là Thủ tướng cộng sản Nguyễn tấn Dũng. Ông Dũng không có đường lối chính sách, hành động nào mang lại lợi ích cho đất nước, đời sống người Dân ngày càng tệ hơn, kể từ Nguyễn tấn Dũng nhậm chức thủ tướng. nếu không nói ông TT Dũng chỉ mang lại nhiều tiếng xấu tai hại , bôi bẩn hình ảnh người Việt Nam qua vụ Vinashin quỵt nợ. Làm nhục trí thức bằng cách thổi phồng quá đáng thành tích của Gs Ngô bảo Châu , gây tranh cãi vô ích để người Dân không chú ý vào những chuyện động trời đang xảy ra tại Việt Nam, Tiên Lãng là ví dụ.
CÓ GÌ ĐỂ TỰ HÀO, BỞI NHỮNG ĐIỀU VAY MƯỢN?!
Làm người Việt Nam, ai không vui khi thấy người Việt đạt được thành tựu đáng vinh danh, nhất là sự vinh danh (dù nhỏ) từ nước ngoài, giáo sư Ngô bảo Châu có quyền tự hào về thành quả mà bản thân đạt được, nhưng bước ra khỏi lĩnh vực chuyên môn, thì gs Châu chỉ là “con nai vàng ngơ ngác” dưới ánh sáng mặt trời. Với tuổi đời còn trẻ, thành đạt sớm dễ bị người khác tâng bốc đểu, để biến thành chú ngựa non háu đá. Bổ đề dễ dàng biến thành “Bể đồ” và không chừng “bể” luôn cả nhân cách. Sẽ là khập khiểng khi so sánh nhưng nhìn ở góc độ nhân sinh thì giáo sư Châu còn “bé nhỏ” lắm.
Ngạn ngữ Ethiopie có câu ” Hãy học tính khiêm tốn nơi cây lúa – Khi chín nó cúi đầu.”
Giáo sư Châu gọi Bọ Lập xưng “em” với Ông Nguyễn quang Lập là “hơi thiếu chữ” với người đáng tuổi cha chú ngoài xã hội, nếu giáo sư Châu từng là học tró của ông Lập thì danh xưng em là có thể chấp nhận được. hoặc xưng anh và tôi, cào bằng như những chú công an khi làm việc với Dân sẽ dễ “nhận diện” nhau hơn. Nhưng trong cuộc tranh luận về lời phát biểu của giáo sư Châu trên truyền hình cộng sản mang lại nhiều điều bất cập không đáng có.
Công bằng mà nói, thành tích mà giáo sư Ngô bảo Châu có được là do du học nước ngoài, chỉ có những nước văn minh, dân chủ con người mới có thể sáng tạo, và giáo sư Châu được hưởng điều đó từ nền giáo dục của Tư Bản “bóc lột”, chứ Không phải “thiên đàng” cộng sản.
Đó là lý do quan chức cộng sản đều muốn con cháu họ du học Mỹ hoặc các nước Tư bản.
Với Trí thức – Lòng tự trọng là điều không thể thiếu. tự huyễn hoặc bởi lời khen quá đáng khi người khác muốn lợi dụng để phục vụ yêu cầu chính trị là “chưa khôn lắm”. Dù là ai thì ngoài bằng cấp, chuyên môn, sở trường, sở đoản…thì còn gì để tự hào, nếu không có lòng yêu nước, thương Dân.
Làm trí thức trong chế độ cộng sản không dễ chút nào, đơn giản vì “Tiền vẫn là thế lực mạnh trong xã hội loài người” . Kẻ vô học thừa biết điều đó, nhất là những kẻ đương quyền. không tỉnh táo thì lằn ranh giữa Trí thức và lưu manh chỉ là sợi tóc.
nguoithathoc1959

9 RESPONSES TO LÃNH ĐẠO LƯU MANH – CHÍNH TRỊ THỐI NÁT

  1. ts tu nac tot nghiep 13 bang dai hoc mau 
    lao nha que xin bo tuc cs tau chon song tri thuc va phap luan cong csvn con ac gap tram lan cs tau ngoaI CCRD+VNGP TAN SAT TET MAU THAN t u cai tao vuot bienbay gio dang de doa 1900000 hssv duoi su chi dao cua lu khi dit do TO HUU:HCM:CHINH DONG GIAP THO DUAN:LAI VAN SAM:BACH NGOC CHIEN PHAN HUY LE thuong xuyen nhac nho cacchau phai ton vinh loai khi do dit la ong to laoi nguoi neu khg ca tung thi sebi chon song.nhung hssv ngay nay dau co ngu nhuHCM de bao thai chau NGA 11t co bau 7 t sap de ra HCM haydang xuan khu ve bao oan cho gia dinh bs dang vu lac ,ca lang han thien deu phai biet thu pam la ai ma khg dam noi ra su thatkien tuong bach chien bach thang DANG QUOC BAO con chuabs dang vu lac co dam noi su that khg hay so dang BUA LIEM su toi chon song?
     
    0
     
    0
     
    Rate This
  2. Nguyễn Văn Trần 
    Bao giờ tội chống nhân loại của Hồ Chí Minh và tập đoàn cầm quyền cộng sản Hà Nội được đem ra xét xử? (*)
    Chiến tranh chống thực dân pháp giành độc lập kết thúc bằng Hiệp định đình chiến ký kết ngày 20 tháng 7 năm 1954 tại Genève chia Việt nam làm hai Miền riêng biệt. Miền Bắc theo chế độ cộng sản dưới quốc hiệu Việt nam Dân chủ Cộng hòa. Miền Nam đứng về phía thế giới tự do.
    Ngày 23 tháng 10 năm 1955, một cuộc trưng cầu dân ý đã được tổ chức tại Miền Nam và kết quả đã đưa tới truất phế Vua Bảo Đại. Triều đại Nhà Nguyễn thật sự chấm dứt. Hiến pháp 26 tháng 10 năm 1956 tấn phong ông Ngô Đình Diệm lên làm Tổng thống Miền Nam và thành lập nước Việt Nam Cộng hòa.
    Chín năm chiến tranh giải thực kết thúc, hòa bình trên 2 miền Nam Bắc được tái lập. Chánh quyền 2 Miền đều dồn nổ lực tái thiết đất nước theo đường lối riêng của mỗi chế độ chánh trị. Phát triển kinh tế là ưu tiên mà Chánh sách về Ruộng đất là quan trọng vì Việt Nam vốn là xứ nông nghiệp. Ruộng đất nuôi sống gần 80% dân Việt Nam. Có một Chánh sách Ruộng đất tốt, hài hòa, hợp lý là để xóa bỏ những bất công xã hội do chế độ thực dân tạo ra từ khi Việt nam bị đô hộ.
    Ở Miền Bắc, Hồ chí Minh thực hiện chánh sách về ruộng đất gọi là “Cải cách Ruộng đất ”
    còn ở trong Miền nam gọi là “Cải cách Điền địa”.
    Chúng ta thử nhìn lại và so sánh hai chánh sách về đất đai của hai Miền, nêu lên những đặc tính và mục tiêu của chánh sách ấy.
    I -Cải cách Ruộng đất ở Miền Bắc
    1-Tình hình mới, nhiệm vụ mới
    Năm 1950, Hồ Chí Minh qua Nga, yết kiến Staline với sự hiện diện của Mao-trạch-đông. Staline chỉ ông 2 cái ghế và nói “đây là ghế địa chủ, đây là ghế nông dân. Ông chọn ngồi vào ghế nào?”
    Trở về nước, Hồ Chí Minh không thuật lại với cán bô nồng cốt của ông là ông đã chọn chiếc ghế nào mà chuẩn bị ngay việc thực hiện cải cách ruộng đất bắt đầu bằng chuẩn bị tư tưởng cán bộ đảng viên để trong công tác, cán bộ sẽ không bị giao động. Ông đưa ra nhận xét tình hình thế giới thuận lợi. Mao-trạch-đông thắng lợi ở Tàu và thiết lập xong chế độ cộng sản trên cả nước. Cách mạng việt nam đang trên đà thắng lợi. Duy còn khó khăn nhỏ là Mỹ giúp thực dân pháp đánh phá đoàn kết dân tộc. Muốn thắng lợi hoàn toàn, ta phải cùng với nhân dân thực hiện một chế độ dân chủ nhân dân, tăng cường đoàn kết toàn dân, liên kết chặt chẽ với phe xã hội chủ nghĩa.
    Cuối năm 1952, Hồ Chí Minh cho tiến hành cải cách ruộng đất ở những vùng tạm chiếm như Thái nguyên, Thanh hóa, … Nhiều cuộc hành huyết địa chủ bắt đầu trước ở Thanh hóa đã làm kinh hoàng dân chúng, lan rộng đến những vùng “giải phóng” khác. Kịp gần đến ngày ký Hiệp định Genève, Hồ Chí Minh muốn tránh bị dân chúng bỏ chạy vào Nam vì sợ hải nên cho lệnh tạm ngưng.
    Thật ra, kế hoặch chuẩn bị tư tưởng, Hồ chí Minh đã cho tiến hành từ lâu. Trước nhất là chính huấn hay đấu chính trị . Từ 1946 -1949 là chiến dịch phản đế, với khẩu hiệu “Tổ quốc trên hết”, kêu gọi đoàn kết toàn dân gồm trí thức, tư sản, địa chủ, tôn trọng tư hữu, chỉ nhằm xóa bỏ ảnh hưởng văn hóa pháp biểu hiện qua tư tưởng lản mạn, cá nhân chủ nghĩa. Mục đích duy nhứt là chống thực dân pháp giành độc lập. Hồ Chí Minh giải tán đảng cộng sản đông dương, thành lập Mặt trận Việt Minh .Giai đoạn kế tiếp 1950-1956 dành cho chiến dịch phản phong đả phá tư tưởng phong kiến nặng về tư hữu, nhứt là sở hữu ruộng đất, trật tự xã hội, giá trị đạo lý cổ truyền để đề cao và thuyết phục chánh sách Cải cách Ruộng đất sẽ phát động là đúng, là tốt , ích lợi cho nông dân để mọi người phải chấp nhận. Phản phong được thực hiện với khẩu hiệu “đưa phản phong lên ngang hàng với phản đế”, đồng thời Hồ Chí Minh cho tổ chức đảng Lao động thay thế đảng cộng sản.
    Phản phong khi được phát động, dân chúng đều hiểu đó là bài trừ những phần tử phong kiến trong đảng hoặc giới quan lại trong Chánh quyền cũ. Thật ra, phản phong là tiêu diệt địa chủ, điều này chỉ có cán bộ học tập ở bên Tàu về để thi hành Cải cách Ruộng đất mới hiểu, nhưng phải tuyệt đối giử kín Khóa chính huấn đầu tiên khai giảng năm 1953 ở Miền bắc mới nói rỏ nội dung khẩu hiệu phản phong là đánh địa chủ, tịch thu toàn bộ tài sản của địa chủ chia cho bần cố nông, tức Cải cách Ruộng đất.
    Sau phản phong đến chiến dịch bài trừ tư tưởng tư sản, tự do kinh doanh, tư tưởng dân chủ tư bản tây phương . Tiếp theo, từ năm 1959, sau khi sửa sai vì xem như Cải cách Ruộng đất đã thật sự hoàn tất, Hồ chí Minh cho áp dụng chánh sách triệt để hơn, dẹp bỏ hẳn tư tưởng tiểu tư sản, mọi hình thức sản xuất cá thể, xử lý những thành phần chưa chịu vào hợp tác xã, giử đầu óc muốn làm giàu riêng . Bần cố nông vừa nhận ruộng đất do Cải cách Ruộng đất cấp phát, nay lại phải đem nộp cho Hợp tác xã .
    2- Phóng tay phát động quân chúng
    Cải cách Ruộng đất long trời lở đất “không do đảng và Nhà nước, mà do nông dân làm”. Để bắt đầu, Hồ Chí Minh cho tiến hành trước 2 chiến dịch: thu thuế nông nghiệp và đấu tranh chánh trị.
    Áp dụng thuế nông nghiệp là lặp lại rặp khuôn theo Tàu đã làm từ 2 năm trước nhằm bần cùng hóa xã hội Việt Nam, biến nông dân trở thành bần cố nông. Thuế nông nghiệp là 1 trong 5 loại thuế: thuế nông nghiệp, công thương nghiệp, sát sanh, lâm thổ sản, xuất nhập cảng – Thuế xuất nhập cảng là để khôi hài.
    - Thuế nông nghiệp – Riêng về thuế nông nghiệp, chúng ta thử nhìn lại sơ lược để có ý niệm cụ thể nông dân bị phá sản. Thuế sẽ đánh 5% trên 100 kg lúa, 45% cho 1000 kg lúa trở lên, tối đa là 64% . Thêm vào đó, nông dân trả phụ thu cho đảng 15%. Cả 2 thứ thuế phải nộp một lần, cho đảng và Nhà nước Việt nam dân chủ Cộng hòa và một phần gởi cho Kominforme làm nghĩa vụ quốc tế .
    Thử làm bài toán để biết nông dân nộp bao nhiêu mồ hôi nước mắt cho thuế nông nghiệp .Chúng ta lấy 1000 kg lúa . Thuế lấy 45% là 450 kg . Trên số này, nông dân bị trừ 15% thuế phụ thu là 67,5 kg . Nông dân phải nộp thuế nông nghiệp cho 1000 kg lúa thu hoặch được là 517, 30kg . Nếu chủ ruộng không trực tiếp canh tác phải nộp thêm 25% phụ thu nữa .
    Diện tích ruộng canh tác và số lúa thu hoặch phải do nông dân bình. Về diện tích ruộng, không căn cứ theo địa bạ lưu giữ. Nông dân bình thường được kích lên, tức bình dọc, bình ngang về diện tích canh tác để qui ra số lúa phải gặt được để trả thuế.
    Còn thuế công thương nghiệp chỉ có 28% trên lợi tức, nhưng cũng phải do nhân dân bình theo cùng qui cách dọc và ngang.
    Tố Hữu, nhà thơ của đảng, được thưởng huy chương Sao Vàng Hồ Chí Minh, cổ vũ chiến dịch thu thuế trong Cải cách Ruộng đất:
    “Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ
    Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
    Cho đảng bền lâu,cùng rập bước chung lòng,
    Thờ Mao chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt”.
    Tố Hữu
    - Đấu chánh trị – Đấu tranh chánh trị là nhằm thủ tiêu tất cả phần tử bị xem là phản động. Lúc bấy giờ, dân chúng ai chống Việt minh thì hoặc bị giết hoặc bỏ đi ra Thành phố sanh sống. Chỉ còn lại những người lưng chừng . Mà lưng chừng là phản động.
    Bây giờ, chúng ta thử tìm hiểu thực chất của « đấu tranh chánh trị » diển ra liền sau thuế nông nghiệp.
    Lợi dụng trong lúc dân chúng còn đang điêu đứng vì thiếu thuế, cán bộ cho tập họp để giải quyết trường hợp còn thiếu thuế . Sự thật là nhằm tiêu diệt những thành phần bị ghi vào danh sách cần phải thanh toán.
    Phòng họp trang bị đầy đủ dụng cụ tra tấn. Cán bộ chủ tịch xã kêu gọi một người thiếu thuế hỏi: “Có phải thằng X xuôi mày không nộp thuế không?” Tra tấn cho đến khi nào người này gật đầu để tên X bị bắt.
    Đến phiên tên X bị tra tấn: “Mày ở trong tổ chức phản động nào? Phải trong đó có tên Y không?” Người bị tra tấn vì đau đớn khai bừa “Tôi ở trong đảng Bảo Đại, cả đảng Cộng sản nữa” cho đến khi nào chịu nói ra tên người đã được cán bộ mớm trước.
    Lúc đầu còn nhớ tên người được dặn trước phải khai, sau mất tinh thần, nhớ đâu khai đó. Có người khai cả tên cán bộ chủ tọa phiên đấu chánh trị. Đến đây, đảng cộng sản nhận thấy nếu kéo dài sẽ gây ảnh hưởng xấu cho đảng, làm mất lòng tin của nhân dân đối với đảng, Chánh phủ. Đảng cộng sản bèn cho tổ chức Tòa án nhân dân xét xử phản động bắt được trong chiến dịch đấu chánh trị để xác nhận là thật sự có địch trong nông thôn và mặt khác, đề cao quần chúng luôn luôn sáng suốt, như Mao-trạch-đông dạy. Trong quá trình đấu chánh trị, nếu có vài trường hợp phạm sai lầm nhưng phải thấy chủ trương là đúng:
    ” …Địa hào, đối lập ra tro
    Lưng chừng, phản động đến giờ tan xương
    Thắp đuốc cho sáng khắp đường,
    Thắp đuốc cho sáng đình làng đêm nay
    Lôi cổ bọn nó ra đây
    Bắt quì gục xuống, đọa đày chết thôi”
    Xuân Diệu
    - Quần chúng phóng tay – Còn Cải cách Ruộng đất thật sự được tiến hành làm 2 đợt: giảm tô và cải cách. Cải cách Ruộng đất diển tiến long trời lở đất này đã được nói nhiều với đầy đủ chi tiết nên thiết tưởng không cần lập lại thêm nữa. Duy có con số tử vong chính xác của nạn nhân chưa được xác nhân Ngày nay, theo báo cáo chánh thức của Viện thống kê Hà nội***, số tử vong là 172 008 người trong đó có 70 % bị chết oan ức bao gồm những tiểu địa chủ bị kích lên cho đủ 5 % theo tiêu chuẩn của Trung quốc qui định, những cán bộ đảng viên đi theo kháng chiến chống thực dân vì lòng yêu nước tinh ròng không cộng sản .Nhưng con số tử vong thật sự phải cao hơn . Nhiều người từng sống trong giai đoạn Cải cách Ruông đất, như nhà báo Bùi Tín, cựu Phó Tổng biên tập nhật báo Nhân Dân, cho biết, theo ước tính, con số nạn nhân ít nhất phải lên đến nửa triệu bao gồm nạn nhân bị hành huyết độc đoán tại hiện trường qua quyết định của Tòa án nhân dân và những người như nạn nhân không bị hành huyết hoặc gia đình, thân nhân của nạn nhân. Những người này bị đuổi ra khỏi nhà, tài sản bị tịch thâu, không có quyền làm việc, bị mọi người xa lánh vì sợ bị liên lụy với giai cấp địa chủ, lần lược chết vì đói rét, bịnh tật do chế độ quản lý hộ khẩu. Trong số nạn nhân này có ít nhất 40 000 đảng viên Cải cách ruộng đất, theo Mao-trạch-đông dạy, phải bộc lộ sự tàn ác càng rùng rợn thì thành công càng lớn.
    Mỗi chiến dịch đều được chuẩn bị bằng khóa chính huấn dạy cán bộ học tập lòng yêu nước, tinh thần cách mạng, để cán bộ thi hành nắm vững đường lối, chánh sách đúng theo sách lược mao-trạch-đông Toàn bộ các chiến dịch đều đã được thực hiện ở bên Tàu từ mấy năm trước, mệnh danh là “Chiến thuật mao-trạch-đông” vì Mao-trạch-đông tin rằng chiến thuật này có thể áp dụng ở các nước kém mở mang, cơ bản là kinh tế nông nghiệp, để thực hiện cuộc cách mạng vô sản. Vẫn theo Mao-trạch-đông, chỉ có giai cấp bần nông và cố nông là lực lượng mạnh nhất,sáng suốt nhất, có đủ khả năng lãnh đạo cuộc cách mạng vô sản đi đến thành công. Mà địa chủ là kẻ thù của nông dân . Chỉ có nông dân mới biết rỏ địa chủ nào là gian ác, và gian ác đến mức độ nào nên phải phóng tay phát động quần chúng tố khổ và trị tội bọn địa chủ ác ôn. Đảng cộng sản chỉ giử nhiệm vụ hướng dẩn, không trực tiếp lãnh đạo
    Sửa sai vì Cải cách Ruộng đất đã thành công nên cần bình thường hóa tình hình nông thôn, chuẩn bị đưa sản xuất vào chế độ tập thể hóa, tiến hành xây dựng chế độ chuyên chính vô sản.
    Từ năm 1951, theo nhà báo Bùi Tín, Hồ Chí Minh đã ngã hẳn theo Tàu, rặp khuôn theo đường lối mao-trạch-đông.
    Trong một buổi tường trình chuyến thăm viếng Staline hồi năm 1950 với cán bộ lãnh đạo đảng khi ông về nước, Hồ Chí minh không nói rõ ông đã chọn “ghế nông dân hay ghế địa chủ” để trả lời Staline mà chỉ nhấn mạnh: “chúng ta làm Cải cách Ruộng đất phải học tập kinh nghiệm Trung quốc”. Ông dạy cán bộ đảng viên “Đế quốc là con hổ, địa chủ là bụi rậm hổ ẩn núp .Muốn đánh hổ phải tiêu diệt bụi rậm”.
    Không riêng gì về Cải cách Ruộng đất, Hồ Chí Minh mới học kinh nghiệm Trung quốc, mà cả các nghành khác, Hồ Chí Minh cũng chủ trương học tập rặp khuôn theo mô hình trung quốc như về giáo dục, sản xuất, kinh tế nghiên về kỷ nghệ nặng, …để “nhảy vọt” theo . Ông viết quyển “Những kinh nghiệm quí báu Trung quốc nên học” dưới bút danh Trần Lực, do nhà Sự Thật, Hà nội, xuất bản năm 1950, để làm tài liệu cho cán bộ học tập.
    http://www.danchimviet.info/archives/51126
     
    1
     
    0
     
    Rate This
  3. Người Thất Học nhưng lại nói như người được đào tạo bài bản để công kích, đả phá chế độ cộng sản thì quả là đáng sợ vì nếu người này được học hành tử tế chút nữa thì chắc là còn đáng sợ hơn. Tuy nhiên thất học thì vẫn là thất học do đó nói gì thì nói cũng không thể khá hơn được bởi những hạn chế về kiến thức, tầm nhìn và sự lấn át của cái bản năng của nó khiến cho người đọc khó tránh khỏi thái độ coi thường. Giọng điệu cay cú, bất mãn của kẻ thất học mới đọc đã thấy bộc lộ ý đồ xuyên tạc, bóp méo sự thật từ trong quá khứ đến hiện tại khiến người ta phải đặt câu hỏi- Phải chăng nhóm một số kẻ lưu vong, chống đối Đảng CS, nhà nước và dân tộc VN chỉ toàn là những người có trình độ hạn chế như vậy thôi sao?. Một số người Việt lười học ở trong nước mơ hồ, bị ám thị và thích sử dụng hai từ “Tự do – nhân quyền”, họ không tin rằng mình có tự do – nhân quyền khi sống ở VN, họ sẽ chẳng thể hiểu được rằng để có được tự do và nền dân chủ đích thực như ở VN hiện nay thì dân tộc Việt Nam, người Việt đã phải bỏ ra biết bao nhiêu hy sinh, mất mát để có được nó. Khi nói đến những nhân vật của lịch sử hay đương đại, người thất học thường nhìn nhận họ dưới con mắt đố kỵ, hằn học mà không suy xét đến hoàn cảnh lịch sử và những cống hiến lớn lao mà các nhân vật này đã đóng góp cho lịch sử dân tộc và nhân loại. Nếu HCM là sự tiếp nối một chuỗi dài lịch sử của các anh hùng dân tộc Việt qua các thời đại Đinh; Lê; Lý;Trần… thì Ngô Bảo Châu là sự tiên phong cho thế hệ trẻ người Việt trong thời đại mới mà không ai có thể phủ nhận được. Những người theo nhóm phê phán không tự xem lại bản thân xem mình đã có được thành tích gì đối với chính bản thân chưa chứ chẳng cần hỏi đến những đóng góp rộng lớn hơn của họ cho từ gia đình, dòng họ, đến dân tộc và nhân loại. Người thất học và nhóm những kẻ vô gia cư do bất mãn dù chế độ có cố gắng xuyên tạc hay bóp méo sự thật về xã hội Việt như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể phá bỏ sự đoàn kết trong cộng đồng người Việt được.
     
    0
     
    7
     
    Rate This
    • THÔI MÀ “CAM” XÀLIM
      Ở trong xà lim thì biét cái khỉ khô gì mà nói, hả CAM?
       
      5
       
      0
       
      Rate This
      • - Người Thất Học bóp méo lịch sử
        - VN đã có tự do dân chủ đích thực
        - Những nhân vật lịch sử đương đại đã có những đóng góp to lớn cho dân tộc
        - Công lao nào để Hồ Chí Minh cũng được xem là một anh hùng dân tộc dưới các đời Đinh, Lê, Lý, Trần?
        - Ngô Bão Châu là sự tiên phong cho những thế hệ trẻ người Việt trong thời đại mới
        - Có thật là có sự đoàn kết của 85 triệu người việt Nam trong nước không?
        Anh bạn trên đây có thể dẫn chứng cụ thể cho những điều mình nói? Sao nói mà không có gì chứng minh hết vậy?
        Người có học là người rất sợ bị gán cho là kẻ nói dối đấy nhé…
         
        0
         
        0
         
        Rate This
  4. Cái miếng đỉnh chung thật là quá lớn, khiến cho những kẻ được gọi là có học cũng phải ngậm miệng ăn tiền, bất kể liêm sỉ. Đồng bào hãy tỉnh táo đừng trông đợi gì vào loại người đó.
     
    1
     
    0
     
    Rate This
  5. Có kiến thức, có chuyên môn, có nhân cách, có lòng yêu nước và ý thức trách nhiệm với quốc gia, dân tộc, mới thành người trí thức. Kiến thức, nhân cách không thôi cũng chưa đủ. Nếu chỉ có kiến thức, có chuyên môn không thôi thì chuyên môn ấy chỉ là một nghề để kiếm sống, một cần câu cơm, đúng như một vị nào đó đã nói. Xin quý vị chớ kỳ vọng nhiều quá vào Ngô Bão Châu để rồi phải buồn lòng, tốn công, tốn giấy mực để phê bình.
    Trong các cuộc biểu tình chống Trung cộng xâm lăng VN vừa qua, bên cạnh các cụ ông, cụ bà, những người trung niên là đông đảo tuổi trẻ VN, các bạn nam và các nử anh hùng, mà nay đang bị cộng sản cầm tù, họ đã lớn tiếng, hiên ngang hô vang khẩu hiệu phản đối bọn cướp nước. Các cháu gái hãy còn rất trẻ là những nử sinh viên cũng có mặt, đông đảo, và còn nhiều, rất nhiều những người trẻ như thế trên khắp nước VN.
    Đất mẹ VN đang cần những người con trung hiếu như thế. Đất nước đang cần những người con sẵn sàng đóng góp một bàn tay; dù có buồn lòng, nhưng mẹ VN không cần những đưa con bất hiếu, vô nghì.
    Chúng ta hãy giúp đỡ những người đáng giúp đỡ, đang cần sự giúp đỡ…những người đang muốn đứng lên mà chưa đủ điều kiện để đứng lên. Chúng ta không nài nĩ những kẻ không muốn đứng mà chỉ muốn quỳ. Người ta cần chỉ những người siêng năng muốn làm việc, không ai cần những kẻ ù lỳ, chây lười, vô trách nhiệm.
     
    7
     
    0
     
    Rate This
  6. Trí thức lưu manh dữ hơn cọp dữ!
    Trong lá thơ mục vụ gởi HSSV năm ngoái, ĐGM Kontum đặt câu hỏi chua chát: Không hiểu vì sao, trí thức với bằng cấp treo đầy nhà, chữ nghĩa đầy đầu lại đi tôn phò, phục vụ kẻ độc tài, độc đoán, độc ác như vậy?
    Bây giờ xin thưa Đức Cha: Vì cái villa 3 triiệu đô và cái viện toán học 6 tỉ đồng!
     
    10
     
    0
     
    Rate This
  7. ĐÒN ĐỘC
    *
    Công lí không thực thi
    Sợ chi khi cùng vùng dậy
    Đảng khủng sản làm bậy
    Dân chúng hãy kíp lên đàng
    *
    Muốn giải cứu dân oan
    Thôn làng phải đòi lại đất
    Lấy những gì đã mất
    Từ bọn thái thú to hàm
    *
    Đánh tan bọn quan tham
    Cho chúng bom VƯƠN đạn TIẾN
    Đối với lũ lớn tiếng
    Phải dứt điểm bằng “bazoca”
    *
    Tự chế súng hoa cà
    Phải gây nên tiếng vọng
    Những danh từ phản động
    Tống chúng cho đống nô TẦU
    *
    Trí thức hãy đi đầu
    Sân sau thất phu múa võ
    Xướng ca giỏi lấp ló
    Coi bộ quần chúng vô loại cũng khó coi
    *
    TÂM THANH

Không có nhận xét nào: