11.4.12

VIỆT NAM: RỪNG LUẬT – LUẬT RỪNG!



Posted on  by  | 2 phản hồi

Bà Ngô Bá Thành, nhủ danh Phạm Thị Thanh Vân có bằng Tiến sĩ Công pháp Quốc tế trong thời kỳ chiến tranh Quốc, Cộng đã nhởn nhơ giữa thành phố Sàigòn lập Hội Phụ Nữ Đòi Quyền Sống bị bắt giam 57 tháng,sau khi được thả ra đã hãnh diện tuyên bố:“Tôi thuộc thành phần thứ ba”.


Sau khi con trăn miền Bắc nuốt trọn con nai miềnNam, cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng MiềnNamvà Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời bị tống táng không kèn, không trống.
Thành phần thứ ba, thứ bốn gì cũng bị bọn VC bợp tai, đá đít. Kẻ thì chạy tuốt quan Pháp viết “Hồi Ký Một Việt Cộng” như Trương Như Tảng. Kẻ thì ngồi chơi, sơi nước nhưNguyễn Hữu Thọ.
Đúng là cái cảnh:
Bàn tay trót đã nhúng chàmDại rồi mới biết khôn làm sao đây?”   
Nếu câu tuyên bố xấc láo: “Sĩ quan Ngụy bị đưa đi cải tạo là nhân đạo lắm rồi. Đáng lẽ phải đem xử bắn hết” của mụ Phạm Thị Thanh Vân thì mụ “Tiến sĩ chàng hãng” này rất đáng được anh em sĩ quan QLVNCH bạt tai, đá đít . Thì câu tuyên bố: “Việt Nam có một rừng luật, nhưng lại chuyên môn xài luật rừng” của mụ này cũng đã làm bọn lãnh đạo đảng CSVN ngậm miệng. “Ngậm miệng” không phải vì chúng nó không thể trả lời, mà vì chúng nó… ngậm miệng ăn tiền! Bởi vì chúng nó là luật như cái câu: “Luật là Tao! Tao là Luật!”
*
Trong bài “Tại sao Việt Nam thiếu luật sư giỏi?” tác giả Sức Mấy có viết như sau:
“Chính quyền Cộng sản ở miền Bắc lúc đầu vẫn để cho luật sư danh tiếng Nguyễn Mạnh Tường làm Khoa trưởng trường luật kiêm thủ lãnh Luật sư đoàn, kiêm Phó Chủ tịch Hội Luật gia. Luật sư Tường đã viết trong cuốn“Kẻ bị khai trừ” (Un Excommunié) rằng:
“Nhà nước Cộng sản, để chứng tỏ thiện chí, đã không thấy trở ngại trong việc giữ lại Luật Sư Đoàn bởi vì quan tòa đã được thay thế bằng những thành phần nhiệt thành với Đảng và được họ giáo dục, là những người quyết định kết quả vụ án”.
Khi quan toà là người của Đảng, xử theo lệnh Đảng, xin chỉ thị của Đảng trước khi tuyên án, thì luật sư hết đất làm ăn. Luật sư Nguyễn Mạnh Tường viết: “Bị lệ thuộc hoàn toàn vào nhà cầm quyền, Luật Sư Đoàn không thể sinh hoạt theo như truyền thống được.” Luật sư không còn đất sống, thì luật sư đoàn phải chết và trường luật cũng phải chết theo.
Chẳng những khó sống, giới luật sư còn bị Đảng chủ tâm tiêu diệt, vì vẫn theo Luật sư Nguyễn Mạnh Tường: “Đảng áp dụng biện pháp khắt khe trên giới Luật gia, trước hết vì họ là người trí thức và là đối tượng ghét hận của những kẻ chuyên quyền, vì Luật gia là người có cái đầu  để suy nghĩ và cái mồm để nói, hai thuộc tính gây ác cảm nơi kẻ cầm quyền, làm phức tạp cho công việc và gây xáo trộn cho kế hoạch của họ. Hơn nữa, trong giới trí thức, giới Luật gia lại càng nổi trội với kiến thức về Luật, thông thạo, thường nắm vững những hội nghị và những cuộc phê bình, và còn hơn nữa là họ ý thức về tư cách, danh dự và trách nhiệm. Họ tự đặt mình vào vị thế tương phản với những con người máy khúm núm nịnh bợ với những kẻ chuyên quyền” (Kẻ bị khai trừ, trang 44-45, theo bản dịch của Nguyễn Quốc Vĩ).
Và như chúng ta đã biết, chính vì vậy mà từ vị thế một luât gia thuộc hạng thần đồng – đâu 2 bằng tiến sĩ quốc gia về luật và văn chương tại Pháp khi mới 22 tuổi – luật sư Nguyễn Mạnh Tuờng, mặc dù có công theo Đảng suốt những năm kháng chiến, chỉ vì dám nói thẳng trong vụ Cải Cách Ruộng Đất, đã trở thành thân tàn ma dại tại Hà Nội.
Không thể làm luật sư, ông đã mở lớp dậy học để kiếm sống nhưng Đảng không cho dậy. Không có sức để đạp xích lô, ông đã phải xoay nghề sửa xe đạp ở lề đường. Ông than rằng tất cả những kiến thức của mình trước chiếc xe đạp cũ hư hỏng chẳng khác gì hoạn quan đứng trước một phụ nữ khỏa thân. Cho nên, bản thân và vợ con vẫn đói dài. Các đồng nghiệp của ông cũng chẳng hơn gì, trừ những người đã sớm ra đi, hoặc những kẻ cam tâm làm tôi đòi cho bọn cầm quyền kiêu ngạo và ngu dốt. (Bđd)
Mãi cho đến sau khi ViệtNambắt đầu làm ăn với thế giới, Đại học luật khoa mới tái sinh, và giới luật sư mới có đất làm ăn trở lại. Nhưng khi quan toà vẫn là cán bộ xử án, và công lý ban phát theo chỉ thị của Đảng thì luật sư chỉ có danh, mà không thể là những phụ tá công lý đắc lực.
Trong quyển  “Une voix dans la nuit(Tiếng vọng trong đêm) tác phẩm  áp chót viết vào lúc cuối đời ở tuổi 84-85, luật sư Nguyễn Mạnh Tường viết:
“ ‘Luật’ được ‘bầu’ ở Quốc Hội. Nay, cái quốc hội này gồm trăm phần trăm cộng sản chính thức và cộng sản ngầm (crypto communists) luôn luôn bày tỏ, xác nhận sự trung thành triệt để đối với chính quyền. Cũng có thể mức độ văn hoá của những thành viên trong quốc hội không cho phép họ đề cập những cuộc thảo luận và phê bình quá khó khăn về kinh tế và luật pháp. Cái quốc hội này được coi là đại diện của dân nhưng nó lại là đại diện của Đảng, và tất cả những điều luật được nó biểu quyết đều do chính quyền gợi ý hay chính quyền làm ra!
Đảng và Nhà Nước điều khiển Quốc Hội, ngự trên tất cả luật pháp. (do LM in đậm).
Quốc Hội lập pháp không đảm trách bất cứ một chức năng chính trị nào, nó không can dự vào việc thành lập chính phủ, cũng không lật đỏ chính phủ bằng cách bỏ phiếu bất tín nhiệm. Những người cầm quyền như vậy, không thể bị tố cáo trước pháp luật, họ ở trên pháp luật và công lý. Trong tất cả các nước văn minh, nguyên tắc thiêng liêng thần thánh là phải tôn trọng sự độc lập của quan tòa trong sự thực hành nhiệm vụ của họ. Vậy mà ở Việt Nam, các thẩm phán trước khi quyết định tuyên án phải hỏi ý kiến người cầm đầu Đảng. Nhưng nếu đối với phần đông thiên hạ, công lý chẳng có trên đời, thì ở đây câu này lại càng đúng hơn nữa: thẩm quyền công lý không bao trùm những tội ác lớn nhỏ của những người cầm quyền. Cho nên sự vô trách nhiệm của họ thật toàn diện, không chỉ trong điạ hạt chính trị mà cả pháp lý (…) (Bản dịch củaThụy Khuê).
Về hiện tình kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, luật sư Nguyễn Mạnh Tường viết:
“Có người kết luận: Như thế chế độ cộng sản chỉ kéo dài ở Việt Nam trong có một thế hệ. Con cái những nhà cách mạng tiên phong đã trở thành những nhà tư bản chính cống, giết cha về mặt chính trị (…)
Nay, độc quyền đảng trị cho phép tất cả cán bộ cộng sản được quyền ban những quyết định có trọng luợng vàng. Một chữ ký dưới cái giấy chứng nhận mang lại cho người ký ột phong bì đầy đô-la, đưa tận tay, kín đáo, vắng bặt những con mắt hiếu kỳ ô uế, câ tiệt xì xào của những kẻ xấu miệng (Sđd, trang 102).
*
-Trên trang mạng Chính phủ ngày 6 tháng 9 năm 2006 viết nguyên văn: “Sáng 6-9, tại buổi là việc với Toà án Nhân dân tối cao, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết chỉ đạo ngành toà án cần tập trung nâng cao chất luợng xét xử. Trong xét xử phải đảm bảo khách quan, nghiêm minh, cán bộ thẩm phán phải tận tuỵ, vững vàng.”
-Ngày 29 tháng 6 năm 2009, văn phòng Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu Liên đoàn luật sư: “Việc tự quản phải kết hợp với quản lý nhà nước, tăng cường kiểm tra giám sát các hoạt động của các luật sư đoàn ở địa phương và hoạt động của các luật sư để kịp thời uốn nắn, bảo đảm kỷ cương, kỷ luật và khen thưởng nghiêm minh, kịp thời, đúng pháp luật.”
Trong một chế độ, thay vì tư pháp độc lập, Chủ tịch nước đã có thể “làm việc” và yêu cầu “cán bộ thẩm phán” nâng cao chất lượng xét xử, và Thủ tướng chỉ thị nắm giữ kỷ cương và uốn nắn, khen thưởng luật sư.
Trong một chế độ, mà “Đảng và Nhà Nước điều khiển Quốc Hội, ngự trên tất cả luật pháp. Những người cầm quyền không thể bị tố cáo trước pháp luật, họ ở trên pháp luật và công lý” – như luật sư Nguyễn Mạnh Tường đã dõng dạc tố cáo trong tác phẩm “Tiếng vọng trong đêm” thì chuyện “Việt Nam có cả một rừng luật; nhưng họ chỉ xài luật rừng” là chuyện đâu có gì đáng ngạc nhiên!
LÃO MÓC

2 RESPONSES TO VIỆT NAM: RỪNG LUẬT – LUẬT RỪNG!

  1. Dân ngu đã học đựơc(vì NGU nên cố học)từ tác giả bút danh Lão móc cqua những bài viết mang nội dung thời sự hiện thực trên quê hương:có rừng luật nhưng quen áp dụng Luật RỪNG (rú),cũng như cái đài truyền hình VTV4 “thổ tả”xứơng ngôn viên nói leo lẻo,trơn hơn l…chị em bất hạnh phải đem bán nuôi miệng,và có nhiều chị em đem bán để “cúng” cái đảng ôn dịch;noì Văn hóa,nhưng những kẻ có chức có quyền lại hành xử với dân không hững thiếu Văn hoá,mà còn hung bạo như quân thảo khấu,côn đồ;mà ngành Công an là chủ chốt,rồi đến các nhân viên hành chính,từ Xã,Phừng cho đến Trung Ương;Năm kia khi còn ngồi ghế Phó TT cho Ba DÊ Nguyễng-Sinh-Hùng vào Thanh Hoá họp,Thang may h1ch sạn,có 2 du cô canhchừng,không cho ai đi thang may này.Phải chăng đó là Văn H1a (thân ới dân)phải chăng hànhđộng đo là Dan chủ;
    Nguyễn-Phú-Trong “lú,ngu”tuyên đọc 19 điều cấm đang viên,riêng điều thứ 9,Tư Sang (CTnứơc)Phó CT nứơc gà mái già Thị RoanmTòng-thị Phóng “uế”trong quốc hội bôn-sai.hãy hỏi Việc Ngiuễ-tấn-Dũng phong cho cậu ấm chức Thứ trửơng Bộ(cha)Xâyđã đổ,và (chưa)dựng đã xụp (càng đổ,càng xụp thi hệ số Cộng,Nhân càng đầy túi; Phải chăng Ba Dũng muốn nối gót “Sáu Búa” Lê-đức -Thọ;khi em trai _Đinh-đức-Thiện hỏi Anh (Thọ) làm thế không sợ các Đảng Viên trong Bộ CT…Thọ trả lời tỉnh khô :Đảng là TAO,nên trong 3 anh em”Sáu búa (Phan-đình-Dinh) ngồi ghế Trửơng ban Tổ chức Trung Ương) em kế Mai-Chí-Thọ (Phan-đình…)BT nôi vụ,sau là BT Bộ Công An,em trai út Đinh-đức-Thiện (Phan-đình-Đống) nắm chức Tổng cục Tiếp vận Quân đội;Dân ngu còn biết sơ lựơc (cnhưng chính xác)và chắ chán trong nứơc nhiề thừơng dân cũng biết huống chi tên Trọng Lú(từng đi và ở Liên sô “mút Cunhưng vẫn leo l3o nói Dân Chủ
    Dân ngu ở gần rừng thông (nhiều giống thông) và cả rừng phong (maple) nhưng không bị dị ứng vì phấ lọai cây này màdễ bị dị ứng khi thất miệng những tên cầm quyền vác búa ghe vào đâu dân,và lấy liềm móc cổ dân lành,lai nận là “đầt tớ nhân dân” lại nói trơn hơn L…điếm chuyên nghiệp,nào là dân chủ,và dân làm,dân kiểm tra,dị ứng nghe các danh từ :Phê Bình,Kiểm điểm,cảnh cáo nội bộ,
    Tòa án (cũng nhân dân)luật pháp,,xử tên cóp bu “quả đấm thép Vina-xin thừa lệnh của Dũng-Hùng khiến dân è cổ gánh có hơn 4 tỷ rữơi “đô na đế quốc mẽo)trong vòng 1 năm mà trùm VINA-”xin” phong cho cậu ấm lên chức 3 lần,và còn thu nhận,phong chức cho cháu nôi cũng “chồm hỗm lên ghế ngất ngửơng trong con tàu hàng”mã mây”chìm;\
    Tiểu sử Ba Dũng cũng Cử nhân luật,dân ngu chắc cũng luật rừng,phi chuyên tu,cũng tại chức;Đó là giá trị “NGU nhất” của mảnh bằnh mà cựu BT Giáo dục (và đào tạo) họ Hà,sau khi “hạ cánh an toàn” đã mạnh “rạn’ tuyên bố trong 4 năm đ4 khám phá (cần gì)chúng ta có hơn 10 ngàn bằng
    giả (không tin cứ “kiểm tra Tên Thứ Trửơng” bộ y tế Cao-Ngọc-hành (tên Ánh,SANG,TRỌNG và Ba DÊ “xử trí sao về tên Ánh? chắc cũng phi kiểm điển,lại cảnh cáo nôi bộ,
    Còn con gà mái “dầu” Long an,họ Đăng;Án tích đầy mình (cứ đến Sở Công An Long An mà truy)ai giới thiệu,cái bọn bù nhìn Từ lão cựu CT mặt trận Tổ “cò)Phạm-Thế-Duyệt màu da “phi Ấn,Phi Hồi”và đương kim CT HuỳnhĐảm sưu tra kiểu gì?mà gà mái họ Đăng Long An cũng nhảy vào vừơn cảnh Bon Sai ngồi “rạng háng”
    Cái gọi là Hiến Pháp của Xã Nghĩa giá trị gần ngang tầm báo nhân dân,đã và đang đựơc những lũ thống trị đang ngồi lên Phóng uế;
    0
    0

    Rate This
  2. Hồi đó, bọn phản chiến Mỹ quậy dữ quá, Bộ Nội vụ mới đem gởi mụ NBT vào Khám Biên Hòa. Con mẻ đòi gắn cho con mẻ cái loa phóng thanh để con mẻ quảng cáo cao đơn, hườn tán, không thôi con mẻ tiệt thực. Để khỏi lùm xùm, tai tiếng, Ông tỉnh trưởng cũng thuận cho. Tui dân sự mà cũng phát nực, kẹt cái lở Dân chủ-Pháp trị đành bấm bụng chịu.
    Khi kỷ sư Ngô Bá Thành đến xin phép thăm mụ dzợ bà chằng lửa, ông tỉnh trưởng hỏi: Sao ông không khuyên bà bớt hoạt đông, gây ồn áo làm chi cho khổ thân? Ông chồng hiền lành, thở dài đáp: Tôi nói bả hoài mà bả đâu có chịu nghe !!!
    Vậy đó, người Miền Nam xử sự với nhau là như vậy đó !

Không có nhận xét nào: