2.5.12

Nhà cầm quyền Hà Nội được và mất gì khi bắt giam Bùi Hằng



Phương Bích - Trước mỗi sự kiện khác thường nào đó, tôi thường mất cảm giác khá lâu để tìm lại nó. Suốt hơn 5 tháng nay, kể từ khi Bùi Hằng bị bắt đưa đi biệt tích, rồi những lần lẽo đẽo theo thằng con lên thăm nuôi Bùi Hằng mà chả lần nào được gặp mặt, cảm giác xót thương lúc nào cũng ám ảnh. Nhiều người nhắc đến còn khóc chứ tôi chả khóc được. Bây giờ người ra rồi, chưa sờ vào người nhưng đã nghe thấy tiếng, nhìn thấy ảnh mà sao tôi mãi không nói được điều gì. Trong khi mọi người khóc cười xôn xao, tôi ngồi ngẫm sự đời!

Nhìn bức ảnh những người đi thăm chụp được hồi đầu xuân, trông Bùi Hằng có gầy đi nhiều khiến bạn bè từng xót xa bao nhiêu. Rồi gần đây, trong đợt truyền thông lề phải “đánh tổng lực” Bùi Hằng thì có thoáng nhìn thấy người trên tivi . Cũng không đến nỗi nào (thoáng nhìn là vì cả năm nay tôi chả xem ti vi, thấy có người bảo Bùi Hằng đang trên tivi thì nháo nhào bật lên – nhìn được vài giây thì hết). Đến đận vừa rồi, khi trại Thanh Hà họ không cho Bùi Hằng ký đơn kiện, Bùi Hằng có nói với con trai là sẽ tự sát, nếu quyền con người của cô ấy không được tôn trọng. Nghe tôi kể điều này, nhiều người đã lo lắng chia sẻ, làm sao khuyên cô ấy đừng làm vậy mà thiệt thân, phải sống để mà tranh đấu chứ. 

Mới đấy với đây chưa đầy 1 tháng, mà lúc ra sao người trông tiều tụy, khác xa với hình ảnh tôi nhìn thấy ở thời điểm trên làm vậy. 

Ngay trong đêm 27/4, khi biết tin họ sẽ thả Bùi Hằng, chúng tôi đã tụ tập với nhau bên bờ Hồ Tây, ngồi chờ giây phút liên lạc được với Bùi Hằng. Hơn 9 giờ tối, có tin Bùi Hằng vẫn ở trong trại, từ chối hưởng lượng “khoan hồng” như báo ANTĐ đã đưa. Nếu đúng vậy thì mọi người đều bảo, Bùi Hằng xử sự như thế là được, có chí khí. Chỉ chưa biết sau đó họ sẽ đối phó thế nào, khi lệnh thả đã ký mà người được thả lại từ chối được “khoan hồng” như thế nào thôi. 

Hồi hộp cả đêm, rồi sang ngày hôm sau, từ Nam ra Bắc điện thoại như con thoi. Gần trưa thằng Bùi Nhân gọi cho tôi, giọng rất quyết đoán: nếu hết ngày nay không có tin tức gì, bác đặt vé ngày 2/5 cho con ra thăm mẹ. 

Tôi đồng ý cái rụp, và có ý định lần này sẽ thông báo rộng rãi cho những ai muốn lên thăm Bùi Hằng. Rồi kiểu gì chúng tôi cũng phải phụ giúp cô ấy, đấu tranh đòi bằng được cái quyền khởi kiện (chứ không phải khiếu nại) của cô ấy. 

Mọi người đoán già đoán non, rằng có khi họ cứ lẳng lặng đưa lên xe chở quách ra sân bay đưa về nhà, giống như kiểu thả cụ Hoàng Minh Chính ấy. Nếu không thế thì lệnh ký rồi phải hủy à? Mà hủy vì lý do đối tượng từ chối khoan hồng thì nhục quá. 

Thời điểm loan tin Bùi Hằng đã về đến Vũng Tàu, đang khám bệnh như thế nào thì nhiều người biết. Nhưng những bức hình đầu tiên của Bùi Hằng, được đưa lên mạng mới thực sự khiến nhiều người bị sốc. Người ta nhớ lại hình ảnh người phụ nữ cao lớn, duyên dáng trong tà áo dài, khuôn măt tươi tắn rạng ngời cách đây hơn 5 tháng, để rồi ngỡ ngàng với hình ảnh người đàn bà tiều tụy, tóc hoa râm và cánh tay còn dấu tích của những vết thương chưa lành...Đây là kết quả giáo dục và cải tạo công dân sau 5 tháng đây ư? 

Tôi đoán nếu đó không phải là Bùi Hằng, biểu tình viên chống Trung Quốc xâm lược, người đã được các tổ chức quốc tế lên tiếng đòi trả tự do thì chắc hẳn đã chết nghẻo trong trại như những con người khốn khổ khác rồi. 

Hóa ra không chỉ một lần, công an vào trại thuyết phục Bùi Hằng làm đơn xin hưởng khoan hồng. Sao họ lại ấu trĩ đến thế nhỉ? Một người dám cắt tay tự sát để phản đối bất công, mà lại có thể hèn nhát đến thế sao? Nghe Bùi Hằng kể sơ bộ là họ chỉ đọc quyết định chứ không cho cô ấy xem. Rồi nói căn cứ vào đơn xin của gia đình... 

Lạ nhỉ! Theo như báo đài đưa tin thì cách đây không lâu, chính gia đình Bùi Hằng còn làm đơn đề nghị đưa Bùi Hằng đi cải tạo kia mà, sao giờ lại làm đơn xin cho Bùi Hằng? Không biết nên tin vào ai bây giờ? Trớ trêu thay là chính những người nhà mà họ bảo có đơn xin cho Bùi Hằng ấy, lại nhắn tin chửi bới cụ Lê Hiền Đức, rằng “vì mày can thiệp mà con Hằng mới được ra”??? 

Vì Bùi Hằng nhất quyết kiện cái quyết định bắt cô ấy trái phép, nên khi công an không cho cô ấy kiện (tìm mọi cách để cô lập cô ấy ở trong tù), thì cô ấy chỉ có nước tự sát để tố cáo việc vi phạm pháp luật của những kẻ nhân danh chính quyền. 

Không ai cổ súy cho việc tự sát, nhưng không phải ai cũng có can đảm làm được điều đó - dùng mạng sống của mình để chứng minh cho chân lý và sự thật! 

Có lẽ điều này làm nhà cầm quyền Hà Nội lo sợ. Cái chết của Bùi Hằng nếu xảy ra ở trong trại sẽ là một quả bom, mà hậu quả của nó là không lường trước được. Bởi thế mới có chuyện lạ đời là sống chết cũng phải tống khứ Bùi Hằng ra khỏi trại, chứ chẳng phải khoan hồng khoan xanh gì hết. 

Bùi Hằng nói khi cô ấy bước vào phòng thì hai viên cảnh sát chực sẵn ở đó, xông vào giật cánh khuỷu cô ấy ra sau rồi lôi cô ấy ra sân. Khi cô ấy kêu la cưỡng lại thì có thêm hai cảnh sát chạy tới phụ giúp, khênh cô ấy lên xe ô tô. Ở đó có một cái chăn trải trên sàn xe, và họ vật cô ấy ra sàn xe để còng chân tay cô ấy lại. Lúc đầu họ còng tay phía trước, nhưng Bùi Hằng tự cắn tay mình đến chảy máu nên họ còng tay cô ấy ra phía sau. Vậy là cô ấy cứ nằm còng queo trên xe, chân tay bị còng như một con vật như thế cho đến tận Hà Tĩnh hay Quảng Bình gì đó. Khi cô ấy đòi đi vệ sinh, viên cảnh sát tên Hiệu và viên cảnh sát thày thuốc của trại lên tiếng xin mở còng cho cô ấy, thì từ đó cô ấy mới không bị còng nữa. 

Bùi Hằng kể rằng viên thày thuốc của trại đã nói rất chân tình với cô ấy, công khai trước nhiều người và có mặt cả cấp trên của anh ta, là hãy để anh ta đưa cô ấy về đến nhà một cách an toàn, rồi thì anh ta sẽ cởi bỏ bộ quân phục này !!! 

Điều này làm tôi vô cùng xúc động và vui mừng. Tôi đoán trong thâm tâm con người này, khi chứng kiến và tìm hiểu về câu chuyện của Bùi Hằng, lương tâm anh ta đã bị dằn vặt đến mức phải thốt lên những lời đó. Hy vọng trên đời còn nhiều người như thế. 

Ngay vừa mới đây, Bùi Hằng cho biết rất nhiều người (trong đó có cả những người chưa hề quen biết) đã đến nhà chúc mừng cô ấy trở về. Một anh xe ôm đem biếu cô ấy 5 quả dừa, nói để cô bồi bổ sức khỏe. Một vị đại tá quân đội gọi điện đến bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Bùi Hằng. 

Tôi cứ ngẫm nghĩ, cho đến giờ phút này, nhà cầm quyền được gì và mất gì trong việc bắt Bùi Hằng? Họ tự thấy là được gì tôi không biết, nhưng cái mất thì tôi thấy nhiều. 

Bắt một công dân “gây rối trật tự công cộng” mà phải để đến các nhân sĩ trí thức trong nước nhiều lần lên tiếng, tổ chức nhân quyền thế giới lên tiếng. Dư luận trong và ngoài nước ồn ã. Mỗi lần bạn bè đi thăm nuôi về, lại kể tông tốc cho khắp thiên hạ biết những gì trước đây chưa ai nhìn thấy, nghe thấy vốn chẳng hề đẹp mặt cho nhà cầm quyền tý nào. 

Tôi nghĩ cái tay nào tham mưu cho việc bắt Bùi Hằng này nên cho nghỉ việc. Bắt thì bắt bằng được, mà nào có bắt đàng hoàng công khai cho cam, đến mức tưởng đâu Bùi Hằng bị mất tích! 

Hả hê chưa đã thì bắt đầu lo ngay ngáy. Trong nước thì lo đối phó với truyền thông rầm rĩ từ thông tấn xã vỉa hè (vốn không bị cấp nào kiểm duyệt nên lan nhanh). Cắt cử người theo dõi, quay phim chụp ảnh tía lia những kẻ ngang nhiên “phơi mặt” lồ lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật (láo quá vì không biết sợ). Mua lưới chăng kín mít cái vườn cây đẹp đẽ chỉ để không cho bọn “phản động” ấy nhòm thấy nhau lại gây “xúc động”, nước mắt nước mũi dầm dề rồi gọi nhau ời ời (khó chịu lắm). Ngoài nước thì hết tổ chức này đến sứ quán kia lên tiếng... 

Ai mà ngờ được cái vụ này nó lại ầm ĩ thế. Rồi sau 5 tháng giam giữ, chưa giáo dục cải tạo được cái gì thì đối tượng đã sụt mất 15 ký. Nhỡ nó chết thì... khối kẻ chết theo! 

Thôi thì không nhận khoan hồng cũng mặc! Không chịu ra cũng mặc! Cứ trói gô lại rồi tống lên xe, chở “hàng” bằng đường bộ để hoàn trả về nơi cư trú. Trong khi đó lại còn phải làm thêm động tác nghi binh, mua vé máy bay nhưng không đi??? 

Tính ra phí tổn cho việc từ bắt cho đến lúc thả là quá tốn kém tiền ngân sách. Đúng là tiền mất tật mang. Mà rồi nào chắc đã yên? Bùi Hằng đã khẳng khái tuyên bố trong lời “Tri ân” trên mạng, là sẽ không bao giờ chịu khuất phục, sẽ tiếp tục con đường tranh đấu cho công lý.

Thành quả của việc giáo dục và cải tạo – biến đổi được hình dạng một con người trong hơn 5 tháng như thế này đây. Quả là những bức ảnh thay muôn vàn lời nói. Ai sẽ là người vui sướng hả hê, và ai là người đau lòng đến rơi lệ? Người thân ư? Hay người dưng? 



28 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. Người thầy thuốc ấy thật đáng quý. Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

    Nếu có dịp, chị Bùi Hằng nên kể về ông ấy cho mọi người được biết. Chúng ta biết rằng trong bầy quỷ dữ kia, vẫn cần lắm một người thầy thuốc chữa trị cho các bịnh nhân.
    Trả lời
  2. Lai căng cộng sản !May 1, 2012 05:42 PM
    Bọn bán nước giữ ghế !
    Bọn ăn bẩn .
    Bọn tham nhũng .
    Bọn bóc lột nhân dân .
    Trả lời
  3. Trọng đểuMay 1, 2012 05:44 PM
    Chị Hằng tuyệt vời !
    Rất anh hùng !
    Trả lời
  4. Biết thêm một người dũng khí, cũng là một tin vui.
    Chúc ông "thầy thuốc" sau khi từ bỏ bộ quân phục, chắc sẽ thấy lòng thanh thản hơn.
    Nếu được, xin ông lên tiếng (cho khối người còn u mê học theo).
    Trả lời
  5. tôi đã bị đãng cộng sản bắt từ năm 1977,tôi cũng đã quyết định bị chết vì chống lại đãng cộng sản .như tác giã viết quã thật cho đến tân bây giờ tôi cũng không hiểu .
    -tại sao tôi không bị bắn ,
    họ thả tôi ra là tôi vượt biên ,lúc đó tôi có người bạn đời nay thì đã sang sông nói -
    -anh chỉ có ba đường để chọn 
    1-vượt biển 
    2-vào rừng 
    3-vô tù .
    cả 3 đường chẳng có đường nào tôi nhìn ra cữa để đi ,thế nhưng sau đó tôi lại vượt biển tới indo rồi tới mẽo .
    nên chi tôi tin rằng con người ai cũng có số trời đã định cho những cuộc đời để sống và để chết trong khoảng trăm năm .không biết có ai phá được ý trời có lẽ là không .vì người như chị Hằng sống được đôi khi là do sự quyết liệt can trường cũa chị làm những kẻ khác phải luì .có lẽ chi sống nhờ những gì chị làm là chính nghĩa .người đàn ông chịu bỏ quân trang để về với dân không phải vì ,vì chị HĂNG nhưng vì tim óc và sự cấu xé lương tâm cũa ông ta .ông ta đã bất chấp tất cả vì chính nghĩa cũa dân tộc VIỆT NAM - CÁM ƠN đó là những gì dân tộc VIỆT NAM không bị tàu đồng hóa trong một ngàn năm đô hộ ,đó là những gì người tàu không thể xâm lăng được VIỆT NAM trong nhiều ngàn năm qua họ mở bao nhiêu cuộc xâm lăng vẩn không sao thắng ,có lẽ đã đến lúc toàn dân hảy đứng lên làm một cuộc cách mạng thật sự cho dân tộc ,tôi nghe nhiều lần bản nhạc NHÂN DANH VIỆT NAM cũa TRÚC HỒ trong asia 69 -nghe hoài vẩn rạo rực mổi khi nghe tiếng ca vang lên những tầng trời như lời hịch tướng sĩ cũa tiền nhân .
    -BÃO VỆ VIỆT NAM .
    PHẢI HÃY BÃO VỆ VIỆT NAM NGƯỜI VIỆT NAM HÃY ĐỨNG LÊN VÀ BÃO VỆ VIỆT NAM .
    con đường chông gai quá ,chúng tôi đã đi qua ,đã qua đây vẩn đứng lên làm những gì có thể làm được ,như anh xe ôm chạy đưa cho chị vài trái dừa ,họ cũng đã làm được ,đã đóng góp cho sự sống còn cũa chính nghĩa ,cũng cãm ơn ông .
    Trả lời
  6. Ăn ngay ở lành như Bùi Hằng luôn gặp Quí Nhân như ông thày thuốc giúp đỡ .
    Trả lời
  7. Mến gởi chị Phương Bích!
    CSVN hay nhà cầm quyền Hà nội chẳng mất gì cả, vì họ có gì đâu mà mất, ngay cả cái gọi là chính quyền cũng là do họ cướp ...cái gì cướp thì làm gì có tính chính danh.
    Việc họ bắt chị Minh Hằng là chuyện họ đã từng làm rất nhiều, nhiều cả triệu lần với hàng triệu người...chỉ khác là lúc đó phương tiện truyền thông chưa hữu hiệu như lúc này, người dân miền Bắc kể cả miền Nam còn bị bưng bít che dấu nhồi sọ...
    Họ! bản chất là một đảng cướp phi nhân, được bọn CS quốc tế phù phép hổ trợ.
    Nay tình thế đã khác, khác ở chổ là người dân bình thường cũng nhìn thấy được bản chất... chứ cái bản chất ấy vốn không hề thay đổi từ khi nó được hình thành.
    Và nó chỉ cáo chung khi mọi người nhìn thấy và nó không lừa mị được ai nữa mà thôi.

    Rất trân trọng các anh chị đã nhìn rõ , nghe rõ và rũ bỏ ... tất cả để cất lên tiếng nói công chính
    Người quốc gia chúng tôi chấp nhận đa nguyên, chấp nhận dị biệt tư tưởng.... , chỉ mong cùng phấn đấu cho một Việt Nam tiến bộ và phồn vinh
    Những cảnh nồi da xáo thịt là chính do họ, họ áp đạt và lừa đảo, họ cam tâm bán nước buôn dân.
    36 năm và hơn nữa cho miền Bắc quả là quá dài cho một dân tộc, chúng ta mất đi biết bao cơ hội mất đi biết bao nhân tài...và hơn hết mất đi biết bao con người của hai phía trong cuộc chiến
    Chúng tôi đả chống lại điều ác và vẫn chống lại điều ác cho tới khi dân tộc đất nước đạt được Tự do- dân chủ và Nhân quyền
    Thưa chị ! Họ không mất cái mà họ không có !Sự thật là vậy !
    Trân trọng
    Trả lời
  8. Nhìn chị Minh Hằng mới thấy rỏ : chỉ sau sáu tháng "Phục Hồi Nhân Phẩm" mà đã biến dạng thê thảm như thế, chị chính là biểu tượng của miền Nam nói riêng và cả dân tộc Việt Nam nói chung sau khi được CẢI TẠO đủ thứ trên đời. May cho chị là chỉ có sáu tháng, còn miền Nam đã 37 năm, dân tộc đã 80 năm! Các bạn ơi hảy quảng bá hình ảnh của chị trước và sau khi PHỤC HỒI NHÂN PHẨM để cả thế giới thấy mức độ tàn độc của Cộng Sản. Viết đến đây lại chạnh nghỉ tới những người trong các TRẠI CẢI TẠO sau 34/4/1975, ngày đó thông tin còn bịt kín sau bức màn sắt, thế giới quay lưng, và những sỉ quan, công chức chế độ củ ko "cải tạo" vài ngày (như đã nói khi tập trung) , cũng ko phải 6 tháng như chị Minh Hằng, mà họ ở cả chục năm , hai chục năm như thế. Sao ko tập trung tất cả các tài liệu sống, ghi âm, chụp hình, làm bằng chứng như những trại tập trung Đức quốc xã hồi thế chiến thứ hai? Hởi những người có lương tâm, hảy làm đi đừng để quá muộn. Cái ác chỉ phát triển mạnh khi những người tử tể không chịu làm gì cả!
    Trả lời
  9. Phương Bích viết hay lắm, ủng hộ Phương Bích, hoan hô Bùi thị Minh Hằng, chúng tôi luôn bên cạnh các chị.
    Đã qua được giai đoạn khủng hoảng và khó khăn nhất, tưởng có thể chết trong tù thế nhưng Bùi Hằng vẫn sống và sẽ sống khỏe mạnh, sống dai, sống mãi trong lòng người dân VN. 
    Rồi đây còn khối những kẻ đã từng về hùa với bè lũ cầm quyền bán nước hại dân gán kết đủ mọi thứ tội xấu xa cho Minh Hằng chắc chắn lương tâm sẽ phải cắn...cức mà chết chứ sống trong nhục nhã thì sống làm gì.
    Trả lời
  10. Thiên Đường LừaMay 1, 2012 08:41 PM
    Cầu mong chị Bùi Hằng luôn là ngọn đuốc sáng cho dân tộc Việt Nam. Tiếng thét của chị đã giúp rất nhiều cho hầu hết người Việt có tâm hồn sợ hãi và nhu nhược.
    Trả lời
  11. Lời bình của bạn rất hay, rất chính xác, và rất chân tình.
    Ngay cả một số Lãnh Đạo VN bây giờ, bản thân mình họ cũng không biết mình là ai, rơi rớt và xuất hiện ra cái cỏi đời này họ cũng không biết nốt.

    Nên bạn nói đúng, bọn chúng chả có gì để mất cả !. Đã là Ma, là Quỹ, thì còn gì đâu nữa mà mất nhỉ!?.
    Trả lời
  12. Cư Sĩ: Thích Nhân Quả.May 1, 2012 08:59 PM
    Tôi rất cảm động và nước mắt chảy ra khi nghe Bùi Minh Hằng kể lại lời nói của một Viên Công An Lương Y như từ mẫu, công khai trước mọi người rằng: Cô hãy để tôi đưa cô về đến nhà an toàn, rồi tôi sẽ cởi bỏ bộ quân phục nầy. Ước mong nhiều Chiến sĩ Bộ đội Công An mau thức tỉnh, không làm tay sai cho bọn Ngụy Quyền Việt Cọng bán nước cho giặc Tàu, gian ác giết người cướp của. Đói cho sạch, rách cho thơm là thế đấy!
    Trả lời
  13. 'Bùi Hằng kể rằng viên thày thuốc của trại đã nói rất chân tình với cô ấy, công khai trước nhiều người và có mặt cả cấp trên của anh ta, là hãy để anh ta đưa cô ấy về đến nhà một cách an toàn, rồi thì anh ta sẽ cởi bỏ bộ quân phục này !!! '

    Những ai còn phục vụ cho đcsvn, nên xem lại những gì mình đã làm trong thời gian qua,đừng vì miếng cơm manh áo mà có tội với dân với nước
    Quay đầu là bờ
    Trả lời
  14. Thanh Niên VNMay 1, 2012 09:26 PM
    Chị Bùi Hằng xứng đáng là Bà Trưng, Bà Triệu của 80 triệu dân VN hôm nay.
    Bà PCT nước Doan hãy mở mắt ra mà xem nhé. Bà chỉ xứng đáng là kẻ quỳ gối, lót đường trước mặt chị Bùi Hằng mà thôi!
    Trả lời
  15. Cái được lớn nhất của chính quyền này là:Được dân chúng nhìn thấy rõ nhất bộ mặt dối trá , bỉ ổi và đê tiện mà trước nay mọi người còn mơ hồ.
    Trả lời
  16. TS. Nguyễn Tấn DũngMay 1, 2012 09:33 PM
    Bắt chước Lái Gió nẩy Kiều :
    Ô hay cái sự ở đời
    Bắt giam bởi đảng phục hồi cái chi
    Khám ra thấy chuyện lạ kỳ
    Ba cân một tháng xẻo đi đằng nào ?

    Trọng rằng : Chẳng phải là tao
    Dũng bẩu: Thằng nào bắt nó ngu ghê
    Riêng thằng Thế Thảo cười hề
    Ngó ra thấy thích em bê về nhà

    Gặm chả được , tính thả ra
    Ai ngờ nó chống những ba bốn lần
    Từ nay cạch mặt hồng quần
    Từ nay cạch mặt cái quân đàn bà .
    Trả lời
  17. "Thành quả của việc giáo dục và cải tạo – biến đổi được hình dạng một con người trong hơn 5 tháng như thế này đây." 
    Đúng là Hằng Nga đã bị biến đổi hình dạng thành Lọ Lem, nhưng Lọ Lem hay Hằng Nga thì chúng cũng không thể thay đổi được ý chí và lòng dũng cảm, không khuất phục trước lũ chó mà chị đã dạy cháu nhân "Một kẻ làm chó thì ta phải chịu khó làm người". 
    Ráng tẩm bổ và xin nhớ chúng tôi ở hải ngoại luôn cầu nguyện cho chị và các cháu bình an và tiếp tục đấu tranh cho quê hương. Đất nước đang rất cần những người như chị. Còn có Minh Hằng, Việt Nam không thể mất vào tay Trung cộng. 
    Kính
    Trả lời
  18. Chị Hằng có cách đánh đấu tranh rất hay, Bộ óc nào đứng sau lưng hình ảnh chị Hằng thật sáng suốt, thật đáng ngưởng mộ. mười mấy lần biểu tình và không biết bao nhiêu lần quàng khăn đứng ở Hồ Gươm đã làm đã làm cho ANVN lúng túng rồi mắt sai lần. Việc bắt rồi thả ở Hỏa Lò cũng như ở Thanh Hà là bản án kết tội cọng sản Việt Nam là tay của Tàu Cọng - rỏ mồn một, rỏ như trăng răm, rỏ như Minh Hằng...

    Chị Hằng bây giờ thành người của quần chúng, mỗi bước chân chị ấy đi có hàng trăm, hoặc hàng ngàn người theo dõi,ủng hộ. Chính sự bắt bớ giam cầm vô cớ đã làm nên biểu tượng đó. 

    Theo ngu ý của tôi, giá trị của chị Minh Hằng nằm ở chỗ chị là một người dân chống lại bất công chứ chị không thuộc về đoàn thể tổ chức nào cả.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Còn ai trồng khoai đất này nữa? Bộ óc đứng sau lưng hình ảnh chị Hằng chính là chị Phương Bích.
  19. Lạng Sơn 2-5-2012May 1, 2012 10:51 PM
    Quá trình bắt , giam giữ và thả cô Hằng là nổi ô nhục cho cho chính quyền CSVN . Hiện tai , thật ra họ không sợ gì cả mà chỉ sợ không có tiền và muốn đạt được điều đó thì họ phải giữ cho được đỉnh cao của quyền lực . Sự đốn mạt của họ lên đỉnh điểm lúc " khoan hồng " cho cô ta .
    Trước kia , nhiều người thóa mạ đảng CSVN làm cho tôi khó chịu nhưng dần dà những hình ảnh , thông tin mà tôi biết được về tất cả các vấn đề " trong nước " làm cho tôi thay đổi cái nhìn mà theo triết học Mac-Lê là thế giới quan - một mỹ từ mà tôi đã học được từ thời hậu VNCH . 

    Một chính quyền mà tự bôi tro trát trấu vào mặt mình , không cần phải giữ liêm sĩ thì thật là đáng sợ và điều đó làm tôi hiểu ra tại sao họ chiến thắng trong cuộc chiến vừa qua !. 
    Mị dân , lừa đảo , tàn bạo và bất chấp thủ đoạn là vũ khí đáng gờm của CS mà cả thế giới phải sợ hãi .
    Đột biến gien của chủ nghĩa CS thì CS chưa bao giờ thua trên các mặt trận có chiến sự mà họ chỉ phải bị giẫy chết trong sự " êm ả " của trạng thái hòa bình ( Liên Xô và các nước Đông Âu )nên họ rất sợ hãi - Sợ hãi trong thời bình thì thật là khốn khổ khốn nạn cho kẻ cầm quyền .
    Họ là người ma mãnh và tàn bạo ở mọi lãnh vực để cố đạt mục đích trong các xung đột nhưng họ sẽ chết yểu nếu họ không biết " sám hối " .

    HỌ KHÔNG BỊ TIÊU DIỆT TRONG CHIẾN TRANH MÀ HỌ CHẾT YỂU TRONG THỜI BÌNH BỞI HỌ LÀ QUÁI THÚ - ĐỘT BIẾN GIEN .
    Trả lời
  20. Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn 
    Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang 
    Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm 
    Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng 

    Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người 
    Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi 
    Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi 
    Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian 

    Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại 
    Xương da thịt này cha ông ta miệt mài 
    Từng ngày qua 
    Cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi 
    Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang 
    Trên bàn chông hát cười đùa vang vang 
    Còn Việt Nam 
    Triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng 

    Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng 
    Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm 
    Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời 
    Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời 
    Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người 
    Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam 
    Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian 
    Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên
    Trả lời
  21. Đã đến lúc mỗi công dân phải đứng lên để đòi lại công bằng cho đất nước. Cha ông chúng ta luôn coi TQ là kẻ thù, thì nay chúng ta nên học theo cha ông của mình. Vì trong thâm tâm TQ luôn luôn tìm cách lấn chiếm biển đảo và đất nước của chúng ta. Thà chết chứ không bao giờ khuất phục TQ, các bạn trẻ hãy đứng lên và nói tiếng nói nước nam của mình thôi.
    Trả lời
  22. Người cao tuổiMay 2, 2012 12:38 AM
    Chúng ta hãy quảng bá hình ảnh chị Bùi Hằng trước và sau khi bị bắt
    để đồng bào trong nước cũng như trên thế giới biết bộ mặt thật của chế độ
    cộng sản
    Trả lời
  23. Con ko đồng ý với bác Bích về việc được mất khi cộng sản bắt mẹ Hằng. Mất nước chúng còn ko sợ thì việc mất thứ gì khác thì có nghĩa lý gì hở bác? Chúng có dã tâm khác khi thả mẹ Hằng đó bác à. Các tổ chức khủng bố bắt con tin người nước ngoài đòi yêu sách, tiền chuộc, còn cái lũ cộng sản việt cộng thì bắt chính người Việt yêu sách với quốc tế. Chó má, lưu manh, vô sỹ, cầm thú, rừng rú, vô nhân...
    Nhiều người bảo, chế độ độc tài toàn trị cộng sản sắp đến hồi cáo chung rồi và con tin điều đó còn hơn ngày mai là ngày 3 tháng 5 nữa đó bác.
    Xin lỗi bác cùng mọi người!
    Trả lời
  24. Bọn nó không còn là người nữa rồi.
    Trả lời
  25. Vĩ đại người phụ nữ Việt Nam. Vĩ đại chị Bùi Hằng
    Trả lời
  26. Vĩ đại người phụ nữ Việt Nam. Vĩ đại chị Bùi Hằng
    Trả lời
  27. Trùng DươngMay 2, 2012 05:43 AM
    Khâm phục Bùi Hằng!
    Sau 1 thời gian bị "giáo dục" Bùi Hằng đã te tua đến mức nhìn ko ra thì quả là cái trại phục hồi này đã đạt đến đẳng cấp của lò sát sinh của Hitler, Staline rồi.
    Trả lời

Không có nhận xét nào: