Thư hỏi của công dân
Đỗ Nam Hải - Với tư cách là một công dân Việt Nam chưa hề có một tiền án, tiền sự nào, tôi viết thư này gửi đến các ông để hỏi một câu duy nhất: Trong hệ thống luật pháp Việt Nam hiện hành có điều khoản nào cho phép lực lượng công an Việt Nam được quyền lập chốt canh gác, theo dõi, ngăn chặn công khai một công dân như trên hay không? Nếu có thì đó là điều khoản nào?...
Kính gửi:
- Ông Nguyễn Sinh Hùng, Chủ tịch Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam.
- Ông Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam.
- Ông Trần Đại Quang, Bộ trưởng Bộ công an.
- Ông Hà Hùng Cường, Bộ trưởng Bộ tư pháp.
- Ông Nguyễn Chí Thành, Giám đốc Sở công an Tp. HCM.
Tên tôi là: Đỗ Nam Hải, sinh năm 1959, tại Hà Nội.
Nghề nghiệp: Kỹ sư kinh tế ngân hàng.
Hiện cư ngụ tại: số 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Tp. Hồ Chí Minh.
Nay viết thư này gửi đến các ông để phản ánh một việc như sau:
Hơn 7 năm qua, tính từ tháng 8/1994 đến nay, xung quanh nhà tôi ở thường có công an mặc thường phục, thuộc Phòng PA 21 của Sở công an Tp. Hồ Chí Minh lập chốt canh gác. Một ca trực của họ thường có 3 người, đi 2 xe gắn máy, với 1 ngày là 3 ca trực. Đặc biệt từ 8/4/2006, là ngày mà bản Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam 2006 ra đời (Tuyên Ngôn 8406) đến nay thì chốt canh gác đó đã xuất hiện thường xuyên, liên tục suốt 7 ngày trong tuần và 365 ngày trong năm.
Điều này, hàng trăm gia đình hàng xóm ở 2 bên đường, thuộc phường 9 và phường 3, quận Phú Nhuận cũng như những bạn bè, người nhà, đồng nghiệp của tôi đều biết. Các cậu công an làm nhiệm vụ thường lập chốt canh gác tại số nhà 430 Nguyễn Kiệm, đối diện với nhà tôi. Họ làm điều đó một cách công khai, không cần che dấu ai. Mỗi khi tôi đi đâu thì họ bám theo như hình với bóng. Ngoài ra, tôi cũng đã 5 lần bị công an Thành phố Hồ Chí Minh ngăn cản không cho ra Hà Nội. Họ ngăn cản tôi tại nhà, tại đường ra sân bay và ngay tại sân bay Tân Sơn Nhất mà không cần đưa ra một lý do nào.
Ngày 6/5/2009, trong khi tôi đang có cuộc gặp gỡ với ông Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam lúc đó là Michael Michalak và một viên chức ngoại giao Hoa Kỳ khác tại một quán cà phê gần nhà tôi thì công an cũng đã phân công hai người một nam, một nữ đóng vai là những “công dân bức xúc” để phá hoại cuộc gặp gỡ này. Các ông Đoàn Duy Thanh, thượng tá, Phó trưởng công an quận Phú Nhuận và hai ông Trần Tiến Tùng, Nguyễn Văn Tâm, những viên sỹ quan cấp tá thuộc Phòng PA 35, Sở công an Thành phố Hồ Chí Minh là những người đã làm việc với tôi suốt bao năm qua biết rất rõ những điều này. Tất cả đã tiêu tốn vô ích hàng trăm triệu đồng mỗi tháng, tức là hàng tỷ đồng mỗi năm. Đó là tiền đóng thuế của nhân dân Việt Nam, là tiền khai thác đến cạn kiệt tài nguyên quốc gia rồi đem bán tống bán tháo đi.
Không giấy bút nào có thể tả xiết được những khó khăn, những áp lực và những tổn hại to lớn cả về tinh thần và vật chất mà công an Việt Nam đã gây ra cho tôi cùng gia đình tôi, trong suốt hơn 7 năm qua. Tất nhiên, trong những điều kiện, hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy thì không một ai có thể làm ăn và sinh sống gì được! Tôi cho rằng: thực chất, đây là một đòn thù dai dẳng, hèn hạ, độc ác và tất nhiên là phi pháp của công an Việt Nam đã và vẫn đang tiếp tục đánh thẳng vào tôi. Họ làm điều này là bởi lẽ bao năm qua, bằng đủ mọi cách nhưng họ đã không thể khuất phục được tôi từ bỏ con đường đấu tranh cho các quyền dân sinh và dân chủ cho Việt Nam. Đòn thù đó cũng đã gián tiếp đánh cả vào cha mẹ tôi, những người nay đã 86 tuổi, lại ốm đau bệnh tật.
Nay với tư cách là một công dân Việt Nam chưa hề có một tiền án, tiền sự nào, tôi viết thư này gửi đến các ông để hỏi một câu duy nhất: Trong hệ thống luật pháp Việt Nam hiện hành có điều khoản nào cho phép lực lượng công an Việt Nam được quyền lập chốt canh gác, theo dõi, ngăn chặn công khai một công dân như trên hay không? Nếu có thì đó là điều khoản nào?
Tôi rất mong nhận được sự trả lời của các ông. Xin trân trọng cảm ơn!
Thành phố Sài Gòn, ngày 26/2/2012.
Người viết: Đỗ Nam Hải.
(gửi qua các cổng thông tin điện tử của Quốc hội, Chính phủ, các Bộ, Sở liên quan và gửi cho những người quan tâm.)
*
BỘ LUẬT RỪNG
Khu 79
Đám 88
Góc chuối hột.
"Điều 71
Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.
Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật.
Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân."
Tuy nhiên điều mà anh Đỗ Nam Hải quên hay không để ý là cả hai Bộ Công An và Quân Đội Nhân Dân Việt Nam trực tiếp nằm dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản VN. Mà theo Điều 4 của HPVN thì Đảng là cơ quan lãnh đạo tối cao nhất của hệ thống chính trị VN hiện nay. Đảng lãnh đạo bằng nghị quyết và quốc hội là cơ quan có mặt để phê chuẩn những nghị quyết này.
Do đó chỉ cần Ban Hành Chánh Trung Ương Đảng hoặc Bộ Chính Trị hoặc Ban Bí Thư Đảng cho ra một nghị quyết thôi là Bộ Công An có đủ quyền để lực lượng công an Việt Nam được quyền lập chốt canh gác, theo dõi, ngăn chặn công khai công dân Đỗ Nam Hải. Nghị quyết này có tính cách lãnh đạo tuyệt đối nằm trên quốc hội và bất cứ luật pháp nào của Bộ Luật Hình Sự hoặc Chính Trị của Việt Nam. Trường hợp của công dân Đỗ Nam Hải cho thấy cái thảm kịch của sự cai trị độc đoán dưới sự thống lĩnh của ĐCSVN.
Một người đứng lên :ḅị tù .
Mười người đứng lên :bị tù .
Trăm người đứng lên :bị tù .
Nhưng vạn triệu người chúng ta cùng đứng lên ,cả dân tộc chúng ta đồng loạt đứng lên thì kẻ bị tù sẽ là chúng nó .Chúng hiểu điều đó .Chúng run sợ lắm rồi .Can đảm lên Người Việt Nam ơi !
Anh là người từ miền Bắc vào trong Nam ngay sau khi đảng cươṕ cộng sản chiếm được miền Nam , đặt ắch́ thống trị của Tàu , Liên Xô và cộng sản quốc tế trên toàn coĩ Việt Nam , chắc hẳn anh cũng biết họ đả lưà gạt và bắt hàng trăm ngàn sĩ quan quân lực VNCH , viên chức chính phủ vào trong những traị tù khổ sai , không có án và trả thù họ một cách hèn hạ . Rất nhiều người trong số họ đã chết. Thế nên so sánh với họ thì anh cũng còn may mắn . Thời điểm hiện tại còn có đaị sứ Hoa Kỳ và các quốc gia phương Tây khác để ý giùm anh , nếu không anh đã bị chúng cho đi ủ tờ mút chỉ cà tha rồi .
Chúc anh sức khoẻ để nói tiếp tục nói lên sự thật về hồ và đảng cươṕ đã giết haị hàng triệu người dân Việt và bán nước cho Tàu .
việt cộng chỉ có một chử vô thôi
vô tù .
luật là cuả bọn tư bản nó xaì thôi .
tazan ở trong rừng chỉ biết hú thôi ,tiếng người còn quên ,làm sao biết luật .đang noí ngọng ,đang sưả ,vẩn đang không biết -không biết -không biết
Xét vì công dân Đỗ nam Hải đã viết sai tên của một thành phố ở cuối lá thư :
Thay vì viết :
Thành phố Hu Shi Min ngày 26/2/2012
thì công dân Đỗ nam Hải đã viết
Thành phố Sài Gòn, ngày 26/2/2012.
Người viết: Đỗ Nam Hải.
Nay thủ tướng chính phủ quyết định :
Không cứu xét , nếu còn tái phạm sẽ phải nhận lảnh hai bao cao su .