14.5.12

Chuyện ông Điếu Cầy & ông Thái Bát



S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (RFA Blog) - Tôi có chút giao tình với nhà văn Vũ Thư Hiên. Mối giao tình này, nói nào ngay, không đậm đà (hay mặn mà) gì cho lắm. Chúng tôi chả có điểm nào tâm đầu ý hiệp, ngoài việc đều có thời gian sống ở “chiến khu” – hay nói theo ngôn ngữ đời thường là cùng ... bị ở tù!

Bởi thế, mỗi khi có dịp gặp nhau (sau khi đã cạn mấy ly đầy, rồi đầy vài ly cạn) thế nào cả hai cũng huyên thuyên về những chuyện “ở chiến khu.” Có lần, tôi nghe ông nói nói đến một người tù có tên Thái Bát. Nhân vật này là một tù nhân số lẻ – nghĩa là tù chính trị, thuộc diện tập trung cải tạo – loại tù không án, cứ cải tạo tốt là (automatic) được cho về nhà (đuổi gà) giúp vợ thôi.

Thử nghe nguyên chơi (nguyên văn) một mẩu chuyện trao đổi giữa hai ông, Vũ Thư Hiên và Nguyễn Thái Bát, ở trại tù Tân Lập: 

“- Bác làm sao bị bắt ?

Ông già nấc lên từng chặp.

- Tôi theo cách mạng cướp chính quyền, cũng đã làm thôn đội rồi xã đội một hồi kháng chiến chống Pháp... Tôi theo cụ Hồ, sao, ông không tin hở ?

- Tôi tin chứ.

- Sau, hòa bình lập lại rồi, tôi nghỉ. Mọi sự khốn khó bắt đầu từ đấy.

- Người ta bảo bác bất mãn ?

- Không. Nhưng ở chế độ ta không làm cán bộ nữa là hết, thì người ta không tin mình nữa, không còn coi trọng mình nữa. Mà làm dân thì, ối giời ơi, khổ lắm, khổ đủ đường, ông chắc cũng biết, có cần kể cho ông nghe không ?

- Không cần.

- Cho nên các cháu nhà tôi đều nhao đi làm cán bộ. Thằng cả chưa đủ tuổi xung phong đi bộ đội. Con bé sau nó xin làm chân văn thư cho ủy ban xã không được, xin làm công an xã. Rồi nó được cảm tình Ðảng...

- Tiến bộ quá !

- Tiến bộ gì. Con bé nhà tôi năm nay hăm nhăm rồi. Vẫn chưa chồng. Khốn nạn, nó xinh, ông ạ. Mắt đen lay láy, mà nhanh lắm. Má lúm đồng tiền. Da cứ trắng hồng. Nó trông mẹ nó, như lột. Ông nấc lên, kéo vạt áo lau mắt.

- Cô ấy làm sao ?

- Chẳng làm sao cả - ông mếu máo - thằng công an xã, chi ủy viên, cứ gọi nó đi hội ý hội báo, bồi dưỡng... Rồi con bé nhà tôi phễnh bụng ra.

- ...

- Tôi phẫn chí. Chưa ai biết cả, nhưng bà nhà tôi biết, tôi biết. Tôi uống rượu, say rồi, tôi chửi cha chúng nó, chửi cả lò nhà chúng nó ...

- Chết thật !

- Ðến khi làng phong phanh biết con tôi chửa hoang, thì tôi chửi cả cái Ðảng của chúng nó...

- Chậc chậc, khiếp quá ! Sao bác dại thế ?

- Không chửi để cho chúng nó muốn làm gì thì làm à ? Ðảng gì mà họp thì thọt, bồi dưỡng đảng viên mới gì mà cứ tối đến mới í ới gọi nhau đi bồi dưỡng, bồi dưỡng cái mả cha chúng bay à ?!

Rác tai quá, bí thư xã, chủ tịch xã cho con gái ông đi dự lớp huấn luyện, kỳ thực là đi phá thai. Ông biết, ông cấm con gái ông phá. Cái thai nó tội tình gì ? Nó cũng là một con người chứ. Nó chưa ra đời. Nó chưa làm hại ai. Nó không như cái quân chó dái chạy nhông, quân ăn cứt uống đái làm hại đồng bào. Không được phá thai, cứ đẻ ra tao nuôi, giết cái thai là bất nhân, là vô đạo, ông trói con và chân giường mà dạy. Nhưng con ông xấu hổ, không nghe ông, cứ đi phá thai. Ông uống rượu nhiều hơn nữa, chửi dữ hơn nữa.

Tóm lại, ông Bát chửi sướng miệng thì thôi. Còn những đứa bị ông chửi thì thù ông mục mả. Trưởng công an xã báo cáo công an huyện. Công an huyện lập hồ sơ. Cứ mỗi lần ông Bát chửi là một lần công an xã báo cáo, mỗi lần báo cáo được gửi lên là hồ sơ tên phản động Nguyễn Thái Bát lại dày thêm một chút. Cho tới ngày người ta bắt ông đi cải tạo về tội ‘tuyên truyền phản động, chốngÐảng, chống chế độ.” (Vũ Thư Hiên, Đêm Giữa Ban Ngày. California:Văn Nghệ, 1997).

Với tội danh này, chả trách, ông Thái Bát đã chết rục trong tù – vẫn theo như lời kể của nhà văn Vũ Thư Hiên:

“Ông chết vào ngày Quốc Khánh, cái ngày mà ông Bát đã đi cướp chính quyền năm bốn lăm...Xác ông được đưa xuống trạm xá chờ cán bộ trại mang hồ sơ xuống xác nhận chính là tên phản động Nguyễn Thái Bát đã chết chứ không phải tên nào khác. 

Khi cửa các phòng giam đã khóa lại rồi, tôi cứ ngồi bên cửa sổ mà nhìn về phía trạm xá. Trời tối hẳn mới thấy nghe tiếng búa nện chan chát trên ván thiên - dấu chấm hết cho một kiếp người...”
Ông Thái Bát đã chết rồi nhưng dòng đời , tất nhiên, vẫn lạnh lùng trôi. Và những kẻ “tuyên truyền phản động, nói xấu Ðảng và chế độ” (đương nhiên) vẫn phải tiếp tục vào tù. 

Mới đây – theo RFA, nghe được vào hôm 4 tháng 5 năm 2012 – mới có thêm ba công dân Việt Nam nữa (ông Nguyễn văn Hải, ông Phan Văn Hải và bà Tạ Phong Tần ) vừa “bị khởi tố với tội danh xuyên tạc sự thật, nói xấu Đảng và Nhà nước... Cả ba người bị xét xử theo điều 88 Bộ Luật hình sự Việt Nam, mà mức án cao nhất lên đến 20 năm tù giam...”

Tôi không rõ là bà Tạ Phong Tần và ông Phan Thanh Hải đã nói năng linh tinh ra sao khiến Đảng và Nhà Nước phải phiền lòng đến thế? Riêng ông Nguyễn Văn Hải, theo như tôi biết, không phải là người hay nói. Ông ấy không được đào tạo để trở thành luật gia hay luật sư như hai người bạn chung vụ. Vốn xuất thân là một người lính, ông Hải có khuynh hướng hành động hơn là luận thuyết.

Bản tin thượng dẫn còn có thêm chi tiết là: “Trước khi bị bắt hồi năm 2008, blogger Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải từng tham gia những cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.”

Thì ra thế!

Từ trái qua phải: Song Chi, Phương Thi, Trăng Đêm, Điếu Cày, Huỳnh Công Thuận, Bùi Chát và Đông A SG. Ảnh: Blog cũ Nguyễn Tiến Trung. Chú thích: SC.



Và nếu đúng thế thì vụ này (e) sẽ lôi thôi lắm, lôi thôi lâu, và chắc chắn là sẽ lôi thôi lớn. Tuy ông Điếu Cầy không uống rượu say rồi chửi “mục mả” chúng nó ra, hay rủa xả chúng là “quân ăn cứt uống đái làm hại đồng bào” (như ông Thái Bát) nhưng việc ông tham gia những cuộc biểu tình chống Trung Quốc cũng gây phương hại không kém cho sĩ diện của qúi vị lãnh tụ Đảng và Nhà Nước.

Theo quan niệm chính thống của Nhà Nước thì “Bác Hồ ta đó chính là bác Mao.” Do đó, chống Trung Quốc (chống lãnh tụ vĩ đại của nhân dân nước bạn) là bêu xấu chính bác Hồ kính yêu của chúng ta – chớ còn chối cãi gì nữa?

Hơn thế nữa, theo tường thuật của nhà báo Thế Vinh (Báo Năng lượng Mới số 117 ra ngày 4/5/201) thì “Chính Nguyễn Văn Hải cùng các thành viên trong đó có Phan Thanh Hải và Tạ Phong Tần đã lợi dụng các sự kiện chính trị, tổ chức và tham gia các cuộc biểu tình gọi là chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa – Trường Sa và tẩy chay Olympic Bắc Kinh rước đuốc qua TP HCM vào các ngày 9/122007, 16/12/2007 và 19/1/2008 tại TP HCM.”

Thiệt là hết thuốc!

Ta vốn coi “bên kia biên giới là nhà bên này bên kia biên giới cũng là quê hương” mà Điếu Cầy hành sử như vậy thì coi sao được chớ. Với Chủ Trương Bốn Tốt và Phương Châm Mười Sáu Chữ Vàng thì Tầu với Ta – tính ra – như một mà. Chả trách, ngoài tội “xuyên tạc sự thật, nói xấu Đảng và Nhà nước” – nhà báo Thế Vinh còn thay mặt ngành tư pháp Việt Nam kết án công dân bất hảo Nguyễn Văn hải thêm hai tội danh nữa: xúi dục biểu tình và phá rối trị an.

Điếu Cầy phen này chắc chết (chết chắc) trong tù, y như cái ông Thái Bát năm xưa thôi. Ở tuổi 60 làm sao người tù Điếu cầy có thể sống sót được (thêm mươi hay hai mươi năm nữa) trong trại giam của những người cộng sản?

Đây, rõ ràng, là một câu hỏi khó. Tuy nhiên, nó chưa khó bằng câu hỏi tiếp theo: Làm thế nào để chế độ hiện hành có thể kéo dài thêm mười hay hai mươi năm nữa mà lo (chi) cho sinh mạng của Điếu Cầy?


15 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. "Làm thế nào để chế độ hiện hành có thể kéo dài thêm mười hay hai mươi năm nữa mà lo (chi) cho sinh mạng của Điếu Cầy?".
    Hay thật ông Tiến ơi, câu hỏi thật đơn giản, "có tính tất yếu lịch sử" nhưng nếu ở Việt Nam mà nêu câu này ra thì lại chui vô nhà tù nhỏ giống anh Điếu Cày ngay. Chắc chắn chẳng còn bao lâu nữa chúng nó sẽ phải chui ống cống.
    Trả lời
  2. "Làm thế nào để chế độ hiện hành có thể kéo dài thêm mười hay hai mươi năm nữa mà lo (chi) cho sinh mạng của Điếu Cầy?" Vâng bác nói đúng, đây thật sự là nỗi lo mất ăn mất ngủ của 14 bác BCT.
    Kế thừa gần 70 năm kỹ thuật ngôn từ cách mệnh, nay kho ngôn ngữ cách mệnh ấy cũng đã bất lực, bọn con dân chốn thiên đường hạ giới của các ngài ấy ngày càng trở nên bất trị.
    Nhất từ thuở có cái thằng kẻ thù chế độ tên internet, sản phẩm của bọn tư bản giẫy chết xâm nhập vào xứ thiên đường của các ngài, công việc chăn dắt đám con dân dã vất vả, nay lại càng vất vả hơn!
    Nỗi lo này BCT thống nhất giữ kín, thế mà không hiểu tại sao, cái thằng "dân làm báo" này nó lại thấu hiểu, nguy to rồi các đồng chí ơi....!
    Trả lời
  3. Khi chúng nó bị nhân dân lật đổ, la`m cách na`o chúng ta pho`ng chống bị nghẹt cống va` tránh cho nguô`n nước không bị ô nhiễm nếu lỡ không phát hiện kịp thơ`i để lôi xác chúng nó ra ?....
    Trả lời
  4. Mình thấy cái chuyện mà cô con gái Nguyễn Thái Bát đi đêm hay gì đó, là phần lớn do chính cô ta không biết giữ mình. Chứ mà ông Bát đi cậy vào đó mà căm hơn chính quyền thì cũng không đúng lắm, một phần là do hoàn cảnh thôi, không làm cho nhà nước nhưng thấy bây giờ cũng có khối người giàu, ăn uống sung túc khi làm tư nhân. Cũng tại vụ đó lại châm dầu vào lửa cuối cùng ông Thái Bát lại bất mãn mà làm liều. 

    Cái hồ sơ chống phá của ông Bát chắc cũng dày cọm rồi người ta mới qui ra cái tội đó. Thế nên mà so ngang với 3 blogger kia thì chắc cũng người 9 kẻ 10, chứ mà tôi nghĩ chỉ vì yêu nước tham gia đi giương biểu ngữ chống TQ xâm lấn mà bị bắt giam thì cái lần biểu tình có vài ngàn người kia thì phải bắt cho hết à? 

    Rất không đồng ý với cái gọi là "quan niệm chính thống của Nhà Nước" của tác giả, mình chẳng bao giờ cảm thấy sự ngang hàng giữa Bác Hồ và bất cứ người đứng đầu nào của TQ cả. Mình thấy cụ Hồ mang những tính cách nhân văn cao hơn nhiều.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Rất không đồng ý với cái gọi là "quan niệm chính thống của Nhà Nước" của tác giả, mình chẳng bao giờ cảm thấy sự ngang hàng giữa Bác Hồ và bất cứ người đứng đầu nào của TQ cả. Mình thấy cụ Hồ mang những tính cách nhân văn cao hơn nhiều "trích"

      Escalate đúng là một đứa ngu
    2. Tôi rất khoái có người thích ông Hồ, để mà tranh luận trên diễn đàn nầy; tôi không kêu bằng bác như bạn, nhưng vì lịch sư nên kêu bằng ông thay vì bằng thằng!
      Vì tôi không thấy tính nhân văn của hắn ta ở chỗ nào cả; vì trong thời còn sống ông đang tay ra lê,nh cho thuộc cấp tàn sát mọi người dân vô tội như Cải Cách ruộng đất, tết Mậu Thân ... gieo kinh hoàng cho cho mọi người. Về tính văn hoá thì cũng là một phường mất dạy, chính hắn ra lênh cho mấy thằng đệ tử gọi những người đứng đầu chính quyền Mỹ và VNCH là thằng cho sướng miệng; Nhưng bây giờ thì không nghe mấy đứa trong đảng csvn kêu ông OBAMA là thằng nữa?
      Nhưng dầu sao cũng là quan điểm của bạn, nếu bạn thấy rằng HCM và đồng bọn của ông ta là người tốt thì cứ theo phò đi nhé; 1 rồi 1 ngày nào đó bị chúng đánh nhầm như 2 ký giả của VOV thì mới sáng mắt! Tôi cũng chúc cho bạn giữ mãi được cái niềm tin mù quán đó cho tới ngày đi gặp bác của bạn.
    3. Bạn VN thân mến! Ở đây những nguôn thông tin của bạn nói ra nghe rất vô căn cứ. Mà thôi nếu bạn muốn tranh luận 1 tí thì mình cũng sẵn sàng. Bây giờ không xét trên mặt lí tưởng vì mỗi người, nhóm người đều có niềm tin cho mình cả. Thì bạn hãy so sánh việc Cái Cách ruộng đất do HCM phát động, và việc Mỹ đến VN để "dẹp" chế độ CS và tự do nhân quyền, 2 hành động đều là do 2 chính thể khác nhau đi theo lí tưởng của riêng mình. Và ai cũng nhìn nhận được là cả 2 việc đều gây hậu quả lớn về sinh mạng, mình còn chưa dùng đến thí dụ chặn đứng phát xít Nhật bằng 2 quả bom của Mỹ. 

      Bây giờ so về bề nổi của sự việc nhé, theo mình thấy thì nhiều trang web, video so sánh HCM như những nhà độc tài gian ác. Nhưng bên cạnh đó thì ông được công nhận danh nhân văn hóa thế giới và cũng có nhiều video clip cảnh ông được chào đón bởi nông dân, công nhân, thiếu nhi các nước. Còn về bề chìm thì bạn nói ông ra lệnh cho người này người kia làm điều xấu, gọi người đứng đầu chính quyền nước khác là thế này thế nọ. Thế nhưng cũng có nhiều sách báo tài liệu ghi lại những đối nhân xử thế của ông, thể hiện tính cần, kiệm, liêm chính. 

      Rõ ràng nếu đem ra so sánh thì hoàn toàn do những nguồn thông tin khác nhau cả. Ở đây mình không nói về mặt tư tưởng chính trị, nhưng chí ít thì những mặt về tiết kiệm, tinh thần học hỏi cũng đáng để tôi phải kính nể. Trên đời chẳng có ai là hoàn hảo cả, nhưng cũng không có ai là xấu hoàn toàn cả. Còn bạn Tuấn thì cũng cảm ơn bạn đã nhắc, người xưa có câu "càng học càng ngu", chắc bạn tự nhìn nhận mình là thông minh rồi.
    4. Sao đến giờ phút này lại có thằng ngu như lợn vậy.

      Escalate ơi, tại sao lại chọn cái tên kỳ cục vậy: tây không ra tây, ta không ra ta. Nếu sợ lộ tẩy thì cứ chọn cái tên "CA yêu Bác".

      Ở đời này có những thằng ngu mà mình không hiểu nổi.
    5. Thật ra củng chẳng muốn tranh luận với bọn mù quáng vào cộng sản làm gì. Nhưng muốn lấy thằng này ra làm minh chứng cho mọi người biết, sở dĩ cộng sản tồn tại được đến giờ này là nhờ có những thằng ngu như thế này. Đơn cử về tính tiết kiệm của thần tượng nó để mọi người phán xét xem nhé: Không có gì quý hơn xương máu đồng bào hết nhưng thần tượng của nó vì muốn chiếm lấy miền Nam bằng được theo ý muốn của Trung Quốc, nên hắn đã làm chết hàng triệu thanh niên Việt Nam vì cuộc chiến vô nghĩa đó. Hãy làm một cuộc thống kê từ vĩ tuyến 17 trở vào Nam xem ai cần hắn giải phóng? Nếu cần thì người dân đâu bỏ chạy tạo nên bao lịch sử bi tráng như Đại lộ kinh hoàng, Thuyền nhân Việt Nam khi chạy trốn cộng sản. Và những cuộc trốn chạy ấy gây ra bao nhiêu là cái chết bi thảm cho dân tộc. Đây không phải là ý thức hệ mà là sản phẩm mị dân đã sản sinh ra cái thằng Ếch cà lết này! Rồi củng sẽ tới lượt mày như tay nhà báo Năm bờ one thôi! Hãy đợi đó.
    6. "Mình thấy cụ Hồ mang những tính cách nhân văn cao hơn nhiều"
      ...
      Chết vì cười mất.

      "Thì bạn hãy so sánh việc Cái Cách ruộng đất do HCM phát động, và việc Mỹ đến VN để "dẹp" chế độ CS và tự do nhân quyền, 2 hành động đều là do 2 chính thể khác nhau đi theo lí tưởng của riêng mình"
      ...
      Chết vì không chịu học

      "Nhưng bên cạnh đó thì ông được công nhận danh nhân văn hóa thế giới và cũng có nhiều video clip cảnh ông được chào đón bởi nông dân, công nhân, thiếu nhi các nước"
      ...
      Chết vì bịp.
  5. Anh Hải ơi, Anh châm đóm cho dân chủ. Tôi chỉ muốn châm đóm cho Anh hút điếu cày.
    Trả lời
  6. Thằng escalat ngu thiệt!Chó dại của vẹm!
    Trả lời
  7. Bài viết (của Tưởng Năng Tiến) cực kì hay.
    Trả lời
  8. Câu cuối cùng là một "con chốt hạ" quá tuyệt và rất đúng.
    Trả lời
  9. xin lỗi quý vị 
    tức kg chịu được " bác hồ là danh nhâ văn hoá "
    CÁI CON C ...

Không có nhận xét nào: