1.6.12

Lực đẩy và lực kéo




Thân tặng bạn hữu - những người con dấn thân cho dân tộc có tương lai tươi sáng 

Dưới ánh sáng của vật lý, một chiếc xe chuyển động được là do lực tác động. Luôn luôn có hai lực: lực (níu) kéo và lực đẩy. Chỉ khi nào lực đẩy lớn hơn lực kéo thì xe mới chuyển động. Để chiếc xe chuyển động nhanh chóng, thuận lợi, ngoài việc chúng ta phải gia tăng lực đẩy (chế tạo động cơ mạnh hơn, gia tăng tốc độ chuyển hóa năng lượng, thiết kế máy tinh vi, khoa học, hệ số nén khí cao hơn...), chúng ta còn phải nghĩ đến chuyện làm sao hạn chế lực kéo ở mức tối đa: phân tích, nhận diện chúng để biết chúng nằm ở đâu mà có giải pháp phù hợp, cốt yếu là hạn chế được chúng để đạt mục tiêu cốt lỗi là chuyển động của chiếc xe.

Với chiếc xe thì lực (níu) kéo có thể nằm ở chỗ: bản thân chiếc xe: trọng lượng, lực ma sát giữa các bộ phận, kết cấu xe,… yếu tố bên ngoài: lực cản của không khí, mặt đường,…. Thật vô nghĩa nếu cứ nghĩ đến chuyện chế tạo ra những chiếc động cơ siêu khỏe V6, V8 mà thân xe thì nặng nề, các ổ bi ổ trục cứng đơ, khô mỡ, thiết kế xe phản lại nguyên lý khí động học, các bộ phận phát lực, dẫn truyền cực kỳ rối rắm, tiêu hao năng lượng quá nhiều. 

Các nhà khoa học, kỹ thuật họ không lãng mạn, mơ màng, ao ước chiếc xe chạy, rồi hô hào cho nó chạy, nó không chạy thì lại thất vọng, chán nản hoặc nhảy ra dùng sức đẩy nó, chỉ hoài công, mệt mỏi và nguy hiểm. Thay vì thế, họ bắt tay vào phân tích từng yếu tố, đưa ra từng giải pháp cụ thể, khoa học cho từng vấn đề. Thế là chiếc xe chạy, chạy rất ngon! 

Đất nước Việt Nam chúng ta đang chuyển mình hướng đến xã hội dân chủ, pháp quyền như chiếc xe trên: luôn có lực đẩy và lực kéo. Người nhạc trưởng tài ba, ngoài trái tim nồng cháy, yêu nước, ưu tư vận mệnh dân tộc, có dòng máu anh hùng ngàn đời của tổ tiên còn phải là một nhà khoa học, phải nắm vững, phân tích chính xác các thành tố để đưa ra giải pháp phù hợp, phải lấy đại cục làm trọng. Suy cho cùng, vận động xã hội cũng là một vận động khoa học. 

Chiếc xe Việt Nam có những lực đẩy và kéo nào? 

Nhận diện lực đẩy và gia tăng nó: 

Chúng ta thấy ngay những lực đẩy sau: Thực tiễn cuộc sống với những bất cập, sai “hệ thống” không thể chối cãi, giấu diếm vào đâu được: kinh tế lụn bại, tham nhũng, lãng phí, giáo dục, y tế, giao thông xuống cấp, cuộc sống nhân dân lầm than, chủ quyền đất nước bị đe dọa, đồng bào bị ức hiếp. Tương phản với hình ảnh trên là cuộc sống xa hoa, lãng phí của một tầng lớp nhỏ đặc quyền, đặc lợi. Dân trí ngày càng cao, lớp trẻ trí thức ngày càng có vai trò quan trọng (thế hệ 8X bắt đầu nắm kinh tế), họ có điều kiện đi nhiều, biết nhiều, có tư duy khoa học, không còn nằm trong vòng cương tỏa của niềm tin viển vông tuyệt đối như thế hệ cha ông đi trước. Chính thực tiễn cuộc sống và công nghệ truyền thông hiện đại đã gia tăng lực đẩy này. 

Các nước tiên tiến đã chứng minh sự tốt đẹp của xã hội: Singapore, Hàn Quốc, Thái Lan,… chính những mô hình này là thực tiễn, là giáo cụ trực quan mà muôn lời lý luận cũng không làm được, trông người mà ngẫm đến ta là một lực đẩy lớn. (Trông những cái giống ta như: Cuba, Bắc Triều Tiên còn tạo ra lực đẩy nữa). 

Những lực đẩy đó chính là lực đẩy của môi trường bên ngoài, của thời đại như gió thổi, đường nghiêng, cốt lõi vẫn là động cơ của chính chiếc xe, nếu chiếc xe chuyển động nhờ những lực đó thì không bền vững, nhiều khi là nguy hiểm đưa cả chiếc xe xuống vực (Những cuộc cách mạng bùng phát, bạo động thường để lại nhiều tai hại). Động cơ quan trọng của chiếc xe này, như tôi nói trong các bài trước chính là mong muốn có cuộc sống tốt đẹp cho mình, gia đình mình, rất lo âu, sợ sệt trước viễn cảnh bị cướp đoạt, bị trắng tay, bần cùng, lao động vất vả (Chủ nghĩa cá nhân đúng đắn). Trong bài trước, tôi đã chỉ ra lực đẩy quan trọng này, nó sẽ là thành tố quyết định thắng lực kéo số 1: tham quyền, cố vị, giữ miếng ăn, giữ đặc quyền, đặc lợi. Chỉ có lòng tham mới đánh đổ lòng tham. Tôi cũng đã chỉ là phương hướng phát huy nó, rất mong bạn hữu giúp một tay để gia tăng nó, làm nền tảng cho các bước sau. 

Nhận diện lực kéo và giải pháp: 

Như đã nói trên, chúng ta thấy ngay lực kéo số 1: tham quyền, cố vị, giữ miếng ăn, giữ đặc quyền, đặc lợi. Bản chất con người, ngàn đời là muốn sống sướng, “ăn cây nào, rào cây đó”, ra sức bảo vệ nó. Chúng ta cần có một lực lượng mạnh hơn để đánh bật chúng ra (cũng rất quan trọng nếu có chính sách làm cho chúng cũng có lợi trong cuộc thay đổi này, khi đó lực sẽ ngược chiều nhanh chóng). Tất cả các nhân viên, công nhân làm trong các doanh nghiệp, tập đoàn, công ty nhà nước, với chủ trương tái phân phối tài sản công là một lực lượng mạnh mẽ. Vấn đề làm sao họ biết đến chủ trương này. 

Việt Nam chúng ta, khác các nước: Myanma, Ai cập, Libi,… những kẻ cầm quyền hiện nay đã thừa kế gia sản “hợp pháp” là chủ nghĩa yêu nước, giải phóng dân tộc. Nói như ông Triết“chúng ta có chính nghĩa sáng ngời”. Dù gần đây có nhiều ý kiến trái chiều, nhiều sự kiện được giải mật, được đánh giá lại, nhưng dòng chảy niềm tin, tâm tư, tình cảm của toàn dân là rất lớn. Theo thời gian, lực kéo này sẽ yếu dần, nhưng hiện nay nó còn rất lớn. Kẻ cầm quyền hiện nay, luôn biết sử dụng, phát huy nó để gia tăng lực cho mình hoặc triệt thoái lực đối kháng khi gây nghi ngờ, chia rẽ, cãi vã nhau. Chủ thuyết cộng sản, tuy là một chủ thuyết sai lầm (như tôi đã chỉ ra nguyên lý chính dẫn đến sai lầm ở bài trước), nhưng tư tưởng của nó vẫn là tốt đẹp: muốn cơm no, áo ấm, công bằng,… Không phải ai cũng đủ nhận thức, kiểm chứng để thấy cái lỗi “hệ thống” của nó. Trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm thật sáng suốt khi khuyên Chúa Trịnh “thờ phật để ăn oản”, vì cái bóng của Lê Lợi quá lớn. 

Con người, không ai tự tay cứa cổ mình: dù mình là tên tội phạm hạng nhất (Nguyễn Đức Nghĩa giết người, chặc thây vậy mà còn kêu gào khoan hồng, giảm án để được sống), rất nhiều cuộc họp, rất nhiều chủ trương, nghị quyết tốt đẹp nhưng khi thực hiện thì không được hoặc bị phản tác dụng. Nguyên nhân chính là người làm nó không có lợi, hoặc bị thiệt (Mong ông Các Mác, Lê Nin vĩ đại hiểu cái tầm thường này). Rất nhiều cán bộ, cựu chiến binh, lão thành cách mạng,.. tuy thấy tình hình đất nước, nhưng lại không muốn có sự thay đổi vì sợ bị mất quyền lợi (lương hưu, chính sách), bị bôi nhọ, bị trả thù,... Sự sợ hãi này sẽ tăng lên với việc đào bới, chửi rủa lịch sử, chửi rủa ông HCM, kêu gào phục quốc, gào thét quốc hận, truy lùng sự thật,… Có thể họ thấy sự thối nát của xã hội hiện nay, thấy cái tốt đẹp bạn nói, đồng ý với bạn,… nhưng làm thì không, có khi họ âm thầm cản bước bạn. Rất tự nhiên, ai cũng làm như thế, tôi, hay bạn cũng không muốn bị cắt cổ, đúng không? (Việc này, phải noi gương ông Putin, ông ấy thật khôn, ông Elsin anh hùng nhưng không khôn, làm cho nước Nga rối ren, kiệt quệ). Chính sách tôn trọng và giữ nguyên quyền lợi các lão thành cách mạng, cựu chiến binh rất quan trọng, không chỉ nói mà phải làm để đại cục thành công, đất nước bình yên. 

Lịch sử đất mẹ chúng ta rất bi thương, cái trước kéo cái sau, nhiều khi có muốn khác đi cũng khó. Từ sự lầm than dưới thời thuộc địa, những đứa con ưu tú của đất mẹ, vì nước, vì dân, đã bắt gặp ngọn gió của thời đại, không ngại hy sinh xương máu để chiến đấu vì lý tưởng cao đẹp: độc lập dân tộc, công bằng xã hội, ai cũng có cơm no, áo ấm. Hãy tìm hiểu về những người cộng sản F1: tra tấn, tù đày, hy sinh biết bao nhiêu, đến hột muối họ cũng không tham. Chúng ta cũng nên biết, có đến hơn một nửa quả địa cầu trúng ngọn gió độc của thời đại chứ không riêng gì chúng ta. Hãy chữa trị bệnh nhân trúng gió để họ khỏe mạnh, cường tráng thay vì than trời, trách đất, chỉ trích người. 

Lịch sử chúng ta đã trường chinh qua đau khổ, qua chiến tranh, chết chóc, để lại di sản vô cũng nặng nề đến hôm nay, chúng ta có đến hơn 3 triệu đồng bào sống ở khắp năm châu, họ cũng là lực đẩy và cũng là lực kéo quá lớn cho sự chuyển bánh của chiếc xe lịch sử hôm nay. Chúng ta là người Việt Nam, cùng một dòng máu tổ tiên, hãy suy nghĩ làm sao gia tăng lực đẩy mà hạn chế lực kéo. 

Chủ nghĩa cá nhân là một động lực vô cũng mạnh mẽ, nó tạo ra lực đẩy cũng như lực kéo vô cùng lớn. Đã là con người thì ai cũng sợ mình gặp nguy hiểm, liên lụy người thân. Như một đoàn người đang đi trên đường, gặp phải một tảng đá ngăn lối, vấn đề đoàn người là cùng nhau hất tảng đá đó để đi tiếp đến hoa thơm trái ngọt. Vì tảng đá ngăn đường nên chỉ có một số ít được qua, tha hồ hưởng hoa trái, ai cũng cố gắng mọi cách để lọt qua, nhưng tổng thể thì cũng chỉ có số ít mà thôi, chưa nói tranh giành làm bị thương, dẫm đạp lên nhau gây chết chóc. Kẻ qua được, dĩ nhiên không muốn hất đi tảng đá. Những người ở lại thì không muốn làm vì mệt nhọc, nguy hiểm mà còn mất cơ hội đi nhanh. Trong điều kiện này, một số người nhiệt tình, nghĩa khí muốn hất đi thì lại không đủ sức, có khi bị đá đè cho gãy chân, đám đông thì kêu gào, động viên, bảo giúp một tay thì né hết. Cái lối ăn hôi, chờ người khác làm rất phổ biến. Phải có chính sách, phải có ràng buộc làm sao ai cũng phải có trách nhiệm, ai cũng chung tay, khi đó hòn đá được hất đi rất nhẹ nhàng, đoàn người lại tiến bước. 

Chủ trương gì, chính sách nào làm được việc trên? 

Việc thứ 1: Truyền tin đến đối tượng hưởng lợi: nhân viên công ty nhà nước, giáo viên, bác sĩ, nhân viên trong các cơ quan, báo chí, truyền thông (xã hội mới, tự do báo chí, truyền thông, việc này cũng do tư nhân nắm giữ, trao tài sản hiện có ở đài báo cho những người làm ở đây). Chính sách: Có công thưởng, không làm phạt: tất cả những chia sẻ thông tin đều được lưu lại trên wall, hoặc inbox, cả ngày tháng rất rõ ràng. Đây là cơ sở để tính công trong xã hội mới, không có chuyện, không có đóng góp gì mà được hưởng: chia tài sản công, ứng cử chức vụ, miễn giảm thuế phí,... Không làm gì thì phải chịu thuế, phí cao hơn. Công nghệ thông tin hiện nay rất đơn giản để xét công cho việc đó. 

Việc thứ 2: Truyền tin, chỉ là tạo ra lực lượng ủng hộ, không giải quyết được việc gì, chắc chắn phải có những cuộc xuống đường, những cuộc đụng độ, so sánh, đối đầu giữa lực lượng mới và thủ cựu. Việc này cần có người tổ chức, phát động, lãnh đạo và quần chúng ủng hộ. Đây là những hạt nhân lãnh đạo, nắm quyền công trong xã hội mới (sống có một lần, hãy dũng cảm để vinh hiển, danh tiếng cho núi sông). Họ xứng đáng được ưu tiên, được tôn trọng trong xã hội mới, phần tài sản trong công sản được chia phải xứng đáng. Chính sách cũng giống như việc truyền tin với người tham gia và không tham gia. Chứng minh bạn tham gia biểu tình rất đơn giản: chụp hình. Những người bị đàn áp, hy sinh ngoài vinh danh còn phải bồi đắp xứng đáng (Tôi không muốn ai hy sinh, chết nhưng điều này khó tránh: 100 người đầu tiên được bồi thường 10 tỷ/người, 1000 người tiếp theo 1 tỷ/người, phần tài sản này, chỉ cần tịch thu một tên chóp bu chống đối là có thừa). Kẻ ra lệnh đàn áp hoặc thực thi đàn áp phải nghiêm trị: tịch thu gia sản, nghiêm trọng bị tuyên phản quốc (nên nhớ, chỉ những tên chống đối sự chuyển mình của đất nước, ra lệnh hoặc thực thi đàn áp mới bị tịch thu gia sản, chủ trương chính là không xét lại tài sản). Nguyên lý từ ngàn xưa: “một người làm quan, cả họ được nhờ”: những người thân kẻ ra lệnh đàn áp, thực thi đàn áp cũng bị liên lụy: không có phần trong công sản, thuế, phí chịu cao hơn. (Hơi phát xít, nhưng rất cần thiết và quan trọng để tránh đổ máu, dân tộc chuyển mình trong êm thấm; một tên lãnh đạo có thể điên cuồng nhưng cả nhà, cả họ không thể điên cuồng, tránh cái suy nghĩ hy sinh đời bố, củng cố đời con; giết người điên cuồng để giữ miếng ăn). 

Như chiếc xe, để chuyển động, tạo ra lực đẩy rất quan trọng, nhưng lái nó cũng quan trọng không kém. Làm sao chiếc xe chạy nhẹ nhàng, êm ái trên đường, đưa hành khách đến bờ bến hoa thơm cỏ ngọt mà không phải giằng sóc hay thậm chí lao xuống vực thẳm. Làm được việc này, đòi hỏi người cầm lái nó phải biết con đường nào để đi, phải có tầm nhìn viễn kiến dưới ánh sáng khoa học, phải biết trước từng khúc quanh, từng yếu tố bên ngoài như gió thổi, đường nghiên, nếu không chúng ta chỉ có thể rồ máy và chiếc xe lao xuống vực. Rất nhiều cuộc cách mạng đẫm máu không khác gì chiếc xe lao xuống vực. Bất hạnh cho nước Nga là Elsin đả kích hoạt được chân ga, làm chiếc Volga rồ lên, phóng đi nhưng không biết lái nó và cũng chưa nghĩ đến việc lái nó, viễn kiến con đường nó đi nên nó lao xuống vực là tất yếu, Putin phải rất vất vả kéo nó lên và mầm mống cho một Sa hoàng xuất hiện vì cái việc kéo nó lên quá khó khăn nên công cũng lớn. 

Với Việt Nam, chiếc xe chúng ta sẽ chở chúng ta đi trên con đường nào, đi về đâu, những khó khăn gì đang đợi chúng ta, xin theo dõi những bài viết tiếp theo.



29 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. Riêng cái câu này:"Chủ thuyết cộng sản, tuy là một chủ thuyết sai lầm (như tôi đã chỉ ra nguyên lý chính dẫn đến sai lầm ở bài trước), nhưng tư tưởng của nó vẫn là tốt đẹp: muốn cơm no, áo ấm, công bằng,… " đã cho thấy tác giả cũng là một nạn nhân của sự nhồi nhét của chủ nghĩa cộng sản.

    Chủ nghĩa cộng sản chỉ dùng những từ ngữ như tác giả nói để lừa bịp.Sự thật chưa bao giờ họ làm được điều đó.Vì đó là chủ thuyết giết người, đấu tranh giai cấp.Những luận điểm trên cho thấy tác giả chỉ là một dạng dân chủ nửa vời
    Trả lời
    Trả lời
    1. Tôi không đồng ý với anh Dân chủ nửa vời. Tôi nghĩ nếu anh có học qua đại học, hẳn anh đã học các môn như "lịch sử Đảng"; "kinh tế chính trị", "Tư tưởng Hồ Chí Minh",và tìm hiểu sâu hơn về cương lĩnh, đường lối của ĐCS thì anh sẽ thấy cái mục tiêu của CNCS là đúng như tác giả nói. Tuy nhiên đó là mãi mãi là một giấc mơ mà thôi, không thể thực hiện được, vì nó trái với quy luật, trái với bản năng của con người. Phải hiểu nó, thì mới mong xóa bỏ nó. Nên có cái nhìn toàn diện. Không nên để cảm tính chi phối quá mạnh. Bạn nói đúng: CN CS chưa bao giờ làm được điều đó, điều đó đâu có gì mâu thuẫn với cái mục tiêu ban đầu của họ đưa ra. Giống như là anh mơ ước mình trở nên đại thiện như Phật nhưng rồi sống hết cuộc đời,anh ngẫm lại thấy mình vẫn còn mắc vào tự kỉ, bản ngã quá nặng nề, không buông bỏ được. CNCS không phải bản chất là tham lam, độc ác, tư lợi, độc tài. Chỉ có con người không thể thực hiện được cái chủ thuyết ấy vì bản thân nó vi phạm cái qui luật đấu tranh sinh tồn của muôn loài.
    2. "có đến hơn một nửa quả địa cầu trúng ngọn gió độc của thời đại"
      Bạn hiểu câu nói đó chứ?
    3. Xin anh trả lời cho tôi cái mà anh gọi là "Tư tưởng hcm" là cái gì? Tôi đã học qua nó và cho đó là một điều sáo rỗng.Ai là người vn chẳng yêu nước.Tư tưởng hcm quanh đi quẩn lại là yêu nước, thương dân...điều hiển nhiên của người vn.Chính ông Hồ tuyên bố ông chẳng co tư tưởng gì.

      Còn cái mà cộng sản tuyên truyền là tự do, công bằng là nói tuyên truyền láo.Tôi xin ví dụ nhỏ thôi: Ông Hồ đọc TNĐL và hiến pháp ghi rõ tự do báo chí.Nhưng ông chỉ một điều nhỏ đó bị bóp chết.Bao nhiêu trí thức chết oan .Vậy những lời tuyên bố, chủ thuyết của cs ko bao giờ thât.
    4. Trúng độc thì phải tẩy độc chứ không sống chung với độc.
    5. Một nhà khoa học đả từng đi đây đi đó, nhận định rằng hành tinh kia có thể có sự sống nhưng cách trái đất hàng tỷ năm ánh sáng. ông ta nói với gia đình ông ta sẽ đem mọi thành viên lên đó sống cho khỏi ô nhiểm và cả nhà cứ thế trông mong. theo tác giả bài viết trên thì ông ta có ý tưởng đúng. nhưng theo pháp luật trên toàn thế giới thì ông ta lâm vào trọng tội " thiếu tinh thần trách nhiệm, gây hậu quả nghiêm trọng".
  2. Những người bị đàn áp, hy sinh ngoài vinh danh còn phải bồi đắp xứng đáng (Tôi không muốn ai hy sinh, chết nhưng điều này khó tránh: 100 người đầu tiên được bồi thường 10 tỷ/người, 1000 người tiếp theo 1 tỷ/người... (trích)

    Không ổn! Thạnh lấy tiền ra khuyến khích nhân dân biểu tình? Rồi ai đi biểu tình dù bằng tấm lòng vô tư trong sáng khi bị cs bắt, sẽ bị chụp cho cái mũ là biểu tình vì tiền, rồi công cuộc đấu tranh cho nhân quyền sẽ biến thành trò hề chính trị. Kỳ quá hà...
    Trả lời
    Trả lời
    1. Khi người lính chân chính cầm súng ra chiến trường, họ không vì chính sách: khen thưởng, chính sách người có công, chính sách thương binh. Hoàn toàn, hoàn toàn không vì điều đó.
      Trong xã hội dân sự, những việc nguy hiểm vì cộng đồng, luôn phải có người làm, cộng đồng cần trang bị cho họ đầy đủ phương tiện an toàn, cũng như những chính sách thỏa đáng cho họ. Nếu không có những điều đó, cổ vũ họ làm, chúng ta đứng nhìn là quá nham hiểm, bá kiến.
      Tiền, nói đến tiền, đụng đến tiền, ai cũng bảo là thực dụng, là xấu xa. Xin thưa Tiền là giá trị lao động, là giá trị con người, là nguồn sống.
      Biểu tình, cách mạng để làm gì? Là giành lại quyền sống, nguồn sống.
      Kẻ cầm quyền hay rêu rao, người biểu tình vì tiền, là xấu xa. Hãy xem họ vì cái gì mà tham quyền, cố vị, độc ác đến vậy? Cũng vì tiền đó thôi.
      Cái tôi đưa ra nó như một chính sách thỏa đáng cho những ai hy sinh bản thân mình, hạnh phúc gia đình mình cho sự nghiệp chung. Đó là tấm lòng của xã hội, đất nước, nhân dân dành cho họ. Không ổn sao?
    2. ^^!

      Thắc mắc để biết thêm suy nghĩ, luận điểm của anh. 

      Cảm ơn anh ^^!
  3. Vấn nạn ở đây là ai đứng ra thực hiện những việc như bạn đã trình bày. Lãnh đạo nước mình sao toàn những người thiển cận bảo thủ và ích kỷ làm thế nào thay đổi được đây? Ích quốc lợi dân là những từ xa lạ đối với hàng ngũ lãnh đạo hiện nay.(Theo tôi bạn nên dùng "lực cản" đúng hơn "lực kéo").
    Trả lời
    Trả lời
    1. Những người hiện nay, họ đang hưởng lợi, họ không làm đâu.
      Chúng ta hãy truyền tin, thời gian nữa, chín mùi sẽ có người làm, tôi tin như vậy
  4. Bổ sung chút xíu: Đem tiền ra hứa trả cho người đi biểu tình ái quốc, vì nhân quyền, vì chủ quyền, vì dân chủ cách vô tư là 1 sự sĩ nhục đó.

    Kỳ quá hà...
    Trả lời
    Trả lời
    1. Đây chỉ là thí dụ minh họa thôi.
      Ý tưởng NVT rất hay nhưng không nên hiểu một cách nông cạn.
      Thực tế đi vào chúng ta sẽ cần biết phải làm gì.Đó mới thực sự là Trí Thức.
    2. Bạn Kỳ quá hà đúng là kỳ thật. Tôi cho là bạn là một dạng của đạo đức HCM nửa vời mà ngày nay bọn cầm quyền rêu rao toàn dân học tập. Bạn nghĩ như thế nào mới là sự đền ơn của một xã hội? Sự vinh danh. Đồng ý. Rồi gì nữa? Bạn hi sinh, bạn không thể tiếp tục mưu sinh để phụng dưỡng ba mẹ, chồng con, bạn có muốn những con người sống trong không khí tự do, dân chủ san sẻ bớt ''giá trị vật chất' của xã hội hỗ trợ gia đình bạn có nguồn sống. Tôi cho chẳng có gì là "nhục nhã" ở đây cả. Những con người anh dũng ấy đã hi sinh rồi, họ cũng chẳng có thời gian mà cân đo đong đếm vinh nhục như bạn đâu bạn ạ.Chuyện Xã hội phải quan tâm đến mưu sinh của gia đình họ, âu cũng là một cách trả nghĩa hợp lí mà thôi. Bởi có người suy nghĩ như bạn nên chỉ có ở Việt Nam mới có mẹ Thứ đem cả 11 đứa con ra chiến trường "bao lần tiễn con đi, bao lần khoc thầm lặng lẽ", chúng ta ngưỡng mộ, chúng ta tôn vinh mẹ, chúng ta khen tặng...Để làm gì. Tại sao chúng ta không giữ cho mẹ những đứa con sau cùng? Hô hào ngưỡng mộ để mẹ mất hết 11 đứa con, có phải là quá tàn ác với mẹ không? Cái nhìn nhân văn thật sự nằm ở đâu?
    3. Ờ... Cũng kỳ quá há.

      "Chứng minh bạn tham gia biểu tình rất đơn giản: chụp hình."

      Thiệt tình là nghe hỏng có thuận!

      :-))
    4. Hàn Quốc có điều luật qui định người dân cung cấp hình ảnh vi phạm luật cho cảnh sát để nhận thưởng, nghe cũng hỏng có thuận nhưng rất hiệu quả.
      Tôi bị chộp mấy phen tè bậy là tiệt luôn chứ không như bến xe Mỹ Đình, khai nghí!
      Tất nhiên phải có cơ quan độc lập kiểm định như viện khoa học hình sự bộ công an.
  5. Đả đảo độc tài, bán nước, tiêu diệt tham nhũng15:20 Ngày 01 tháng 6 năm 2012
    Tôi có ý kiên:
    Về tài sản tạm thời như Bác Thạnh gì đó cũng được nhưng nó cứ như là sự mua bán tính mạng con người? Cái này khi nào có một chính quyền dân chủ thì hẵng đề xuất-tôi e bây giờ đặt ra nó không đúng tịnh thần của người cách mạng: không phải hy sinh vì mình.
    Riêng về xử lý những tên tội phạm bán nước hại dân, những tên đầu sỏ tham nhũng: Bắt giam, nuôi chúng để lấy các bộ phận của cơ thể thay thế cho người bệnh, người tai nạn khi có nhu cầu cứu chữa thay thế (ví dụ chân tay, tim, gan, thận...) Âu cũng là 1 cách để chúng trả nợ đời.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Giai cuu binh nhi Ryan16:03 Ngày 01 tháng 6 năm 2012
      Cực đoan quá, tạo ra lực kéo đó. Một lực kéo khủng khiếp.
  6. bác nghỉ đến vấn đề thưởng phạt thì đúng rồi ,nhưng thưởng rất dể , cũng vô cùng khó ,có những hy sinh không thể tính được bằng tiền vì là cuộc đời người ta hy sinh vì lý tưởng ,tiền không mua nổi những con người nầy ,tuy nhiên đâu phải không có cách ,phải tận tình giúp đở con cháu họ ,hay còn bao nhiêu việc phải trang bị cho một tổ chức ,cũng có khi dùng tiền như treo giải thưởng lấy mạng một kẻ buôn dân bán nước .đây là chuyện đương nhiên có nhưng có như thế nào mới là đạo lý ,mới là chính nghĩa ,thu phục lòng dân ũng hộ ,dân làm báo đang có những cây viết rất trẻ ,cần nhiều hơn nữa và góp ý thành khẩn để tìm ra đường lối cho dân đi .hảy theo dỏi đánh vụ cam ranh ,từng vụ một chúng ta lấy đề tài để dân hưởng ứng ,khởi đầu thử đánh vào cam ranh sau đó xem lại dân cam ranh bao nhiêu người hưởng ứng ,chúng ta tấn công từng vụ và gây sự tham gia từng vùng ,khi chúng ta có đũ mọi thanh phần ũng hộ ,sẻ thuận vô cùng ,hảy đánh vào bọn tham quan ô lại .đưa mặt mày nó ra dư luận quốc tế ném đá ,đây là những chuyện dể kêu gọi sự tham gia cũa dân chúng ,
    Trả lời
  7. Lực đẩy cần mạnh đủ để chiếc xe chuyển động nhưng không nên quá mạnh vì có thể làm cho chiếc xe chạy nhanh không còn kiểm soát được. Hiện nay lực kéo ở VN quá lớn, làm cho chiếc xe đất nước đứng hay lùi lại.
    Trả lời
  8. Chương Trình Hiện Đại Hóa và Dân Chủ Hóa CNXH được xây dựng với lực đẩy vừa đủ - nguyên tắc từng bước, hòa bi2ng và ổ định - trái với mùa xuân Á Rập - nguyên tắc lật đổ - hiên nay lạc quan tắt dần tại http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/05/120527_arab_spring.shtml
    Trả lời
  9. xin sửa lại: nguyên tắc từng bước, hòa bình và ổn định.
    Trả lời
  10. Levu89 
    Chào bạn Đợi Chờ,
    Nhận thấy bạn rất có lòng, rất kiên nhẫn viết còm nên có vài lời góp ý với bạn.

    1)Về việc hiện đại hóa dân chủ hóa xã hội chủ nghĩa.
    -Xin hỏi bạn xã hội chủ nghĩa là một ý tưởng lãng mạn cách mạng hay nói cách khác là xã hội không có thực trong đời sống loài người thì lấy chi hiện đại hóa?Muốn hiện đại hóa phải đi từ nền tảng đã có mới đi đến hiện đại hóa được. chẳng hạn như máy điện tóan cá nhân bạn đang sử dụng, vài thập niên trước chạy rất chậm, sức chứa ít, ít tính năng nay được hiện đại hóa chắc bạn thấy công dụng của nó như thế nào rồi?
    Dân chủ cũng thế, phải có cơ chế, nền tảng dân chủ trước rồi mới dần hoàn thiện, cải tiến dân chủ còn dân chủ xã hội chủ nghĩa chỉ là bánh vẽ (Pies in the sky)chứ không có thực trong đời sống dân chủ của nhân loại.

    2)Bạn đề nghị đảng cộng sản là đảng duy nhất chọn lựa ứng viên cho dân bầu vào trung ương đảng rồi biến trung ương đảng thành nghị viện, là cơ quan lập pháp cao nhất nước như chế độ đại nghị Anh, Nhật?
    -Bạn có biết chế độ đại nghị Anh,Nhật là chế độ gì không? Đó là chế độ quân chủ đại nghị tức là chính trị dân chủ trong thể chế quân chủ. Thể chế này ra đời để thay thế mô hình cai trị quân chủ đã lỗi thời, mục ruỗng cần thay đổi và vua phải từ bỏ quyền lực trao quyền lại cho dân điều hành cai trị đất nước qua các đảng phái chính trị do dân bầu chọn để bảo toàn tính mạng cho hoàng tộc. Còn bạn đề nghị dân chủ qua cách đảng cộng sản lột xác trở thành đảng lao động và tiếp tục là đảng duy nhất nắm giữ quyền lực chính trị mà gọi là dân chủ hóa, quả là một giấc mơ đẹp!

    3) Bạn cũng có nói thêm, từ đó nghiên cứu hòa hợp hòa giải dân tộc?
    -Xin trả lời bạn rằng hòa hợp hòa giải không khó, không cần phải nghiên cứu, chỉ cần có thật tâm hay không mà thôi, nếu hoà giải hòa hợp để thực hiện thêm một "cú lừa" nữa. Xin lỗi, không còn là chuyện dễ như thế kỷ trước đâu bạn!

    Tóm lại những đề nghị của bạn rất hợp với “ dân chủ độc đảng” của đại biểu quốc hội Nguyễn Lân Dũng, bạn nên tìm gặp ông ấy để hợp tác, thực hiện giấc mơ của bạn chứ bạn tìm đến các báo lề dân, thiết nghĩ sai địa chỉ rồi bạn ạ, chúc bạn thành công trong giấc mo đẹp của bạn..

    Levu89.

    PS:Nếu bạn vẫn chưa thỏa mãn những ý chính nêu trên, bạn nên viết một bài hòan chỉnh hơn cậy đang trên danlambao, tôi sẽ thảo luận với bạn qua những bài viết hoàn chỉnh hơn.
    Trả lời
  11. Nguyễn Văn Thạnh chưa thoát ra khoi vòng kim cô CS.Ng Văn Thạnh sinh ra chắc thích làm thầy hơn .Cứ luẩn quẩn Elsin với putin.Lý luận theo kiểu CS .Nếu không có CS đời F1 thì dân tộc này đâu có ngày hôm nay
    Trả lời
  12. Tôi nhất trí với quan điểm tác giả.Dĩ nhiên ,đã ủng hộ và tham gia hành động đều phải là xuất phát từ động cơ vô tư trong sáng,nhưng vì những trở lực ,khó khăn có thể gây ra hy sinh mất mát về quyền lợi sống ,ảnh hưởng đến gia đình ,người thân nên cần thiết phải bù đắp,vinh danh họ không chỉ bằng tinh thần mà còn cả vật chất(một cách công bằng)
    Vói những kẻ thủ cựu ,quyết tâm chống đối, phải có hình thức trừng phạt nhưng không phải là dùng tội ác bạo lực,tránh chiến tranh đổ máu xảy ra.
    Công tác truyền phải áp dụng cho cả đối tượng an ninh, cảnh sát, những công cụ đàn áp bạo lực của nhà cầm quyền, Nếu tranh thủ được các thế lực này,chúng ta tránh được đổ máu..nhưng vô cùng khó khăn vì họ đang được nhà nước trong dụng..
    Tôi cũng cực lực đả phá lối trả thù man rợ như còm Đả đảo độc tài, bán nước, tiêu diệt tham nhũng đã nói.Muốn có lực lượng quần chúng đông đảo ủng hộ thì chúng ta phải thể hiện rõ "tính nguòi" trước đã ,không thể cầm thú như vậy được!
    Trả lời
  13. Tác giả ví xã hội VN như cổ xe (là vật vô tri) chịu sức đẩy và sức kéo, rồi lấy quan hệ “đẩy kéo” soi vào mọi ngõ ngách thì sẽ luẩn quẩn, chỗ nào cũng có đẩy có kéo, có ưu có khuyết, hoặc sẽ máy móc như những vật vô tri, hoặc lại sa vào đạo đức suông, chủ quan, vụn vặt, cảm tính. Mổ xẻ toàn cục xã hội kiểu ấy thì làm sao tìm được lối ra?. Xin đừng giận, hình như bao lâu nay chẳng có gì đáng để cho tác giả đọc?
    Trả lời
  14. Chủ nghĩa CS hay không cũng chỉ là danh xưng,quan trọng là con người và hành động của con người.Nếu không có một đảng phái đối lập nào xứng đáng và đủ tầm đứng ra điều hành CM, vẫn có thể trưng dụng những ĐVCS có nhân tâm ..CNTB một thời đã lộ rõ bản chất bóc lột ,đày các nước thuộc địa vào kiếp trâu ngựa ,không phải là không có xấu xa, CNCS cũng vậy, tác giả rất đúng rằng một thời ở VN các ĐVCS đã vì yêu nước nồng nàn mà chịu hy sinh, tù đày để cứu nước thoát khỏi cảnh bóc lột đày đọa của TB Pháp ,nhưng ở thời bình ,họ lại bị lòng tham làm biến chất, tha hóa..Thời nay ,thực chất CSVN chỉ mượn danh "hào quang" quá khứ để trục lợi.phụ công thế hệ đi trước. Vẫn có ĐCS ở thể chế đa đảng tại nhiều nước trên thế giới nhưng các nước này vẫn phát triển văn minh và giàu có.. Như vậy,CNCS ngày nay hầu như chỉ tồn tại trên danh nghĩa..
    Trả lời
  15. Thưởng tiền thì được, chứ dùng quyền lực chính trị để thưởng công là sao đây? Chưa làm "cách mạng" đã phản bội sao? Hơn nữa công lao đâu của riêng ai! Dân chủ cơ mà, quyền của toàn dân thì phải có bầu cử cho đàng hoàng, bầu ai, bầu trên cơ sở nào? Phải minh bạch công bằng bình đẳng chứ định theo vết của bọn cs HCM sao? ông Thạnh!
    Trả lời
  16. Cách viết và lý luận của anh Thạnh nhìn chung là ổn, có tinh thần yêu nước, thương nòi, dĩ nhiên, bài viết của anh là riêng ý nghĩ của anh thôi, theo tôi nghĩ, nhiều người chúng ta phải bàn bạc lại( hoặc có thể phản biện, biện chứng logic cũng không sao) miễn sao để đi tới một đề án hoàn chỉnh( chứ không phải hoàn hảo) vì chúng talà con người mà,tôi xin có đôi lời cùng góp ý với anh ở những điểm sau:
    1/anh là con người kĩ thuật nhưng có tầm nhìn quản lý, qua lời văn của anh( tôi cũng là dân CTM đhspkttphcm, đúng như anh phân tích, dân kỹ thuật không học triết thi thôi, học thi tôi đảm bảo ăn đứt mấy ông lý thuyết rỗng, vì kỹ thuật là từ trực quan sinh động( thực tế piston, xi lanh, vết cắt nhấp nhô bề mặt...) dẫn tới tư duy trừu tượng là hiển nhiên. tôi tán thành ý kiến của anh nhưng tôi xin góp ý thêm: từ anh dùng lực níu kéo không được chuẩn, lực cản ở đây là lực ma sát, trọng lực p...
    đó là câu chữ, còn quyền lợi, lấy đâu bạc 10 tỷ trả cho một người hi sinh (mặc dù anh có giải thích) nhưng không ổn, và đường lối thì lại na ná giống cs, mà bây giờ chúng ta bài cs cơ mà, chứ nếu lật một chế độ độc đảng này đi thay bằng một chế độ độc đảng khác thì tôi e rằng chúng ta lại đi vào vết đổ bánh xe cũ không ổn. chắc chắn những người có công thì phải được hưởng theo như anh nói là chính xác, nhưng theo tôi nghĩ, chúng ta nên tìm cách đẩy cục đá tảng cản trở đất nước là trước tiên và kế đó là chúng ta, nên để cho việt nam một chế độ đa đảng chứ đừng thay vào đó một ông lãnh tụ như trước, tất cả các thành phần tham gia đấu tranh đều có quyền thành lập đạng phái, dĩ nhiên đảng nào mạnh, đảng dó câm quyền, cầm quyền mất uy tin có đảng khác thay... nhưng vân đề đó bàn sau với anh, việc trước tiên chúng ta cần bàn và làm ngay là: đoàn kết tất cả các lực lượng muốn đẩy cục đá đi: anh nói đường nối của ông putin sáng suất và khôn ngoan, tôi đồng ý, bởi vì một số vị CCB và các cán bộ về hưu cái họ sợ nhất là mất miếng bánh. quan điểm thật sáng suốt, chúng ta đánh kẻ chạy đi chứ không đánh kẻ quay lại, chúng ta tránh lập lại như vc, hoà bình rồi đàn áp các thế lực đối nghịch, cúng ta chỉ nên xử những kẻ cương quyết cản trở mà thôi, còn đội ngũ cb nếu họ có lòng hướng thiện thì ok, chính sách vẫn giữ nguyên đó chính là động lực họ tham gia cùng ta, ở thời điểm này tốt nhất vẫn đấu tranh bàng con đường hoà bình yêu tất cả chúng ta cùng gây sức ép lên nhà cầm quyền, để đưa vào luật được phép biểu tình, được phép thành lập hội nhóm,... tư từ qua từng giai đoạn cụ thể là tiến tới đa nguyên, đa đảng, trả lại ruộng đất cho nông dân và nhân dân, có cơ chế minh bạch bỏ phiếu, bầu cử và tín nhiệm, đấu tranh bằng con đường hoà bình là thượng sách nhất, nó tránh được tối đa những mất mát, hi sinh về sức người sức của... dĩ nhiên một người hoặc một nhóm người sẽ không làm được, mà nó đòi hỏi tất cả những người việt có lương tri và những người dân lao động mọi tầng lớp. để làm được việc đó không gì bằng con đường tuyên truyền như bài 1 anh nói, chúng ta nên đánh sâu vào những mảng yếu của chính quyền như: đường kém chất lượng do tham nhũng,như những vụ vinashin, vinalines, như thuế thu nhập bất hợp lý, như những cuộc lấy đất tàn bạo. VĂN GIANG, TIÊN LÃNG, VỤ BẢN, CẦN THƠ..., như quản lý xăng dầu, điện, than khoáng sản..., làm sao tuyên truyền để mọi người hiểu chứ bây giờ chính quyền vẫn bịt mắt dân ghê lắm bằng nhửng tờ báo và đài truyền hình... vẫn biết dân không tin, nhưng họ cũng không hiểu hết, và nhìn thấy tất cả. Chỉ bằng cách chúng ta rỉ tai nhau vào dân làm báo mà xem. khi được đại bộ phận ủng hộ rồi thì việc gì đến tất đến. đó là bấy nhiêu điều tâm sự cùng anh.cám ơn và chúc anh sức khoẻ và đưa nhiều ý kiến hay cho bà con. xin chào
    Trả lời

Không có nhận xét nào: