12.1.13

Nhân cách cao quý của người nghệ sĩ


Nhân cách cao quý của người nghệ sĩ

2013-01-11
Câu chuyện vừa rồi của người nữ nghệ sĩ mang tên Kim Chi đã làm những ngươi theo dõi các sự kiện trên Internet trong và ngoài nước sửng sốt và xúc động.

8_nghe107-220.jpg
Nữ nghệ sĩ Kim Chi
Sửng sốt vì chị đã có một hành động rất anh dũng khi viết thư gửi cho Hội Điện Ảnh Việt Nam từ chối không chấp nhận một bằng khen có chữ ký của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và thẳng thắn viết rằng “Tôi không muốn trong nhà tôi có chữ ký của một kẻ đang làm nghèo đất nước, làm khổ nhân dân. Với tôi, đó là một điều rất tổn thương vì cảm giác của mình bị xúc phạm”.
Người biết chuyện xúc động vì nữ nghệ sĩ Kim Chi là người tập kết ra bắc khi tuổi còn xanh đến nay đã hơn 70 nhưng tấm lòng với đồng đội với đất nước của chị vẫn giữ vững như ngày đầu bước chân lên dãy Trường sơn trình diễn những vở kịch giúp vui cho bộ đội. Những con người một thời cống hiến ấy nay đang sống thiếu thốn chật vật và thậm chí bị chính người đồng chí của mình bóc lột, chèn ép.
Mặc Lâm tiếp nối câu chuyện của chị dưới những góc nhìn khác để chúng ta hiểu thêm cá tính một con người như thế nào mà lại đủ can đảm thốt lên một câu có sức mạnh lay động cả triệu con tim như thế.

Từ chối chứ không chống dối

Ngô Đình Diệm: Nhân dân không còn cam phận


Ngô Đình Diệm: Nhân dân không còn cam phận

Lời người dịch: Nhận lời mời của Tổng thống Hoa Kỳ Eisenhower, Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm sang thăm Hoa Kỳ vào ngày 7 tháng 5, 1957. Ông được tiếp đón trọng thể và đầy đủ danh dự dành cho bậc thượng khách của chính phủ Hoa Kỳ. Thành công của Tổng thống Ngô Đình Diệm trong công cuộc xây dựng nước Việt Nam Cộng Hòa còn non trẻ, đặc biệt trong việc tái định cư thành công hơn 800 ngàn người tỵ nạn từ miền Bắc, đều được các báo uy tín hàng đầu của Mỹ coi là "phép lạ". Tổng thống Hoa Kỳ Eisenhower đã đích thân ra đón ông tại phi trường, và vợ chồng Tổng thống Eisenhower đã dự tiệc chiêu đãi được tổ chức tại tòa đại sứ Việt Nam Cộng Hòa ở Washington.

Trong thời gian thăm viếng Hoa Kỳ, Tổng thống Ngô Đình Diệm đã có vinh dự phát biểu trước lưỡng viện Quốc hội Hoa Kỳ. Bài diễn văn của ông "tuy ngắn nhưng đầy xúc động" đã nhận được nhiều tràng pháo tay hoan hô của các vị dân biểu Mỹ.

Bài diễn văn đã được đăng toàn văn trên tờ báo New York Times vào ngày hôm sau. Toàn bộ tựa đề và các tiêu đề là của tờ báo này. Những phần trong ngoặc là từ biên bản của Quốc hội Hoa Kỳ. Và người dịch chân thành cảm ơn Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ đã gởi cho biên bản về bài diễn văn của Tổng thống Ngô Đình Diệm.

Ngô Đình Diệm - Nhân dân không còn cam phận


Thật là một vinh dự hiếm có cho tôi khi hôm nay có cơ hội phát biểu với quý vị. Phát biểu với quý vị trong tòa nhà Quốc hội này, nơi đã hun đúc nên số phận của một trong những quốc gia lớn trên thế giới.

Tôi tự hào mang đến quý vị dân biểu lỗi lạc của nước Cộng hòa Hoa Kỳ cao quý những lời chúc huynh đệ tốt đẹp nhất từ nhân dân Việt Nam. Tôi cũng mang đến đây sự bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt Nam về sự giúp đỡ tinh thần và vật chất của nhân dân Hoa Kỳ. Nhân dân chúng tôi nhận thức được tầm quan trọng rất lớn lẫn ý nghĩa sâu sắc của sự trợ giúp này.

Kể từ khi kết thúc cuộc chiến tranh vừa qua, khi Châu Á phá tung xiềng xích, lương tâm của thế giới cuối cùng đã bừng tỉnh trước sự phát triển sâu sắc và tất yếu- sự ra đời của Châu Á độc lập. Từ đấy, nhận thức này đã đưa đến sự lên án bằng những lời lẽ cụ thể nhất chế độ bóc lột cũ mà, trong quá khứ, đã chi phối quan hệ giữa Đông và Tây.

Hiện nay thay thế vào đấy là những nỗ lực bền bỉ nhằm xác lập phương thức hợp tác quốc tế mới, thích hợp hơn với những nhu cầu thực sự của thế giới và với triết lý mới của Châu Á.

Chính cuộc chiến đấu giành độc lập, chính ý thức càng ngày càng sâu sắc của các dân tộc thuộc địa rằng nguồn gốc của sự nghèo khổ của họ là sự cản trở một cách có hệ thống sự phát triễn kỹ thuật, cùng với tinh thần dân tộc và xã hội ngày càng cao, tất cả đã kết hợp lại để tạo ra sự thay đổi toàn diện sâu sắc trong tâm trạng Châu Á và tất cả điều này đã cho dân chúng Châu Á sự năng động không thể nào cưỡng lại được.

Nhân dân không còn cam phận

Nhân dân Châu Á - vốn đã tủi nhục từ lâu trong nguyện vọng dân tộc của mình, nhân phẩm của họ đã bị tổn thương - giờ đây không còn cam phận và thụ động như trong quá khứ. Hiện giờ họ háo hức bồn chồn. Họ khao khát giảm bớt sự lạc hậu quá lớn về kỹ thuật. Họ đòi hỏi mạnh mẽ sự phát triễn kinh tế cấp bách và nhanh chóng, nền tảng tốt đẹp duy nhất cho sự độc lập chính trị dân chủ.

Các nhà lãnh đạo Châu Á - dù ý thức hệ của họ là gì chăng nữa- tất cả đều đối mặt với sự cấp bách bi kịch của những vấn đề xã hội và kinh tế. Dưới áp lực mạnh mẽ của nhân dân mình, họ buộc lòng chấp nhận kế hoạch kinh tế. Kế hoạch như thế nhất định gây ra những hậu quả chính trị nghiêm trọng.

Chính vì lý do này chủ đề chính của các cuộc tranh luận chính trị trong nước ở các quốc gia Châu Á đều tập trung vào mức độ kế hoạch cần thiết, phương pháp cần phải có để tạo ra những kết quả thực tế cấp bách.

Phải chăng mọi thứ nên được kế hoạch? Hay sự kế hoạch chỉ nên giới hạn vào các khu vực thiết yếu? Phải chăng nên chấp nhận những phương pháp dân chủ hay những phương pháp toàn trị tàn bạo?

Chính trong cuộc tranh luận này-ở tại nhiều nước không may bị ảnh hưởng bởi những lời hứa hẹn giả dối nhưng quyến rũ của chủ nghĩa Phát xít và chủ nghĩa cộng sản-những nỗ lực đang nhằm gìn giữ nền dân chủ tự do qua viện trợ từ các nước công nghiệp Tây phương đóng vai trò rất quan trọng. Vì danh dự của con người, Hoa Kỳ đã đóng góp quan trọng nhất vào mục đích này.

Kính thưa quý vị trong Quốc hội, qua những điểm chính và khái quát chung, những điều này là những vấn đề các nước Châu Á đang đối mặt. Những điều này là những mục tiêu phải đạt được và là những phương cách phải được đề xuất. Những điều này cũng là những áp lực và cám dỗ trong nước mà các nhà lãnh đạo Châu Á đối mặt.

Khu vực nhạy cảm

Ở lục địa Châu Á rộng lớn, Việt Nam nhận thức mình ở khu vực nhạy cảm nhất. Mặc dù Việt Nam đối mặt với những vấn đề chung của các nước Châu Á khác, nhưng do vị trí địa lý chính trị nhạy cảm của mình những vấn đề của Việt Nam nghiêm trọng hơn rất nhiều.

Nằm ở một trong những điểm tiếp cận chiến lược những nguyên liệu quan trọng của Đông Nam Á-sở hữu những nguyên liệu này mang tính chất rất quyết định- bị cản trở phát triễn bởi một trăm năm đô hộ nước ngoài, bị cạn kiệt bởi mười lăm năm chiến tranh và tàn phá, nửa miền bắc của lãnh thổ Việt Nam lại rơi vào tay Cộng sản, Việt Nam tự do hiện ở trong hoàn cảnh bị đe dọa và nghiêm trọng hơn các nước Châu Á khác.

Bằng sự hy sinh to lớn của con người và nhờ vào viện trợ từ nhân dân Mỹ hào phóng, trong thời gian kỷ lục, Việt Nam tự do đã khắc phục thành công những hỗn loạn do chiến tranh và hiệp định Geneva tạo ra. Sự kiến thiết và ổn định quốc gia mà đã đạt được ấy đã giúp hội nhập hơn 860.000 người tỵ nạn vào nền kinh tế của 11 triệu người khác ở Việt Nam tự do và đã giúp thông qua những cải cách chính trị và kinh tế quan trọng.

Tuy nhiên, vào lúc tất cả Châu Á đang chuyển từ nền văn minh này sang nền văn minh khác, vào thời điểm khi tất cả các vấn đề quan trọng đều nảy sinh cùng một lúc đối với các nhà lãnh đạo và đều dường như đòi hỏi giải quyết cấp bách, vào lúc khi tất cả đều phải được thực hiện trong bầu không khí căng thẳng cách mạng ngày càng cao, hơn các quốc gia khác, Việt Nam càng thấy cần thiết phải thông qua một số nguyên tắc, đường lối chỉ đạo hành động nào đấy, không chỉ để bảo vệ mình khỏi những cám dỗ toàn trị mà còn, trước hết, để giúp cho mình đạt được độc lập thay vì hỗn loạn, để bảo vệ hòa bình mà không hy sinh độc lập, để đạt được tiến bộ kinh tế mà không hy sinh các quyền tự do của con người.

Trích dẫn học thuyết năm 1956

Chính vì những lý do này - dựa vào các cội nguồn văn hóa Châu Á, và trong truyền thống dân chủ Việt Nam của chúng tôi - tôi đã có danh dự định rõ học thuyết này trong thông điệp đọc trước Quốc hội Lập hiến vào ngày 17 tháng 4 năm 1956. Tôi xin mạn phép trích dẫn từ thông điệp ấy những đoạn ý nghĩa nhất, vì chúng tạo thành nền tảng của hiến pháp chúng tôi.

Tôi trích:

"Trong hoàn cảnh những lực lượng trấn áp vật chất và chính trị quá mạnh thường xuyên đe dọa chúng ta, chúng ta cảm thấy, hơn các dân tộc khác, nhu cầu rất quan trọng đặt cuộc sống chính trị của chúng ta trên một nền tảng vững chắc và thúc đẩy một cách rất chính xác những bước kế tiếp trong hành động của mình theo những đường lối mà sẽ chắc chắn tạo ra mức độ tiến bộ dân chủ lớn nhất.

(Vỗ tay.)

"Điều này chỉ có thể là duy linh, đường lối ấy con người theo đuổi trong hiện thực mật thiết của họ cũng như trong cuộc sống cộng đồng của họ, trong nghề nghiệp của họ cũng như trong sự theo đuổi tự do sự hoàn thiện trí tuệ, đạo đức, và tinh thần.

"Vì thế, chúng ta khẳng định niềm tin của mình vào giá trị tuyệt đối của con người-nhân phẩm của họ có trước xã hội và số phận của họ lớn hơn thời gian.

(Vỗ tay.)

"Chúng ta khẳng định mục đích chính đáng duy nhất của nhà nước là bảo vệ quyền tồn tại, quyền phát triễn tự do cuộc sống trí tuệ, đạo đức và tinh thần căn bản của con người.

"Chúng ta khẳng định dân chủ không phải là hạnh phúc vật chất cũng không phải là quyền lực tối cao của thành viên. Dân chủ về cơ bản là một nỗ lực trường tồn nhằm tìm ra những phương tiện chính trị đúng để đảm bào cho tất cả mọi công dân quyền phát triễn tự do và quyền sáng kiến, trách nhiệm, và cuộc sống tinh thần cao nhất."

(Vỗ tay.)

Chủ đề phát triển

Chúng tôi tin chắc rằng với những nguyên tắc chỉ đạo này như là chủ đề trọng tâm cho sự phát triển các thể chế chính trị của mình, Việt Nam sẽ có thể tạo ra chế độ chính trị và kinh tế mà không phải là một hệ thống đóng kín nhưng là hệ thống mở, càng ngày càng mở rộng cho đến khi nào hệ thống đạt đến các phương diện tự do của con người.

Việt Nam Cộng Hòa, nền cộng hòa non trẻ nhất ở Châu Á, chẳng bao lâu nữa sẽ tròn hai tuổi. Nền cộng hòa của chúng tôi sinh ra từ trong vô vàn đau khổ. Nền cộng hòa ấy đang can đảm đương đầu với cuộc cạnh tranh kinh tế với những người cộng sản, cho dù hoàn cảnh khó khăn và nghiêm trọng, mà mỗi ngày lại càng trở nên phức tạp hơn.

Việt Nam, tuy nhiên, có lý do chính đáng để tin tưởng và hy vọng. Nhân dân Việt Nam thông minh, tháo vát và can đảm. Họ cũng có thêm được sức mạnh nhờ sự giúp đỡ vật chất và tinh thần họ nhận được từ thế giới tự do, đặc biệt sự giúp đỡ từ nhân dân Mỹ.

Trong hoàn cảnh căng thẳng quốc tế và áp lực cộng sản ở Đông Nam Á ngày càng gia tăng tôi không thể nào lập lại biết bao nhiêu lần cho đủ lòng biết ơn sâu sắc của nhân dân Việt Nam trước sự giúp đỡ của Mỹ và nhân dân Việt Nam ý thức rất cao về tầm quan trọng, ý nghĩa sâu sắc, và số lượng của sự giúp đỡ này.

Quả thực, chưa bao giờ lúc nào trong lịch sử những cuộc xung đột phát sinh giữa các dân tộc lại quan hệ cấp bách như thế đến nền văn minh như những cuộc xung đột ngày nay.

Sự đóng góp kịp thời của Hoa Kỳ 

Chính qua những đóng góp kịp thời và đầy đủ cho sự kiến thiết cuộc sống kinh tế và kỹ thuật của chúng tôi-nhờ đấy tạo ra mức sống cao hơn-thế giới tự do, dưới sự lãnh đạo của Hoa Kỳ, đang khẳng định sự thành công của hệ thống hợp tác quốc tế mới.

Hành động này đã góp phần bảo vệ Đông Nam Á và ngăn cản những nguyên liệu trong vùng này không rơi vào tay Cộng sản.

Mặc dù nền kinh tế chúng tôi bị thiệt hại nặng nề do chiến tranh, tàn phá, và chủ nghĩa thực dân, nhưng bây giờ nhân dân Việt Nam đang tăng gia đóng góp vào quốc gia mình. Cách đây vài tháng Quốc hội Lập hiến đã bỏ phiếu thông qua nhiều thuế mới và cao hơn nhằm mang lại thu nhập cần thiết cho ngân sách quốc gia. Mới đây sắc lịnh quân dịch quốc gia đã được ban hành và cách đây hai tháng chúng tôi đã đưa ra bản tuyên bố toàn diện về chính sách nhằm mục đích khích lệ đầu tư tư nhân từ nước ngoài.

Chính trên bình diện đạo đức cao cả này chúng tôi bày tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ rộng rãi và quên mình mà chúng tôi đã nhận được từ nhân dân Hoa Kỳ. Chính trên cũng bình diện này quyền lợi của Việt Nam hoàn toàn giống với quyền lợi của nhân dân thế giới tự do.

(Vỗ tay.)

Chính trên bình diện này cuộc chiến đấu của các bạn và cuộc chiến đấu của chúng tôi đều chỉ là một và giống nhau. Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu chống lại chủ nghĩa cộng sản.

(Vỗ tay.)

Chính trong niềm xác tín này và chính trong sự ghi nhớ sâu sắc và không bao giờ phai nhạt trong lòng về việc nhân dân và chính phủ Hoa Kỳ đã theo dõi những nỗ lực của chúng tôi với tất cả sự thấu hiểu cảm thông chí tình tôi xin kết thúc, và lần nữa tôi cảm ơn Tổng thống, Chủ tịch Hạ Viện và quý vị trong Quốc hội về vinh dự đã dành cho tôi và cảm ơn quý vị đã ân cần lắng nghe.

(Mọi người đứng lên vỗ tay.)

Trần Quốc Việt dịch

*Nguồn:

1. New York Times ngày 10 tháng 5, 1957. Tựa đề của New York Times
2. Thư viện Quốc hội Hoa Kỳ- HeinOnline -103 Congressional Record 6699 1957 & 103 Congressional Record 6700 1957


Kính gởi toàn thể Đồng bào Việt Nam và Anh chị em Kitô hữu. Xin vui lòng giúp phổ biến rộng rãi. Chúng tôi chân thành cảm tạ. Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền


Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền: Kháng thư về phiên tòa xử 14 công dân yêu nước tại Nghệ An ngày 08-09/01/2013



Kính gởi toàn thể Đồng bào Việt Nam và Anh chị em Kitô hữu. Xin vui lòng giúp phổ biến rộng rãi.
Chúng tôi chân thành cảm tạ.
Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền
Kháng thư về phiên tòa xử 14 công dân yêu nước
tại Nghệ An ngày 08-09/01/2013
Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền
12-01-2013


            Kính thưa toàn thể Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước,
            Kính thưa anh chị em Kitô hữu (Công giáo và Tin lành),
            Kính thưa các chính phủ dân chủ và các cơ quan nhân quyền quốc tế.


Thủ tướng muốn quá nhiều

2013-01-11
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tin tưởng có thể kềm lạm phát thấp hơn năm ngoái, duy trì tăng trưởng kinh tế cao hơn 5% trong khi đẩy mạnh giải quyết nợ xấu, phá băng bất động sản. Mục tiêu tổng hợp này của chính phủ có vẻ quá nhiều tham vọng.
AFP
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phát biểu tại kỳ họp thứ tư, Quốc hội khóa XIII hôm 14-11-2012.

Kềm lạm phát - duy trì tăng trưởng

Người đứng đầu chính phủ Việt Nam đã trình bày những vấn đề lớn của nền kinh tế, khi tham dự Hội nghị triển khai nhiệm vụ ngành ngân hàng 2013 vào hôm 9/1 tại Hà Nội.
Nhận định về những mục tiêu của chính phủ trong một thời kỳ kinh tế

Giọng lưỡi của kẻ bán nước


Giọng lưỡi của kẻ bán nước


Thư ngõ gửi ông Đại tá Trần Đăng Thanh

Bài thuyết giảng của ông Phó giáo sư, tiến sĩ Đại tá Trần Đăng Thanh với lãnh đạo một số trường đại học, cao đẳng ở Hà nội vừa qua, gây bức xúc và sự phẫn nộ trong dư luận.

Đây là gọng lưỡi của kẻ bán nước, rất đáng phải lên án mạnh mẽ, làm bài học đích đáng cho những kẻ “cõng rắn cắn gà nhà” và những kẻ đang tâm làm tay sai cho bọn đế quốc bành trướng đại hán.

“Nhân dân và nhà nước Trung quốc đã từng nhường cơm sẻ áo, dành cho chúng ta từng hạt gạo, khẩu súng, đôi dép trong cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ… Ta không thể là người vong ân bội nghĩa… Đây là điều không được quên”

Ông ta dạy ai vậy? Hãy thử xem động cơ giúp đỡ của họ là gì? Là để họ “Toạ sơn quan hổ đấu”, là để họ rảnh tay xây dựng, là để đất nước ta hy sinh đến người Việt nam cuối cùng. Họ chỉ muốn Việt Nam mãi mãi bị chia cắt và khi giang sơn ta thu về một mối là trái với điều mong muốn của họ. Lúc nào họ cũng muốn Việt nam suy yếu và làm chư hầu cho họ. Chính Trung Quốc là kẻ xúi giục và chỉ đạo bọn Pôn pốt gây ra cuộc chiến tranh biên giới ở phía tây nam nước ta. Xua 60 vạn quân xâm lược đánh phá 4 tỉnh miền bắc, hòng dạy cho Việt nam một bài học mà Đặng Tiểu Bình ra lệnh, gây bao đau thương tang tóc cho đồng bào ta. Đánh chiến biển đảo Hoàng Sa – Trương Sa, bất bớ đánh đập, đánh chết ngư dân, tịch thu tàu cá, bắt nộp phạt, 2 lần phá cáp tàu Bình Minh II, đến việc đưa hàng nghìn tầu cá, có tàu hải giám bảo vệ. Thành lập huyện Tam Sa, gọi thầu trái phép trong lãnh haỉ và thềm lục địa của ta, đòi khám xét các tàu qua laị… gây biết bao tai hoạ cho ngư dân nước ta bằng đường lưỡi bò phi pháp do chúng tự vẽ ra, bất chấp luật pháp quốc tế, xâm phạm trắng trợn lãnh hải nước ta và nhiều nước khác.

Ông đại tá nghĩ thế nào về những hành động côn đồ đó mà hèn mạt đến mức gọi những người biểu tình yêu nước là bất hợp pháp? Khom lưng, cúi đầu, quỳ phục trước bọn xâm lược là việc làm “cao thượng” và “tốt đẹp” sao? Đã hèn kém không làm được việc đó ông còn vu cáo những người yêu nước là bị các thế lực thù địch lợi dụng để kích động.

Đó là chưa muốn nói những tội ác mà người anh em chí cốt về “ý thức hệ, di sản quý báu”của ông đang hàng ngày, hàng giờ gây biết bao tai họa trên quê hương, đất nước ta, tù chính trị đến kinh tế, văn hoá, xã hội làm cho nhân dân ta điêu đứng về mọi mặt, mà không một người dân yêu nước nào không căm phẫn. Chỉ có những kẻ táng tận lương tâm và hèn kém như ông mới không dám đưa sự việc ra công khai. Lẽ phải ở trong tay mình, có sự đồng tình ủng hộ của những người có lương tri trên thế giới, trong đó có nhiều học giả Trung quốc, tại sao không dám đâú tranh về mặt pháp lý, thậm chí vạch mặt, tố cáo trước dư luận trong nước và quốc tế, mà lại chui vào cái thòng lọng “Song phương “, “ giải quyết nội bộ” của bọn đại hán.

Đối với bọn cướp nước thì chỉ có một con đường duy nhất là đẩu tranh và không khuất phục. Đấu tranh bằng lý lẽ, bằng sự thật và lẽ phải, bằng luật pháp quốc tế. Từ đó mà tìm bạn đồng minh giúp đỡ mình, liên kết với mình vì mục đích chung là chống lại bọn bành trướng đại hán, bảo vệ chủ quyền thiêng liêng và lợi ích hợp pháp của mỗi dân tộc. Nhu nhược và hèn yếu lúc này là hành động tự sát, chỉ làm cho lũ bành trướng hung hăng và tàn ác hơn, bởi vì mục tiêu của chúng không chỉ xâm lược nước ta mà còn muốn thôn tính cả vùng Đông Nam Á và Châu Á nói chung, thậm chí chúng còn muốn làm bá chủ cả thế giới này.

Đây mới là đều không thể quên được và không bao giờ quên cả.

Một tên côn đồ, xông vào nhà, lăng mạ, chửi bới đánh đập, triệt phá anh về mọi mặt mà cứ khuyên nhân dân ta phải bịt mồm lại, để nó muốn làm gì thì làm. Phải thờ phụng nó bằng 16 chữ vàng và tinh thân 4 tốt do chúng chỉ bảo thì ông đại tá, phó giáo sư tiến sĩ Thanh đã trở thành tay chân đắc lực của bọn bành trướng đại hán rồi.

“ Phải ưu tiên tối thượng là giữ được môi trường hoà bình, đừng để xảy ra chiến tranh, đưng để va chạm, kiên trì, khôn khéo… tránh va chạm, cứ tránh đã, tránh voi chẳng xấu mặt nào…”

Ông ta dạy ai vậy? đất nước ta đã trải qua nhiều năm chiến tranh, một cuộc chiến tranh mà bọn bành trướng đại hán là một trong nhưng tên tội phạm xúi giục làm chúng ta suy yếu, vì lợi ích của chính họ.Chúng ta hiểu quá rõ cái giá phải trả và chỉ muốn được sống trong hoà bình, hữu nghị với các dân tộc, trong đó có nhân dân Trung quốc anh em trên tinh thần bình đẵng và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng bọn bành trướng đại hán đâu có để yên. Chúng ta thà hy sinh tất cả chứ quyêt không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ.

Cứ để chúng lấn tới và lòng tham của bọn đế quốc mới lên ngôi này, trước sau Việt nam sẽ là thuộc địa, là chư hầu, là một tỉnh của Trung quốc đại hán, không hơn, không kém.

Cái lôgic tất yếu của nhà thuyết giáo đậm chất AQ Trần Đăng Thanh là giọng lưỡi bán nước của kẻ lừa bịp đã bán mình cho quỹ dữ.

11.1.2013

Lê Đình Hiệp

40 năm hiệp định Paris: Vinh và Nhục


40 năm hiệp định Paris: Vinh và Nhục



Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Bước vào tháng 1 năm 2013, Sau 40 năm ký kết HĐ/Paris (27/1/1973) – Nếu có phép lạ – Thời gian và bánh xe lịch sử quay lại tại chính thời điểm ấy (1972  1973). 

Khi Hoàng Sa,Trường Sa còn nguyên vẹn chủ quyền do quân lực miền Nam (QLVNCH) bảo vệ chu đáo, Biển Đông dưới sự phối hợp tuần tra bao quát của hải quân Mỹ và VN, hơn 100.000 ngàn quân dân và cơ sở hạ tầng phía Bắc biên giới VN “chưa” bị quân xâm lược TQ giết hại tàn phá, cột mốc đường biên “chưa” bị TQ di dời cướp đoạt hàng ngàn km2, hơn 50.000 quân QĐNDVN “chưa” thương vong vô nghĩa ở biên giới Tây Nam và Campuchia, gần 400.000 sĩ quan, công chức tinh hoa của miền Nam “chưa” bị tù đày giết hại trong trại các trại cải tạo, hơn 1 triệu đồng bào “chưa” vượt biển trốn chạy tìm tự do (1/3 lấy biển làm mộ phần) quan trọng hơn hết là quân đội Hoa Kỳ “chưa” rút đi vẫn hiện diện tại miền Nam VN như một lực cản vững chắc trước mối đe doạ của Cộng Sản TQ xuống biển Đông và toàn vùng Đông Nam Á và CSVN vẫn “chưa” phải “lực bất tòng tâm” nan giải hạ mình như hèn mạt, bằng mặt nhưng không bằng lòng để đối phó với tham vọng bành trướng của “đồng chí bạn vàng” TQ nhắm vào lãnh thổ chủ quyền biển đảo của Việt Nam như hiện nay. 

Thì liệu, một nhóm người, ít thôi, trong cái gọi là Bộ Chính Trị/đảng CSVN, trước cộng đồng thế giới văn minh nhân loại, và nhân dân mình, họ có đủ can đảm đặt bút ký lại một lần nữa vào một văn bản: “Chấm dứt chiến tranh lập lại hoà bình ở Việt Nam” mà chính họ “lọc lừa” trong Hiệp Định Paris vào ngày 27/1/1973 – để gây ra những hậu quả bi thảm, nhản tiền to lớn (nói trên) với chính đồng bào nhân dân và tổ quốc mình ngày hôm nay!? 

Khi mà tính đến hiện tại, các thành viên quốc tế can dự trong cuộc, và nhân sự 4 bên tham chiến (còn sống) cũng như gần 90 triệu người dân Việt Nam đã chứng kiến và chứng minh, tính ra được giá trị đích thực từ Hiệp Định ấy đem đến những mỉa mai, chua chát, như liệt kê nói trên, mà những người CS VN ngày nay – Không biết họ nghĩ sao? Lại gắn cho cái bảng hiệu “Hiệp Định Paris thắng lợi, thành công”??. Không biết họ có “thiểu năng về trí tuệ” trong thế giới quan?? 

Bằng “quang minh chính trực” chúng ta – Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước, kiểm điểm xem, sau 40 năm “thắng lợi” đánh đổi bằng máu xương, nước mắt, ngu ngốc và lọc lừa ấy mang về cho Tổ Quốc Việt Nam ngày hôm nay là những gì? so với cộng đồng khu vực láng giềng và thế giới. Để CSVN gọi đó là Thắng lợi? 

Nhân loại, quí nhất là sự sống,sinh mạng của con người. Trước tiên chúng ta thử kiểm điểm “sự sống” mà qua Hiệp Định ấy những người lãnh đạo CS Bắc Việt đã nâng niu hay hủy diệt nó như thế nào, với những chiến hữu, đồng chí, đồng loại anh em cùng chủng tộc của họ! Trước và sau khi Hiệp Định Paris được chính họ ký kết!. 

Xuân hè 1972, để có một chút đất gọi là “lãnh thổ” dung thân, làm thanh thế cho Mặt trận giải phóng Miền Nam tại hội đàm Paris, CS Bắc Việt đã “nướng” 10.000 con em miền Bắc (tử trận) để mong đánh chiếm một phần tỉnh Quảng Trị địa đầu giới tuyến của miền Nam,VNCH, nhưng đã hoài công, đau thương nhất là nơi Cổ Thành Quảng Trị, một trung đoàn CS Bắc Việt 3000 quân ( TĐ 27 Triệu Hải) được lệnh của lãnh đạo CS Bắc Việt, cố bám Cổ Thành bằng mọi giá, trong chảo lữa Trị Thiên, cốt chỉ để phục vụ duy nhất cho chủ trương “vừa đánh vừa đàm”. Sau 81 ngày, trung đoàn 3000 quân chỉ còn lại chưa tới 10 người (Wikipedia). Đây là điển hình cho hành vi độc tài sắt máu vì “cuồng vọng” của tập đoàn lãnh đạo CSVN, phung phí máu xương của nhân dân, dân tộc một cách “khủng khiếp”. 

40 năm, chúng ta – Có rầt nhiều công dân trẻ Việt Nam trưởng thành sau 1975, Nam Bắc không phân biệt chính kiến, nên xem kỷ lại phần này, để nhận diện sự tuyên truyền, dối trá phi đạo lý như một thứ bệnh “ung thư” mãn tính của CSVN mà ông Trung Tướng Trần Độ/Phó chính uỷ quân Giải Phóng /PCT/Quốc Hội/CHXHCN/VN nhận xét: “Hệ thống tuyên truyền của đảng CSVN toàn những cái lưỡi “gổ” chuyên nói lấy được, nói láo mà không biết ngượn mồm, nói láo như phường “vô học” (Hồi ký Rồng Rắn). 

Như mọi người đều biết Hiệp Định Paris có tên gọi là hiệp định “chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình” ở Việt Nam do 4 bên tham chiến: Mỹ, Việt Nam Cộng Hòa, CS Bắc Việt và Mặt trận giải phóng Miền Nam cùng thỏa thuận ký kết trước cộng đồng quốc tế tại Paris (nước Pháp). Nội dung có 9 chương,qui định: 

  1. Hoa Kỳ và các nước khác tôn trọng độc lập chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam như được công nhận bởi Hiệp Định Geneva.. 
  2. Ngừng bắn trên toàn Việt Nam sẽ bắt đầu từ 27tháng 1 năm 1973: với tất cả các đơn vị quân sự ở nguyên vị trí. Mọi tranh chấp về quyền kiểm soát lãnh thổ sẽ được giải quyết bởi uỷ ban quân sự liên hợp giữa hai lực lượng của Việt Nam Cộng hòa và Chính Phủ Cách mạng lâm thời CHMNVN. Trong vòng 60 ngày, sẽ có cuộc rút lui hoàn toàn của quân đội Mỹ và đồng minh cùng các nhân viên quân sự Mỹ ra khỏi Việt Nam Cộng hòa. Các bên không được tăng cường binh lính, nhân viên quân sự, vũ khí, đạn dược hoặc vật liệu chiến tranh vào Nam Việt Nam, trong trường hợp để thay thế thì phải theo nguyên tắc một-đổi-một. Hoa Kỳ sẽ không tiếp tục can thiệp quân sự vào "các vấn đề nội bộ" của Nam Việt Nam.
  3. Tất cả tù binh chiến tranh của các bên sẽ được trao trả không điều kiện trong vòng 60 ngày. Các tù nhân chính trị sẽ được trả tự do sau đó theo thoả thuận chi tiết của các phía Việt Nam.
  4. Miền Nam Việt Nam có hai chính quyền, hai quân đội, hai vùng kiểm soát. Các bên tạo điều kiện cho dân chúng sinh sống đi lại tự do giữa hai vùng. Nhân dân Nam Việt Nam sẽ quyết định tương lai chính trị của mình qua "tổng tuyển cử tự do và dân chủ dưới sự giám sát quốc tế" - Miền Nam Việt Nam thực hiện chính sách đối ngoại hòa bình, độc lập. Miền Nam Việt Nam sẵn sàng thiết lập quan hệ với tất cả các nước không phân biệt chế độ chính trị và xã hội trên cơ sở tôn trọng độc lập, chủ quyền của nhau và nhận viện trợ kinh tế, kỹ thuật của bất cứ nước nào không kèm theo điều kiện chính trị... 
  5. Sự tái thống nhất Việt Nam sẽ được thực hiện từng bước bằng các biện pháp hòa bình. 
  6. Để giám sát việc thực hiện hiệp định, một ủy ban kiểm soát và giám sát quốc tế và phái đoàn quân sự liên hợp bốn bên (gồm Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, Hoa Kỳ, Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam và Việt Nam Cộng hoà) sẽ được thành lập.
  7. Lào và Campuchia giữ vị trí trung lập và tự chủ, không cho nước ngoài được phép giữ các căn cứ quân sự trong lãnh thổ của hai nước này.
  8. Hoa Kỳ có nghĩa vụ sẽ giúp đỡ việc tái thiết sau chiến tranh, đặc biệt là ở miền Bắc Việt Nam và trên toàn Đông Dương, để hàn gắn các thiệt hại do chiến tranh. 
  9. Tất cả các bên đồng ý thi hành hiệp định. Và hiệp định được sự bảo trợ của quốc tế thông qua việc các quốc gia ký nghị định thư quốc tế về chấm dứt chiến tranh lập lại hoà bình ở Việt nam. 

Đây! Quân bài “Bịp” bà Nguyễn thị Bình của MTGPMN/VN 

Tuy nhiên, khi căn cứ vào Hiệp Định, Mỹ rút hết quân ra khỏi miền Nam VN thì CSVN đổi cái chiêu bài “chống Đế quốc Mỹ xâm lược” thay thế bằng lời hịch ba quân của Lê Duẫn: “chúng ta vào Nam nổ súng là “đánh cho Trung Cộng và Liên Xô” và cái tên gọi hiệp định “chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình” ngay tức khắt CS Bắc Việt cũng đổi thành “tăng cường tấn công chiếm lấy miền Nam” như công khai với cộng đồng quốc tế xác nhận một sự “lọc lừa” trắng trợn, trái với điều khoản thứ 4 và 5 trong Hiệp Định Paris: 

Đây! Sứ giả hòa bình của CSVN - điều khoản thứ 5 HĐ Paris 

Điều khoản 4) - Miền Nam Việt Nam có hai chính quyền, hai quân đội, hai vùng kiểm soát. Các bên tạo điều kiện cho dân chúng sinh sống đi lại tự do giữa hai vùng. Nhân dân Nam Việt Nam sẽ quyết định tương lai chính trị của mình qua "tổng tuyển cử tự do và dân chủ dưới sự giám sát quốc tế" 

Điều khoản 5) - Sự tái thống nhất Việt Nam sẽ được thực hiện từng bước bằng các biện pháp hòa bình. 

Từ cái Hiệp Định Paris “bịp bợm,lọc lừa” ấy để quân Mỹ rút về nước – CP miền Nam không còn sự hổ trợ – 30/4/1975 – CS Bắc Việt bằng súng đạn của Nga Tàu chiếm được toàn Miền Nam, thực hiện ngay các chính sách độc tài tàn bạo vô đạo lý nhất trong 4000 năm sử Việt, tàn cuộc chiến, vẫn rắp tâm thù hằn ngay với chính đồng bào cùng huyết thống chủng tộc với mình. 

Họ – CSVN – lạnh lùng quay mặt với chính điều khoản mà họ ngẩn mặt đặt bút ký trước cộng đồng công luận quốc tế: Điều khoản thứ 3 của HĐ Paris: 

Tất cả tù binh chiến tranh của các bên sẽ được trao trả không điều kiện trong vòng 60 ngày. Các tù nhân chính trị sẽ được trả tự do sau đó theo thoả thuận chi tiết của các phía Việt Nam. 

Đây! điều khoản thứ 3 HĐ Paris – CSVN tuân thủ với tù binh! 

CS Bắc Việt thi hành ngay sự tàn bạo: (Hình như Các chế độ CSVN “giết người” không phải do tư thù mà đó là sách lược và thi hành có hệ thống rặp khuôn đầy bạo lực của CS quốc tế từ cái gọi là Bộ Chính Trị đảng CSVN – Một cái Bộ mà từ khi xuất hiện, bản chất của nó đã là “không dị ứng với máu người” mà “đấu tố tàn sát trong CCRĐ” (1953-1956) là điển hình) 

Những người thuộc chế độ miền Nam. “Với người còn sống” – CS Bắc Việt tập trung tù đày giết hại 1/3 trong gần nữa triệu các sĩ quan công chức miền Nam (nói trên) “Với người đã chết” cho quân đội canh giữ như giam cầm (không cho thân nhân chăm sóc mộ phần) hàng chục ngàn nắm xương tàn binh sĩ miền Nam trong nghĩa trang quân đội suốt 20 năm từ 1975-1995 (Những người lính ấy chưa bao giờ đặt chân ra phía Bắc gây nợ máu xương với đồng bào mình? như CS Bắc Việt vượt tuyến vào Nam) một hành vi thù hằn hạ cấp, mất nhân cách, phi đạo lý, ngay cả với những ngôi mộ vô tri?? một hành vi “bỉ ổi” chưa bao giờ có tiền lệ của một dân tộc trọng nhân ái lễ nghĩa như VN (năm 1995 cựu CT/Nước Nguyễn Minh Triết công du Hoa Kỳ có nhắn gửi cho bà con Việt kiều: “Bây giờ nhà nước ta cho phép bà con về nước tự do săn sóc tu bổ mộ phần thân nhân”??). 

Để “thủ tiêu” sự thịnh vượng của xã hội miền Nam cho bớt tương phản với nghèo nàn lạc hậu của XHCN miền Bắc. Nhà nước và đảng CS Bắc Việt mở chiến dịch gọi là “Cải tạo Công Thương Nghiệp” tiêu huỷ một nền sản xuất công nghiệp tư bản dân tộc non trẻ đang phát triển năng động của miền Nam, tịch thu, trưng thu, máy móc tư liệu SX “giam” vào kho, thực hiện 2 lần “đổi tiền” như cướp bóc, vét hết tài sản từ nhân dân, xã hội, miền Nam – Nông nghiệp lúa gạo đồng bằng miền Nam bị bóp nghẹt vào tập thể hoá, toàn dân bên bờ vực “đói khát” (1976-1978) hàng triệu đồng bào kinh hoàng vượt biển trốn đi (nói trên). 

Di luỵ của HĐ Paris 1973 – Đồng bào miền Nam vượt biển tìm tự do 

Tóm lại – 40 năm, sau cái Hiệp Định “chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình” mà các chóp bu CS Bắc Việt và MTGP/MN “bịp bợm-lừa lọc” tại Paris ngoài những di lụy thiệt hại nặng nề cho tổ quốc dân tộc đang phải gánh chịu nói trên mà đôi khi dân tộc chúng ta lại phải tiếp tục tốn hao xương máu nhưng cũng không thể một sớm một chiều khắc phục hậu quả được với kẻ thù truyền kiếp Tàu Cộng phương Bắc mà CSVN như là kẻ tiếp tay bỏ ra xương máu đẩy quân Mỹ đi tạo điều kiện cho Trung Quốc rảnh tay, ngược lại đè nặng áp lực lên chính CSVN hôm nay vì quyền lợi quốc gia, thì hiện tại một quốc gia CHXHCN/VN gần 90 triệu người được lãnh đạo bởi một nhóm người Cộng Sản, ít thôi, độc tài toàn trị lại tiếp tục “Bịp Bợm” với nhân dân đồng bào “Nhắm mắt ăn mày dĩ vãng” HĐ Paris 1973 “thắng lợi”?. 

Liệu họ,CSVN, có còn Liêm Sĩ để biết xấu hổ với thực tế này: Nhờ thắng lợi của Hiệp Định Paris từ 40 năm trước mà quốc gia CS/XHCN/VN hiện nay đạt được vị trí “hân hạnh” như thế này: (năm 2011) 

CH/XHCN Việt Nam có tỷ lệ người dân nghèo cao gần đứng nhất khu vực Asean chỉ sau Campuchia. 


Biểu đồ tỷ lệ người thu nhập thấp (dưới 2 đôla/ngày) trong dân số khu vực Châu Á. Nguồn: Brookings 

Nghiên cứu mới của Brookings, tổ chức nghiên cứu có uy tín của Mỹ, cho thấy tỷ lệ người nghèo tại Việt Nam cao gần đứng nhất khu vực. 

Thống kê của viện nghiên cứu trụ sở chính tại Washington DC cho thấy tỷ lệ người lao động thu nhập thấp (dưới 2 đôla/ngày) tại Việt Nam chiếm 18,2% dân số (16,1 triệu người) trong năm 2011. 

Con số này được Brookings dự đoán sẽ giảm dần xuống 15,9% cho đến cuối năm 2012 và Việt Nam sẽ phải đợi đến năm 2020 mới không còn người thu nhập dưới 2 đôla/ngày

Tuy nhiên tỷ lệ người lao động thu nhập 5 đôla/ngày trong năm 2011 chiếm đến 70,4% dân số Việt Nam (63,1 triệu người) và chỉ số này được dự đoán sẽ giảm dần xuống 67,1% đến hết năm 2012. 

Brookings dự đoán cho đến hết năm 2030, Việt Nam mới có hy vọng hết người thu nhập thấp với mức 5 đôla/ngày. 

Đây là sự chênh lệch khá xa với các nước khác trong khu vực như Malaysia, Thái Lan, với chỉ số người lao động thu nhập thấp ở mức 2 đôla/ngày chiếm dưới 1% dân số. Hiện tại, mức lương cơ bản tại Thái Lan là gần 9,75 đôla/ngày. 

Theo sát Việt Nam là Trung Quốc dù thặng dư ngoại hối nhưng với dân số đông còn nghèo, tổng số người lao động thu nhập thấp ở mức 2 đôla/ngày chiếm 17% dân số. 

40 năm – Hể hả, với ván bài “Lừa Bịp” quốc tế qua Hiệp Định Paris, những người lãnh đạo CSVN mỗi khi cần “Bịp Bợm” với nhân dân đồng bào mình hay tự hào dõm, vẫn cứ “nhắm mắt ăn mày dĩ vãng” lôi những lừa lọc, tráo trở và đạn bom ra khoe mẻ, mà không mở to con mắt ra để nhìn tăng trưởng kinh tế quốc dân quanh khu vực sau 40 năm: Thu nhập bình quân đầu người của CHXHCN/Việt Nam (Trên dưới 1200/năm) tụt hậu tới 51 năm so với Indonesia, 95 năm so với Thái Lan và 158 năm so với Singapore. (www.nld.com.vn) – Khiêm tốn như Thái Lan thu nhập bình quân đầu người năm 2010 ở mức 9.232USD xét theo ngang giá sức mua, hơn VN nhiều lần (cafef.vn) – Đài Loan Thu nhập bình quân đầu người giai đoạn 1972 là 522 USD năm 1989, đạt 7.512 USD. Năm 2010 GDP bình quân đầu người hơn 20.000 USD – Còn Singapore. Theo tờ Wall Street Journal, báo cáo từ Knight Frank và Citi Private Wealth ước tính, GDP bình quân đầu người của Singapore, ở mức 56.532 USD vào năm 2010 (VnEconomy) một con số thu nhập mà các chóp bu CSVN có chết đi, đầu thai sống lại vài lần cũng không thể thấy được tại CS/XHCN/VN. 

Hàn Quốc Cuối thế kỷ 20, còn là quốc gia nghèo, nhưng trong 40 năm họ vương lên thành những nước có tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh nhất trong lịch sử thế giới hiện đại.GDP bình quân đầu người của đất nước đã nhẩy vọt từ 100 USD vào năm 1963- 2500 Vào năm 1973 (Năm CSVN ký HĐ Paris) - lên mức kỉ lục 10.000 USD vào năm 1995 và 25.000 USD vào năm 2007. (Wikipedia) một con số thu nhập mà CHXHCN/VN không thể mơ thấy trong vòng 2 thế kỷ!?. 

Hàn Quốc không khác Việt Nam là mấy, một quốc gia có định mệnh chia đôi cùng thời với Việt Nam – Nhưng họ không “Ngu xuẩn” cần Hiệp Định hay Thống Nhất bằng máu xương bom đạn với bất cứ giá nào như Cộng Sản Bắc Việt. Họ lấy thịnh vượng cho dân tộc quốc gia là ưu tiên hàng đầu – Thống nhất đất nước là cần nhưng vào một thời điểm thích hợp ở tương lai trong hòa bình! Vì vậy dự trử ngoại tệ cho nền kinh tế Hàn Quốc 410 tỷ USD – Việt Nam 20 tỷ USD, thu nhập bình quân đầu người: Hàn 25.000 USD – Việt Nam 1.200 USD. 

Ngày nay, năm 2013 – Sau 40 năm nhờ “Thắng Lợi” của Hiệp Định Paris 1973 “giải phóng” miền Nam, mà giai cấp công nhân “CHXHCN/đảng ta” được được vinh hạnh chen nhau học tiếng Hàn và xếp hàng van vái lạy trời may mắn được sang Hàn Quốc, nữ thì làm: “Osin Vợ hờ cho trăm họ xứ Kim Chi”, Nam thì làm công việc “nặng nhọc nguy hiểm” ngoài trời mà dân bản xứ Hàn Quốc chê, một quốc gia như Việt Nam, chia đôi, nhưng không hao tốn thời gian, máu xương vì chưa cần tới sự “Thống Nhất” bằng mọi giá!??. Lãnh đạo quốc gia, nước nào cũng giống nhau – Khác chăng là tri thức cá nhân – “Khôn nhà và dại chợ” đó là cái dại của ông HCM và đảng CSVN, nỗi bất hạnh của dân tộc Việt Nam chúng ta hôm nay. 

Đã vậy. Hướng tới kỷ niệm 40 năm ngày ký kết Hiệp định Paris (27/01/1973 – 27/01/2013), ngày 27/12, Trung tâm Lưu trữ quốc gia 3 đã khai mạc triển lãm “Hội nghị Paris – Tài liệu lưu trữ nhìn từ hai phía” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh. Và tổ chức rùm beng nhiều nơi khác sắp tới đây như khoa trương một sự thành công thắng lợi của “Bịp Bợm” (Tạp chí Văn Hóa, Thể Thao và Du Lịch) 

Khi mà từ nguyên nhân sâu sa của “Hiệp Định Paris” nó dẫn đến xung đột để đất trời biển đảo cương thổ của tiền nhân hao hụt, hàng trăm ngàn, máu xương quân dân Biên giới Bắc và Tây Nam hao tốn oan uổng, di luỵ tai hại to lớn mang đến thách thức cho dân tộc bởi một tay “đồng chí bạn vàng TQ” của “đảng ta” (như nói ở phần trên) thì không phải một mà có mười cuộc triển lãm cũng chỉ tăng lên “Nỗi Nhục” gấp thêm 10 lần với cộng đồng nhân loại và công luận quốc tế am hiểu quá khứ so với hoàn cảnh mỉa mai hiện tại vì cuồng tín “ngu ngốc” của CSVN hiện nay mà thôi, 

Bởi vì CSVN như con buôn “bất chính” trước mặt chợ đời “Hiệp Định Paris 1973” toan tính lọc lừa thiên hạ và ngay cả với miền Nam VN anh em ruột thịt trong nhà – Nhưng sau lưng lại bị kẻ cắp Trung Quốc “móc túi” cướp đoạt (đất trời biên giới, Biển đảo quê nhà) – Đi buôn không lãi còn “thâm vốn” đất đai cương thổ của cha ông, lại reo vui vỗ tay Triển Lãm ăn mừng. Đi cùng trời cuối đất chắc không thấy cái “đảng” hay “nhà nước” nào ngược đời “lấy cái Nhục làm cái Vinh” xấu hổ như vậy bao giờ. Việt Nam 4000 năm văn hiến, duy nhất chắc chỉ có một – CSVN!?. 

Hoàng Thanh Trúc