Trong Trung Ương có... “nội gián”?
Trần Phong (Danlambao) - Mới đọc cái tiêu đề trên chắc chắn làm cho chúng ta ngạc nhiên đến độ phải ngơ ngác vì không hiểu đang xảy ra chuyện gì? Ai cũng đã biết là suốt một thời gian dài phe “phủ chúa” tung quân đi nhằm tìm cho ra cái gọi là “sân sau” của tổng Trọng, 4 Sang và một số nhân vật chủ chốt khác của phe “cung vua”. Tuy nhiên, kết quả thế nào thì chúng ta cũng đã biết, bởi vì nếu mà tìm ra được “chứng cứ phạm pháp” nào đó thì việc bắt giữ và khởi tố “những đàn em thân tín” của “cung vua” đã được vài tờ báo “lá cải đỏ” trong tay “phủ chúa” thi nhau tuyên truyền ầm ĩ lên rồi. Vì vậy “phủ chúa” đành phải xoay ra tìm kẻ nào đứng đằng sau mạng QLB mà việc an ninh mặc thường phục đón lõng bắt cóc 2 nhân viên của chị-em cựu nghị Yến và nghị Tâm cũng như gần đây nhất ập vào khám xét văn phòng công ty Việt Nam Credit của em trai Ls Lê Quốc Quân nhằm bằng mọi cách ép cung để dẫn tới việc chứng minh nhà mạng đó là do 4 Sang… chỉ đạo.
Nhưng có lẽ phe “phủ chúa” cũng đã nhận ra rằng cái trò đó khó mà bịp bợm được các ủy viên trung ương đảng vì tính thiếu thuyết phục của nó. Không những thế có khi lại phản tác dụng vì nó lòi ra sự tư thù cá nhân chứ không phải là “để bảo vệ uy tín của đảng” như 3 Dũng vẫn gân cổ cãi trong hội nghị bộ chính trị gần đây khi bị chất vấn lý do chính phủ ban hành công văn 7169 quá sơ xuất về chính trị trong thời đại toàn cầu hóa, cũng như việc vi phạm tự do báo chí và nhân quyền đang là đề tài nóng hổi bị quốc tế săm soi. Mà quả thật, không như các mạng khác “đánh tứ phía” như trang Danlambao thì trang QLB rõ ràng chỉ đăng tải về mọi sự việc của 3 Dũng và phe nhóm mà thôi!...
Trong vài ngày gần đây, phe “phủ chúa” đang chuẩn bị tung ra “bằng chứng” về khả năng trong ban chấp hành trung ương đảng có “nội gián” nhằm phá hoại đất nước? Đúng là một việc tày trời và vô tiền khoáng hậu trong chính trường CSVN. Thế nhưng “phủ chúa” làm như vậy để nhằm mục đích gì?
Trước hết, chúng ta xem “bằng chứng” của “phủ chúa” là những gì mà có vẻ “ghê răng” vậy?.
Thứ nhất: “cả một thời gian dài khi chính phủ đã, đang đưa ra những quyết sách nhằm ổn định kinh tế vĩ mô thì trên mạng QLB đăng tải nhiều bài viết trong đó có cả những số liệu về chính sách của đảng trong kinh tế vĩ mô, những báo cáo của ngân hàng, những đánh giá của các ban-ngành có trách nhiệm và những tài liệu khác thuộc về bí mật quốc gia báo cáo lên trung ương đảng mà không phải ai cũng có thể tiếp cận được khiến đại bộ phận nhân dân hoảng loạn, mất niềm tin vào sự lãnh đạo toàn diện của đảng, nhất là trong lĩnh vực kinh tế của đất nước, ảnh hưởng nghiêm trọng tới những quyết định của các nhà đầu tư quốc tế không có lợi đối với nền kinh tế nước nhà…”
Thứ hai: “rất nhiều lần khi các bộ, ngành chức năng thuộc chính phủ chuẩn bị đưa ra một quyết định nào đó có lợi cho việc điều hành kinh tế vĩ mô, kiềm chế lạm phát hay điều tiết theo cơ chế thị trường theo định hướng XHCN mà trước đó đã được trung ương định hướng bằng các nghị quyết thì ở bên ngoài người dân đều biết trước gây nên tình trạng thất thu thuế cũng như giúp cho nạn đầu cơ có đất sống gây xáo trộn thị trường…”
Chúng ta thấy gì ở hai đoạn trích dẫn trên?
Trước hết chúng ta thấy rằng cái chiêu này là nhằm “đỗ thừa” cho “sự phá hoại” từ nội bộ đảng chứ không phải là do sự bất tài của chính phủ, đồng thời cũng là nhằm đỗ thừa cho cấp dưới (rồi chắc chắn sẽ bị “thí tốt”) làm lộ thông tin kinh tế ra ngoài để trục lợi cá nhân chứ người đứng đầu chính phủ làm sao quản lý hết được? Dù không nói rõ là “tin kinh tế” lọt ra thuộc lĩnh vực nào nhưng chẳng lẽ “trung ương” lại không biết qua mấy lần tăng giá Điện-Xăng và lãi xuất ngân hàng cũng như việc độc quyền vàng miếng…?
Thứ hai là “phủ chúa” khéo léo lôi “cung vua” vào chung trách nhiệm này theo kiểu “đánh lận con đen” vì thực tế dù chia làm 2 phe nhưng “phủ chúa” cũng chẳng là đảng thì là gì? Nếu không phải là ủy viên trung ương thì lấy đâu ra “visa” để mà leo lên những chức vụ có thể “tiếp cận” được tham nhũng? Thế nhưng, thực chất của “chiêu” này nằm ở chỗ để nhằm kéo dài thời gian.
Vì sao?
Không khó để “trung ương” vặn lại là nghị quyết chỉ là một sự “định hướng” chung chứ không phải là những “chi tiết” để thực hiện và chính phủ cũng không thể nào chối bỏ được trách nhiệm khi để xảy ra những việc phá nát nền kinh tế như chúng ta đã thấy. Chủ trương của đảng là nhất quán từ những khóa trước chứ đâu phải bây giờ mới có, vậy tại sao các đời thủ tướng trước đây nền kinh tế không bị tan hoang như vậy?....(tất nhiên là chúng ta đang phân tích “theo” quan niệm của đảng cs, chứ đúng ra thì cái lỗi hệ thống mới là nguyên nhân chính chủ yếu để thầy-trò 3 Dũng có thể tự tung tự tác như bấy lâu nay).
Mặt khác, trong chừng mực nhất định thì bất cứ một nhân viên tổng hợp nào của hệ thống tài chính cấp bộ, ngành hay trong chính tổ chức tín dụng nào đó cũng có thể tiếp cận chứ cần gì phải từ cỡ trung ương? Thì ra đây chính là một “quái chiêu” nữa của phe “phủ chúa” để đối phó với việc luận tội tại hội nghị trung ương 6 đang họp kín như “trong hang đá” vậy.
Để giải thích cho dễ hiểu, chúng ta thử tưởng tượng trong một gia đình đông con “chín người mười ý” đang họp nhau để chia của thừa kế, đúng lúc đang cãi nhau như mổ bò thì bỗng có đứa kêu thất thanh “ôi, có rắn” thế là không chạy tán loạn thì cũng phải hè nhau tìm bằng được cái “con rắn” chẳng biết có thật hay không và bao giờ mới tìm thấy? Thế thì việc tạm thời chểnh mảng hay tạm quên đi cái việc chia thừa kế có lẽ cũng chẳng phải là điều khó hiểu…
Trở lại với hội nghị trung ương thì không khí nghi kỵ sẽ bao trùm, lá phiếu sẽ trở nên hết sức “đáng ngờ” là có “sự phá hoại từ bên trong”. Không biết lần này là của các “thế lực thù địch” hay là của ai thì… chịu và chắc chắn là số phiếu sẽ bị phân tán có lợi cho chính 3 Dũng. Đến đây thì có lẽ chúng ta đã phần nào ngộ ra điều tưởng là khó hiểu và vớ vẩn đó của cái “quái chiêu” này.
Thế nhưng, ở đời hễ mà “vỏ quýt dày” thì ắt phải có “móng tay nhọn” vì thế mà chẳng “bỗng dưng” tý nào khi ngày mùng 5/10/2012 trên báo Lao Động của “đảng ta” có đăng tin “…Dương Chí Dũng bị lực lượng cảnh sát điều tra dẫn độ từ tp. HCM ra Hà Nội…” Rõ khổ, dân ta bị đảng nó lừa cho biết bao nhiêu lần rồi mà cũng vẫn cứ bị lừa tiếp, thế là dân tình đổ xô đi lùng cho bằng được tờ báo Lao Động rồi truyền tay nhau đọc ngấu nghiến, trong khi đó thì chẳng có việc “dẫn độ” nào thực sự xảy ra cả mà trước đó cũng vậy. Không hề có chuyện “đã bắt được Dương chí Dũng ở một nước Asean nào đó…”. Ở giữa đúng là chỉ tổ “nuôi béo” cái tòa soạn của tờ báo kia vốn đang lúc đói ăn thì bất ngờ được đảng cứu… Vậy nhưng tại sao tin đó lại phải đăng trên báo vốn chậm lan tỏa hơn truyền hình và tại sao lại chọn đăng ở báo LĐ mà không phải là những tờ báo khác cũng như nhằm mục đích gì?
Thứ nhất là nếu phát trên truyền hình mà lại thiếu đi “hình ảnh đang dẫn độ” thì không lẽ để mấy đứa lớp 5 nó cười vào mũi cho à?.
Thứ hai là nếu mà lại đăng trên mấy tờ báo vốn nức tiếng lâu nay về mức độ “lá cải đỏ” hoặc chuyên “ăn theo nói leo” vì tiền như là báo Người cao tuổi, Đại đoàn kết, Năng lượng mới, Cựu chiến binh, Tiền phong... và vài trang mạng “nhà chúa” v. v... thì nó “tanh tưởi” quá rồi ai mà tin?
Còn mục đích để làm gì ư?
Thì đây, các đại biểu dự hội nghị xong về nghỉ tại nhà khách trung ương đảng được canh phòng kín mít, sẵn có mấy tờ báo như Nhân dân hay QĐND để trên bàn có lẽ cũng chỉ để làm cảnh mà chẳng ai thèm đọc, vậy thì khi thấy tờ Lao Động để ngay bên cạnh mà không vồ ngay lấy để đọc thì có mà là chuyện lạ. Như vậy với luồng “thông tin” gián tiếp nhắn gửi những “chú ủy” thuộc phe “phủ chúa” thì họ sẽ phải tự ngẫm thấy rằng: “Trước đây thông tin rộ lên hết bắt rồi lại không bắt, rồi lại bị bắt được đăng tải trên những trang báo và mạng nhà “quen thuộc” mà chẳng thấy cái mặt thằng ấy đâu, trong khi người của anh ba khẳng định là cứ yên trí,làm gì có chuyện đó “báo mình” đăng tin để gây nhiễu chiến thuật thôi, việc anh ba lên tivi, lên báo nói là chỉ đạo sát sao… là để trấn an dư luận…” thì nay bỗng thấy “cái thằng” LĐ vốn nổi tiếng hay đăng những loại bài viết “bênh” người nghèo, tức là lớp dân đen mà “đảng ta” thiếu tin cậy từ lâu đăng tin này thì bảo làm sao mà “mấy chú” lại không… ướt đũng quần cho được? Vì dù có ngu mấy đi chăng nữa thì cũng phải hiểu ra rằng “anh ba” đã âm thầm bán đứng đàn em để thoát thân một mình rồi.
Do đó, đây chính là cái trò “rung cây dọa khỉ” chứ làm gì có chuyện đem Dương chí Dũng ra trước hội nghị cầm micro để “cãi” tay đôi với 3 Dũng hay Thăng la to? Nhưng vì sao mà nhiều “chú ủy” lại sợ đến thế? Đơn giản là, trong quá trình “tung hoành” dọc ngang ở nhiều tỉnh, thành cũng như vì lý do “công tác” phải “trao đổi” với khá nhiều chủ tịch, thứ bộ trưởng toàn là ủy viên trung ương cả, mà thói đời thì làm gì có chuyện Dũng mặt nám và các vị trên chỉ “nói với nhau” bằng nước bọt bao giờ? Vậy thì, khôn ngoan nhất là mấy “chú ủy” nhất trí bỏ phiếu để tiễn anh ba lên đường “về quê mẹ” cho nó an toàn, vì nếu mà để anh “trụ” lại thì chắc chắn mấy “chú ủy” sẽ phải “lên thớt” để “trả lại sự trong sạch” cho anh ba chứ dễ gì mà thoát được. Cứ nhìn gương “thằng Bình” Vinashin thì rõ. Hơn nữa thì mọi bằng chứng lại đang nằm gọn trong tay “cung vua” thì có mà chạy đằng trời. Thôi thì có câu “đoái công chuộc tội” mà lại được nhiều hơn mất thì tội gì… Cho nên mới bảo đây chính là trò “rung cây…” là vậy chứ thực ra nếu cần thì chỉ cho chiếu lên có cả hình ảnh lẫn lời khai của Dũng mặt nám cho hội nghị xem cũng có gì là khó, chứ cần gì phải cho “dẫn độ” phiền phức. Có lẽ một phần là do tâm lý của người Việt vốn hay “vuốt mặt thì phải nể mũi” và tránh căng thẳng chưa cần thiết nên phe “cung vua” mới áp dụng cái trò này chăng?
Được biết, việc bảo đảm an ninh về mọi mặt cho các ủy viên trung ương về dự hội nghị tại nhà nghỉ của trung ương đảng cũng như việc di chuyển trên đường, được chia ra làm nhiều lớp. Bảo vệ “tiếp cận” ở vòng trong cùng là một lực lượng tinh nhuệ có chọn lọc rất kỹ lưỡng thuộc tổng cục 2. Lớp giữa là lực lượng “xen kẽ” của an ninh bộ công an và một đơn vị khác cũng thuộc TC2 Bộ quốc phòng. Tất cả hai lực lượng này cũng như toàn bộ nhân viên phục vụ trong nhà khách đều bị thu giữ điện thoại di động và đều phải thay nhau ăn nghỉ tại chỗ sau ngày kết thúc hội nghị thì mới được phép về nhà. Mmấy vòng ngoài cùng cũng vẫn là lực lượng hỗn hợp giữa an ninh quân đội và cảnh sát bảo vệ thuộc bộ công an. Các lực lượng này hàng ngày đều phải báo cáo tình hình trực tiếp cho tướng Phùng Quang Thanh và tướng Trần Đại Quang. Đây có lẽ là một sự “bủa vây” khá kín kẽ và bất thường, không như những lần hội nghị khác việc bảo vệ là trách nhiệm của cục cảnh vệ và an ninh thuộc Bộ Công an, nhưng có thể bản thân tướng Quang cũng không dám chắc tin tưởng tuyệt đối nên mới để cho lực lượng của TC2 nằm ở lớp trong cùng vốn vô cùng quan trọng và nhậy cảm? Ngoài ra, toàn bộ các Camera an ninh đã được bổ sung dày đặc trong khu vực nhà khách, nhất là tại các hành lang… có thể nói rằng mọi “cử động” đều được lưu giữ lại… “cuộc chiến” sống mái của hai phe quả là tốn kém thật, chỉ khổ cho dân ta phải hết sức tằn tiện trong thời buổi “gạo châu củi quế” này mà chẳng biết kêu ai?...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét