29.11.10

Những nữ lưu mang khí phách Trưng Vương

Phạm Thiên Thơ

Bà Trưng quê ở Châu Phong
Giận người tham bạo thù chồng chẳng quên
Chị em nặng một lời nguyền
Phất cờ nương tử thay quyền tướng công

Ngàn tây nổi áng phong trần
Ầm ầm binh mã xuống gần Long Biên
Hồng quần nhẹ gót chinh yên
Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên Biên Thành
Đô kỳ đóng cõi Mê Linh
Lĩnh Nam riêng một triều đình nước ta …
Đó là những câu thơ trong cuốn Đại Nam Quốc Sử Diễn Ca của Lê Ngô Cát và Phạm Đình Toái nói về cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng còn vang vọng trên hơn 2000 năm lịch sử.
Ai là những phụ nữ sống trong những hoàn cảnh nhiễu nhương, cha anh hay chồng con bị giam cầm, khốn quẩn trong tù lao, đến thân mạng và trí óc dần đi đến kiệt quệ suy tàn! Chắc lòng sẽ luôn quặng đau, nước mắt hàng ngày không khỏi nhỏ trên từng chén cơm khi người thân yêu nhất trong đời đang bị khổ nhục trăm bề trong vòng lao lý của bạo quyền?
Người phụ nữ việt nam hôm nay thực sự đang gánh chịu mọi hoàn cảnh đau thương chung với gia đình và đất nước.
Vụ bắt bớ giam cầm TS. Luật sư Cù Huy Hà Vũ mới đây đã dấy lên xôn xao dư luận trong và ngoài nước. Đây có thể nói là đòn thù được tung ra tới tấp qua sự tọa rập của một số nhân vật có chức quyền nhưng đã làm những điều sai trái, đã từng bị Luật sư Cù Huy Hà Vũ lên tiếng khiếu kiện, tố cáo như Nguyễn Tấn Dũng, Lê Thanh Hải, Vũ Hải Triều v.v… Đòn thù này được Bộ công an tiếp tay giàn dựng kịch bản bôi nhọa thanh danh, đàn áp và bỏ tù TS. Cù Huy Hà Vũ.
Đòn thù này tỏ ra qúa ấu trĩ, chỉ lộ rõ thêm bản chất cuồng ngạo của đảng CSVN với những khẩu hiệu luôn huênh hoang từ trước đến nay như “Đảng CSVN quang vinh muôn măm’’, luôn tự cho mình là cha thiên hạ, hành xử mù quáng theo thói các bạo chúa phong kiến thời xa xưa muốn giết hại ai thì cứ một mực thẳng tay tàn hại người mà không còn coi đạo đức, phẩm gía con người ra gì nữa! Những trò vu oan gía họa cho những người lương thiện nay đã trở thành thuộc tính của giới công an. Qua các vụ Bát Nhã, Đồng Chiên, Cồn Dầu… đã chứng minh cho thấy đảng, nhà nước và bộ phận công an đã luôn chà đạp lên mọi gía trị đạo đức và nhân phẩm của con người. Ngày nay không còn ai lạ gì công an luôn diễn trò cấu kết với giới côn đồ xã hội đen để đánh đập, đàn áp người lương thiện. Gắp lửa bỏ tay người, vừa ăn cướp vừa la làng là nghề của đảng, nhà nước và công an ta hôm nay.
Công an mà lại hiếp người thế cô như TS. Cù Huy Hà Vũ thì hỏi công lý dưới gầm trời này có còn không? Luật pháp và luơng tri con người đã được bà Nguyễn Thị Dương Hà, vợ TS. Cù Huy Hà Vũ nêu qúa rõ qua cuộc nói chuyện với đài Chân Trời Mới. Riêng báo CAND Online trong nước thì ngược lại tung chiến dịch bôi bẩn TS Cù Huy Hà Vũ với những lời lẽ đầy hằn học để mở màng cho các tờ báo khác theo khuôn phép đảng và nhà nuớc nhại lại (Phải gọi là khuôn phép mới diễn tả chính xác hơn là “lề phải’’). Ai mới thật là kẻ vi pháp, thách thức mấy những người có tên trong đơn tố cáo của bà Nguyễn Thị Dương Hà cũng không hề dám ló mặt ra truớc một tòa án phân gải sự công bằng, được đông đảo mọi người tự do đến lắng nghe. Người viết tin rằng sẽ có ngàn ngàn lớp lớp người đến chứng kiến, chưa kể vô số các ký gỉa phóng viên nước ngoài đến nữa! Liệu trò gắp lửa bỏ tay người, vừa ăn cướp vừa la làng của đảng, nhà nước và công an ta có hiện nguyên hình hay không? Ai đời có người ngu dại tự đào hố chôn mình bao giờ! Nên một toà án đòi trả lại sự công bằng, nhân phẩm và đạo đức cho TS. Cù Huy Hà Vũ chỉ có đối với những ai biết thượng tôn pháp luật, việc có thể thực hiện dể dàng trong một xã hội dân chủ và pháp trị nhưng dưới chế độ CHXHCNVN thì bất khả thi vì những kẻ cầm quyền luôn độc tài, luôn ngồi xổm trên luật pháp, còn ra sức trù dập, chà đạp lên tất cả những đòi hỏi tối thiểu nhất về quyền làm người.
Năm 40 Hai Bà Trưng khởi binh ở Châu Phong, xa gần hào kiệt khắp nơi đều đứng lên hưởng ứng. Đa số các nữ tướng theo Trưng Vương đều có chung những hoàn cảnh như cha anh hay chồng con đều bị tên thái thú Tô Định bắt bỏ tù và giết hại. Trong hoàn cảnh này thì giới nữ lưu đã trở thành trụ cột chính gánh đỡ cho gia đình và vận nước đang hồi nghiêng ngã. Xã hội nước Việt ta thời kỳ cách nay trên 2000 năm tôn trọng nữ quyền rất rõ rệt, không những bình đẳng với nam giới mà còn trội xuất, có toàn quyền quyết định mọi vấn đề khi người nam thiếu vắng trong gia đình. Nhất là trong những cơn nguy nan của gia đình và đất nước đứng trước sự cai trị bạo ngược tham tàng của nhà Hán. Với chính sách đồng hóa, buộc người Việt phải theo phong tục tập quán và tín ngưỡng Khổng giáo thì xã hội tôn trọng nữ quyền đã dần biến mất, thay vào đó người phụ nữ bị hoán chuyển vào chốn phòng the như những kẻ bị giam lỏng, tuy không đến nỗi qúa khắc khe, bạc đãi như các xã hội Hồi giáo nhưng nếp sống văn hóa trọng nam khinh nữ đã dần hình thành theo Tàu từ đó.
Ngày nay trong kỷ nguyên mới này, thời đại mà thế giới văn minh đã luôn đề cao “nam nữ bình quyền’’ với những Tuyên ngôn và Công ước Quốc tế về Quyền làm người, thì trên 2000 năm trước nước Việt ta đã chứng tỏ điều đó trong thời Bà Trưng, Bà Triệu. Đây có thể nói là một phần tinh hoa của ý thức mẫu hệ, những giá trị đạo đức, nhân phẩm mặc nhiên đã là những ý thức nội tại, tự giác khi người Việt biết sống thương yêu nhau. Tình yêu đúng nghĩa tự nó mang đến sự tương kính lẫn nhau, không phân biệt nam nữ, nghèo hèn. Nhưng khốn thay trên một ngàn năm Bắc thuộc, người Tàu đã tìm cách đánh phá, triệt tiêu tình thương yêu đoàn kết của dân tộc Việt ta, tìm cách đồng hóa, nô lệ hóa dân tộc ta bằng thứ văn hóa du mục, trọng nam khinh nữ. Thứ văn hóa du mục này được Khổng giáo chăm chước để áp dụng vào xã hội Trung Hoa tạo nên một thứ tôn ti đẳng cấp cứng nhắc, trước tiên nhằm phục vụ, cũng cố quyền lợi cho giới vua chúa, quan lại, còn dân thường thì luôn bị khinh rẻ, bỏ quên!
Khôi phục lại sử hồn trên 2000 năm thời Trưng Nữ Vương, cho ta thấy gía trị bình đẳng giữa nam và nữ. Khi tình thương yêu thực sự có trong mỗi người Việt thì thứ văn hóa cổ hủ, trọng nam khinh nữ, phân chia đẳng cấp, mang tính áp đặt của Tàu được tiếp tay qua các thể chế chính trị như chế độ CSVN hôm nay sẽ không thể tồn tại.
Đạo đức, nhân phẩm và sự tự do nơi mỗi con người phải được khôi phục. Những nữ lưu như Nguyễn Thị Dương Hà, Trần Khải Thanh Thủy, Phạm Thị Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Lê Thị Công Nhân, Lê Thị Kim Thu, Hồ Thị Bích Khương v.v… đã tỏ khí phách vào thế hệ Trưng Vương mới. Quyền sống và quyền làm người của các bà, các cô đang đấu tranh buộc nhà cầm CSVN phải tuyệt đối tôn trọng. Không thể để CSVN học mãi thói hung tàn nơi đàn anh Bắc triều của chúng.
Thế hệ Trưng Vương hôm nay đang thổi một luồng gió lớn vào tận đáy cùng sâu thẳm xã hội, từ đây cho tới ngày đất nước Việt Nam quang phục lại những truyền thống thương yêu và đoàn kết như những người con cùng chung bọc mẹ Âu Cơ. Ý thức công dân cần trưởng thành để biết lên án những kẻ độc tài đang ra sức đàn áp bắt bớ giam cầm những tiếng nói chân chính vì công lý, vì sự thật, vì quyền lợi sống còn của dân tộc và đất nước qua những vụ cho Tàu khai thác bauxite tại Tây Nguyên, cho nước ngoài thuê rừng canh tác, yếu hèn im lặng trước những ngang ngược cướp bóc, đánh đập, giam cầm và còn đòi tiền chuộc của lính Tàu đang trấn đóng tại Hoàng Sa đối với ngư dân Việt Nam, đến những dự án vĩ cuồng về đường cao tốc, những lối kinh doanh với vô số dự án hổn độn dẫn đến phá sản của các chức ngành quốc doanh như Vinashin… tất cả đều là những sai lầm do thiểu số cầm quyền của chế độ độc tài đảng trị, đang di hại dài lâu đến đất nước và đến nhiều thế hệ mai sau, cần phải chấm dứt và thay đổi hẳn chế độ hiện hành. Khi tâm thức người dân mỗi ngày một trưởng thành, đều nhận thấy việc nhà cầm quyền nếu còn tiếp tục đàn áp các tiếng nói tự do dân chủ tức là còn cố ý ngăn chận tiến trình dân chủ hóa và phát triển đất nước, để dân tộc ta cứ mãi suy yếu, không đủ nội lực chống trả lại mọi cuộc xâm lăng và đồng hóa của Bắc triều, có nghĩa là nhà cầm quyền CSVN còn u mê nối giáo cho giặc thực hiện công cuộc xâm chiếm và đặt Việt Nam vào qũy đạo đô hộ của Bắc triều thì đó cũng là lúc toàn dân Việt Nam phải lên tiếng buộc đảng và nhà nước CSVN phải dứt khoác chọn lựa giữa hai con đường là: Đi theo tiến trình dân chủ hóa đất nước hay phải tìm đường chạy theo các thái thú Tàu về mẫu quốc Trung Hoa. Nếu không thì phải nhận lấy những hậu qủa trước làng sóng cách mạng, trước tòa án quốc dân và lịch sử.
Thế hệ Trưng Vương hôm nay đòi nhà cầm quyền CSVN phải trả lại tự do, đạo đức và nhân phẩm cho mọi người, chấm dứt hẳn một xã hội đầy đẳng cấp, bạo hành theo quái thai “Định hướng xã hội chủ nghĩa’’ để mọi người dân đều bình đẳng, nam nữ đều có quyền sống như nhau. Từ đó Việt Nam sẽ quang phục lại bản sắc yêu thương hài hòa những gì đã trãi dài suốt ngàn năm lịch sử mà không cần phải đeo mang một gánh nặng qúa ê hề với thứ văn hóa du mục của Hán tộc đã kềm hảm sự trưởng thành của Việt Nam trên đường hội nhập với thế giới văn minh nhân bản.

Không có nhận xét nào: