27.6.11

Thư gửi các vị lãnh đạo - "cha mẹ" của chúng tôi

Thư gửi các vị lãnh đạo - "cha mẹ" của chúng tôi
Posted on 28/06/2011

NguyễnMinh (danlambao) -
Các vị giải thích với con em chúng tôi là các vị đàn áp biểu tình vì các vị lo ngại "các thế lực thù địch" sẽ nhân cơ hội "xuyên tạc chính quyền nhân dân" và "khủng bố". Tôi chưa thấy "thế lực thù địch" nào khủng bố được các vị hết, mà chỉ thấy dân chúng bị túm cổ, xách lên xe rồi chở đi mất... "Thế lực thù địch" này công nhận quá táo tợn. Chúng bắt từng người, đem về tuyên truyền hòng khuất phục dân ta. Chúng tách dân ta ra như tách bó đũa rồi bẻ từng chiếc. Như thế thì công tuyên truyền cả chục năm cũng công cốc. Các vị sợ cũng phải...


*

Biểu tình là quyền cơ bản của con người ở các nước dân chủ là phương thức để họ bày tỏ suy nghĩ của mình. Thế tại sao các vị lại cấm chúng tôi biểu tình? Các vị thừa nhận nước Việt Nam là một nước dân chủ cơ mà?

Các vị bất công và phân biệt đối xử lắm nhé. Tại sao bạn bè, chú bác tôi ở thủ đô thì được phép biểu tình, còn anh em tôi ở trong Sài Gòn thì lại bị cấm? Thà rằng các vị đưa nó vào luật, vào hiến pháp cấm chúng tôi, thì chúng tôi sẽ ngậm ngùi tìm cách khác. Đằng này các vị lại cho CAM bắt nguội chúng tôi, cho người ghi hình lại chúng tôi (chắc các vị đang tìm kiếm ngôi sao trẻ yêu nước triển vọng cho TV show?) lại cho CA đến nhà, đến cơ quan chúng tôi để "định hướng tư tưởng"... Các vị thật sự muốn gì?

Mỗi lần đọc báo, thấy các anh hùng săn bắt cướp nhân dân lập công, đọc tin các anh ấy phá hơn cả trăm vụ án cả năm, tôi buồn lắm. Buồn vì các vị có lực lượng AN, CS, CSCĐ, CSGT, TNXP, CAM đông đảo và hùng hậu như thế, lại để cho các anh SBC ấy giữ gìn an ninh trật tự xã hội. Làm cho tôi có cảm giác cái lực lượng đông đảo ấy của quý vị ăn tiền thuế chúng tôi không phải để đi bắt cướp bảo vệ chúng tôi, mà để đi "định hướng", "giáo dục", đàn áp, bắt nguội chúng tôi khi có dịp như thế này.

Các vị giải thích với dân chúng là các vị làm thế để giữ tình giao hảo giữa hai nước, để ngăn chặn chiến tranh, để dùng "ngoại giao" giải quyết vấn đề. Với cái thằng hàng xóm du côn mất dạy như vậy chúng ta có cần giữ tình giao hảo? Chẳng lẽ vì nó là thằng bán thịt duy nhất trong làng (mà thịt nó bán cho ta có phải thịt ngon lành gì, toàn đồ thối nát tẩm hóa chất), mà chúng ta phải giữ giao hảo với nó? Ngay cả khi nó xông vào sân vườn nhà ta, vu khống ta cướp đất của nó, nó chửi lên đầu lên cổ ta, nó chửi cả ông bà cha mẹ ta, từ thằng quản gia (tướng quốc phòng) tới con thư ký, tới thằng đầy tớ nhà nó đều dọa sẽ dạy cho ta bài học trên chính mảnh vườn của ta, ta vẫn phải giữ tình giao hảo với nó à? Không có thịt ăn thì ăn đậu hũ, cần thịt quá thì mua thịt từ làng khác, không thì tự chăn nuôi. GDP đầu người HN là 1500 USD/ năm, các vị "đại diện bộ mặt của đất nước" thì vị nào cũng đi xế hộp xịn, thế mà có mấy thứ máy móc, mấy "miếng thịt" cả chục năm rồi cũng không tự cung được là như thế nào?

Các vị có biết nhục không? Dân chúng tôi thì biết nhục đấy.

Đành rằng không ai muốn chiến tranh, nhưng cái mảnh đất hình chữ S này không phải mình Đảng của quý vị có "công" bảo vệ. Ông cha ta từ 4000 năm trước đã hi sinh đổ máu để cái mảnh đất này có hình dạng như ngày hôm nay. Thế các vị lấy đâu ra cái quyền vì "hòa bình", tình "hữu nghị" mà cắt xén nó? Ngư dân ta bị sát hại, bị bắt trên chính bờ cõi của ta, lao động của nó thì ngang nhiên đập phá gây loạn trên xóm làng ta trong khi dân ta thất nghiệp. Tất cả vì "hòa bình", "hữu nghị" của các vị đấy. 5 6 năm trời chẳng dám chửi thằng mặt thằng hàng xóm du côn, chỉ dám gọi là "tàu lạ", cho tới khi nó xông thẳng vào vườn rồi chửi bới om sòm thì các vị vẫn im thin thít. Dân chúng biểu tình thì các vị đàn áp. Nhục!

Các vị giải thích với con em chúng tôi là các vị đàn áp biểu tình vì các vị lo ngại "các thế lực thù địch" sẽ nhân cơ hội "xuyên tạc chính quyền nhân dân" và "khủng bố". Tôi chưa thấy "thế lực thù địch" nào khủng bố được các vị hết, mà chỉ thấy dân chúng bị túm cổ, xách lên xe rồi chở đi mất... "Thế lực thù địch" này công nhận quá táo tợn. Chúng bắt từng người, đem về tuyên truyền hòng khuất phục dân ta. Chúng tách dân ta ra như tách bó đũa rồi bẻ từng chiếc. Như thế thì công tuyên truyền cả chục năm cũng công cốc. Các vị sợ cũng phải.

Đời có câu "Cây ngay không sợ chết đứng" đúng lắm. Ba mẹ tôi cả chục năm trời làm nghề dạy học, không dạy thêm (đúng như yêu cầu của các vị nhé), không nhận tiền đút lót của học sinh. Cho nên đến giờ này nhà tôi vẫn ọp ẹp 2 tầng 15 m2, các cụ thì vẫn đi cúp đi wave tàu. Cho nên các cụ sống rất thoải mái mà chẳng sợ đứa nào "xuyên tạc". Mà lỡ có thằng nào, con nào mà dám bảo các cụ tha hóa - biến chất thì cho dù các cụ có cản, tôi cũng lao vào đập nó một trận.

Thế thì các vị sợ gì bị "xuyên tạc" nếu các vị thật sự tốt đẹp như lời các vị nói?

Các vị giống như ông bố miệng mồm lúc nào cũng đạo đức trách nhiệm nhưng con thì thằng đứa thất học, đứa thất nghiệp... các vị lương tháng 5 tr mà đi BMW trong khi con thì có đứa mặc áo rách. Mấy thằng lớn thì nó biết tỏng các vị như thế nào rồi, nhưng tụi nó không muốn làm mấy đứa em và mấy đứa út thất vọng... vì tụi nhỏ tin các vị quá. Mà các vị nào có vừa gì, chỉ mặt mấy đứa con lớn mà chửi tụi nó "bất hiếu" và "nói láo". Sao các vị không tự hỏi các vị dạy dỗ con cái như thế nào mà để tụi nó như vậy?

Anh em chúng tôi đồn rằng sở dĩ các vị "éo" dám mở miệng cãi lại thằng hàng xóm du côn, là vì các vị "vay tiền" nó để đi nhậu, để mua xe chứ không phải để chăm lo cho chúng tôi. Tôi không muốn tin lời anh em tôi tí nào, nhưng hành động của các vị thì lại quá mờ ám. Nó chửi, từ phát ngôn chính thức tới không chính thức, từ tướng nó cho tới báo đài, dân chúng nó đều chửi, thế mà các vị cứ im thin thít. Có trả lời thì cũng trả lời yếu ớt chứ đừng nói tới chửi. Một vụ việc như thế, thằng đối phương là thằng du côn giàu như thế, các vị lại lựa chọn giải pháp đàm phán ngoại giao song phương thay vì đa phương. Ngoại giao chỉ dành cho kẻ mạnh, kẻ yếu thì chỉ có nước năn nỉ. Thế các vị đã lại dâng bao nhiêu tấc đấc cho nó rồi? Để đổi lấy cái gật đầu "đồng chí tốt" mập mờ mà không ai làm chứng. Dân đen chung tôi có thể hi vọng được bao nhiêu ngày yên bình trước khi nó lại qua giết đồng bào chúng tôi?

Nếu các vị thật sự vì không muốn chiến tranh mà chọn giải pháp ngoại giao thì các vị đã:

+ Đưa lên LHQ những tài liệu chứng tỏ chủ quyền của VN đối với 2 quần đảo. Báo đài trong nước thỉnh thoảng vẫn đưa tin là đây đó tồn tại tài liệu chứng thực chủ quyền liên tục và lâu dài của VN từ thế kỷ 17. Tôi ngạc nhiên là chưa thấy báo đài quốc tế đưa tin về những tài liệu này. Chứng tỏ các vị vẫn chưa công bố với quốc tế.

+ Lôi TQ vào vòng đàm phán nhiều bên, nếu các vị không thích chú Sam, thì các vị vẫn có thể lôi kéo Philippines, Malaysia, Singapore làm đồng minh. Những nước ấy đều có lợi ích trực tiếp và gián tiếp đối với khu vực biển này hơn thế nữa, Philippines và Malaysia cũng bị thằng du côn ấy phá phách. Kẻ yếu thì lấy số lượng để đối đầu với kẻ mạnh, quy luật tự nhiên ai cũng hiểu. Thế mà các vị lại lựa chọn giải pháp đàm phán tay đôi với thằng du côn.

+ Các vị không cần phải chửi nó bằng thứ ngôn ngữ chợ búa. Nhưng đối với thằng nó dám sỉ vả cả ông bà tổ tiên của người dân Việt Nam, thì chí ít các vị cũng phải chửi nó là "thằng vô học". Phải chửi thẳng nó là "thằng cướp biển" vì nó đã cướp đi tài sản và mạng sống của ngư dân Việt. Nếu các vị dám mạnh miệng chửi nhưng vẫn nhất quyết không "va chạm" thì nó chẳng có cớ gì để xua quân đi đánh Việt Nam vì ta chửi đúng. Còn nếu nó là loại du côn vô học tới mức bịa chuyện để đánh ta, thì rõ ràng là chuyện nó đánh ta chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Thế giới cũng sẽ không để yên nó gây chiến một cách vô lý như vậy.

+ Để yên cho dân chúng biểu tình. Nếu các vị sợ "bạo động" thì các vị vẫn có thể huy động tầng lớp CSCBĐ bảo vệ cái LSQ của tụi đấy. Dân chúng tôi hiền lắm, thấy CS là đã run rồi... đằng này lại có thêm xe bọc thép thì chúng tôi nào dám bạo động?

Những gì các vị đang làm, chỉ chứng tỏ các vị mờ ám. Chỉ chứng tỏ là các vị sợ mất quyền của đảng quý vị hơn là mất đi thể diện của quốc gia, tính mạng của nhân dân và độc lập, toàn vẹn của Tổ Quốc. Hiện nay uy tín của cái đảng quý vị trong nhân dân đã thấp lắm rồi. Những người còn ủng hộ quý vị chỉ còn lại các bạn trẻ bị các vị tuyên truyền quá nặng, hoặc chưa bao giờ làm trong CTY nhà nước, hoặc chưa sống đủ lâu để nhìn thấy bộ mặt thật của quý vị... tất nhiên còn cả những người đang bảo vệ quý vị vì lợi ích của họ nữa. Thế các vị nghĩ là sẽ còn níu kéo trong bao lâu nữa?

Biểu tình có thể bì đàn áp ngày hôm nay, nhưng chúng tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi và bạn bè tôi sẽ thay nhau cắm trại ở các quán cafe gần LSQ Trung Quốc... và nếu chỉ 1 giây các vị lơ là, chúng tôi sẽ biểu tình. Cái biểu tình của chúng tôi không chỉ đơn giản là chống Trung Quốc, mà còn là biện pháp để chúng tôi nhắn nhủ với các vị:

"Chúng tôi, thanh niên Việt Nam, sẽ luôn theo dõi từng hành động của các vị. Các vị đừng mong bỏ vào túi trót lọt những đồng USD mà các vị đổi bằng máu và lãnh thổ của nhân dân Việt Nam."


NguyễnMinh (danlambao)
danlambaovn.blogspot.com
. Bookmark the permalink.
← Older posts
48 Responses to Thư gửi các vị lãnh đạo - "cha mẹ" của chúng tôi
sg says:
20:58 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
bai viet hay co vi nao nhan thuc duoc khong
Nặc danh says:
21:03 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
NGUYEN PHU TRONG OI ONG CO NGHE THAY DAN KEU KHONG CAC ONG NHAN TIEN CUA TAU DE DAN KHO BIEU TINH ON HOA THI CHO CONG AN RA DAN AP BAT BO CAC ONG LAY LUONG CUA AI VAY
Nặc danh says:
21:06 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Cac vi nhan tien roi nen ko noi nua dau nha!
Nặc danh says:
21:07 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Noi ra de lo mat chuot ra ah?
thuydu says:
21:08 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
LU CGUNG TOI THAN LUU DAY VIEN SU
GANH TREN VAI MINH VAI MON NO GIANG SON
KHI TO QUOC CAN CHUNG TOI CHUA CO MAT
KHAC KHOAI QUE HUONG THEO QUA NUA DOI ROI

TO QUOC TOI KHOM LUNG MINH CONG BIEN
DAT KHO CAN LAU LAM CHUA HOI SINH
NEN CHUNG TOI THAN LAC LOAI LE BUOC
DUNG BEN DAY NHIN TO QUOC VAN MINH DAU

TO QUOC TOI MAY NGHIN NAM KHONG NGU
SOI SUC HON CAM KE CHA DAP GIONG NOI
LOP LOP CHA ANH VUI THAY NOI BIEN AI
DE TO QUOC HOM NAY MOI CO VOC ,CO HINH

BIEN QUE TOI DANG GAM GU CUON SONG
LIEU DUA TRONG NHA CO XE DAT CAU VINH
........CON NUA[CZ]
Nặc danh says:
21:17 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Chúng ta có nói nhiều cũng thế thôi, lũ giả điếc này ngậm miệng ăn tiền.
Hãy hành động đi lặp lại những bài chính CS đã làm trước đây:
1. Đẩy mạnh tuyên truyền trong CV, HS, SV, Trí thức
2. Cùng nhau biểu tình rộng khắp toàn quốc
3. Đưa hình và thông tin bọn Việt gian lên mạng
4. Cần thiết khử hoặc dạy dỗ vài thằng cho nó biết mùi
5. Tố cáo trước Qte hành vi bán nước hại dân, phản dân chủ của bọn chúng
6. Tập hợp các lực lượng cùng chung ý chí chiến đấu
Chúng ta quá hèn nên bị CS nó bắt nạt
CĐ Mai Khôi Kẻ Sặt Hố Nai says:
21:31 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Bài viết hay thế này nhưng tôi nghĩ mấy "quý vị" đó ko hiểu đâu. Vì quý vị toàn dân tiến sĩ giấy cả. Quý vị giống như mấy "con chó" ko hiểu dc tiếng người nữa rồi, mà là những "con chó già" nên phải giữ lấy cho bằng dc đồ ăn chứ ko dám giành ăn với "chó hàng xóm" vốn là lũ chó dại chuyên cắn bậy. Mong mấy con "chó già" nhà ta sớm chết đi để cho nước nhà dc nhờ
THẮNG says:
21:37 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
BAÌ VIẾT HAY QUÁ...
Duong Cach Menh says:
21:37 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Xin thua quy vi. , doan can bo. cap cao cua ta da~ sang ho.i da`m voi Trung Quoc roi , hai ben da~ "ky ket , qua'n trie.t , da~ nhiet liet...." u?ng ho sa'ng kien cua ta .Ba con nhan dan nen yen tam lo lam an , moi chuyen da~ co' Da~ng va nha nuoc lo roi ...Dat nuoc VietNam la cu?a dan ,do dan va vi` dan nen cu' de? Da?ng va` nha nuoc ...quyet dinh cho .
Moi lan anh em Trung Quoc la`m cang ta chi? viec chia them cho ba.n chut it thi` moi chuyen o?n thoi , chut it co' mat ma't gi dau , mie~n sao Da?ng van con nuoc va?n chua mat la duoc .Khi nao Tau no' ca'm bat ca' toi da? Phu Quy , hay Cu Lao Cham thi~ ba con hay lo .
Khi nao ca'i da?ng CS than Trung Hoa con to`n tai thi` VietNam co`n mat dat , mat bie?n da`i da`i .Le chieu Tho'ng he't mot nua trong Da?ng roi.
Tuong lai VietNam se~ la mot Tay Ta.ng thu' hai ma thoi.
Tha hoa va sup do... says:
21:43 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Giải thích về sự đểu cáng và sự khác biệt.
Sự khác biệt:
Phải thừa nhận rằng: các thế hệ đảng viên đảng csVN những năm 1930-1945-1975-1979...là những người yêu nước thật sự,. Nhưng do hoàn cảnh bần cùng lúc ấy, do bị nhồi sọ và cũng một phần vì lý tưởng mù quáng, nên không hiểu hết âm mưu của quốc tế cộng sản, họ bị xúi dục lao vào những mục tiêu hoang đường, tàn bạo CNCS.
Và sự đểu cáng:
Còn hiện nay, những lãnh đạo đảng csVN và nhiều đảng viên THỪA BIÊT, BIẾT RẤT RÕ những việc làm sai trái của chính họ. Mục tiêu của họ vì lý tưởng mơ hồ chủ nghĩa cộng sản không còn nữa, mục tiêu của họ bây giờ chỉ là "cố giữ ghế", là phản dân hại nước rành rành rõ như ban ngày. Họ biết rõ họ là kẻ đồi bại, nên tranh thủ vơ vét thật nhiều bằng mọi giá, kể cả bán nước cho giặc. Họ không tin vào chính họ nữa, nên bất kỳ công trình nào cũng bòn rút vì ... biết đau ngày mai không còn cơ hội để kiếm chác. Họ biết hết, nhưng họ CỐ TÌNH CHE ĐẬY, lừa dân chỉ vì mục đích bảo vệ quyền lực và hưởng thụ xa hoa trên mồ hôi nước mắt và máu của dân.
Sự khác biệt và sự đểu cáng là như thế. Cho nên đảng csVN đang tồn tại trong sự nguyền rủa của đại đa số nông dân, công nhân, trí thức và hàng chục triệu người lao khổ ... đang lo cho vận nước suy tàn. Trước sau, sớm muộn gì thì đảng cũng sụp đổ. Đó là điều chắc chắn!
Chi Phí Ðiện Thoại ở địa ngục says:
21:54 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Chi Phí Ðiện Thoại ở địa ngục


Một buổi sáng đẹp trời tại địa ngục, tình cờ Lê Duẩn - Tổng bí thư Ðảng CSVN, Tổng thống Phác Chánh Hy của Ðại Hàn và Minh Trị Thiên Hoàng của Nhật gặp nhau tại trạm phone và chờ trả tiền cho mấy cú gọi về thăm nhà.


Phác Tổng Thống gọi thăm gia đình khoảng 1/2 giờ phải trả 3,000.00 USD.


Thiên Hoàng nói chuyện với gia đình và hoàng tộc khoảng 1 giờ phải trà 10,000.00 USD.


Tới phiên Lê bí thư dặn dò, tư vấn, họp hành với các đ/c Ủy Viên Trung Ương. Cuộc gọi kéo dài 4 giờ mà Lê Duẩn chỉ trả có .... $100.00 USD.


Phác Tổng thống và Thiên Hoàng bực tức và cho là ở địa ngục mà cũng có quỷ sứ thiên vị, đối xử không công bằng . Hai ông nhao nhao cự với quỷ sứ liền ngay tại chỗ:


- Cái gì? Tụi tui gọi ít giờ hơn sao phải trả cả đống tiền, còn hắn gọi lâu như vậy sao chỉ trả ít tiền như thế, không công bằng, không công bằng !!!


Quỷ sứ cười cười ôn tồn trả lời:


- Quý vị phải hiểu cho, từ ngày Ðảng cộng sản cai trị, Việt Nam đã trở thành địa ngục, giống như ở đây rồi. Cùng là địa ngục như nhau cho nên cú gọi này được tính theo giá Ðịa Phương ( tức là Local ). Còn xứ của hai ông thì khác và xa lắm, nên các cú gọi đó phải tính giá Viễn Liên, tức là Long Distance đó, biết chưa?

(Sưu tầm)
Dân nghèo says:
22:02 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Ai cũng biết thằng Nguyễn Tấn Dũng là loại vô học, lưu manh. Nó là thằng chức quyền to nhất nước dùng bằng giả, nạn bằng giả không ai dám động tới ? nó tiếp tay cho Tàu khai thác Bauxite Tây Nguyên đó là tội tày trời bán nước, nó dung túng bao che cho Vinashin thâm thủng công quỹ, nó là thằng tham nhũng cực lớn...vậy mà nó cứ vẫn tồn tại 86 triệu người dân từ già tới trẻ, từ có học đến vô học đều chịu thua nó, nhất là 3 triệu đảng viên công an, quân đội có súng trong tay, sao không ai bùm cho nó một phát tiêu đời.
Người đó sẽ trở thành anh hùng của Việt Nam, nhân dân đời đời ghi nhớ.
Nặc danh says:
22:07 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Chỉ biết còn Đảng còn mình!
Oai phong sắc phục, linh đình tuyên ngôn.
Nghe như lời kẻ kém khôn,
Không hay, không biết gì hơn Đảng mình!?

Ơn Đảng Cộng Sản quang vinh,
Hoá cho một lũ súc sinh làm người.
Để Độc Tài mãi được cười,
Ngồi trên cổ chín trên mười Dân Nô.

Muốn Dân ta mãi bưng bô,
Muốn Dân ta mãi tung hô Đảng còn.
Lòng Dân dẫu méo hay tròn,
Vẫn theo Ý Đảng bon bon dẫn đường.

Bằng ba chữ "Đảng chủ trương",
Đảng ta được phép nhai xương Đồng Bào.
Dân mà chống đối thì sao?
Đảng rằng Đảng đố đứa nào ho he.

Vầng Dương đã được Đảng che,
Bằng tay bạo lực, mới nghe tưởng hiền:
Vì Dân là lẽ đương nhiên!?
Công An vẫn nhận lương, tiền của Dân.

Hành vi của kẻ vong ân,
Chỉ cần giữ Đảng, giữ thân riêng mình!?
Ơn Đảng Cộng Sản quang vinh,
Công An giờ được phép khinh Dân lành!?

Công khai cái "khẩu hiệu ngành"
Công An lại hoá ra thành Đảng An!?
Chữ "Nhân Dân" để lên bàn,
Sửa thành "Nhân Đảng" cho nhàn, chính danh!?

ĐẢNG AN NHÂN ĐẢNG đã thành,
Chức năng phi pháp của ngành CÔNG AN!?
Bắt DÂN nước Việt cả đàn,
Tin rằng Đảng mãi còn ban ơn trời???

Công An Nhân của Dân ơi!
Vì ai, anh sống một đời Đảng Nô???
Vì ai, anh phải bưng bô???
Vì ai, anh hoá tội đồ của Dân???

Hãy dừng bước, hãy quay chân!
Lòng Dân vẫn mở, tình Dân vẫn còn!
Với Dân, anh mãi là con,
Còn Dân, còn Nước mới còn Công An!

Còn ăn theo Đảng Việt Gian,
Dân thù, Nước oán cho ngàn năm sau.
Anh không quay bước cho mau,
Dân ra tay, các anh đau cả đời!!!

Bách Việt Nhân
Tra gia vi toi ac chong nhan dan... says:
22:19 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Thưa các bạn.
Là người dân trong nước đang chịu nhièu bất công đè nén, chúng ta vui mừng về tin tức đấu tranh cho tự do dân chủ ở các nước bạn xa xôi.
Bọn độc tài tàn bạo ở đâu cũng vậy. Tài sản của chúng và gia đình con cháu của chúng thường là hàng chục tỉ USD. Tên quỷ dữ này ở Libya cũng thế, không khác gì bọn đã bị hạ bệ ở Tunisia và Aicập.
Thử hỏi ở Việt Nam ta hiện nay, tài sản khổng lồ của những kẻ "vì dân, do dân" như Nông Đức Mạnh, Phú Trọng, Tấn Dũng, Quang Thanh, Hồng Anh, Lê Thanh Hải... là bao nhiêu? ( chưa tính thế hệ trước). Những chuyến "tham quan", "du hí" vô tội vạ của lãnh đạo đã ngốn của ngân sách bao nhiêu ngàn tỉ đồng? Hàng ngàn biệt thự bỏ hoang khắp cả nước là của ai, nếu không phải chủ yếu là cán bộ trung ương? Hàng chục triệu mét vuông đất vàng bỏ hoang trong các thành phố lớn đều do đảng quản lý, đang được thúc ép bán vội ở Hà Nội và Sài Gòn, là để "đầu tư" hay bỏ túi các quan lớn?
Khi nào lãnh đạo VN sẽ "được" như tên độc tài khát máu ở Lybia? Người dân VN đang mong chờ từng ngày...!
Điều tệ hại của chế độ độc tài phi dân chủ là ở đó. Nhân dân VN ( ít nhất là từ 36 năm nay) không bao giờ được biết những việc trọng đại của quốc gia, đại biểu quốc hội cũng đa số không biết ( vì không nắm chức vụ cao trong đảng). Những phi vụ mờ ám của lãnh đạo đảng và nhà cầm quyền đang tiếp tục diễn ra. Rồi sẽ phải đến một ngày như thủ lĩnh tàn bao của Libya
-----------------------------------
( Hãy cùng tham khảo bài trên trang quốc tế báo NLĐ để chúng ta hiểu thêm về sức mạnh của quần chúng nhân dân và ánh sáng của thế giới dân chủ tự do đang lan khắp toàn cầu, đập tan các thể chế độc tài).
---------------------------------------------------
Tòa án quốc tế ra lệnh bắt ông Gaddafi
Thứ Hai, 27/06/2011 20:03

(NLĐO) - Theo BBC, ngày 27-6, các thẩm phán Tòa án Tội phạm Quốc tế (ICC) đã ra lệnh bắt nhà lãnh đạo Libya Muammar Gaddafi và con trai ông là Seif cùng các quan chức đứng đầu cơ quan tình báo nước này.
Những người nói trên bị buộc tội phạm tội ác chống lại nhân loại và đứng sau các các cuộc tấn công nhằm vào dân thường trong cuộc nổi dậy nhằm lật đổ vị lãnh đạo Libya tại vị hơn 40 năm này từ hồi giữa tháng 2-2011.
Trong tuyên bố của ICC do Chánh án Sanji Monageng đọc có nêu rõ "có căn cứ hợp lý để tin rằng" ông Gaddafi cùng con trai ông đều "chịu trách nhiệm hình sự như là những đồng phạm gián tiếp" đối với việc giết hại dân thường.
Hàng ngàn người được cho là đã thiệt mạng trong cuộc giao tranh ác liệt suốt 4 tháng qua tại quốc gia Bắc Phi này.
Trong khi đó, quân nổi dậy Libya ngày 27-6 tiếp tục đẩy mạnh các cuộc tấn công về phía Tripoli. Hai vụ nổ lớn làm rung chuyển khu vực gần dinh thự của ông Gaddafi.
Người ta cũng nghe tiếng máy bay của NATO trên bầu trời thủ đô Libya chỉ vài phút sau các vụ nổ trong khi tiếng còi xe cứu thương rú vang đường phố.

Thu Hằng (Theo BBC) ( Bài copy nguyên bản)
Nguyễn Hải Thần says:
22:22 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Tuổi trẻ SG hẹn gặp nhau ngày 3-7.
Đảng và bè lũ tay sai phải ra đi.
Để dân chúng tôi đời đời được yên.
Cộng sản còn tồi tệ hơn cả triều đại phong kiến.
Các bạn 8x, 9x ơi, hãy BIỂU TÌNH.
Nặc danh says:
22:25 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Bai viet nay dang tren BoxitVN, xin moi cac ban co thoi gio doc de cung nhan dinh nhe! http://boxitvn.blogspot.com/2011/06/ban-ieu-tran-cuu-nuoc.html#more toi hy vong nhung anh linh, thuong binh da tung chien dau chong tra Trung quoc nam 1979, Truong xa, cac Chu, cac Bac can bo lao thanh cach mang da tung hy sinh xuong mau tranh dau cho doc lap Dan toc va cac hoi doan dau tranh va di dau de huong dan tuoi tre chung ta xuong duong tranh dau chong gnoai xam Trung quoc, trong luc nay la luc dat nuoc chung ta lai can nhieu tro giup cua cac anh. cac Chu, cac Bac va cac Hoi doan, va do cung nhu trach nhiem cua moi cong dan. Than ai, chuc thanh cong...
Nặc danh says:
22:27 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
đất nước này là vậy đó bạn ơi
Le Ly Nguyen Tran... says:
22:32 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
27/06/2011
Bản điều trần cứu nước
Tống Văn Công

Kính gửi Đồng bào kính yêu và Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam

Năm 17 tuổi tôi thoát ly gia đình làm nhân viên Ty Giáo dục kháng chiến tỉnh Bến Tre, 19 tuổi vào bộ đôi Cụ Hồ, có tên Vệ quốc đoàn, nghĩa là đoàn giữ nước. Trên con đường ấy, tôi trở thành đảng viên cộng sản, “không phải là một tổ chức để làm quan phát tài. Nó làm tròn nhiệm vụ giải phóng dân tộc, làm cho Tổ quốc giàu mạnh, đồng bào sung sướng” (Hồ Chí Minh). Tư tưởng “Không có gì quý hơn Độc lập Tự do” đã củng cố niềm tin cho tôi suốt đời. Mang niềm tin ấy, tôi đã xem mọi sai lầm của Đảng, chỉ là do ấu trĩ, rồi sẽ vượt qua trên bước trưởng thành.

Năm 2009, trong tâm trạng vô cùng bức xúc, tôi viết bài “Đổi mới Đảng, tránh nguy cơ sụp đổ”, nhấn mạnh hai hiểm họa trước Tổ quốc: giặc ngoại xâm và giặc nội xâm. Từ đó cho đến Đại hội 11, rất nhiều cán bộ đảng viên, có cả nguyên ủy viên Bộ Chính trị, rất đông đảo trí thức trong và ngoài nước góp nhiều ý kiến sâu sắc để đổi mới toàn diện, đổi mới chính trị tương ứng với đổi mới kinh tế, đổi mới kinh tế không bị kiềm hãm bởi ý thức hệ. Tiếc thay, Đại Hội 11 không tiếp thu xác đáng. Những người góp ý trung thực, thẳng thắn, bị nghi ngờ là có dụng ý xấu, thậm chí là phản động, chống đường lối của Đảng.


Nay, giặc ngoại xâm lăm le ngoài ngõ, láo xược lấn lướt gấp bội phần năm 2009. Thời báo Hoàn Cầu, tiếng nói chính thức của Đảng Cộng sản Trung Quốc viết: “Phải sẵn sàng hai kế hoạch: Thương lượng với Việt Nam về giải pháp hòa bình; hoặc đánh trả bằng chính trị, kinh tế, thậm chí cả quân sự”. Báo điện tử Trung Quốc Binh khí đại toàn kêu gọi: “Hãy giết bọn giặc Việt Nam làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa!”. Hơn nửa thế kỷ trước, cố Tổng bí thư Lê Duẩn đã nhận định: “Bắc kinh từ lâu có âm mưu bành trướng về hướng Đông Nam Á, xâm chiếm nước ta”. Tháng 9 năm 1975, trong chuyến sang Trung Quốc, ông đã nói thẳng với Trung Quốc phải trả lại Hoàng Sa của Việt Nam. Tiếc thay, chúng ta đã vội quên những điều ấy!

Giặc tham nhũng cũng lớn lên rất nhanh, từ một vài “con sâu” đã sinh sôi cả “bầy sâu” (Thường trực Bộ Chính trị Trương Tấn Sang). Chủ tịch Hồ Chí Minh nói, tham nhũng là “kẻ thù của nhân dân” là do ”không dân chủ”, cho nên “muốn chống tham ô, lãng phí, quan liêu thì phải dân chủ”.

Nhìn lại lịch sử chúng ta thấy hai thứ giặc ngoại xâm và tham nhũng luôn luôn đồng hành cùng nhau, câu kết với nhau.

Mặc dù, lần này Chính phủ Việt Nam phản ứng cuộc gây hấn của Bắc Kinh có mạnh mẽ hơn trước, tuy nhiên, chưa có sự thay đổi về bản chất, tức là chưa có tiền đề để Đảng với Dân một ý chí. Thật đau lòng và hổ thẹn xiết bao khi phải chứng kiến lực lượng cảnh sát săn đuổi, tóm cổ, kéo lê những sinh viên như Phan Nguyên như bắt con thú hoang, chỉ vì dám đi biểu tình chống người bạn vàng Trung Quốc xâm lược!

Nhân dân đã bắt đầu căm giận. Làn sóng ngầm đang hình thành. Hãy nghe tiếng nói khách quan nhất của André Menras – Hồ Cương Quyết, một người Pháp tha thiết yêu chính nghĩa Việt Nam, tự nguyện trở thành người Việt Nam, từng bị chính quyền Sài Gòn bỏ tù vì đấu tranh cho Việt Nam, nay đã căm phẫn kêu lên: “Nói ngắn gọn, họ chỉ có thể là bọn xâm lược Việt Nam và những tay sai. Họ sử dụng từ ngữ dối trá, họ đúng là bọn phản động, chống minh bạch, sợ sự thật, sợ nhân dân, vì họ chỉ biết cái túi và cái ghế tạm thời của họ”. Phải nói như vậy chắc rằng ông ấy đau lòng lắm, và tôi cũng rất đau lòng lại phải nói ra đây!

Tổ quốc đang cần một Hội nghị Diên Hồng thời đại nhưng chưa được tổ chức. Trong nỗi niềm “quốc gia hưng vong”, học người xưa, tôi mạnh dạn viết Bản điều trần này, dù chắc chắn chưa đạt được chữ Trí, xin được coi đây là một tiếng nói trong triệu triệu tấm lòng của con dân nước Việt.

THỜI ĐẠI CHÚNG TA ĐANG SỐNG
Nặc danh says:
22:34 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Hơn hai trăm năm qua, dù trải qua nhiều khúc khuỷu, nhân loại vẫn tiến bước theo xu thế xóa bỏ độc tài, thực hiện Tự do, Dân chủ, Nhân quyền. Theo S. P. Huntington, sự sụp đổ phe xã hội chủ nghĩa gồm Liên Xô và các nước Đông Âu vào cuối thập kỷ 80 là đợt dân chủ hóa thứ 3 của nhân loại. Ông qua đời năm 2008, không được chứng kiến Mùa Xuân Nhân dân khởi đầu từ Bắc Phi, là đợt dân chủ hóa thứ 4, để góp thêm nhận định: Những chế độ độc tài tưởng như rất vững mạnh vẫn có thể đổ nhào khi nhân dân bừng tỉnh!

Do thiếu thông tin, những người cộng sản Việt Nam không biết rằng chủ nghĩa tư bản hoang dã mà Marx, Engels quan sát đầu thế kỷ 19 đã thay đổi đến mức có học giả cho rằng nó gần như không còn là nó nữa. Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ 3 đã đưa nhân loại vào nền văn minh hậu công nghiệp, với nền kinh tế tri thức, người lao động có tri thức khoa học công nghệ cao hơn người quản lý công ty. Những cải cách liên tục của chủ nghĩa tư bản đã biến công nhân từ người làm thuê thành người có cổ phần và là người tiêu dùng; xã hội đạt tới sự cân bằng giữa phát triển với bình đẳng; những nhà nước phúc lợi ra đời. làm cho những thân phận cơ nhỡ nhất cũng sống được, khiến các nhà nghiên cứu xô viết phải kinh ngạc kêu lên “Nhân dân nước họ được hưởng nhiều xã hội chủ nghĩa hơn ở Liên xô!”. Sau cơn choáng, nhiều đảng viên cộng sản Việt Nam ở cấp cao cũng đã nhìn nhận rằng nguyên nhân sụp đổ của phe xã hội chủ nghĩa là do nhân dân và cả đảng viên chán ghét chế độ thiếu tự do, dân chủ, đưa tới quan liêu, tham nhũng, kiềm hãm phát triển. Sau khi thay đổi thể chế, các nước Đông Âu đã đạt được tốc độ phát triển nhanh gấp hằng chục lần thời xã hội chủ nghĩa.

Thế giới chỉ còn 5 nước do Đảng Cộng sản cầm quyền, ba nước đổi mới kinh tế là Trung Quốc, Việt Nam, Lào đã phát triển khá nhanh, nhưng nay đã bắt đầu lộ ra sự không tương thích giữa cơ sở kinh tế với chế độ chính trị, tiêu cực nảy sinh ngày càng lớn. Cu Ba và Bắc Triều Tiên kiên trì mô hình xã hội chủ nghĩa xô viết, cho nên vẫn tiếp tục nghèo đói. Gần đây lãnh tụ Fidel đã phải kêu lên “Mô hình Cuba không còn thích hợp nữa” và họ cũng đã bắt đầu cho tư nhân hóa nền kinh tế.

Thế giới diễn biến phức tạp, nhưng không phải là không thể lường trước, nếu như nắm vững quy luật, xu thế của thời đại, là Tự do, Dân chủ, Nhân quyền. Đấu tranh sắc tộc, mâu thuẫn tôn giáo vẫn còn, nhưng cái gọi là “đấu tranh giai cấp” đã nhường chỗ cho những đòi hỏi nhân quyền, như biểu tình, đình công. Qua dự thảo văn kiện Đại hội 11, và cuộc giao lưu trực tuyến mới đây, thấy các nhà tuyên giáo cao cấp của Đảng không hiểu điều này, coi biểu tình là hình thức bạo động quá khích!

Theo quan điểm dân chủ, nhân quyền, thì khái niệm độc lập, chủ quyền phải được xác định sau câu hỏi: “Người dân ở quốc gia nào đó đã có được một thể chế dân chủ, để người dân thực sự nắm được chủ quyền hay chưa?”. Đó là cơ sở lý luận để các nước dân chủ yểm trợ lực lượng nổi dậy gần đây. Hồ Chí Minh cũng đã có quan điểm như vậy khi ông nói: “Nếu nước được độc lập mà dân không được tự do, hạnh phúc thì độc lập cũng không có ý nghĩa gì.”

Sự xuất hiện một siêu cường Trung Quốc đang là mối lo của thế giới. Bởi vì lịch sử đã chứng minh rằng một quốc gia hùng mạnh nằm trong tay bọn cầm đầu độc tài thì tất yếu chúng sẽ gây chiến tranh. Bắc kinh đã vứt bỏ chiến lược “Thao quang dưỡng hối” (che ánh sáng, nuôi bóng tối) của Đặng Tiểu Bình, đang khua vang binh khí, lên giọng bá quyền. Thế giới lo một thì Việt Nam phải lo mười, bởi vì Bắc Kinh bên ngoài thì đưa “16 chữ vàng” phỉnh phờ lãnh đạo Việt Nam, bên trong không ngớt tuyên truyền kích động chủ nghĩa Đại Hán, lớn tiếng hò hét: “Kẻ cản đường phát triển của Trung quốc về phía Nam chính là tiểu bá Việt Nam, đang xâm chiếm biển đảo của Trung Quốc”.

TRUNG QUỐC CÓ ĐÁNG SỢ HAY KHÔNG?
Nặc danh says:
22:38 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Sau Mao, Đặng Tiểu Bình tuyên bố xây dựng chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc, đưa ra thuyết “mèo trắng, mèo đen không quan trọng, miễn bắt được chuột”, thực chất là đưa Trung Quốc vào con đường phát triển tư bản hoang dã, nhưng vẫn giữ mô hình chính trị xô viết kiểu Stalin, bỏ hình thức độc tài cá nhân kiểu Mao, giữ chế độ độc tài một Đảng, tên gọi là Cộng sản, nhưng vứt hẳn những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa cộng sản như “sứ mệnh lãnh đạo của giai cấp công nhân thông qua đội tham mưu…”. Tuy kinh tế phát triển nhanh chóng, nhưng trong nước công nhân và nông dân bị bần cùng, còn bên ngoài thì thực hiện chủ nghĩa thực dân mới, câu kết với các thế lực cầm quyền độc tài tham nhũng ở Á, Phi, Mỹ La tinh, hòng vơ vét tài nguyên, xuất siêu hàng tiêu dùng rẻ tiền giá trị thấp, bán công nghệ lạc hậu, đưa lao động giản đơn định cư lâu dài khắp các nước. Việt Nam là một trong những nạn nhân của các mục tiêu thực dân ấy.

Từ năm 2009, thấy Mỹ sa lầy ở Iraq, Afganistan, lại lâm vào khủng hoảng kinh tế, thành con nợ lớn của Bắc Kinh, chúng nghĩ rằng thời cơ giành vị trí chúa tể khu vực đã tới. Chúng dùng ngay phép thử: Cho tàu hải quân vây sát tàu Impeccable của hải quân Mỹ. Mỹ phản ứng ôn hòa, chúng tin rằng đã nắm được thóp, ba tháng sau lấn thêm, cho tàu ngầm làm đứt cáp thiết bị định vị của tàu hải quân Mỹ. Mỹ vẫn cho rằng tàu Trung quốc không cố ý. Bắc Kinh càng tin chắc rằng Mỹ đã quá yếu nên phải nhún nhường, chúng liền cho Bộ Ngoại giao ra tuyên bố đòi các tàu hải quân Mỹ phải xin phép trước khi đi vào khu đặc quyền kinh tế của Trung Quốc.

Dằn mặt được Mỹ, Bắc Kinh liền thực hiện mưu đồ bành trướng xuống phương Nam mà cái gai phải nhổ là Việt Nam. Chúng cho tàu hải quân đâm chìm tàu ngư dân ta, bắt ngư dân nộp tiền chuộc, khiến nhiều chủ tàu tán gia bại sản, chúng ra lệnh cấm đánh bắt cá trên vùng biển của ta, để ngư dân của chúng tràn vào.

Nhiều năm nay dư luận cho rằng Việt Nam quá nhu nhược trước sự áp chế của Trung Quốc mà nguyên nhân chỉ vì lãnh đạo Việt Nam ở trong thế kẹt. Từ tháng 10 năm 2010, sau khi ngọai trưởng Mỹ H. Clinton tuyên bố tại Hà Nội rằng Hoa Kỳ có quyền lợi và trách nhiệm đối với an ninh Biển Đông thì Việt Nam và các nước trong vùng mới bắt đầu có tiếng nói tự tin hơn. Tuy nhiên so với cách ứng xử của một số quốc gia khác như Nhật, Philippines, Hàn Quốc… thì chúng ta vẫn còn quá nhu nhược, thiếu minh bạch, và nguy hiểm nhất là gây ra khoảng cách ngày càng xa giữa nhân dân với Đảng, Chính phủ.

Vậy hãy xem gót chân Achille của con ngoáo ộp Trung Quốc là đâu, để xác định rằng chúng có đáng sợ hay không.
Nặc danh says:
22:40 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
1- Điểm yếu nhất của anh to xác Trung Hoa chính là chế độ độc tài khiến hắn mang sẵn trong cơ thể chứng bệnh nan y. Theo xu thế thời đại, sự sụp đổ của các chế độ độc tài chỉ là vấn đề thời gian. Mỗi năm Trung Quốc phải chống đỡ hằng trăm ngàn cuộc biểu tình và bạo động của nông dân mất đất nghèo đói. Nhân dân các vùng Nội Mông, Tây Tạng, Tân Cương chỉ chờ dịp Bắc Kinh bị lôi vào cuộc chiến với bên ngoài sẽ vùng lên đòi tự do. Tháng 5-2011, hàng ngàn người Mông Cổ biểu tình làm rung chuyển Tích Lâm và các huyện gần đấy. Nhiều vụ đánh bom liên tục xảy ra ở các tỉnh Giang Tây, Sơn Đông, Thành Đô, Hắc Long Giang, Thiểm Tây, thành phố Phúc Châu… Nhiểu cuộc biểu tình gây ra đụng độ giữa dân chúng và cảnh sát ở Quảng Châu, Hồ Bắc, Hà Nam, Quảng Đông, Tây Tạng, Lan Châu, Liêu Ninh, Bắc Kinh, Thượng Hải…

Nhiều nguồn tin cho rằng, bọn cầm quyền Bắc Kinh gây hấn với Viêt Nam vừa qua còn có mục đích kích động chủ nghĩa Đại Hán làm giảm áp lực chống đối ở trong nước. Tuy nhiên, chúng không lường được là gây chiến sẽ tạo thời cơ cho sự nổi dậy của quần chúng đang sục sôi chờ cơ hội.

2- Nền kinh tế Trung Quốc hiện nay chủ yếu dựa vào sản xuất hàng tiêu dùng, sử dụng lao động giản đơn, có giá trị thấp, giá nhân công rẻ, xuất khẩu ra toàn thế giới. Riêng Việt Nam hàng năm nhập siêu loại hàng này của họ khoảng 12 tỉ USD.

Gây chiến với Việt Nam, chúng nhằm chiếm trọn Biển Đông. Điều ấy xâm phạm lợi ích và an ninh toàn khu vực Đông Nam Á và cả Châu Á - Thái Bình Dương. Chẳng những Việt Nam bị nhốt, không có lối ra mà cả khu vực cũng bị nhốt. Trung Quốc sẽ trở thành lực lượng thao túng thế giới chà đạp lên luật pháp quốc tế. Phản ứng tối thiểu đầu tiên của khu vực, rồi loan ra toàn thế giới sẽ là tẩy chay hàng Trung Quốc. Hậu quả sẽ là đánh sập nền kinh tế xuất khẩu của cái “công xưởng thế giới” Trung Quốc, sẽ gây thất nghiệp đối với hàng triệu lao động giản đơn nghèo đói, sẵn sàng nổi loạn. Vấn đề kinh tế nhanh chóng trở thành chính trị có thể làm sụp đổ chế độ.

3- Nền kinh tế của chúng đang rất khát năng lượng. Đường vận chuyển dầu từ Trung Đông về Trung Quốc phải qua eo biển Malacca, qua Biển Đông. Nếu chiến tranh nổ ra, các đối thủ của Bắc Kinh sẽ không quá khó tìm cách triệt phá con đường tiếp vận mạch máu năng lượng nuôi sống nền công nghiệp có thiết bị lạc hậu tiêu hao năng lượng lớn thứ 2 thế giới. Khi đó lực lượng đặc công biển của Việt Nam sẽ có dịp trổ tài biến những tàu chiến Trung Quốc thành những quan tài thủy táng.

4- Nửa thế kỷ qua, với chính sách hiếu chiến, tham lam, Trung Quốc biến mình thành kẻ thù của nhiều nước – Liên Xô (nay là Nga), Ấn Độ, Nhật Bản, Việt Nam, mới đây là Philippines, Brunei, Indonesia, Malaysia… Điều quan trọng là chế độ độc tài Bắc Kinh trong vị thế bị bao vây giữa các quốc gia dân chủ, đang là những tấm gương soi cho nhân dân Trung Quốc so sánh, căm giận và thêm khao khát tự do… Nếu tấn công Việt Nam, chúng nó không chỉ gặp lưỡng đầu mà sẽ là thập đầu thọ địch! Toàn khu vực, toàn thế giới sẽ bùng lên một phong trào ủng hộ và bảo vệ Việt Nam như những năm xưa.

Có lẽ bọn lãnh đạo Bắc Kinh không đến nỗi quá ngu muội không nhận ra những chỗ yếu đó, cho nên chúng chưa vội ra tay. Đừng sợ chúng, nhưng cũng đừng ảo tưởng vào thiện chí của chúng. Chúng sẽ ra tay khi tự cho rằng đã hóa giải được những “yếu huyệt” kể trên và ViệtNam chưa xử lý được những điểm yếu của mình. Chúng ta cần có ngay những quyết sách dũng cảm, sáng suốt để chạy đua với thời gian, trở thành vô địch trong sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc. Được như vậy, Bắc Kinh không còn dám khinh nhờn, đành phải chấp nhận Trung – Việt hòa bình, hữu nghị, và khi đó, “16 chữ vàng” mới có cơ may được thực hiện một cách bình đẳng.

ĐỂ VIỆT NAM TRỞ THÀNH “MỘT NHÂN VẬT QUAN TRỌNG CỦA THẾ GIỚI”!
Nặc danh says:
22:42 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Vấn đề là chúng ta có thể hiện được mình là một quốc gia đáng được trân trọng bảo vệ trước nhân loại tiến bộ ngày nay như đã từng được vinh danh là ”lương tâm nhân loại” như xưa kia hay không? Lịch sử đã ghi nhận công lớn của Đảng Cộng sản Việt Nam trong sự nghiệp giành độc lập dân tộc. Tuy nhiên, Đảng chưa nhận ra đúng nguyên nhân cốt lõi đưa tới thắng lợi chính là tinh thần yêu nước của dân tộc. Lịch sử cũng đã ghi nhận nhiều sai lầm của Đảng Cộng sản Việt Nam do những chính sách xuất phát từ ý thức hệ, gây tác hại nghiêm trọng, kiềm hãm phát triển, để lại nhiều di hại, trong đó có hai hiểm họa là giặc ngoại xâm và giặc nội xâm! Ý thức hệ đã trói buộc Đổi mới với những khẩu hiệu chống diễn biến hòa bình, chống tự diễn biến, hòng tiếp tục duy trì tình trạng mà đồng chí Nguyễn Văn An đã sáng suốt chỉ tên là “lỗi hệ thống”. Những người bảo thủ không biết rằng chính Marx, Engels sau 25 năm công bố Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản, đến năm 1873 đã viết: “Những biện pháp cách mạng nêu cuối Chương 2, nếu ngày nay viết lại thì về nhiều mặt phải viết khác đi. Bởi vì nền đại công nghiệp đã có những tiến bộ hết sức lớn trong 25 năm qua” và “Chương 4: có những nhận định đã cũ rồi, vì tình hình chính trị đã hoàn toàn thay đổi” (Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản, Nhà XB Sự Thật, Hà Nội, 1974, trang 8, 9). Từ năm 1866 trở đi hai ông chủ trương không tiếp tục xây dựng Đảng Cộng sản, mà bắt đầu xây dựng Đảng Xã hội dân chủ. Nhiều Đảng Cộng sản châu Âu theo chủ trương này đã đổi mới triệt để (Thụy Điển, Na Uy, v.v.) được nhân dân tin theo, xây dựng thành công dân giàu, nước mạnh, dân chủ, văn minh. Chẳng lẽ chúng ta không chịu tiếp thu bài học “tự diễn biến” vô cùng sáng suốt của Marx, Engel? Đã quá muộn để chúng ta quyết định chia tay với Marx, Engels cộng sản, và mạnh dạn đi theo Marx, Engels xã hội dân chủ!

Giáo sư Dương Phú Hiệp, nguyên Tổng thư ký Hội đồng lý luận Trung ương góp ý văn kiện Đại Hội 11: “Nên bỏ cụm từ xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta vì nó đã khốn khổ”. Đúng vậy, không chỉ nhân dân ta vì nó đã khốn khổ mà hằng ngàn đảng viên cộng sản chết oan vì nó trong cải cách ruộng đất; bị tù tội vì nó trong những vụ chống xét lại; những trí thức, văn nghệ sĩ ưu tú nhất vì nó mà bị hành hạ trong vụ Nhân văn Giai phẩm. Hằng triệu người vì nó, bỏ xứ di cư vào Nam; rồi hằng triệu người khác vì nó bỏ nước chạy ra nước ngoài. Nhân dân ta khát vọng Độc lập Tự do, chứ không hề khát vọng chủ nghĩa xã hội. Những lời kêu gọi của Hồ Chí Minh khi chuẩn bị khởi nghĩa Tháng Tám năm 1945 và Đồng khởi ở miền Nam năm 1960 đều không có từ xã hội chủ nghĩa. Và điều mong ước cuối cùng của Cụ Hồ cũng là “Một nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh”. Nhiều nhà bình luận về sự kiện Trung Quốc gây hấn với ta mới đây, như Ernest Bower, giám đốc chương trình Đông Nam Á (của CSIS) trả lời phóng viên Hoài Hương của VOA đã cho rằng: “Nhưng dù sao họ cũng là hai nước cộng sản anh em” (!). Ông Richard Pearson, nhà nghiên cứu về Trung Quốc, Việt Nam và Biển Đông, nhận định: “Sự cởi mở của chính quyền Obama đối với Việt Nam đã đạt tới ranh giới buộc phải chấp nhận trong xã hội dân sự và những giá trị Mỹ. Giờ đây đã đến lúc Hà Nội phải thực hiện hành động tiếp theo.” Mặc dù Philippines không bị Trung Quốc đe dọa láo xược như đối với Việt Nam, nhưng ngoại trưởng Clinton nhiều lần lên tiếng: Chúng tôi muốn nhấn mạnh cam kết của chúng tôi trong việc bảo vệ Philippines”. Ông Greg Autry, đồng tác giả quyển Thần chết Trung Quốc, cho rằng Việt Nam cần thoát khỏi sự ràng buộc làm đồng minh thể chế với Trung Quốc, để có được một vị thế mới trong lòng nhân loại: “Nếu Việt Nam có thể thay đổi chế độ chính trị một cách đáng tin cậy thì Việt Nam gần hơn với Hoa Kỳ và Châu Âu, và có thể lúc đó Hà Nội lại đi bước trước Bắc Kinh trong việc trở thành một nhân vât quan trọng trên thế giới”.

Trước họa xâm lăng nhãn tiền, lịch sử đòi hỏi Đảng Cộng sản Việt Nam sáng suốt đứng hẳn với dân tộc, không vấn vương ý thức hệ lỗi thời, chọn những giải pháp cứu nước tốt nhất. Xin chỉ nêu ra dưới đây những điều thật cấp thiết.
Nặc danh says:
22:44 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
MỘT CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐÚNG NHƯ LỜI HỨA CỦA CỤ HỒ

Bản Tuyên ngôn Độc lập 1945 không chỉ là lời hứa mà đúng ra phải gọi là Lời thề của Cụ Hồ trước quốc dân Việt Nam và nhân dân thế giới. Nhân dân Việt Nam nhất tề hưởng ứng và trung thành với Lời thề ấy suốt hai cuộc kháng chiến thần thánh. Hai câu mở đầu trích từ Tuyên ngôn độc lập của Mỹ và Tuyên ngôn dân quyền và nhân quyền của Pháp đã chứng minh dứt khoát rằng Cụ Hồ đã chọn cho nhân dân mình nền Tự do Dân chủ từ tư tưởng của các bậc khai sáng vĩ đại của Pháp và phương Tây thế kỷ 18. Trong kho tàng lý luận của chủ nghĩa Marx, Lenin không có khái niệm “dân chủ xã hội chủ nghĩa” và “pháp quyền xã hội chủ nghĩa”. Phải nói đó là những ngụy ngôn, nhằm hồi sinh cho một khái niệm đã chết. Cái mà Lenin gọi là “dân chủ gấp triệu lần hơn” chính là nền chuyên chính vô sản, bản chất “dân chủ triệu lần” của nó được biện hộ rằng nó đại diện cho một xã hội trải qua cải tạo giai cấp triệt để chỉ còn duy nhất một giai cấp công nhân.

Ngoài việc tự tay soạn bản Tuyên ngôn Độc lập đúng tầm thời đại, Hồ Chí Minh còn có nhiều danh ngôn về tự do dân chủ trong hằng trăm bài viết. Nếu nhìn vào hệ thống chính trị của chúng ta hiện nay và nhận xét một cách trung thực thì chẳng có gì giống với những điều Hồ Chí Minh đã nói, đã hứa hẹn, đã thề bồi! Có người cho rằng lý tưởng cao đẹp từ cách mạng Tháng Tám đã bị phản bội! Tôi không hoàn toàn đồng ý với nhận xét đó. Hồ Chí Minh nhiều lần công khai trả lời rằng mình chỉ xem chủ nghĩa Marx, Lenin là một phương tiện để giành độc lập dân tộc, chứ không phải là mục đích. Ông đã có nhiều hành động chứng tỏ điều ấy, cho nên đã bị Stalin trù dập và bị Trần Phú, Hà Huy Tập… công kích gay gắt. Ông không thể đưa con thuyền cách mạng Viêt Nam cặp bến dân chủ, điều đó phải xét tới trách nhiệm của các thế lực hiếu chiến Pháp, Mỹ, buộc ông phải tìm liên minh với phe xã hội chủ nghĩa.

Trước họa xâm lăng hiện nay, lão anh hùng Nguyễn Trọng Vĩnh cho rằng cần thực hiện dân chủ trong Đảng và ngoài xã hội để tạo ra sức mạnh đoàn kết toàn dân tộc. Phải thẳng thắn thưa rằng, kinh nghiệm lịch sử cho thấy, với thể chế toàn trị xã hội chủ nghĩa thì không thể nào làm được điều mong ước dân chủ tốt đẹp ấy!

Vậy nền dân chủ mà nhân loại đòi hỏi là gì? Dân chủ là thể chế hóa quyền tự do của nhân dân. Điều 1 Tuyên ngôn dân quyền và nhân quyền của Pháp viết: “Mọi người sinh ra sống tự do và bình đẳng về các quyền…”; Điều 4: “Tự do bao gồm quyền có thể làm mọi điều không gây hại cho người khác…”. Để giới hạn những điều không gây hại cho người khác, J. J. Rousseau cho rằng cần có “Khế ước xã hội”, hạn chế cái tự do thiên nhiên, quy định những điều được làm trong quyền tự do dân sự. Trong trạng thái dân sự, con người có quyền tự do tinh thần, và “tuân theo quy tắc do mình tự đặt ra”. Thể chế dân chủ, nhà nước pháp quyền là định hình của Tự do.

Để có một nhà nước dân chủ, thực sự của dân, do dân, vì dân, phải thực hiện cuộc bầu cử có đủ các yếu tố:

ü Bình đẳng, tức là không phân biệt giai cấp, gái trai, chủng tộc;

ü Phổ thông tức là mọi người dân đã trưởng thành đều có quyền ứng cử, bầu cử;

ü Tự do, tức là tôn trọng mọi quan điểm chính trị khác nhau;

ü Cạnh tranh, tức là công khai cương lĩnh tranh cử để người dân chọn lựa; và theo định kỳ mấy năm bầu lại một lần.

Nhà nước dân chủ là nhà nước pháp quyền, chứ không phải “pháp quyền xã hội chủ nghĩa”, một sản phẩm của TBT Đỗ Mười ra đời 29 tháng 11 năm 1991 nhằm duy trì ý thức hệ với nội dung “quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công và phối hợp giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp dưới sự lãnh đạo của Đảng”.

XÂY DỰNG NHÀ NƯỚC PHÁP QUYỀN VỚI TAM QUYỀN PHÂN LẬP
Nặc danh says:
22:44 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Sau 18 năm thực hiện “tam quyền được phân công và phối hợp” của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, tiến sĩ Hồ Bá Thâm dù hết sức e dè vẫn phải nói: “Kéo dài ngày càng trầm trọng tệ tham nhũng, cửa quyền, quan liêu, lãng phí hiện nay trong hệ thống chính trị và trong xã hội ta, càng thấy thiếu sót lớn trong một cơ chế thiếu giám sát và kiềm chế quyền lực tệ hại như thế nào. Đó là chỗ hổng và yếu kém nhất trong cơ chế tam quyền của nhà nước, phải được khắc phục sớm”.

Tuy nhiên văn kiện Đại hội 11 vẫn viết na ná như cũ, chỉ thêm “cơ chế kiểm tra, giám sát trong việc thực hiện ba quyền đó”. Vấn đề không phải là “kiểm tra, giám sát trong việc thực hiện” mà là ba quyền phân lập, để quyền lực này kiềm chế, giám sát quyền lực kia, chống sự lạm quyền. Chính phủ phải bị kiểm soát bởi luật pháp thì mới không là cấp trên, là cha mẹ của dân, mới thành tâm làm đầy tớ của dân. Một thể chế không hạn chế được quyền lực thì bao nhiên cơ quan thanh tra, kiểm tra cũng vô hiệu. Chỉ một tập đoàn kinh tế như Vinashin chứ không phải cơ quan quyền lực nhà nước, thế mà qua 11 cuộc thanh tra cấp nhà nước vẫn không thể phát hiện được là nó dã thâm thủng ngót trăm ngàn tỉ đồng, và sắp sụp đổ!

Cả ba quyền của Nhà nước Việt Nam đều yếu kém, nhưng có lẽ tệ nhất là quyền tư pháp, nó không dám nói một lời nào trước những bộ luật vi hiến rất nghiêm trọng, tước mất mọi quyền tự do của nhân dân, nó sợ quan chức ở tất cả các cấp, nó luôn chờ ý kiến chỉ đạo của cấp ủy Đảng trước khi mở phiên tòa!

2500 năm trước nhà hiền triết Platon đã có lời răn: “Tôi nhìn thấy sự sụp đổ nhanh chóng của nhà nước ở nơi nào pháp luật không có hiệu lực và nằm dưới quyền lực của một ai đó. Còn nơi nào pháp luật đứng trên nhà cầm quyền và các nhà cầm quyền chỉ là nô lệ cho pháp luật thì ở đó có sự cứu thoát cho nhà nước”.

Chấp nhận tam quyền phân lập không chỉ nhân dân được lợi mà chính là sự cứu rỗi cho Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ hội thoát khỏi vũng bùn tham nhũng ô nhục đang gây đau nhức lương tâm của hàng triệu đảng viên chân chính và công nhân, nông dân nghèo khổ.

TỰ DO, NHÂN QUYỀN ĐÚNG NỘI DUNG CỦA CÁC CÔNG ƯỚC LIÊN HIỆP QUỐC
Nặc danh says:
22:45 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
“Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường.
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô bốt na nô vào thám hiểm lòng người
Pháp dùng công nghệ gen chế ra cừu nhân tạo.
Thật khác nào:
Đem cổ tích biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường:
Tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng la đét.
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng.
Các ngươi ở cùng ta,
Học vị đã cao, học hàm không thấp
Ăn thì chọn cá nước, chim trời
Mặc thì lựa May 10, Việt Tiến
Chức nhỏ thì ta… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều.
Đi bộ có BMW,Camry
Hàng không Elai, Xi pic.
Vào hội thảo thì cùng nhau tranh luận
Lúc tiệc tùng thì cùng nhau “dô dô”.
Lại còn đãi sỹ chiêu hiền
Giáo sư, tiến sỹ, thạc sỹ, cử nhân, ai cũng có phần, không nhiều thì ít.
Lại còn chính sách khuyến khoa
Doanh nghiệp, giáo viên, trí thức, nông dân nhận cúp, nhận bằng còn thêm tiền thưởng.
Thật là so với:
Thời Tam Quốc bên Tàu, Lưu Bị đãi Khổng Minh,
Buổi hiện đại bên Nga, Pu Tin dùng Mét Vê Đép,
Ta nào có kém chi?
Thế mà, nay các ngươi:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Biết “Thần đèn” chuyển nhà mà chẳng chạnh lòng
Tiến sĩ ạ? Nghe “Hai Lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Có người lấy nhậu nhẹt làm vui
Có kẻ lấy bạc cờ làm thích
Ham mát xa giống nghiện “U Ết Đê”
Ghét ngoại ngữ như chán phòng thí nghiệm
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà nghiên nghiên cứu cứu
Ra nước ngoài toàn muốn đi chơi
Vào hội thảo chỉ lo ngủ gật
Bệnh háo danh lây tựa vi rút com pu tơ
Dịch thành tích nhiễm như cúm gà H5N1
Mua bằng giả để tiến sĩ, tiến si
Đạo văn người mà giáo sư, giáo sãi.
Thử hỏi học hành như rứa, bằng cấp như rứa, thì mần răng hiểu được chuyện na niếc na nô?
Lại còn nhân cách đến vậy, đạo đức đến vậy, thì có ham gì bút bút nghiên nghiên.
Cho nên
“Tạp chí hay” mà bán chẳng ai mua
“Công nghệ tốt” mà không người áp dụng.
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Mô hình xây tường gạch, biển xanh, chó ị giữa đồng hoang.
Hội nhập chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu chi, mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? toàn bán thô khoáng sản
Biển bạc ở đâu, để Vi Na Shin nổi nổi chìm chìm
Rừng vàng ở đâu, khi bô xít đen đen đỏ đỏ
Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”!
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực có hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!
Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu.
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hắc cơ quốc tế.
Cặp chân dài mà nghiêng ngả giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên tiến sỹ.
Nặc danh says:
22:45 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu.
Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy;
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Xê mi na khách đến như mưa
Vào thư viện người đông như hội
Già mẫu mực phanh thây “gan ruột”, Tôn Thất Tùng chẳng phải là to
Trẻ xông pha mổ thịt “bổ đề”, Ngô Bảo Châu chỉ là chuyện nhỏ
Được thế thì:
Kiếm giải thưởng “Phiu” cũng chẳng khó gì
Đoạt Nô Ben không là chuyện lạ
Không chỉ các ngươi mở mặt mở mày, lên Lơ Xút, xuống Rôn Roi
Mà dân ta cũng hưng sản, hưng tâm, vào Vi La, ra Rì Sọt.
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một,
Mà thương hiệu các ngươi cũng sử sách lưu truyền.
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ các ngươi không muốn nhận huân chương, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tinh hoa bốn biển năm châu hợp thành một tuyển, gọi là chiến lược
Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này theo lời ta dạy bảo thì suốt đời là nhà khoa học chính danh.
Nhược bằng không tu thân tích trí, trái lời ta khuyên răn thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử.
Vì:
Lạc hậu, đói nghèo với ta là kẻ thù không đội trời chung
Mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Chẳng khác nào quay mũi giáo mà đầu hàng, giơ tay không mà thua giặc.
Nếu vậy rồi đây khi nước Việt hóa hổ, hóa rồng, ta cùng các ngươi há còn mặt mũi nào đứng trong trời đất này nữa?
Cho nên mới thảo Hịch này
Xa gần nghiên cứu
Trên dưới đều theo.
cafe den says:
22:46 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Tất cả các bạn nói đúng quá,thật là hay.
Các vua Hùng có công dựng nước,
Bác cháu ta có công bán nước.
Nhục quá các bác cháu ơi,ra đường nhảy vô xe ben chết cho rồi.
Nặc danh says:
22:46 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Hiến pháp 1992 ghi nhận đủ mọi quyền tự do, nhân quyền nhưng các bộ luật vô hiệu hóa tất cả! Có hai lý lẽ bào chữa cho sự đánh tráo khái niệm này là: Vì đảm bảo an ninh; vì truyền thống văn hóa.

Chỉ cần nhắc lại ý kiến Marx, Engels 160 năm trước trong Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản cũng đủ thấy lập luận trên là sai trái, thậm chí là phản động: “Những thành quả hoạt động tinh thần của một dân tộc trở thành tài sản chung của tất cả các dân tộc. Tính chất hẹp hòi phiến diện dân tộc ngày càng không thể tồn tại được nữa” (sách đã dẫn, trang 50). Hội nghị nhân quyền ở Vienna 1993 nhắc nhở: “Tất cả các quyền con người đều mang tính phổ cập, không thể chia cắt, phụ thuộc lẫn nhau và liên quan đến nhau. Cộng đồng quốc tế phải xử lý các quyền con người theo phạm vi toàn cầu một cách công bằng và bình đẳng và được coi trọng như nhau”, và “Trong khi công cuộc phát triển tạo điều kiện thuận lợi cho việc hưởng thụ mọi quyền con người, không viện dẫn sự kém phát triển để biện minh cho việc cắt xén các quyền con người đã được quốc tế thừa nhận”. Chính vì không chịu làm như thế cho nên các tổ chức quốc tế và Bộ Ngoại giao Mỹ luôn luôn xếp Việt Nam thuộc những quốc gia tồi tệ nhất trong việc thực hiện các quyền tự do, dân chủ, nhân quyền.

Công ước quốc về các quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR) mà Chính phủ Việt Nam đã cam kết thực hiện từ năm 1982, nay đã qua 29 năm lẽ nào cứ khất lần mãi?

QUYỀN TỰ DO CHÍNH TRỊ

Lời nói đầu ICCPR viết:

“Chỉ có thể đạt được lý tưởng của con người tự do được tận hưởng tự do về dân sự và chính trị, không bị sợ hãi và thiếu thốn nếu tạo được những điều kiện để mỗi người có thể hưởng các quyền dân sự và chính trị cũng như các quyền kinh tế, xã hội, văn hóa của mình”.

Và Điều 2: “Mỗi quốc gia thành viên của Công ước này cam kết tôn trọng và bảo đảm cho mọi người trong phạm vi lãnh thổ và thẩm quyền pháp lý của mình, các quyền đã được công nhận trong Công ước này, không phân biệt chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, CHÍNH KIẾN (tôi nhấn mạnh) hoặc mọi quan điểm khác, nguồn gốc dân tộc và xã hội, tài sản, dòng dõi hoặc các điều kiện khác”.

Hàng chục năm qua, những người nói lên chính kiến khác của mình, tức là khác với chủ nghĩa Marx-Lenin hoặc khác với đường lối chính trị của Đảng đã bị bắt, bị tù, nhưng không gọi là tù chính trị mà là tội phạm luật hình!

Gần một thế kỷ trước lãnh tụ vĩ đại của Đảng Cộng sản Đức Rosa Luxemburg đã nói “Tự do không phải dành riêng cho đảng viên của một Đảng, dù Đảng ấy đông đảo đến đâu đi nữa. Tự do luôn luôn phải là tự do của những người bất đồng chính kiến”.

QUYỀN TỰ DO NGÔN LUẬN
Nặc danh says:
22:46 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Điều 19 của ICCPR:

“1-Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp vào.

“2- Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm cả quyền tự do tìm kiếm, nhận và truyền đạt mọi loại tin tức, ý kiến, không phân biệt ranh giới, hình thức tuyên truyền miệng, hoặc bằng bảng viết, in, hoặc bằng hình thức nghệ thuật hoặc thông qua mọi phương tiện đại chúng khác tùy theo sự lựa chọn của họ.

“3- Việc thực hiện những điều quy định tại Khoản 2 của điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó có thể dẫn tới một số hạn chế nhất định, tuy nhiên những hạn chế này phải được pháp luật quy định là cần thiết để:

a/ Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác;

b/ Bảo vệ an ninh quốc gia, hoặc trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng”( Điều 19 ).

Quyền tự do ngôn luận đã được các Hiến pháp nước ta từ 1945 đến 1992 ghi nhận, nhưng chỉ được thực hiện những năm 1945-1955. Các Luật báo chí sau này chỉ công nhận quyền tự do ngôn luận của tập thể, cắt bỏ hầu hết quyền tự do ngôn luận của mỗi công dân. Khi bị chỉ trích thì vin vào việc phải “bảo vệ an ninh quốc gia” chưa thể thực hiện cho mỗi người. Chẳng những thế, Luật hình sự Việt Nam đã chế biến nội dung điều 19 của ICCPR thành nội dung Điều 88, với mức án phạt nhiều năm tù!

Trong khi đó, Tổng thống Obama, sau khi đắc cử đã tuyên bố với báo chí rằng: “Một chính phủ lấn lướt báo chí, một chính quyền không bị đối mặt với hệ thống truyền thông cương trực và mạnh mẽ, đó không phải là sự lựa chọn của nước Mỹ!”. Ông Obama liên tục bị hệ thống truyền thông Mỹ công kích, thế nhưng cho đến nay chưa có ứng cử viên nào sáng giá hơn ông trong cuộc bầu cử Tổng thống vào năm 2012.

Chúng ta đều biết rằng, Chủ tịch Hồ Chí Minh kiên trì đòi quyền tự do báo chí cho nhân dân Việt Nam từ năm 1919 khi đưa Bản yêu sách tới Hội nghị Versailles. Từ đó về sau Cụ liên tục nhắc lại đòi hỏi này: “Mãi tới bây giờ vẫn chưa có một người Việt Nam nào được cho phép xuất bản một tờ báo. Tôi muốn nói về những tờ báo về chính trị, kinh tế, hay văn học của người dân lập ra như chúng ta từng thấy ở châu Âu, hoặc các nước châu Á khác, chứ không phải tờ báo do chính quyền thành lập” (1921-1926).

Sau Cách mạng tháng Tám, trong tình hình chính trị phức tạp, ngày 21 tháng 3 năm 1946, Phó Chủ tịch nước Huỳnh Thúc Kháng đã ký sắc lệnh “Cho phép báo chí xuất bản không phải xin phép mà chỉ cần thông báo cho nhà chức trách biết.” Cũng cần nhắc lại rằng năm 1938, báo Dân chúng của Đảng Cộng sản (ở số 43 Đường Hamelin, nay là Lê Thị Hồng Gấm Q1, TP HCM) xuất bản không xin phép và được Chính quyền thực dân Pháp chấp nhận, sự kiện này mở đầu cho quyền tự do báo chí ở nước Việt Nam thuộc địa. Chẳng lẽ sau hơn 60 năm cách mạng, quyền tự do ngôn luân, tự do báo chí, bị lùi lại so với chế độ thực dân Pháp?! Chẳng lẽ thực dân Pháp không sợ ngôn luận của Đảng và nhân dân Việt Nam công kích chúng, mà ngày nay Đảng lại sợ ngôn luận tự do của chính nhân dân mình?

QUYỀN TỰ DO HỘI HỌP, LẬP HỘI
Nặc danh says:
22:47 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Hiện nay, Việt Nam có hơn 300 hội đoàn hoạt động trong phạm vi cả nước và khoảng 2000 hội đoàn hoạt động trong nội bộ các tỉnh thành. Trung bình mỗi người có chân trong hơn 2 hộị đoàn. Các đoàn thể lớn như Mặt trận Tổ quốc, Công đoàn, Đoàn Thanh niên Cộng sản, Hội Liên hiệp Thanh niên, Hội Liên hiệp Phụ nữ, Hội Nông dân, ở cấp Trung ương đều do Ủy viên Trung ương Đảng làm chủ tịch. Ở các cấp dưới thì do Ủy viên Thường vụ Đảng làm chủ tịch. Các đoàn thể này và cả các đoàn thể nhỏ hơn như Hội Cựu chiến binh, Hội Nhà báo, Hội Nhà văn, Hội Khoa học Kỹ thuật… đều ăn lương Nhà nước. Các đoàn thể là cánh tay nối dài của Đảng. Các hội đoàn kể trên, dù hội viên không tín nhiệm cũng cứ phải vào, không ai được phép đứng ra lập một hộị đoàn thứ hai, dù xin tự nguyện hoạt động không ăn lương Nhà nước.

Các hội đoàn đều có trường huấn luyện cán bộ. Công đoàn có trường đại học và nhiều trường cấp tỉnh thành. Tuy nhiên hiệu quả hoạt động của tất cả các đoàn thể đều rất kém, thường bị chỉ trích là “hành chính hóa” các hoạt động. Ví dụ như Công đoàn, mấy năm nay đã có hằng ngàn cuộc đình công tự phát, tức là công nhân đình công không có chỉ đạo của Công đoàn (như vậy bị coi là không hợp pháp!). Có những cuộc đình công từ 5.000 đến 10.000 công nhân tham gia. Năm 2010 có 424 vụ đình công, quý 1 năm 2011 có 220 vụ đình công. Trước tính trạng đó, những người soạn thảo sửa đổi Bộ Luật Lao động, đã đề nghị cho phép thành lập “đại diện tập thể lao động ở những doanh nghiệp chưa thành lập Công đoàn”. Trong cuộc họp do Tổng Liên đoàn Lao động tổ chức để góp ý Dự thảo này, các cán bộ công đoàn đã phê phán rất mạnh mẽ đề nghị nói trên với hai lý do:

1- Sự hiện diện của một tổ chức không phải là công đoàn mà làm thay chức năng của công đoàn, tạo tiền lệ hết sức nguy hiểm, nếu không nói là cổ xúy và thừa nhận “đa nguyên công đoàn”.

2- Nhiều đại biểu cho rằng đây là một bước lùi: Bởi phần lớn các cuộc đình công đã qua là đình công về quyền chứ không phải đình công vì lợi ích (!) Do đó nếu không điều chỉnh kịp thời thì sẽ còn tiếp tục có những cuộc đình công không tuân theo quy định của pháp luật.

Ở các quốc gia dân chủ người ta sẽ khó hiểu câu chuyện kể trên. Đã bao nhiêu năm tổ chức Công đoàn không làm được trách nhiệm bảo vệ quyền lợi cho công nhân, nay chỉ vì để chữa cháy mà người ta đề ra biện pháp tạm thời cho công nhân bấu víu khi chưa lập được công đoàn thì lại quy chụp một tội tày đình, có thể đi tù! Người công nhân đi làm chỉ mong có lương, có phụ cấp, thậm chí vài nghìn đồng cho bữa ăn giữa ca, ai cũng thấy vậy, họ đâu có đòi làm vương làm tướng gì để có thể chịu rủi ro mất việc?

Quyền tự do hội họp, và lập hội như trên thì rõ ràng là điều Cụ Hồ đòi từ năm 1919 đến nay người Việt Nam vẫn chưa có.

CẦN CÓ MỘT XÃ HỘI CÔNG DÂN!
Nặc danh says:
22:48 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Thực hiện những điều kể trên là tạo điều kiện để tái lập xã hội công dân (cũng gọi là xã hội dân sự) đã bị mất đi từ khi thiết lập thể chế xã hôi chủ nghĩa toàn trị. Người ta coi nhà nước pháp quyền, kinh tế thị trường, xã hội công dân là ba chân kiềng của chế độ dân chủ. Vì sao?

Khái niệm xã hội công dân (cũng gọi là xã hội dân sự) có từ thời thượng cổ, nó đáp ứng sự cần thiết của người dân tự nguyện liên kết với nhau ngoài chính trị, ngoài nhà nước, bảo vệ những lợi ích, những giá trị sống, vừa xây dựng vừa chống lại xu hướng độc tài, quan liêu của nhà nước.

Nhà nước luôn luôn có xu hướng lạm quyền. Ở các nước dân chủ, vẫn còn những tiêu cực, các Đảng ra tranh cử đôi khi đặt lợi ích của Đảng lên trên lợi ích của dân. Nhà nước không xử lý thỏa đáng các vấn đề như thuế má, phúc lợi xã hội, can thiệp bằng chiến tranh với bên ngoài… Trong chế độ dân chủ, mỗi người dân có lợi ích và xu hướng khác nhau, họ tìm đến nhau thành những nhóm, những hội, rồi những nhóm những hội này tìm sự đồng thuận với những nhóm những hội khác. Xã hội công dân đấu tranh ôn hòa bảo vệ tự do của con người trong xã hội hiện đại. Nhà nước pháp quyền điều tiết sự khác nhau giữa các nhóm, các hội bằng pháp luật, khi cần thì điều chỉnh pháp luật trên cơ sở của một chế độ mọi quyền lực thuộc vế nhân dân.

Ở các nước xã hội chủ nghĩa theo mô hình xô viết thì trên mọi lĩnh vực, từ kinh tế đến văn hóa, xã hội đều bị chính trị hóa. Mọi quyền sở hữu, về tư liệu sản xuất, cả sở hữu sức lao dộng của mình cũng không còn, tất cả đều là của tập thể. Xã hội công dân bị buộc phải nhường chỗ cho xã hội toàn trị. Cuộc dân chủ hóa ở Liên xô và Đông Âu là quá trình hình thành và lớn lên của xã hội công dân, đưa tới sức mạnh chuyển quyền lực chính trị từ nhà nước chuyên chính sang nhân dân.

Việt Nam ta đến nay vẫn chưa có một xã hội công dân đúng nghĩa.

Cuộc Đổi mới chính trị quá chậm so với đổi mới kinh tế, sau 25 năm vẫn chưa có một nhà nước thực sự dân chủ, các quyền tự do dân sự và chính trị không được thực hiện, do đó chưa hình thành một xã hôi công dân. Tình hình đó làm tích tụ dông bão rất nguy hiểm đối với Đảng cầm quyền và có thể làm tiêu hao sinh lực của dân tộc, trước giặc ngoại xâm.

XÂY DỰNG NỀN VĂN HÓA HIỆN ĐẠI
Nặc danh says:
22:49 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
ai cung nghi nhu ban, nhung...nguoi dan vn so chet lam. ban chat roi!
Nặc danh says:
22:50 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Tổ tiên chúng ta đã để lại một đất nước nghìn năm văn hiến mà cốt lõi là tư tưởng nhân văn cao cả “Thương người như thể thương thân”. Hơn một trăm năm qua, chúng ta cũng có nhiều thành công trong việc Việt Nam hóa những tinh hoa văn hóa của nhân loại, đặc biệt là từ văn hóa Pháp và phương Tây. Vào thời xây dựng chủ nghĩa xã hội chúng ta du nhập tư tưởng “người với người là bạn”, “mình vì mọi người, mọi người vì mình” rất đẹp, nhưng không làm được bao nhiêu, đến nay thì không còn gì.

Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng văn hóa Việt Nam đang lâm vào bất ổn, nổi bật là đạo đức xã hội xuống cấp, dối trá, lừa đảo, bạo lực đang thay cho trung thực, minh bạch, nhân hậu.

Chúng tôi cho rằng sự đảo điên nhân tình bắt nguồn từ sự đảo điên của thể chế: Nói quyền lực cao nhất thuộc về nhân dân, nhưng nhân dân không có quyền gì cả; nói cán bộ đảng viên là đầy tớ của nhân dân, nhưng thực tế họ như là cha mẹ nhân dân; nói công nhân là giai cấp lãnh đạo, nhưng thực tế họ làm tăng ca, tăng kíp vẫn lương không đủ ăn, đi biểu tình thì bị coi là bất hợp pháp… Cuộc sống đẩy con người phải phản ứng, nhưng không được luật pháp bảo vệ, hướng dẫn sự phản ứng bằng hành động ôn hòa, khiến nảy sinh những manh động mất lý trí, rồi sự lặp đi lặp lại tình trạng ấy của số đông lâu ngày trở thành một nếp văn hóa tiêu cực.

Chế độ xã hội chủ nghĩa áp đặt quan điểm chính trị lên sinh hoạt văn hóa, đặt ý thức hệ lên trên đạo đức truyền thống, lấy chủ nghĩa Marx, Lenin làm chân lý độc tôn, đề cao tuyệt đối chủ nghĩa tập thể, đồng nhất chủ nghĩa cá nhân với chủ nghĩa vị kỷ, buộc văn học, nghệ thuật phải minh họa đường lối chính trị, phục vụ chính trị. Đó là những nguyên nhân làm cho văn hóa thui chột và méo mó.

Phải để cho văn hóa phát triển tự nhiên trong cuộc sống tự do dân chủ, lao động sáng tạo, giữ lại cái đẹp của dân mình và du nhập cái tinh hoa của người, nước ngoài, sàng lọc và thải loại những gì không phù hợp với thể trạng tinh thần của người Việt Nam trong cuộc sống luôn luôn đổi mới.

CẢI CÁCH GIÁO DỤC

Giáo dục Việt Nam cũng đang bị khủng hoảng hàng nửa thế kỷ vẫn không tìm thấy lối ra. Nhà sử học Dương Trung Quốc nói: “Thế hệ chúng ta mất gốc hoàn toàn”. Câu nói ấy cho ta hiểu là nền giáo dục xã hội chủ nghĩa đã đem tới sự mất gốc đó. Cụ giáo sư đáng kính Hoàng Tụy đã bỏ ra bao tâm trí để “Giáo dục, xin cho tôi nói thẳng”. Cụ đã nói thẳng và nói với kiến thức sâu sắc của một vị giáo sư, với kinh nghiệm cả đời. Về nguyên nhân từ thể chế thì tuy Cụ đã có cách nói khéo léo, mềm mỏng, vậy mà cũng bị thổi còi. Tôi nghĩ, giáo dục cũng giống như văn hóa, đã bị kiềm hãm bởi ý thức hệ, không thoát ra khỏi ràng buộc của chính trị của triết lý giáo dục cộng sản. Điều này thể hiện cả trong biên soạn sách giáo khoa, trong phương pháp giảng dạy, trong cung cách đào tạo và sử dụng người thầy…

Ngày nay người ta đòi hỏi giáo dục trước hết là đào tạo ra con người tự do, con người dám khác với những người khác dù đó là vĩ nhân, con người luôn luôn đầy ắp ý kiến phản biện. Triết lý giáo dục đó hoàn toàn trái với triết lý tôn thờ chân lý độc tôn, chân lý vĩnh cửu, không chấp nhận diễn biến hòa bình, không cho phép tự diễn biến; Lãnh tụ vĩ đại, Đảng quang vinh đã bao cấp đủ mọi chân lý lớn nhất, hãy cứ thế mà làm theo. Triết lý giáo dục chính thống như thế phải đẻ ra sách giáo khoa dành 30-40% cho các nội dung phục vụ chính trị; dành cho vô số sách tham khảo bài văn mẫu, bài giải toán mẫu. Phương pháp dạy cứ là thầy đọc, trò chép. Luận văn tốt nghiệp, luận án tiến sĩ là những sao chép, xào lại.
Dũng Dakao says:
22:51 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Gửi những bạn còn "nằm mơ" vào đcs VN và VC :

"bỏ điều 4 Hiến Pháp là TỰ SÁT" đứa nào nói dzậy ta ?
Đến giờ này các bạn còn nghĩ đcs VN và bọn VC là yêu nước VN thật sự hay sao ?
Nếu yêu nước VN thì bọn chúng đâu có gây mấy cuộc chiến tranh từ chống Pháp đến đánh Mỹ để chiếm miền Nam VN làm gì cho mấy triệu thanh niên miền Bắc bị chết vì bị bọn VC đẩy vào họng súng của đối phương. Hàng ngàn KM2 trên đất liền và lãnh hải cộng thêm 2 quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa và các đặc khu kinh tế trên đất VN mà tác giả còn "nằm mơ" hay sao ?
Đất nước VN là của tất cả mọi người và yêu nước VN là quyền của tất cả dân Việt. Hà cớ gì bọn VC độc chiếm quyền này và có quyền bán nước VN cho Tàu chỉ để phục vụ quyền lợi cưỡi đầu cưỡi cổ dân VN. Dân VN tại làm sao phải nhịn nhục bọn VC đến như thế suốt mấy chục năm, dòng máu Hai Bà Trưng, Lê Lợi, Quang Trung trong người các bạn có còn không ?
Có thằng đảng viên nào dám tự sát để tạ tội với nhân dân VN hay không ? kể cả những thằng đảng viên bị "về vườn" bất mãn cũng chỉ vì miếng ăn bị cúp mà thôi. Bọn chúng vẫn còn đội tên bán nước họ Hồ trên đầu ấy. Hãy hỏi Bùi Tín, Dương Thu Hương xem sao ?
Nặc danh says:
22:52 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Giáo sư Pierre Darriulat đã tóm tắt bài viết của đại tướng Võ Nguyên Giáp và cuốn sách của giáo sư Hoàng Tụy thành 4 câu súc tích: Chúng ta phải dừng lại việc nói một đằng làm một nẻo; chúng ta phải khôi phục phẩm giá cho giới trí thức và học giả; chúng ta phải có kế hoạch rõ ràng cho nghiên cứu và giáo dục cho tương lai; chúng ta phải chấm dứt nạn chảy máu chất xám. Tôi xin bổ sung một ý kiến của ông Nguyễn Trần Bạt: “Chúng ta phải khôi phục lại tính chất phi chính trị của nhà trường để ở đấy học sinh không còn phải nói dối”.

XÂY DỰNG NỀN KINH TẾ THỊ TRƯỜNG


Chúng ta bắt đầu đổi mới từ kinh tế và đã đạt được thành tựu trong những năm đầu khá ngoạn mục, khiến nhiều nhà nghiên cứu nước ngoài hy vọng sự xuất hiện con rồng con hổ Việt Nam trong tương lai không xa. Tiếc thay, những thế lực bảo thủ (trong đó có cả giả vờ bảo thủ, kỳ thực là tìm cách duy trì môi trường để tham nhũng!) đề cao cái tính từ xã hội chủ nghĩa, làm biến dạng nền kinh tế thị trường, mỗi lần gây ra đổ vỡ thì bào chữa bằng lập luận “chúng ta sáng tạo con đường kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa chưa từng có tiền lệ!”. Dự thảo văn kiện Đại hội 11 là một bước lùi so với Đại hội 10, khi người ta đưa thêm “Chế độ công hữu về tư liệu sản xuất chủ yếu”. Mãi đến trước ngày bế mạc mới có quyết định bỏ điều sai trái này, nhưng vẫn giữ “kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo” dù cho nhiều nhà nghiên cứu hàng đầu của đất nước khuyên nên bỏ.

Nếu nói trên quan điểm về kinh tế thì có thể lý giải sự sụp đổ của phe xã hội chủ nghĩa là: Nền kinh tế tư nhân đã đánh bại nền kinh tế nhà nước! Nền kinh tế sở hữu tư nhân đã đánh bại nền kinh tế công hữu. Nhìn ra thế giới sẽ thấy, nước nào đi vào con đường xã hội chủ nghĩa thì nghèo đói; nước nào đi vào kinh tế thị trường thì dân giàu, nước mạnh. Nhìn lại nước ta, kinh tế nhà nước hủy hoại không biết bao nhiêu vốn liếng. của nhân dân ky cóp. Cái đuôi xã hội chủ nghĩa đã làm biến dạng kinh tế thị trường nước ta gây nhiều hậu quả: Kinh tế Việt Nam bắt đầu lâm vào khủng hoảng trước khủng hoảng của thế giới một năm, từ 2008 lạm phát đã tăng lên 20%, chỉ số ICOR từ 5 lên 6, 9, nhập siêu tăng, và có nhiều biểu hiện lọt vào vòng tay Trung Quốc.

Kinh tế Việt Nam năm 2011, được nhiều cơ quan thẩm định quốc tế gọi là “đã rơi tới đáy”. Nguy hiểm nhất là lệ thuộc Trung Quốc. Trong 4 tháng đầu 2011 nhập siêu từ Trung Quốc 4 tỉ USD, 5% hàng tiêu dùng, 55% nguyên, phụ liệu, 25% thiết bị loại kỹ thuật lạc hậu rẻ tiền. Có 41 dự án trọng điểm quốc gia do 30 công ty Trung Quốc thắng thầu. Có đến 90% các dự án trọng điểm về điện, dầu khí, viễn thông, cơ khí, hóa chất và 100% dự án khai khoáng đều do các công ty Trung Quốc trúng thầu! Ôi gỡ sao cho khỏi tình trạng lệ thuộc đây! Có người cho rằng nếu chống lại sự hợp tác kinh tế với Trung Quốc coi chừng sẽ gây ra thiệt hại về phía Việt Nam. Không! Chúng ta không bao giờ chống sự hợp tác kinh tế bình đẳng với Trung Quốc. Chúng chỉ nên xem lại những sơ hở đang làm cho nước ta nhận thiết bị lỗi thời, mua rác rưởi của họ thải loại, tạo điều kiện để họ đưa lao động giản đơn vào sinh cơ lập nghiệp khắp nơi, lấy vợ đẻ con, lẫn trong đó chắc chắn có những âm binh, gián điệp vô cùng nguy hiểm!
Nặc danh says:
22:52 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Hãy vì lợi ích của nhân dân và Tổ Quốc cắt bỏ cái đuôi”xã hội chủ nghĩa” cho cơ chế thị trường lành mạnh. Mọi thành phần kinh tế đều bình đẳng, không coi kinh tế nhà nước là chủ đạo, không ưu đãi, giải cứu những công ty nhà nước thua lỗ.

Phải đặt thời hạn để giảm dần và chấm dứt mô hình phát triển kinh tế theo chiều rộng là: khai thác lao động giá rẻ, giá trị thấp; khai thác tài nguyên xuất thô; đầu tư thiết bị lỗi thời dùng nhiều lao động cơ bắp, tiêu hao nhiều năng lượng, nguyên liệu; sử dụng lãng phí đất đai; gây ô nhiễm môi trường.

Mục tiêu đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại chỉ có thể thực hiện được khi có một thể chế dân chủ và thoát khỏ vòng tay o ép của Trung Quốc.

AI LÀ BẠN CHÍ THIẾT CỦA VIỆT NAM?

Chúng ta đã có nhiều thành công khi tuyên bố Việt Nam là bạn của tất cả các nước. Một thành công quan trọng nữa là trở thành đối tác chiến lược với Mỹ, kẻ thù cũ. Tuy nhiên cũng có bạn thân và bạn sơ. Hơn 20 năm nay nêu hỏi cả năm châu xem ho nghĩ rằng ai là bạn thiết cốt của Việt Nam thì sẽ dễ dàng nhận được câu trả lời: Trung Quốc!

Người Pháp có câu, hãy nói bạn thân của anh là ai, tôi sẽ nói anh là người thế nào! Chà, đến đây chúng ta sẽ thấy cái khó cho mình trên bàn cờ khu vực và thế giới hôm nay. Một lần nữa lại muốn so sánh ta với Nhật Bản và cả nước Đức nữa. Ngay sau khi bại trận hai nước này kịp hiểu nguyên nhân bại trận của nước họ, và nhìn nhận đúng bản chất kẻ thù của mình và lập tức đổi thù ra bạn, mà còn là bạn thiết cốt nữa! Hơn nữa thế kỷ đã qua, thực tế đã xác nhận hai nước Đức, Nhật hoàn toàn đúng trong việc chon bạn, nhờ đó mà trở thành giàu mạnh nhất nhì thế giới.

Rất tiếc chúng ta không hiểu kẻ thù cũ của mình cũng không biết kẻ thù mới của mình. Mỹ sai lầm vì cho rằng đánh ta là đánh vào tiền đồn cộng sản, không ngờ rằng khi đó người Việt Nam kể cả đảng viên không hề nghĩ mình chiến đấu vì chủ nghĩa cộng sản mà chỉ vì Tổ Quốc bị xâm lược. Sau khi bị thua, Mỹ mau chóng hiểu ra vấn đề và muốn làm lành với ta. Nhưng chúng ta lại không hiểu, nên cứ tiếp tục thù dai. Ta không hiểu Mỹ, còn có nguyên nhân là vì chưa dám cởi bỏ ý thức hệ, sợ bị mất quyền lãnh đạo. Trong khi đó, cũng vì ý thức hệ, chúng ta vấp một lầm lẫn nguy hiểm là đổi kẻ thù bành trướng tàn bạo thành bạn chí thiết, còn hơn cả chí thiết, vì là đổng chí “16 chữ vàng” và “bốn tốt”.

Cái thế của đất nước đòi hỏi Đảng Cộng sản thực hiện lời hứa của mình “không có lợi ích nào ngoài lợi ích của nhân dân và Tổ quốc”. Vì lợi ích nhân dân và Tổ quốc, Đảng cần nhanh chóng và triệt để đổi mới, đổi mới toàn diện, thực hiện những yêu cầu đã kể ở trên, để có thể trở thành bạn thân thiết của thế giới dân chủ và có thể trở thành đồng minh chiến lược với Mỹ. Có thể sẽ có ý kiến cho rằng: Bất cứ nước nào cũng lấy lợi ích của họ làm cơ sở khi cam kết với đồng minh, và khi có thể gây thiệt hại nghiêm trọng cho họ thì họ vẫn có thể vứt bỏ đồng minh để tự cứu. Điều đó không sai, mỗi quốc gia phải tự vươn lên hùng mạnh, bằng đường lối khôn ngoan và dũng cảm của mình, không bao giờ được ỷ lại bên ngoài. Không ai muốn làm bạn với kẻ yếu, lại không có kế sách để mạnh lên và không có gì để trao qua đổi lại. Có thể lại có ý kiến: Trung Quốc có nhiều thế mạnh để mặc cả, thương lượng với Mỹ hơn ta? Không đúng! Vì trong cuộc đấu tranh này chúng ta có chính nghĩa, chúng ta được luật pháp quốc tế bảo trợ, lợi ích của chúng ta phù hợp với lợi ích của các quốc gia trong khu vực và cả thế giới. Nước ta có vị trí cực kỳ quan trọng trong giao thương hàng hải, đặc biệt còn có vịnh Cam Ranh ở vị thế chiến lược để làm chủ cả Biển Đông. Nếu dân chủ hóa thành công thì cán cân thế và lực hoàn toàn nghiêng về chúng ta trong cuộc đấu tranh ngoại giao, mở rộng bè bạn, giao kết đồng minh.

Tổ quốc đang kêu gọi: Tất cả để cứu nước! Tất cả để chiến thắng!

Viết trong những ngày sôi sục cả tim gan.

T. V. C.

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
Dân phố says:
23:02 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Để việc biểu tình trở nên có tổ chức, thống nhất về một mối, đề nghị mọi người thực hiện theo hướng dẫn của trang "người việt yêu nước" do một số nhân sĩ, trí thức điều hành :

http://nguoivietyeunuocvn.blogspot.com/2011/06/keu-goi-ong-khoi-xuong-uong-tuan-hanh.html#comments
Vì Dân says:
23:02 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Bài viết rất hay. Bạn trẻ nào cũng nghĩ được như bạn này thì ko lo gì đất nước ko có ngày dân chủ
Nặc danh says:
23:34 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
mấy tên hung dữ với những người biểu tình vừa rồi , he...he lọt vào danh sách gián điệp địch của nhà nước rồi(cia?...hoa nam tình báo sở?...)chớ người việt mà sao....hung hăng dzữ dzậy?...yêu nước kỳ dzậy?
Người Việt Nam says:
23:46 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Năm 1991,khi Liên Xô và khối XHCN ở Đông Âu tan rã là cơ hội để dân ta đứng lên xóa bỏ CS những chúng ta đã bỏ lỡ do dân trí và thông tin bị bưng bít

Và năm 2011 là phong trào Hoa Lài ở Châu Phi, có lẽ theo diễn biến này thì chúng ta lại lỡ một chuyến tàu.

Nếu chuyến tàu Hoa Nhài không có tên Việt Nam thì có lẽ chúng ta phải chờ 20 năm nữa thôi.

CSVN giờ chúng nó còn khỏe lắm lại nhiều vây cách cả trong lẫn ngoài, được bồi đáp bởi TQ nên phá tan nó lúc này là không nổi rồi.

Lịch sử sẽ ghi nhận giai đoạn tối tăm này của dân tộc Việt Nam
Nặc danh says:
23:57 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
qua la hay luon....tuyet voi noi dúng qua...
VietGianYeuNuoc. says:
23:58 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Bức thư viết hay,đúng nguyện vọng cuả ND ta.Nhưng bọn chóp bu CS bán nước không có đứa naò biết sử dụng maý tính cả nên sẽ không đọc được.Nên chỉ còn cách là phải đạp cổ chúng xuống để cứu Tổ Quốc yêu quí của chúng ta thôi.
DOM DOM says:
23:58 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Dang TA so bieu tinh chong TQ thi it ma so HOA SEN ,HOA NHAI thi nhieu .Thuc ra thi cai ngay tan cua CS cung sap den roi , nhanh hay cham chi con phu thuoc vao tinh nhat quan cua nguoi dan ma thoi . mui hoa nhai da pha vao mat cs roi . Cang cung ran , cang dan ap bieu tinh bao nhieu thi cang tu lo mat bay nhieu ma thoi .Dan ta chang can phai ban cai chi nhieu nua , nhu the la du hieu roi . Chung ta hay chuan bi tinh than , suc luc , va mot hieu lenh cua nhung vi chi si vi dan vi nuoc . Neu chung ta cham tre thi chung co vo vet den tan dong bac cac cuoi cung cua dan ta roi danh bai CHUON .Nhung hoi cac anh em cong an , chim ,noi ... cac anh em dang an bat com ,dang mac manh quan tam ao la cua dan ta do chu chang phai cua cai dam sau bo kia dau nhe .Roi day khi co su xay ra anh em co du tien de chuon cung dam ay duoc khong , hay chung lai dap anh em rot the tham tu tren cua may bay roi khong chung ...
Doi loi de may anh em biet dau la phai dau la trai . de a e mo to mat ra ma nhin keo khog hoi khong kip nua .

voi cai dam SAU BO KIA thi dan ta chang con gi de ma noi chi con moi mot cach la GIET SAU BO MA THOI .
AGX says:
23:59 Ngày 27 tháng 6 năm 2011
Lê Đình Chinh là chiến sĩ Quân đội Nhân dân Việt Nam đầu tiên hy sinh trong chiến tranh biên giới Việt-Trung 1978-1989. Anh hi sinh tại mặt trận Lạng Sơn trong khi thi hành nhiệm vụ ngăn cản quân Trung Quốc tràn qua biên giới xâm lược Việt Nam.
Tên tuổi của Lê Đình Chinh trở thành một trong những biểu tượng anh hùng của thế hệ thanh niên Việt Nam trưởng thành trong khói lửa chiến tranh vệ quốc.

Chung ta se la Le Dinh Chinh cac ban nhe.
Nặc danh says:
00:02 Ngày 28 tháng 6 năm 2011
Bây giờ ,chúng ta giả định chính quyền mới ở Vn sẽ là Dân Chủ ,đa đảng vậy các bác có thể chỉ ra đảng nào xứng đáng tạm thời lãnh đạo chống trung quốc , trị tham nhũng không..?(trong hoàn cảnh hiện tại của đất nước)cho em biết để em còn thông báo với dòng họ em....em cám ơn lắm lắm vì dòng họ em phe này cũng có ,phe kia cũng có cãi nhau ỏm tỏi mẹ ơi thiếu điều đánh nhau...he ...he nhờ mấy ả liền bà nguýt lườm bọn em lại nhậu tiếp không cãi lộn nữa...
Hòa Bình says:
00:24 Ngày 28 tháng 6 năm 2011
Để trả lời câu hỏi của bạn. Nặc danh 00:02 Ngày 28 tháng 6 năm 2011 Nếu VN thực sự có đa đảng thì dể thôi , Tổng Tuyển Cử dưới sự giám sát quốc Tế , nhân dân bầu đảng nào thì đảng đó cầm quyền(trong thời gian hạn định) nếu làm việc tốt ,thì kỳ sau bầu tiếp ,
Gloomy 1721979 says:
00:45 Ngày 28 tháng 6 năm 2011
Xin bạn Nặc danh viết comment dài dài đừng có những lập luận nhầm lẫn đến chết người đó . Chỉ xin hỏi bạn một điều : Ai đã ký hiệp định Geneva chia cắt đất nước Việt nam ở vĩ tuyến 17 ? Nhằm mục đích gì ? Bởi quyết định ký cái hiệp định đó là nguyên nhân của mọi nguyên nhân và nó đã để lại di chứng cho Dân tộc Việt nam đến tận bây giờ .
Mọi người đặt câu hỏi : Trong khi Tầu cộng hành động ngang ngược và côn đồ thế mà CP Việt nam lại có những cư xử ươn hèn thế ? Không ươn hèn đâu , hãy nhìn nó cư xử với nhân dân thì biết . Cũng may bây giờ là thế kỷ 21 có Intenet , điện thoại di động có chức năng chụp ảnh và video nên nó sợ . Chứ như cách đây 15 năm vài trăm người mất tích là còn ít .
Nhưng còn với Tầu cộng thì sao lại như vậy ? Đơn giản : Há mồm mắc quai ! Hay nói như các cụ mình ngày xưa :
Miếng ăn là miếng nhục
Miếng nhục là cục thịt
Cục thịt lại ăn được
Nên cục thịt nó bịt mất mồm !
Nặc danh says:
00:55 Ngày 28 tháng 6 năm 2011
Thưa bác Hoà Bình , cám ơn bác đã trả lời ,ý em là những đảng nào danh hiệu hẳn hoi,đồng bào trong cũng như ngoài nước biết để biết đường mà bầu chứ nhỉ?mà vận nước rối ren lỡ bầu cử lằng nhằng "nó" phập luôn Trường sa ,thịt luôn Bạch long Vĩ...gì đó thế có phải cực cho chính quyền mới không...chẳng nhẽ lại biểu tình nữa ah .chính phủ mới còn mới! nên ai mà biết được lỡ các ngài sốt ruột ...pằm...pằm ...thì rồi...rồi...!!!
Leave a Reply



được cung cấp bởi

Mọi ý kiến đóng góp, bài vở cho blog, mong bạn đọc gửi về hộp thư : lienlacdanlambao@gmail.com
Facebook DanLamBao


Bài đọc nhiều nhất
Tường thuật biểu tình 26/06
Tin Nóng : Nhân dân Bà Rịa xuống đường phản đối Trung Quốc
Những âm binh của thái thú dưới góc ảnh của các bạn Dân Báo
Việt Nam ta sắp có Kim Jong Un - Chuyện của cha con Vũ Văn Hiền và Vũ Minh Tuấn đài VOV
Hồ Thu Hồng – nhà báo nói láo
Chuyện hiếp dâm
Lại bắt bớ người yêu nước
Sài Gòn : Đình công lớn tại Công ty có hơn 65.000 công nhân
Vật ngã một người hay vật ngã một đất nước
Vì tôi là công an...
Recent Comments

Bài viết mới

Người theo dõi

Flag Counter

Không có nhận xét nào: