Mẹ Nấm - Sáng nay mình "được mời" cafe, vui vẻ, thoải mái với nhau là chính.
Và chuyện đi cafe với mình vốn là chuyện "bình thường như cân đường hộp sữa", bởi mình nghĩ có giao lưu đối thoại thì vấn đề mới được vỡ vạc ra thêm nhiều.
Vốn những chuyện liên quan đến quan điểm cá nhân mình thường giữ làm của để dành, xem như buổi hẹn hò nào cũng có vài bí mật cần cất giữ. Nhất là những chuyện cafe với các anh, các anh không vui lắm khi chuyện gì cũng bị "rao hàng" khắp chợ.
Nhưng có những chuyện, mình nghĩ, mình có nghĩa vụ và trách nhiệm chia sẻ với những người bạn đã đồng hành với mình.
Một trong những chuyện đó là những vấn đề liên quan đến là thư ngỏ vận động tự do cho anh Điếu Cày.
Khi trao đổi quan điểm về "Thư ngỏ gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang về việc bắt giam công dân Nguyễn Văn Hải", mình trình bày: có một điểm chung cần thống nhất và đi đến kết luận cuối cùng đó là: mọi công dân đều có quyền đề nghị để được biết điều mình muốn biết đối với các vị lãnh đạo cấp cao. Còn việc trả lời hay không, đó là chuyện của người đứng ở vị trí lắng nghe câu hỏi.
Thống nhất điểm 1.
Vấn đề giải quyết điểm 1 ở đây là khi có nhiều người cùng gửi một thư kiến nghị, đề nghị, thì việc đương nhiên của các cơ quan chức năng là sẽ mời một trong số những người ký tên vào thư chung ấy lên làm việc. (A, dùng chữ làm việc nghe không dân chủ tí nào, mình đổi sang chữ "đối thoại" cho nó êm tai nhé).
Mình nghĩ, có thể đây là một bước thông báo, về việc sẽ mời những người ký tên vào Thư ngỏ gửi Chủ tịch nước đến "đối thoại" sắp tới. Vì vậy mình có trách nhiệm phải chia sẻ chuyện này với những người bạn đồng hành của mình.
Như mình đã cho rằng việc ký tên, gửi thỉnh nguyện công khai đến chủ tịch nước là một việc làm công khai, đàng hoàng, minh bạch theo đúng quyền hạn của công dân và việc tiếp nhận là trách nhiệm của những người đang phục vụ nhân dân. Vì vậy chúng ta cứ tạm xem việc mời những người chủ của đất nước lên làm việc là trách nhiệm của đầy tớ nhân dân.
Vậy thì không có gì phải suy tư khi chúng ta bày tỏ thái độ đồng tình trước một việc đúng đắn.
Và cũng trong tinh thần công khai, đàng hoàng, minh bạch, mình mong rằng tất cả bạn đã đồng hành ký tên cùng mình, trong đó có quý bác, quý cô chú, quý anh chị cùng nhiều bè bạn cũng sẽ giữ liên lạc và thông báo cho mình và mọi người biết những gì xảy ra (nếu có).
Những người "có trách nhiệm đối thoại với nhân dân" chắc hẳn cũng không lấy làm phiền lòng khi nghiệp vụ của mình sẽ có thêm nhiều người dân biết đến.
Và mình tin rằng đây cũng là một trong những cách hành xử văn minh của một xã hội dân sự mà tất cả chúng ta cùng đang muốn hướng đến.
. Bookmark the permalink.
Bạn, mọi người ký vào kiến nghị gửi chủ tịch nước, một cá nhân cụ thể, người có nghĩa vụ phải đối-thoại với các công dân của nước việt nam.
Nếu có nhận được giấy-mời đến "làm việc" với ai hay cơ-quan công-quyền nào đó đều không có giá trị pháp lý hoặc tình lý.
Có chăng đó là câu trả lời của người nhận kiến nghị, nó cũng sẽ làm định-hướng cho các hành động tiếp theo của chúng ta.
Trân trọng.
- Có tội thì mới xin "đặc xá" !
- Không có tội thì phải thả !!! Không có "đặc xá", "đặc xiếc" gì cả!!!. Đối thoại với mấy cái đầu bò thì làm sao mà đối thoại ?!?!?!
Lo mà thả người ra đi, ở đó mà mời đểu nhân dân suốt!
http://www.voanews.com/vietnamese/news/literary/poland-reagan-11-21-11-134259578.html
Tôi nghĩ rằng có thể họ đã thủ tiêu hoặc ít nhất cũng bị tra tấn đến tàn phế nên không dám thả vì sẽ gây phẫn nộ trong dân chúng và quốc tế. Tuy nhiên bổn phận chúng ta vẫn phải làm. Còn nước còn tát. Tôi ký tên trong đơn và hoàn toàn uỷ quyền cho Mẹ Nấm thay mặt đến gặp gỡ, nếu chính quyền này còn chút lương tâm.
Chắc chắn cơ quan an ninh VN sẽ tìm ra đám lưu manh ấy lôi ra cho bà con xem...hi vong sau khi nhận được thư ông TTSang se lệnh cho công an tìm bằng được bọn côn đồ lưu manh ấy! Bọn côn đồ lưu manh nay đã chuyển sang bắt cóc các nhà yêu nước!
Mình đã kí tên kiến nghị cũng với mẹ Nấm nhằm mong CA nhanh chogs vachj mặt bọn lưu manh để trả tự do cho anh Điếu Cày!
Công an VN " sáng ngời chính nghĩa " đâu có chuyện bắt giữ bí mật anh Điếu cầy!
Đích thị là bọn côn đồ lưu manh làm tay sai cho bọn Tàu rồi!
Công an VN tài năng vượt bực không lẽ bó tay sao?
Như Quynh là 1 người đàn bà thông minh , lập luận sắc bén , phản biện đầy thuyết phục làm cho những công an , an ninh của chế độ phải lắng nghe và không thể kiếm cớ buộc tội . Tuy nhiên cũng hoan nghênh các anh công an đã từng gặp gỡ , bắt , mời , hỏi cung Như Quỳnh . Các anh biết lắng nghe và biết phân biệt đúng , sai trong quyền hạn của người công dân yêu nước đã được quy định trong hiến Pháp . Mong rằng các anh không giống như những tên côn đồ đội lốt công an như tên trung tá Nguyễn văn Ninh đánh chết anh Trịnh Xuân Tùng ở Hà Nội , tên thiéu tá Phú ở Bến Cát Bình Dương đánh chết anh Nguyễn Minh Nhựt còn gạ tình chị Nguyễn thị Thanh Tuyền vợ anh Nhựt ! Tên Minh công an đạp vào mặt người BT là anh Nguyễn chí Đức ở Hà Nội và rất nhiều tên côn đồ đội lốt công an đánh chết người khi bị bị bắt vào đồn công an với những tội danh chỉ vi phạm hành chánh !