27.12.11

Thăng Long, những ngày cuối năm 1788 - Rợp cờ đại Thanh ô nhục


Dũng Tấn (danlambao) Hết bị Trịnh Khải o ép, được Nguyễn Huệ đặt lên ngai vàng, lại gặp nạn Nguyễn Hữu Chỉnh lộng quyền qua mặt, để rồi Vũ Văn Nhậm ra Thăng Long xua đuổi, vua bất tài Lê Chiêu Thống cùng triều đình yếu kém tan tác như ong vỡ tổ, phải chịu những năm tháng đắng cay khi rời khỏi kinh thành Thăng Long, lúng ta lúng túng, khốn tới khôn lui… May mà nhân dân Bắc Hà còn ân sâu nghĩa nặng với 300 năm nhà Lê nên nhà vua lưu vong còn có chỗ dựa.

Năm Mậu Thân(1788) vua Lê Chiêu Thống, sau một vòng đường biển về Thanh Hóa lánh nạn, giả thường dân trốn ra nương náu ở Phượng Nhãn, Kinh Bắc, bí mật tìm các vị tiến sĩ triều Lê nhờ giúp rập. Công bằng mà nói, việc cầu viện nhà Thanh đâu chỉ là tự quân “ngây thơ chính trị” mà phải còn do một số tiến sĩ triều Lê, quá mơ hồ về dã tâm của thiên triều Thanh, đã tư vấn cho vua Lê Chiêu Thống! Thật vậy, những ngày trốn ở Kinh Bắc, vua Lê có các vị tiến sĩ, từng là đại quan, như Lê Quýnh, Lê Duy Đàn, Trần Danh Án,… tham mưu trong “màn trướng”. Nhà vua đã có một quyết định cực kỳ sai lầm, để rồi ôm hận thiên thu, lưu tiếng xấu muôn đời, tên mình thành danh từ riêng “Lê Chiêu Thống”, biểu tượng “mãi quốc cầu vinh” hay “cõng rắn cắn gà nhà” hay “rước voi về giày mã tổ”, đó là cầu viện thiên triều Thanh

Một số tiến sĩ làu thông Bắc sử, tinh thông triết học Tống Nho, sùng chính đạo, muốn làm bậc quân tử với lý tưởng ngu trung, tin vào Thiên triều Thanh thực lòng bảo vệ chư hầu Đại Việt,… đã phò nhà vua hèn yếu họ Lê. Học Bắc sử quá nhiều nên sớm quên sử Việt, với học phí phải trả bằng máu, xương, mồ hôi, nước mắt, chủ trương nội phụ hoặc cầu viện thiên triều phương Bắc, phục hồi nhà Lê để cùng hưởng đỉnh chung. 

Vị tiến sĩ hăng hái nhất phải kể Lê Quýnh. Ông ta hăng hái nhận lệnh vua Lê Chiêu Thống bí mật đưa Thái Hậu và hoàng tử sang Đại Thanh cầu viện. Vị thứ hai cũng nhiệt tình không kém là Trần Danh Án, cũng làm sứ giả “đội lốt con buôn”, luồn lách đường rừng qua chầu hầu các quan hàng tỉnh, mong được giúp đỡ ra tay cứu vớt… Tay cáo già Tôn Sĩ Nghị, bấy lâu rình rập Thăng Long khi hắn ta đương nhiệm tổng đốc Lưỡng Quảng. Máu bành trướng sục sôi trong tim đen của hắn, bỗng trào dâng khi những giọt nước mắt đớn hèn lăn dài trên má mẹ vua Lê, đang quì mọp trước sãnh viện của quan tổng đốc họ Tôn. Thế rồi ngòi bút lông của tiến sĩ hoang tưởng Lê Quýnh tha hồ vẫy vùng những câu nịnh hót hoàng đế Càn Long, viết thay vua Lê cầu xin hoàng đế thiên triều ra tay cứu vua Lê, trừ Tây Sơn. Tôn Sĩ Nghị vớ được cơ hội, đây là dịp có cớ đưa nước Việt vào ách Bắc thuộc ngàn xưa, viết bản tâu, thúc ngựa trạm tức tốc về kinh đô dâng tấu biểu lên Càn Long hoàng đế. Đại cáo già Tôn Sĩ Nghị thâm hiểm chưa bằng Siêu cáo già Tôn Vĩnh Thanh, gã này còn tàn độc hơn khi cùng tâu lên vua Càn Long kế sách thâm độc; rằng khoan giúp Lê Chiêu Thống, tọa san quan hổ đấu thêm một thời gian nữa, để mấy tay An nam tranh bá đồ vương, nồi da xáo thịt, hao của tốn người, dân chúng điêu linh, …rồi đem quân qua dựng một An Nam quốc vương Lê bù nhìn và An Nam thành một tỉnh của Đại Thanh vậy.


Càn Long, máu siêu bành trướng còn hơn đại bành trướng Hán tộc, phối hợp hai mưu kế của hai gã họTôn, liền lệnh ngay Tôn Sĩ Nghị đưa mấy vạn quân qua “giúp nhà Lê”, không quên dặn dò Tôn Sĩ Nghị bằng một mật dụ vô cùng nham hiểm; rằng qua An Nam nên tiến quân thận trọng, lập được đầu cầu, dừng binh để bảo toàn lực lượng, dùng ngay người Việt đánh người Việt, cụ thể cho họ Lê đánh họ Nguyễn để An Nam tả tơi. Khi ấy mới thu phục An Nam vào đồ bản. 

Thực ra Càn Long cũng có nghe mưu kế của Tôn Vĩnh Thanh khi dặn dò Tôn Sĩ Nghị; mưu đó là gì? Chia đôi An Nam, Thuận Hóa về nam giao cho Tây sơn, Hoan Ái về bắc giao cho họ Lê, phong An Nam quốc vương “bù nhìn”cho hai họ, cùng làm chư hầu của Đại Thanh, còn quân Thanh ở lại An Nam để kềm chế. Quá ư tham ác, tàn độc! Đáng buồn là một số đại trí thức triều Lê như Lê Quýnh, Nguyễn Huy Túc, Trần Danh Án… đã “mơ màng” trong những dòng “trá mị” của bài hịch “giúp Lê trị Tây Sơn” của cáo già Tôn Sĩ Nghị. Các vị khoa bảng đầy phấn khích, trong những tháng cuối năm Mậu Thân 1788, chuốc lời văn để viết hịch Cần Vương, vận động dân chúng Bắc Hà hưởng ứng cuộc khôi phục nhà Lê, có sự hỗ trợ của đại quân Thanh triều, để huynh đệ tương tàn, và Đại Thanh cứ lấn dần đất đai sông biển. Trên đống hoang tàn của hoàng thành Thăng Long, ngày 21 tháng 11 năm Mậu Thân[1788], tự quân Lê Chiêu Thống đã quì mọp lạy về Bắc quốc, nâng hai tay nhận ấn An Nam Quốc Vương, trông ô nhục như Trần Ích Tắc tái sinh!


Vua sáng thì tôi hiền, vua ngu thì tôi dốt, có tiến sĩ lão thần thúc giục vua Lê xin Tôn Sĩ Nghị sớm ra quân để thanh toán giặc Tây Sơn. An Nam Quốc Vương Lê Chiêu Thống cử ngay Lê Quýnh sang bản doanh họ Tôn đệ đạt nguyện vọng của vua Lê, gã họ Tôn từ chối. Hắn phải từ chối vì đã có mật dụ của hoàng đế Càn Long, hắn ta đang củng cố những phòng tuyến, những đại đồn quanh Thăng Long, giao trọng trách cho những hỗ tướng dày dạn chiến trường như Hứa Thế Hanh, Sầm Nghi Đống… nghĩa là cáo già họ Tôn đâu có khinh địch? Chẳng qua hắn ta đang tiến hành mưu độc, đứng chân để vua Lê truyền hịch, có thể trang bị quân trang quân dụng cho quân nhà Lê vào đánh quân Tây Sơn, còn hắn “tọa sơn quan hỗ đấu”, tha hồ “ngư ông đắc lợi” theo diệu kế Tôn Vĩnh Thanh, dù siêu cáo già này bị hắn “cướp công cách mạng”…Trong trái tim đen của Càn Long, Tôn Sĩ Nghị, Tôn Vĩnh Thanh, … thừa biết nội bộ của Tây Sơn đang có sự kiện mất đoàn kết: Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ và Thái Đức hoàng đế Nguyễn Nhạc mới “nồi da xáo thịt” một trận hao binh tổn tướng, vì thế bọn họ còn chờ Nguyễn Huệ bị vua anh đánh sau lưng… 

Nhưng đại phúc cho Đại Việt, vẫn còn tiến sĩ Ngô Thời Nhậm, tiến sĩ Phan Huy Ích của triều Lê, có ẩn sĩ thánh Nguyễn Thiếp,… có thực tài và thức thời đã giúp vua Quang Trung, phá vỡ ván cờ tưởng chừng như “dở cuộc không còn nước” của Đại Việt. Hơn nữa vua hèn Lê Chiêu Thống dỡ trò ân oán quá quắt làm thất nhân tâm, quân xâm lược Thanh đang đóng quân thì “nhàn cư vi bất thiện”, các ngài đại tướng chinh Nam bắt dầu hống hách, yêu sách đủ điều. Bao nhiêu vàng bạc, châu báu, tiềng đồng mà vua hèn Lê Chiêu Thống đổi gạo cơm rượu thịt để cung ứng cho hằng vạn quân Thanh, phút chốc tiêu tan. Thế là nhà vua ra lệnh trưng thu, trưng dụng và đè cổ dân chúng Bắc Hà ra mà thu thuế… dân chúng Bắc Hà đã vỡ mộng, bắt đầu thấy mình bị lừa…


Còn ở Phú Xuân, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ, được bầy tôi dâng sớ, cầu Bắc Bình Vương sớm lên ngôi hoàng để để chính danh. Và đúng 5 ngày sau khi Lê Chiêu Thống lên ngôi ở điện Kính Thiên làm vua “mãi quốc cầu vinh”, da Lê Duy Kỳ hồn Trần Ích Tắc, thì tại Bân Sơn, bên trái Ngự Bình Sơn, Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế Đại Việt vào ngày 25 tháng 11, Mậu Thân (1788), huy động toàn dân ra Bắc diệt quân xâm lược cùng bè lũ “Thanh nô” Lê Chiêu Thống. Thế là ván cờ chung cuộc diễn ngay kinh thành Thăng Long, bọn ác cùng với bọn ngu, vạn đứa thì ôm hận dưới gò Đông Đa, ngàn đứa thì làm ma rà, có đứa làm ma vòng trên cây, ngàn đứa làm hàng binh, ngàn đứa chạy thục mạng qua Tàu chết mòn đất khách. Còn quân dân Đại Việt oanh liệt viết tiếp trang sử anh hùng bất khuất, lấp lánh ngàn sao trên bầu trời Thăng Long năm Kỷ Dậu 1789, ôi vì sao sáng nhất là anh hùng dân tộc, đại phá quân Thanh, Quang Trung Nguyễn Huệ. 


. Bookmark the permalink.

23 Responses to Thăng Long, những ngày cuối năm 1788 - Rợp cờ đại Thanh ô nhục

  1. Nhâm Thìn says:
    Bọn Cộng sản Việt nam vẫn biết Chủ nghĩa CS là thuốc độc, là không có lối thoát, không có tương lai, nhưng bắt chúng từ bỏ CS là bắt chúng sống lương thiện không nói dối và không còn ăn cắp được nữa, thì đó quả là điều đau đớn mà chúng không bao giờ chấp nhận, CSVN đã bị liệt dây thần kinh xấu hổ, chúng không hề biết nhục nhã thì làm sao tự thân đổi mới....
    Toàn dân VN phải cùng nhau xuống đường quết sạch rác rưởi CSVN trên quê hương.
  2. Trần Nhân Tâm says:
    15.01.1789 Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng Đế lấy hiệu là Quang Trung thần tốc tiến quân ra Bắc, đánh hạ đồn Hà Hồi và Ngọc Hồi vây hãm thành Thăng Long. Tướng nhà Thanh là Hứa Thế Hanh tử trận, Sầm Nghi Đống treo cổ tự tử, quân Thanh chết chất đống thành mồ Đống Đa.Tôn Sĩ Nghị hốt hoảng vất bỏ cả ấn tín chui vào ống đồng để chạy trốn thục mạng về Tàu cùng vua Lê Chiêu Thống,

    Ông, cha ta đã làm nên những chiến công hiển hách khiến giặc phải kinh hồn khiếp vía với tinh thần "Ta thà làm quỷ nước Nam còn hơn làm Vương đất bắc" của dũng tướng Trần Bình Trọng. Thà chết chứ không hàng giặc.
    Vua Duy Tân:
    „Tay bẩn thì rửa bằng nước, nước bẩn chỉ có thể lấy máu đào để rửa nhục“
    Hỡi quốc dân đồng bào, giặc Tàu quyết tâm xâm chiếm nước ta bằng mọi cách, bọn cầm quyền Bắc bộ phủ ươn hèn chúng nhẫn tâm bán nước ta cho Tàu phù quá rõ ràng. Trước nhục nước nên hòa hay nên chiến ? câu trả lời nhất định quyết chiến, quyết chiến, QUYẾT CHIẾN.!

    Mọi người Việt Nam ở trong cũng như ngoài nước cùng nhau bày tỏ thái độ tích cực bằng hành động cụ thể để chống lại sự thôn tính của kẻ thù muôn thủa quân Trung Quốc xâm lược. Đảng viên CSVN hãy đồng loạt xé hoặc đốt bỏ thẻ đảng, cùng với nhân dân, dân tộc Việt Nam đứng lên kháng Tàu cộng cứu nước !
  3. thanhnien says:
    "Thà bán nước còn có tiền xài còn hơn bị mất nước vào tay bọn nhân dân phản động"
  4. Nặc danh says:
    những thằng theo giặc ,ép dân phản .
    không tồn tại
    Nguyễn Huệ thắng vì đi đến đâu dân nổi lên ủng hộ
    hoàng lê nhất thống chí viết ;
    quân tây sơn đánh không thể được ,đuổi không thể kịp
    quân như dưới đất lên ,tướng như trên trời xuống.
    thế bây giờ cũng vậy thôi ,lòng dân đã thay ,họ chờ để theo thôi .
    đảng viên đảng cộng sản chỉ chờ chết ,chạy đi đâu ?
    hảy đưa mặt mủi tên tuổi tụi ác ma lên cho dân nhận diện
  5. Người Nam-Định says:
    Bài nghiên cứu hay quá.Tôi không biết nhiều như vậy.Chi tiết quá.Hoan Hô Dũng Tấn.
  6. Luy Thep says:
    Một ngày tháng 6/2011 tôi có dịp tham quan thánh địa Tây Sơn - Bình Định, là nơi mà Tam Kiệt ( Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ) đã từng sinh sống. Ở đó còn có gốc đa trăm năm, giếng nước trong vắt, ngọt lịm. Có nhà thờ anh m Tam kiệt và các tướng dưới trướng Hoàng đế Quang Trung. Cô hướng dẫn đã làm cho du khách lịm người nhưng trong tim ai cũng đầy hào khí oanh liệt của ông cha truyền lại. Từng lời cô nói như có lửa, ánh mắt cô ánh lên niềm tự hào của con cháu Quang Trung. Ta nghe như có tiếng gươm khua, tiếng trống giục, tiếng thét của Hoàng Đế kêu gọi toàn dân chống giặc. Ta nghe như có tiếng giặc rên rỉ, ai oán, van xin. Nghe tiếng ngựa hý vang rền, nghe lời người đanh thép:
    Đánh cho để dài tóc
    Đánh cho để đen răng
    Đánh cho nó chích luân bất phản
    Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
    Đánh cho sử tri nam quốc anh hùng chi hữu chủ. Ôi nước non ngàn dặm nay đã bị bọn cộng sản tham tàn, khát máu muốn dâng cho Tàu. Đả đảo cộng sản bán nước!
  7. Nặc danh says:
    Chưa thấy có ai ra lời kêu gọi "Người Việt Nam góp tiền để đánh đuổi giặc Tầu".
    Hãy hành động !
  8. Nặc danh says:
    Góp cho ai ? Xin cho 1 comment !
  9. Già White Head says:
    SẤM TRẠNG TRÌNH ĐÃ ỨNG
    Tình cờ đọc đoạn Sấm Trạng Trình tôi thấy có sự trùng hợp kỳ lạ vào thời điểm chúng ta đang sống hiện nay, xin đưa lên cùng các bạn tham khảo, từ câu (81 đến 93).phần chữ trong ngoặc đơn do tôi thích có gì sai sót xin các bạn góp thêm.

    Gà đâu sớm gáy bên tường(Trung Quốc trổi dậy, bảng đồ lãnh thổ TQ hình con gà trống nhưng con gà này thiếu mỏ và cặp cựa nên không ngại lắm)
    Chẳng yêu thì cũng bất tường chẳng không(chẳng yêu quái thì cũng là điều bất thường)
    Thủy binh cờ phất vầng hồng (Hải quân TQ dương oai diểu võ ở Biển Đông)
    Bộ binh tấp nập như ong kéo hàng(Công nhân TQ tấp nập kéo sang xâm lăng kinh tế)
    85. Ðứng hiên ngang đố ai biết trước(nghênh ngang khắp rừng núi công trường)
    Ấy Bắc binh sang việc gì chăng ? (và còn nữa ý đồ gì có ai biết?)
    Ai còn khoe trí khoe năng(ai từng khoe mình là đỉnh cao trí tuệ)
    Cấm kia bắt nọ, tưng bừng đôi nơi(đàn áp bắt người, cấm biểu tình yêu nước)
    Chưa từng thấy đời nào sự lạ(xưa nay sự lạ trên đời)
    90. Bỗng khiến người giá họa cho dân (vì sợ hải sóng ngầm mà người ta vu oan giá họa bắt người áp đặt án oan tràn lan )
    Muốn bình sao chẳng lấy nhân(hiểu rộng là mỡ rộng Tư do Nhân quyền Dân chủ Đa nguyên để Đoàn kết Dân tộc làm thành sức mạnh nhân dân mới giữ được.. Bình)
    Muốn yên sao chẳng dục dân ruộng cày(dạy dân cày ruộng=có chính sách kinh tế hợp lòng dân là hợp qui luật tư nhiên, qui luật xã hội, nghĩa rộng tư hửu hóa tư liệu sản xuất phát triển dân doanh dể dân giàu thì nước mạnh xã hội công bằng văn minh mới giữ được.. Yên.Cũng có bản chép là:” Muốn yên sao lại bắt dân ghê (sợ,tởm) mình” ).
    Có người cho là đoạn nầy nói về việc Lê Chiêu Thống rước quân Tôn Sĩ Nghị về nước đàn áp nhân dân,nhưng quân Tôn Sĩ Nghị lúc đó không có thủy binh.
  10. Nặc danh says:
    Nguyễn Huệ mà sống lại thì chắc chắn cũng bị kết tội " tự diễn biến" và "phản động" và bị bắt tù mọt gông cho coi !
  11. ke mien nam says:
    Nhân dân VN ngũ đông quá lâu rồi hãy tỉnh dậy đi,giặc Tàu đả ở bênh mình ,cùng bọn tham tiền việt gian bán nước .Hảy học tập anh hùng Tây Sơn mà đứng lên đánh đuổi bọn bán nước ,bọn Tàu chệt ,chúng đả vào đây rút rỉa của cải ,phá hoại môi trường ,cho bọn việt gian bán nước bắt bớ ,đàn áp dân lành .Hãy thức tỉnh ,kẻo quá muộn ,dù có hy sinh ,gian khổ .
  12. Một người Việt says:
    "Vua sáng thì tôi hiền, vua ngu thì tôi dốt..." Còn gì để nói hơn nữa với chính quyền CSVN hiện nay?
  13. Nặc danh says:
    Công lao của anh hùng áo vải đánh bại quân THANH xâm lược hậu thế sẽ mãi ghi nhớ!
  14. THANGKHOSAIGON says:
    không may cho dân tộc và tổ quốc viêt nam ta,bởi khi đất nước lâm vào tình cảnh thời hậu lê chiêu thống lần thứ 2, QUANG TRUNG NGUYỄN HUỆ thì chưa thấy xuất hiện,hoặc các ngài đã xuất hiện rồi NHƯNG CHƯA VƯỢT QUA SỢ HÃI bỡi bổng lộc./.
  15. ke sống trên ghe says:
    Người anh hùng giải phóng dân tộc thoát khỏi bọn CS độc tài cùng bọn bành trướng bá quyền phương Bắc tôi nghỉ không phải là nhửng trí thức đại tài đả từng cộng tác với CS nay về hưu hưởng bỏng lộc đâu ,mà chính là nhửng người còn thấp cổ bé miệng ẩn mình,chưa rỏ danh phận ,nhưng trí thức không thua kém ai ,trông lòng chứa đầy một bồ nhiệt huyết yêu nước ,không sợ trời không sợ đất,sá chi bọn CS tham ô độc tài ,thời gian nầy dòng chảy còn rời rạc chưa kết nối ,một mai khi đả đoàn kết thành dòng rồi đố ai ngăn cản nổi ,thiên thời địa lợi ,hởi thanh niên đất Việt hảy đoàn kết lại ,là rường cột quốc gia cứu lấy nhân dân .Lịch sử còn để đấy ghi vết son lên tên mình .
  16. Nặc danh says:
    Chào bạn Lũy Thép,
    Về Tây-sơn,Bình Định,quê hương vua Quang-Trung,nơi gốc đa trăm năm ,cùng cái giếng cổ ấy bạn còn thấy cái gì nửa không?
    -Một cái chân bệ trống rổng mà trước 75 có bức tượng bán thân bằng ĐỒNG ĐEN của người anh hùng áo vải Quang-Trung trên ấy !
    Sau 75 thì"cách mạng"thấy tượng làm bằng đồng đen nên thu mất (người ta đồn là đồng đen được cống qua Liên sô vì nó là vật liệu để làm tên lửa ?),sau đó "động viên"nhân dân Bình Định góp tiền làm tượng khác,được một số tiền lớn,sau đó thì cả tiền cả tượng đều không thấy nói đến.
    Thế là người anh hùng áo vải đã bị đày qua và mất tích ở Liên sô từ mấy chục năm nay!
  17. Nặc danh says:
    QUỐC NHỤC NHƯNG ĐẢNG VINH.
  18. Nặc danh says:
    Không vội vàng làm chi, chờ cho bọn Việt gian bán nước mời chúng vào đây dân tộc Việt Nam sẽ vùng lên đánh một trận sạch không kình ngạc. Đánh hai trận tan tác chim muông cho bọn chúng vãi ra quần và học lại bại học Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.
  19. Nặc danh says:
    Quân Thanh bây giờ có Vua là Hồ cẩm và tương lai là Tập cẩm
    Họ Nguyễn phú bây giờ thay cho họ Lê chiêu trước kia
    Còn 3 anh em Nguyễn Nhạc -Nguyễn Lữ-Nguyễn Huệ thì sao?
    Nay vì nghèo + chế độ 1(2) con hạn chế thì lấy đâu ra"tam xà"
    .............................
  20. Nặc danh says:
    Đúng csvn không còn thuốc để cứu chữa sự liêm sỉ đâu!Chúng không phải không biết điều đó.Nhưng bảo chúng từ bỏ quyền lợi và bổng lộc thì làm sao chúng từ bỏ.Chúng sẵn sàng nướng cả dtộc để đạt quyèn lợi đời đời kiếp kiếp con cháu nó vẫn làm.Đúng"ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thể làm vương đất bắc".Và bất kể đời nào thì trí thức vẫn phải là ánh sáng dẫn đường.Kẻ nào không tuân thủ điều ấy kể ấy phải chìm trong đêm đen không lói thoát.Kẻ ấy phải chịu tội trước lsử.Ta vẫn biết rất nhiề nhân sỹ trí thức từ xưa trong những gia đoạn ls mà "vua ngu"thì trí thức chìm trong máu và bi kịch đau thương.Giờ đây ta đang ngẫm về "sấm ký của trạng trình NGUYỄN BỈNH KHIÊM"ta càng thấm thía hơn về con người và nhân cách sáng ngời của ông.Người đã từng dâng sớ chém những kẻ lộng thần xu nịnh trong cung và không được đã cáo từ quan về ở ẩn khỏi phải chứng kiến cảnh nhiễu nhương thường ngày.Và những ngày buồn đau ấy ông đã để lại cho dt cho đời những tài liệu những bài học ls vô cùng quý giá.Cám ơn tgiả DŨNG TẤN với bài viết công phu đầy sức thuyết phục.Mong tgiả bình yên và dồi dào sức khỏe khi mà năm cũ săp đi qua.Đúng giờ đây cả dtộc đầy phẫn uất và sục sôi căm thù.Trong lòng mỗi người dân tự viết hịch cho cả dân tộc.Xin tất cả "HỒN THIÊNG ĐẤT VIỆT HÃY CÙNG NHAU SUY NGẪM VÊ HỒN DÂN TỘC-VẬN MỆNH DÂN TỘC"GIỜ PHÚT LSỬ ĐÃ ĐIỂM!!!
  21. SV Đại học says:
    Kỷ niệm Thành lập QĐND cộng sản chỉ đạo đưa tin, ảnh về chống Mỹ, không thấy chống Pháp, hay tàu cộng 79, 84, 88. Đủ thấy đây là lệnh của Thiên triều. Chắc chắn năm nay cs sẽ không đề cập gì đến mùa xuân Kỷ dậu, chiến thắng Đống Đa, Quang Trung Đại Phá Quân Thanh. Chắc chắn không nhắc đến.
  22. Nặc danh says:
    Thăng Long, cuối năm 2011 ngập tràn cờ ĐẠI HÁN ô nhục :))
  23. NGƯỜI VIỆT says:
    ĐĨNH CAO TRÍ TUỆ CŨA THỜI ĐẠI ĐỒ ĐỄU NÀY CHĨ GIÕI ĐỤC KHOÉT BÙN RÚT ,LIẾM MÚT TÀI SÃN DÂN NGHÈO VÀ TÀI SÃN ĐẤT NƯỚC THÔI -NÊN CÓ MANG DANH BÁN NƯỚC CHÚNG ĐÂU CÓ NHỤC !!!

Leave a Reply

Không có nhận xét nào: