4.2.12

Tâm sự đầu năm



Huỳnh Thục Vy - Những khoảng tĩnh lặng ngắn ngủi luôn thực sự cần thiết để mỗi người tự làm mới bản thân, nó quan trọng hơn chúng ta nghĩ trong cuộc sống nhiều áp lực này. Nếu không có chúng có lẽ chúng ta chẳng có đủ năng lực tinh thần và sức khỏe để tiếp tục hành trình cam go của mình. Đó là điều mà bản thân tôi đã trải nghiệm.

Khoảng thời gian này tôi không viết, không tham gia hội luận, ít Facebook- những hoạt động khá lý thú nhưng cũng tiêu hao rất nhiều tâm lực. Là một người trầm tĩnh (tôi xin tự nhận định mình như vậy, và ao ước được như vậy), không thích nói nhiều, tôi thích được yên tĩnh một mình để đọc và suy ngẫm. Tránh xa những tranh cãi và sự rầm rộ của truyền thông, tôi hy vọng mình có nhiều thời gian để suy nghĩ về chính mình. Lắm lúc tôi nghĩ rằng, những gì mọi người nói về mình chưa phải là giá trị thực của mình. Một người tự tin và điềm đạm phải là người biết nhận chân chính mình.

Nhưng hôm nay, trong cái không khí đầu xuân tươi vui của đất trời, tự nhiên lại thích viết vài dòng tâm sự với mọi người. Quả thực, viết nghị luận là việc yêu thích nhất của tôi, nó là thứ đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều về chính mình, về mọi người, về cuộc đấu tranh…Cũng chính vì việc viết lách này, tôi đã phải trực diện đối mặt với những kẻ nắm trong tay bạo lực Nhà nước. 

Nhưng phần nhiều những sự căng thẳng của tôi không đến từ chính quyền. Đối với những đàn áp và khủng bố của bạo quyền có thể nói tôi được chuẩn bị tinh thần từ hai mươi năm trước-từ cái lúc họ bắt bỏ tù ba tôi mười năm, chưa kể đến những sách nhiễu khác trong hai mươi năm nay mà tôi không tiện kể ra đây. Đây là những dòng tôi viết cho những người muốn cản trở niềm yêu thích bé nhỏ của tôi, cái hoài bão con con của tôi (là được sống như một người có ích và được tự do), cản trở cái việc mà tôi nghĩ là mình am hiểu hơn những việc khác, và cũng là việc giúp tôi nhận thức các giá trị của xã hội cũng như nhân phẩm của bản thân. Nếu có ai đó nghĩ rằng việc khuyến dụ, hù dọa, làm phiền có thể làm tôi mất tinh thần và từ bỏ việc tôi đang làm thì họ đã nhầm. Làm sao một người có thể từ bỏ cái công việc định hình cuộc sống của cô ta? Làm sao những hành động sách nhiễu có thể ngăn một người được sống như cô ta vốn có? Quý vị quá dư dả thời gian và tiền bạc để làm những công việc vô bổ, mà chính chúng phủ nhận hoàn toàn nhân cách của quý vị. 

Đối diện với thế giới hôm nay- nơi mà internet mở tung mọi cánh cửa bí mật và nhạy cảm, nơi mà ngay cả những con người từ lâu đã bị cho là mang một văn hóa xung đột với tự do (Hồi giáo) cũng không thể cam chịu các kẻ độc tài như quý vị, nơi mà những chuyển biến chiến lược không nằm trong tay những chính quyền bất hảo như quý vị mà ngược lại chính quý vị cũng chỉ là những kẻ bị thời thế xô đẩy trên bàn cờ thế giới, quý vị lo sợ ư? Quý vị lo sợ là hợp lý. Nhưng tôi nghĩ rằng càng lo sợ quý vị càng phải hành động cẩn thận và chính xác, đừng để nỗi lo sợ bị lật đổ khiến quý vị hành động như những đứa trẻ không được dạy dỗ. Tôi vẫn luôn muốn nói với quý vị, nếu quý vị còn chút xét đoán tỉnh táo, rằng : những kẻ sai lầm nếu biết sớm sửa chữa sẽ được thứ tha. Đối diện trực tiếp với an ninh và chính quyền địa phương, tôi có thêm một trải nghiệm sống động về những người cộng sản cầm quyền. Quý vị là những người có tư cách và tài trí quá đỗi tầm thường, quý vị nói năng nhăng cuội và và thiếu hiểu biết như những tên lý trưởng phong kiến. Quý vị tự coi mình là cha mẹ dân. Thật không thể hiểu nổi!Vậy mà quý vị lại muốn tiếp tục ngồi ghế lãnh đạo, không những thế còn ngồi trên đầu trên cổ người dân? Than ôi, những kẻ “đại chí sơ tài” luôn gây ra thảm họa cho xã hội và đến một lúc nào đó sẽ gây ra thảm họa cho chính bản thân họ. Đây là những lời thực tâm từ một người mà tuổi trẻ, sức sống và những cảm nhận nhân văn hẳn nhiên làm cho cô ta nhìn nhận và phát biểu mọi điều một cách trong sáng và chân thật nhất có thể. 

Năm nay sẽ là năm cả thế giới và Việt Nam sẽ đối mặt với nhiều thử thách khó giải quyết. Trong những ngày đầu năm này, bằng tất cả thiện chí,, tôi xin kính chúc quý vị có đủ dũng cảm để hành động như những con người có ý thức chứ không phải là những con thú chạy theo dục vọng. Xin thành tâm kính chúc quý vị có thêm trí tuệ và mãnh lực tinh tấn để : “phóng hạ đồ đao”, không phải để mang lại cái gì cho ai cả mà trước tiên là để quý vị nhận được sự thứ tha từ dân chúng.

Trong những ngày qua, điều làm tôi suy nghĩ nặng lòng nhất vẫn là những tấm lòng yêu thương, ngợi khen và kỳ vọng của những người yêu quý tôi. Hơn ai hết, tôi biết sức mình có hạn. Dù ý chí và nguyện ước được sống hữu ích nhưng thật sự tôi biết mình còn quá trẻ, ít kinh nghiệm và quá nhiều thiếu sót. Tôi luôn tự hỏi không biết rồi mình sẽ làm được cái gì tốt đẹp cho trú xứ quê hương này không? Đồng ý rằng, thanh niên là “quốc gia lương đống”, là những người phải gánh vác trách nhiệm với non song do tiền nhân để lại. Nhưng nếu không có những bậc cha anh dày dạn kinh nghiệm, chúng tôi sẽ khó lòng có được thành công. Hơn nữa, những điều đáng để kỳ vọng là tài đức chứ không phải là sự sôi nổi, can đảm và tuổi trẻ. Tôi đang nói về nhiều trường hợp trong đó có tôi. Là một người trẻ, tất nhiên tôi tự tin rằng chúng tôi sẽ có thể góp phần cho một sự thay đổi tốt đẹp của quốc gia. Nhưng có một điều tôi luôn lo lắng rằng rất có thể chính sự nhiệt thành, quá tự tin và quá ưa chuộng những giá trị không thực làm cho tuổi trẻ mắc sai lầm. Đôi khi sự ngợi khen và kỳ vọng của những bậc tiền bối làm cho những người trẻ ảo tưởng về tầm quan trọng của mình. Là những người đang đấu tranh cho một giá trị mới, chúng ta nên chú tâm vào những giá trị thực tiễn chứ không cổ vũ cho những phô trương bề nổi. Tôi vui vì mình được tin yêu nhưng tôi nặng lòng biết bao vì tôi nghĩ mình còn chưa xứng đáng.

Tôi không ít lần suy nghĩ về một Việt Nam tương lai, Việt Nam ngày đó phải được trao vào tay những người vừa có thực tâm, lẫn thực tài. Gánh vác một quốc gia đang là một con bệnh văn hóa, kinh tế, chính trị là việc không dễ dàng. Những người mang trọng trách này phải là những kẻ sáng mắt và giàu kinh nghiệm như hoa tiêu, từ ái như một vị lương y, cẩn thận và hiểu biết như một chuyên gia. Dẫn dắt một kẻ có bệnh luôn khó khăn và đòi hỏi nhiều phẩm chất tốt đẹp ở những người lãnh đạo. Những sự bất cẩn, nhiệt tình, phô trương bề ngoài của những người lãnh đạo không phải là những yếu tố tốt lành và đáng được kỳ vọng cho một Việt Nam vốn đã mang nhiều bất hạnh.

Làm người lãnh đạo chính trị một quốc gia không phải là làm ca sĩ, hay minh tinh màn bạc; và chính trị không phải là kỹ nghệ giải trí- nơi mà tính đại chúng luôn được tung hô. Xây dựng và phát triển quốc gia cần những người có thực tài và có chiều sâu hơn là danh tiếng bên ngoài. Thiết nghĩ ngày hôm nay chúng ta phải suy nghĩ nghiêm túc về điều này.

Như tất cả chúng ta có thể thấy, trong lịch sử nhân loại cũng như trong các sự kiện thế giới gần đây, việc loại bỏ một nền độc tài luôn tương đối dễ dàng hơn và cần ít những phẩm chất tích cực của những người đấu tranh cũng như người dân sở tại hơn việc xây dựng một thể chế mới tốt đẹp. Một cách tương đối, có thể nói rằng nếu việc loại bỏ một thể chế phản động chỉ cần hội đủ những điều kiện dường như tiêu cực hơn như: suy thoái hay sụp đổ nền kinh tế, lòng dân phẫn uất cùng cực, tình hình thế giới biến động, chiến tranh…; thì việc xây dựng nền tự do luôn đòi hỏi ở chúng ta những điều kiện tích cực hơn nhiều: hiểu biết và niềm khao khát tự do, sự thắng thế của văn hóa dân chủ, sự lớn mạnh của các định chế dân sự…Nếu sự ra đi của một chế độ độc tài là một biến cố, thì việc xây dựng nền dân chủ là cả một quá trình liên tục và không có điểm dừng. Một sự nghiệp to lớn như thế cần ở chúng ta- những người đang đấu tranh sự nghiêm túc trong cả suy nghĩ và hành động. Không có tòa nhà to đẹp nào được xây dựng bởi những kẻ lười biếng học hỏi, chểnh mảng và thiếu chín chắn.

Tôi cho rằng một người đấu tranh cho dân chủ ít nhất phải biết dân chủ có điều kiện, mục đích và đặc trưng nào. Phải có hiểu biết nhất định về một vấn đề ta mới có thể nhiệt thành mà dấn thân vì nó. Không phải bất cứ ai phản kháng với chính quyền độc tài đều là những người có khả năng kiến lập nền dân chủ . Vậy muốn thành công trong công cuộc xây dựng dân chủ chúng ta phải là những người tôn trọng và đấu tranh cho cái mà tôi gọi là “những giá trị thật” chứ không phải là những giá trị được thổi phồng bởi số đông.

Đầu năm mới Nhâm Thìn, với những ưu tư chân thành nhất, tôi viết ra những dòng này. Tôi yêu đất nước tôi, tôi luôn mong muốn Việt Nam trong tương lai sẽ có được những người lãnh đạo có thực tâm để không làm tổn thương dân tộc thêm lần nào nữa, có thực tài để biết cần phải làm gì khi lèo lái con thuyền đất nước. Bất cứ ai thực tâm vì nền dân chủ tôi sẵn sàng ủng hộ và theo gót. Nhưng ngược lại, bất cứ người nào làm điều ngược lại, dù với chút sức lực bé nhỏ, tôi sẽ dùng cả đời mình để cổ vũ sự phản kháng. Một năm mới nữa đã đến, lại cầu nguyện cho tất cả chúng ta.


Tam Kỳ ngày 4 tháng 2 năm 2012

Huỳnh Thục Vy


Tác giả gửi Danlambao

21 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Những phản hồi chữ Việt không dấu cũng sẽ bị xóa.
  1. NGƯỜI VIỆTFeb 4, 2012 05:21 AM
    HOAN HÔ VY -đó cũng là ước mong cũa dần nghèo trong năm CON RỒNG này .
    Trả lời
  2. Những thằng VẸM HỦI có đủ Tài trí để viết bài như cô HTV không ta?
    Những thằng tự xưng tự nghĩ gì về bài tâm sự của môt cô gái trẻ
    Trả lời
    Trả lời
    1. Những thằng tự xưng là CHA MẸ nghĩ gì?
  3. Lời tâm sự của Vy rất hay ,nhất là nhận định chính xác về bản thân mình,khi đọc xong tôi cũng đả cần một khoảng thời gian thinh lặng và suy nghỉ, và tôi muốn viết lên những ý kiến bổ xung mà thôi,theo suy nghỉ của Vy là mong rằng những con người đang nắm quyền hiện nay hồi tâm cải tà qui chánh ư ?Điều đó nói lên non trẻ của chính Vy (đúng như Vy nhận xét về mình)trong cuộc đời đả có biết bao những kẻ muốn hoàn lương ,họ phải trả một cái giá thảm hại mà họ không bao giờ muốn,một khi tay đả nhúng chàm,họ muốn trở lại một con người thật bình thường cũng không phải là điều đơn giản.Nhà cầm quyền hiện nay cũng thế, không thể chỉnh,mà chỉ có đốn thôi.Lòng dân đả có những cơn sóng ngầm và ngay trong nội bộ cũng có,nhưng chưa có một người hay một nhóm đứng lên phất cờ,và dân cứ như rắn không đầu chẵng làm được gì.Tôi suy nghỉ nếu người đó hay nhóm đó xuất hiện từ trong nước,ắt sẻ bị tiêu diệt trong trứng nước,còn nếu người đó xuất hiện ở hải ngoại thì người dân không tin-tưởng,nhưng tỷ lệ thành công ở người hải ngoại cao hơn,trước sau gì thì VN cũng phải trải qua một khúc ngoặc lịch sử,vấn đề còn tùy thời gian,và điều gì đến sẻ phải đến thôi,bản thân những người cầm quyền hiện nay phải trả giá cho hành động của họ (cho dù ngay bây giờ họ cũng biết điều đó nhưng họ không thể nào làm khác hơn được cho tới ngày họ cuối đầu nhận tội với nhân dân ).Năm mới cầu chúc cho Vy và gia quyến luôn mạnh khỏe và kiên trì.
    Trả lời
  4. Cháu Vy hay lắm, có tâm lẫn có tầm,đất nước này tồn tại hay không ở những Thục Vy,Kim Tiến,Minh Hằng và rất nhiều nam thanh nữ tú dù có tù đày trù dập,dù có bị đàn áp khủng bố vẫn hiên ngang bước tới vì VN Tự Do Dân chủ thật sự.
    Trả lời
  5. Nếu chấm điểm nhân cách,tôi sẽ cho Thục Vy điểm "tối ưu".
    Nếu chấm điểm nghị luận,tôi sẽ cho Thục Vy điểm tuyệt đối.
    Nếu đánh giá toàn diện,tôi thấy Thục Vy "" tuyệt vời"".
    Thật là hãnh diện khi có được người con,người cháu gái như Thục Vy.
    Chúc Thục Vy mạnh khỏe,can đảm, nghị lực.
    Trả lời
  6. Rất đúng, việc xây dựng lại một đất nước sau bao năm dài dưới ách cai trị của Việt cộng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.Để cho bọn Việt cộng cai trị đất nước càng lâu thì sự phục hồi đất nước càng chậm.Cứ nhìn từ 1975 đến giờ để thấy xã hội VN đã suy đồi và băng hoại đến cở nào.Để giúp cho những người lãnh đạo đất nước sau này việc đầu tiên mà chúng ta cần làm là dẹp bỏ chế độ cộng sãn càng sớm càng tốt!
    Trả lời
  7. Bài viết của Thục Vy cộng thêm bài viết của bs Phạm Hồng Sơn cộng thêm lý tưởng lề dân của Dân Làm Báo cho thấy càng ngày nhận thức về nan đề xây dựng và bảo vệ nền dân chủ thực sự đã nẩy mầm.
    Trả lời
  8. Chào cháu Huỳnh Thục Vy,
    Những dòng cháu viết đã làm cho cái đầu già của bác phải suy nghĩ. Đất nước của chúng ta đã chịu quá nhiều đau khổ, mấy chục năm ở trong cảnh nồi da xáo thịt. Bên cộng sản chết nhiều, bên Quốc gia cũng không ít sinh mạng bị nướng bởi cuộc chiến. Chẳng có phe nào thắng cả. Tất cả đều thua! Tổ quốc Việt Nam, nhân dân Việt Nam đều là nạn nhân của thực dân đế quốc, nạn nhân của một chủ thuyết được gọi là cộng sản. Đau lắm cháu ạ! 
    Mấy chục năm hòa bình mà lòng người nào có bình yên. 
    Đấu tranh cho dân chủ là cần thiết, nhưng phải có phương pháp, phải bảo toàn được lực lượng. Đất nước còn cần rất nhiều người trẻ, người tài, cứ bị mai một đi là rất lãng phí. Những người như bác bốn chục năm sống bằng đồng lương công chức, không tham nhũng, bây giờ chỉ sống bằng đồng lương hưu trí bị cho là hâm, vì khi có chức, có quyền không “ăn” nên khổ. Đôi khi tự gõ vào đầu xem mình có bình thường không mà bạn bè cứ bảo mình hâm. Khi gặp bạn học từ hồi phổ thông, đại học trò chuyện với nhau, có người bị cái nết là nếu gặp bạn cũ mà là đảng viên thì chửi. Vậy mà có lần gặp bác cùng bạn bè, nó lại nói: “thằng này tuy là đảng viên nhưng nó tốt”.
    Đất nước này bây giờ chỉ trông chờ vào thế hệ các cháu, chứ “tốt” như bác mà “mũ ni che tai” thì cũng vô dụng thôi. Bây giờ có người gọi đó “trí ngủ”, hay là “trí thức trùm mền”, hoặc có loại trí thức hai hàng như GS Ngô Bảo Châu. Tất cả đều như bác: VÔ DỤNG !
    Trả lời
    Trả lời
    1. Cháu thật là cảm kích khi đọc những lời chân tình của bác. Hy vọng sẻ ngày càng có nhiều người cộng sản cũng sẻ thức tỉnh như bác thì đất nước đau khổ mang tên Việt Nam sẻ bớt khổ đi một chút, một chút thôi.
      http://phothuongdan2011.wordpress.com/
  9. "Tôi cho rằng một người đấu tranh cho dân chủ ít nhất phải biết dân chủ có điều kiện, mục đích và đặc trưng nào. Phải có hiểu biết nhất định về một vấn đề ta mới có thể nhiệt thành mà dấn thân vì nó. Không phải bất cứ ai phản kháng với chính quyền độc tài đều là những người có khả năng kiến lập nền dân chủ . Vậy muốn thành công trong công cuộc xây dựng dân chủ chúng ta phải là những người tôn trọng và đấu tranh cho cái mà tôi gọi là “những giá trị thật” chứ không phải là những giá trị được thổi phồng bởi số đông."
    Tôi thích câu này của chị.
    Ngô Bảo Châu ơi, nhà toán học của đảng à, chú cừu thông thái hãy đọc bài viết của chị Thục Vy mà ngẫm lại mình nhé!
    Trả lời
    Trả lời
    1. TẠ LỖI TRƯỜNG SƠN ( thơ ĐỖ TRUNG QUÂN )Feb 4, 2012 08:35 AM
      dân tộc VN , đất nước VN có phát triển đc hay không , phần nhiều phần đông cần những người như cháu gái H T VI , một cô gái trẻ có những lời tâm huyết như vậy mà rất ít trí trí thức dám lên tiếng PHẢN BIỆN. Đến như giáo sư ngô bảo châu còn chưa dám lên tiếng phản biện một cách CÔNG KHAI , thật khâm phục cô bé sinh 1985 mà có những suy nghĩ tâm tư hoài bão lớn lao như vậy , ít có trí thức nào lên tiếng , phần đông chỉ là lũ trí thức CHÙM CHĂN .
      - ĐẦU XUÂN chúc gia đình VI sức khoẻ - gặp nhiều may mắn - AN LÀNH .
    2. sai chính tảFeb 4, 2012 09:29 AM
      nói năng chi cũng thừa .
      sai chính tả trùm chăn nếu muốn nói lái thì chằng tinh
  10. nhà toán học xin dấu tênFeb 4, 2012 08:17 AM
    Chào em HTV. "Giới trẻ vẫn tin vào tương lai". Đó là chân lý của một nhà toán học. Xin em chớ quên.
    Trả lời
  11. cô vẩn lo lắng cho quê hương đã sinh dưỡng ,nổi lo cô đơn quá,tuy rằng trên những trang báo hôm nay có những ưu tư được tỏ bày nhưng thực hiện thì vẩn chưa sinh .bởi vậy nên rất cần dân chủ ,để trách nhiệm bớt nặng trên vai người vác ngà voi ,dân phải gánh trách nhiệm ,phải lo toan và góp ý .tổ tiên Việt đả từng mở hội nghị diên hồng để hỏi ý dân ,vua sẻ nhẹ biết bao ,những lo lắng có toàn dân lo thì chuyện gì củng có thể qua được.chông gai và đá lót đường đương nhiên phải đổ ra thôi .mới đây nhạc sỉ VK đã viết lên nhửng giòng như sông tiền giang đang cuồn cuộn trôi về biển .tôi đã đến MỶTHO ,đã đi qua sông hàm luông ,nhìn nước đổ ra biển ,tâm hồn như bị khớp ,sức sông tuôn cuồn cuộn ,gợn lên một sức đẩy phi thường tận trong lòng thôi thúc ,người dân trên sông nước có cồn rồng cồn phụng hiện lên ấy không thể tầm thường .quả thật trường học không dạy nhưng núi sông và lòng dân dạy .nhạc sỉ viết lên lời rất thật của lòng sâu bao nhiêu cũng là lời giản dị củng viết lên được từ những thôi thúc cũa dân của núi sông .cô không cần quá lo hảy tin vào quê hương đã sinh ,nơi đó đủ khả năng để dung dưởng những gì trời đất đã tạo ra .đảng cộng sản là thử thách cho người ra sức .cho người bước qua ,là cuộc thi thố tài năng .cho một lớp người mai hậu .hảy dựa vào bản thân ,không quá sức .làm một con đường tốn rất nhiều thứ .như một người đi trước, năm mới chúc cô và toàn gia đình an vui mạnh khoẻ .
    Trả lời
  12. toán học rất cần cho đời sống con người.Nhưng đời người cần rất nhiều thứ mà toán học chỉ là một phần nhỏ.
    Giỏi toán thì thật là tốt; được giải này nọ thì kể cũng đáng kiêu hãnh, tự hào. Song sự kiêu hãnh và tự hào ấy tuyệt nhiên không làm cho nồi cơm của các bà mẹ VN anh hùng đấy hơn được chút nào; không làm cho cuộc đời này được nở hoa vì hạnh phúc và tự do hơn.
    Sự kiêu hãnh và tự hào ấy nó chỉ như 1 cái áo sặc sỡ phủ lên những cái ghế quyền lực làm cho chúng càng thêm vênh váo và lố bịch mà thôi.
    Hãy đọc, nghe và nhìn những gì mà cô gái nhỏ Huỳnh Thục Vy đã và đang làm này mà suy nghĩ, tự hỏi lòng mình.
    Nước Việt nam ta thật còn nhiều HỒNG PHÚC vì đã sinh ra rất nhiều, rất nhiều những con người trẻ tuổi như cháu THỤC VY này.
    Chúc cháu Vy và G/đ sức khỏe thật tốt và kiên cường tiếp bước trên con đường đã chọn
    Kính phục
    Trả lời
  13. Lê Hải LăngFeb 4, 2012 10:17 AM
    Đảng cấy sinh trùng 82 năm trên đám cỏ hoang vu.Làm cháy rụi bao nhiêu tuổi hoa niên chống tay sai bành trướng đại Hán.Huỳnh Thục Vy –cánh hoa thời xã hội ly tán vì chủ nghĩa-đã đứng lên nói cái cảm nghĩ của tuổi trẻ về tương lai đất nước. Ôi khâm phục làm sao cánh hoa dạ thảo trong đêm dài tăm tối.
    Trả lời
  14. dọc bài của cô Thục Vy làm tôi xúc dộng, vì một người trẽ tuổi như TV mà có những lời lẽ như vậy, tôi dây rất khâm phục.
    Các bạn trẽ VN hãy noi gương TV mạnh dạng cất tiếng nói, dòi lại Tự Do,Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý...
    Lẽ dĩ nhiên, có khi sự tranh dấu này sẽ dem lại sự dỗ máu cho rất nhiều bạn trẽ yêu mến Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý...
    Tương lai của các bạn nằm trong tay các bạn, dừng dề vụt mất.
    Chỉ có các bạn mới bẻ cong dược cái gông cùm CSVN...
    Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý là nhờ nơi sức mạnh, nơi tinh thần, nơi ý chí, của cả một dân tộc quyết tâm chiến dấu dể tự tồn...bằng hy sinh vô bờ bến của hằng ngàn hằng vạn dồng bào...
    Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Công Lý là phải tước doạt cam go từ trong tay một kẻ thù vô cùng khác máu...
    dể kết thúc, xin cho tôi dôi lời chúc dến TV và gia dình, Một Năm Nhăm Thìn An Vui và Mạnh Khỏe
    thân ái
    Alex NG
    Trả lời
  15. "....Tôi muốn hôn lên bàn chân em lạnh ngắt
    Tôi muốn hôn bàn tay em nắm chặt..."


    Đó là lời của một Thi sỹ CM sống trong thế kỷ 20!
    Trả lời
  16. Hay lắm Thục Vy, cở Nguyễn tấn dũng sách dép cho Thục Vy còn chưa được chứ nói chi đến cái đám tay sai ăn theo ở dưới. Noi gương Thục Vy mình cũng sửa soạn viết đôi lời tâm sự đầu năm như Thục Vy, mến mời Thục Vy ghé blog của mình đọc cho vui nhe. Hy vọng được hầu chuyện với Thục Vy để học hỏi thêm.
    Nguyễn Hiếu Học
    http://phothuongdan2011.wordpress.com/
    Trả lời
  17. Các trào lưu dân chủ và nhân quyền đang làm cho CSVN sợ xanh mặt, tóat mồ hôi… trán. Ước gì ngọn lửa công lý cháy bùng lên trong lòng mọi người và trong xã hội hôm nay. Cám ơn lời mời gọi mạnh mẽ của em.
    Huỳnh Thục Vy đã làm chứng cho công lý và sự thật qua cung cách sống của em, thật đáng kính phục!!!
    Trả lời

Không có nhận xét nào: