10.3.12

Đứng thẳng và tiến tới



Chu Hà (Tiền Vệ) - Thiệt là “phê”, “đã điếu”, “sướng rên mé đìu hiu” khi đọc những lời lẽ củaNguyễn Quang Lập dũa đám đầu trâu mặt ngựa về việc đưa bà Bùi Hằng vào ấp: 

“Bùi Hằng thân mến, chỉ những kẻ bất lương mới cho chị là kẻ có tội, mới nghĩ chị là kẻ xấu xa. Đúng như chị nói, những kẻ bất lương kia họ không phải là nhân dân, đó là những kẻ vô đạo. Những kẻ đó giờ đây vẫn rung đùi cho rằng việc bắt chị vào trại phục hồi nhân phẩm là một sáng kiến tuyệt vời của họ, dù họ biết thừa đó là một việc xấu xa. Xấu xa thì xấu xa họ vẫn ngửa cổ cười kiêu ngạo, cho rằng nhờ sáng kiến của họ mà “bọn biểu tình chống Trung Quốc” bị đập tan. Chỉ cần đập tan “Bọn biểu tình chống Trung Quốc” là ok, là “thắng lợi rực rỡ” dù đó là một việc phi nhân, dù có phải ngang nhiên chà đạp lên luật pháp nước nhà. Đó là triết lý của những kẻ bất lương, những kẻ lúc nào cũng coi rẻ nhân dân. 

Trời đã thấy rất rõ điều đó. Họ có thể coi khinh sự phỉ nhổ của nhân dân nhưng họ không thể không sợ trời. Và nhất định trời sẽ cho họ một hậu vận thảm hại. Nhất định là như thế, lưới trời lồng lộng, họ làm sao mà chạy thoát. Chị hãy tin như vậy đi và hãy nở một nụ cười.” [*]

Trong một tình hình ngột ngạt và o ép như thế từ trước đến giờ, hở ra là đi “cải tạo”, hở ra là mất tích, hành vi này của Nguyễn Quang Lập khi còn đang ngay trong rọ như thế thể hiện một dũng khí sáng ngời, tinh khôi và sắc bén một cách hiếm thấy, ít ra là trên mặt bằng của chữ nghĩa nói chung và của phe “lề trái” nói riêng. 

Hãy thử tưởng tượng cái hình ảnh oai hùng đầy huyền thoại của một nếu không là Django thì cũng là Rambo với dây đạn sáng chóa quấn quanh người, mồ hôi nhễ nhại vì lúc nào cũng như ngồi trên lửa, khẩu M-60 nằm gọn trong đôi tay vạm vỡ và chắc nịch, nòng chĩa về phía trước, khí thế ngút trời, cọp thấy còn phải chạy xa, vừa thẳng ngực đi, vừa khẽ huơ súng qua lại một cách nhàn nhã, vừa bóp cò tá lả, lạnh lùng, một viên đạn là một quân thù... 

Cũng tương tự như thế, nhưng bằng một cách rất Việt Nam, hãy thử tưởng tượng người hùng của chúng ta, “người nô lệ da vàng”, bỗng gần như là đùng một phát vươn vai -- nếu không Phù Đổng thì cũng là một hiện thân “thần thánh” của tinh thần “Dũng sĩ diệt Mỹ” ngày xưa cực kỳ ác liệt -- thẳng người đứng dậy, rồi cứ thế mà phom phom bước tới, vừa đi vừa nhả đạn, ít ra là y như trong... tuyên truyền kiểu Nguyễn Văn Tám... Vâng, chàng đếch thèm nằm, thèm núp đâu nữa, mà đi phom phom, hiên ngang chàng TIẾN TỚI, đem thân mình ra làm người dẫn đầu và khai mào cho một cuộc tổng tiến công, quyết một phen sống mái, một là lũ bay, hai là tao phải đi chầu Diêm chúa, đếch ngán thằng cóc cộ nào cả, mà có gì phải ngán chứ nhể... 

Úi cha, những hình ảnh kiêu hùng và đẹp như tranh ấy trước đây có nằm mơ cũng không thấy thì bây chừ đã đường đường hiện ra, tức nước thì vỡ bờ. “Người trong tranh” đó, còn ai vô đây: Nguyễn Quang Lập. Chàng “dũng sĩ diệt Mỹ” đó, lần này là thiệt chăm phần chăm chứ không còn là tuyên truyền nữa, mấy mươi năm sau, kể từ khi chấm dứt cuộc chiến, mới có ngày nay, còn ai vô đây: Nguyễn Quang Lập, đúng là như thế... Django hay Rambo không còn là trong xi-nê nữa, nó ngay đây, nó sờ sờ ra đó, nó người phàm mắt thịt chứ không phải trong phim, còn ai vô đây: Nguyễn Quang Lập, mười phen rõ mười. Phen này thì chết cha chúng mày nhá, chúng mày có gọi là chạy đằng trời... 

Một nhà văn khẳng khái và dũng mãnh đứng lên chửi-thẳng-đếch-thèm-núp-nữa, đếch sợ thằng tây con đầm nào cả, tôi thấy như thế quả đã là khoái tỷ, quả đã là nức lòng, đủ để da gà nổi lên ào ào trên tôi. Mười nhà văn đứng dậy như thế, thì sự thể sẽ ra sao? Tôi trộm nghĩ là như thế thì “mùa xuân này về trên quê ta” nhưng theo phong cách rất đương đại sẽ là mấy hồi, hay ít ra nó sẽ đào hào đắp lũy cho hằng lô dàn bệ phóng sẵn sàng cho những tên lửa phóng đi quét sạch bạo quyền trong nháy mắt... 

Bái phục, bái phục!



*

Hoa cho Bùi Hằng


Không biết hôm nay người ta tổ chức cho chị em trại Thanh Hà đón ngày 8/3 thế nào. Bùi Hằng có nhận được nhiều hoa không? 

Lần đầu tiên trong đời, ngày 8/3 mình có nhu cầu gửi một lẳng hoa tới một người đàn bà không quen. Xưa nay ngày 8/3 mình không tặng hoa cho ai, mình không thích mấy màn tình cảm hoa hòe hoa sói. Nhưng hôm nay mình rất muốn nhờ ai đó đem một lẳng hoa tặng Bùi Hằng. 

Tối qua đang làm việc, chợt nhớ ra đã đến ngày 8/3. Bổng nhiên nhớ chị, lục khắp mạng méo không thấy ai viết về chị cả, mình đọc lại cái thư chị gửi cho con ( tại đây), tự nhiên ứa nước mắt: “Mẹ của các con cả quãng đời làm người chưa bao giờ làm gì đê tiện xấu xa, chưa bao giờ thỏa hiệp với cái ác cái xấu và giờ đây dù bị giam cầm oan khuất, nhưng không làm các con phải xấu hổ vì mẹ, không đi tù vì trộm cắp, cướp bóc, mẹ không đi tù vì bất cứ tội trạng hay hành vi phạm pháp luật đê tiện bỉ ổi như nhiều kẻ đúng ra phải đi tù và phải xấu hổ. Như vậy các con hãy yên lòng và ngẩng cao đầu vì mẹ đã một thân một mình nuôi dạy ba chị em con, gây dựng chăm lo một gia đình không có người cha làm trụ cột mà không để các con phải thiếu đói, thất học, dù mẹ của các con không là quan chức hay ông nọ bà kia. Song các con đã nhìn thấy mẹ đã làm những gì để có được sự trân trọng của xã hội của những người hàng xóm láng giềng nơi đất khách quê người trong hơn 20 năm qua, tất cả những gì mẹ làm đều để lại sự tôn kính yêu quý của nhiều người, đó là nhân dân.” 


Bùi Hằng thân mến, chỉ những kẻ bất lương mới cho chị là kẻ có tội, mới nghĩ chị là kẻ xấu xa. Đúng như chị nói, những kẻ bất lương kia họ không phải là nhân dân, đó là những kẻ vô đạo. Những kẻ đó giờ đây vẫn rung đùi cho rằng việc bắt chị vào trại phục hồi nhân phẩm là một sáng kiến tuyệt vời của họ, dù họ biết thừa đó là một việc xấu xa. Xấu xa thì xấu xa họ vẫn ngửa cổ cười kiêu ngạo, cho rằng nhờ sáng kiến của họ mà ” bọn biểu tình chống Trung Quốc” bị đập tan. Chỉ cần đập tan ” Bọn biểu tình chống Trung Quốc” là ok, là “thắng lợi rực rỡ” dù đó là một việc phi nhân, dù có phải ngang nhiên chà đạp lên luật pháp nước nhà. Đó là triết lý của những kẻ bất lương, những kẻ lúc nào cũng coi rẻ nhân dân. 

Trời đã thấy rất rõ điều đó. Họ có thể coi khinh sự phỉ nhổ của nhân dân nhưng họ không thể không sợ trời. Và nhất định trời sẽ cho họ một hậu vận thảm hại. Nhất định là như thế, lưới trời lồng lộng, họ làm sao mà chạy thoát. Chị hãy tin như vậy đi và hãy nở một nụ cười.



15 Ý kiến:

Lưu Ý :



- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google


- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 


- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. Tại quốc hội Hoa Kỳ, ngày 8/3/2012 Dân biểu Sanchez thuộc Hạ viện Hoa Kỳ đã vinh danh ba người phụ nữ Việt Nam can trường yêu nước và yêu tự do đó là chị Bùi Thị Minh Hằng – chị Đỗ Thị Minh Hạnh – chị Phạm Thanh Nghiêm


    Thế giới tự do và người Việt Hải ngoại luôn ở bên các bạn


    [url]http://tinhomnay.wordpress.com/2012/03/09/dan-bi%E1%BB%83u-sanchez-vinh-danh-3-ph%E1%BB%A5-n%E1%BB%AF-vi%E1%BB%87t-nam-t%E1%BA%A1i-h%E1%BA%A1-vi%E1%BB%87n-qu%E1%BB%91c-h%E1%BB%99i-nhan-d%E1%BB%8Bp-ngay-ph%E1%BB%A5-n%E1%BB%AF-qu%E1%BB%91c-t/[/url]
    Trả lời
  2. Vài hôm trước nghe tin Bọ Lập khóa comments, mình nhủ thầm, "Rồi, chắc Bọ Lặp mới được nhắc nhở." Ai dè, qua ngày hôm sau, Bọ Lập cho bài này lên, mình mới tá hỏa thì ra Bọ Lập đã sẵn có chuẩn bị hẳn hỏi.
    Trả lời
  3. SAO MAI đứng thẳng :Mar 9, 2012 04:04 PM
    • Mẹ Việt Nam có những người con :
    Đứa thì bán máu, đứa bán trôn 
    Đứa như Sao Mai trong ngục tối
    Đứa làm lãnh đạo, bán linh hồn 
    Nhân dân đói khổ, gầy xơ xác 
    Công an tham nhũng, béo trục tròn
    May mà trong ngoài : còn đứa khác
    Tay nắm chặt tay, vì nước non ! 
    ***
    Dân có hiền bằng cả ngàn cục đất
    Cũng bật thành tiếng nấc chửi nghẹn ngào !


    tuyetvanMar 4, 2012 10:05 AM
    Trả lời
  4. ...."Nguyễn Quang Lập. Chàng “dũng sĩ diệt Mỹ” đó...."
    .
    .
    Thời "dũng sĩ diệt Mỹ" qua rồi , qua lâu lắm rồi bạn ạ !. Bây giờ chúng ta phải nói rõ ràng là "DŨNG SĨ DIỆT CỌNG" mới được. Bởi vì bọn này là "cội nguồn của mọi tội lỗi và diệt vong"
    Trả lời
  5. Chị Bùi T Minh Hằng xứng đáng được tặng cho 1000 nụ Hồng vào ngày 8/3 .Nhân ngày vinh danh cho cac anh thư .Chị rất xứng đáng là một anh thư cua nước Việt.Xin gửi đến chị lời biết ơn chân thành nhất và ngàn đóa Hồng quý mến đến Nữ Tướng MINH HẰNG...
    Trả lời
  6. Thằng cha nghĩ ra cái "sáng kiến" trại phục hồi nhân phẩm và thằng cha chúc mừng Nguyễn Tiến Trung được "hân hạnh trúng tuyển nghĩa vụ quân sự" chắc cùng là một...
    Hoan hô đỉnh cao trí tuệ loài người....
    Trả lời
  7. Nguyễn Phú TrọngMar 9, 2012 06:24 PM
    Chửi cha thằng nào rước cái của nợ có tên là Cộng sản mang vào đất nước Việt Nam này.
    Trả lời
  8. phó thường dânMar 9, 2012 06:55 PM
    Hào kiệt thời nào cũng có ... điều này đã càng rõ ràng, có ai như BỌ LẬP ..Anh hùng dũng khí có thừa, đối diện gươm súng, nằm trong rọ kẻ côn đồ, vẫn dám đứng thẳng hiên ngang địk mẹ côn đồ.
    Xin ngả mũ kính phục BỌ LẬP, tưởng không còn gì có thể nói thêm.
    Trả lời
  9. Thật không thể hiểu nôĩ tại sao mà bọn "cớm" lại cho chị Minh Hằng vào trại phục hồi nhân phẩm ? Tụi công an ở caí xã hội chủ nghĩa naỳ tụi nó ĐIÊN hết rồi thì phải ?
    Trả lời
  10. Hình ảnh Rambo trong phim Mỹ ở thập niên 80 là một giải pháp trị liệu tâm lý bất ổn cho các binh sỹ Mỹ thua trận trên chiến trường Việt Miên Lào lúc bấy giờ.Tuy nhiên con người sống thì phải luôn phải đối diện với sự thật qua các hoạt động thật nên phim Rambo giả tạo không còn đất sống.
    Trả lời
  11. Cứ nhìn thấy mấy thằng công an béo tốt,cái mặt ngạo mạn và những người dân vô tội buôn thúng bán mẹt nháo nhác chạy ăn là biết ngay cái chế độ này thế nào rồi.Cần gì những mớ lý thuyết quái thai của lũ vẹm.
    Trả lời
  12. Đừng ở đó đàn cho trâu nghe.
    Huế,Sài gòn,Hà Nội cần phải có những đám cháy vĩ đại và những tiếng nổ "ấn tượng"để dân Việt thúc dậy và làm những gì nên làm.
    37 NĂM KHÔNG PHẢI LÀ ÍT SO VỚI 1 ĐỜI NGƯỜI
    Trả lời
  13. Quê Hương Ngạo NghễMar 10, 2012 12:51 AM
    Ngôn ngữ của tác giả ghê quá . Giờ naỳ thế kỷ 21 rôì mà dũng sĩ diệt Mỹ gì nữa. 
    Mỹ chết co' trên 56 ngàn người. Quân ta chết tính tới cả triệu người, chưa tính bị thương . Đất nước bị tàn phá khủng khiếp , môi trường bị huỷ hoại , sinh lực dân tộc cạn kiệt ...
    Hơn 30 năm trước miền Bắc bị anh già hồ và đảng dụ khị vào Nam làm " dũng sĩ diệt Mỹ " ; bị già hồ và đảng dụ nịnh đểu " nước ta ra ngõ gặp anh hùng " để vào Nam chết hàng triệu mà giờ này coǹ mang mâý caí khẩu hiệu lưu manh của bọn bán nước đó ra nữa hay sao ? 
    Cần bao nhiêu thơi gian nữa để xoá hết tàn dư của cộng sản ? ????
    Trả lời

    Trả lời

    1. Thưa quý ông Quê Hương Ngạo Nghễ .
      DLB là nơi sinh hoạt ngôn luận chung của rất nhiều người , đa dạng và có quan điểm chính trị đối lập nhau . Tôi thường xuyên theo dõi các còm của Quý Ông , bên cạnh những thông tin hữu ích thì cách dùng từ quá mạnh của Quý Ông dễ làm người khác hiểu lầm và đẩy nhau vào thế đối lập . Nay tôi xin phép có một góp ý nhỏ mong ông dùng từ kềm chế , tôn trọng đối thủ và niềm tin của người khác . Cảm ơn quý ông đã đọc cũng như mong Quý Ông luôn khỏe mạnh , hạnh phúc.
  14. Anh em Nguyễn Quang Lập Nguyễn Quang Vinh là hình mẫu đạo lý quý hiếm còn truyền lại của cha ông trong xã hội đồi bại ngày nay. Cám ơn cám ơn vạn lần
    Trả lời

Không có nhận xét nào: