Hay tin, ông bỏ cả việc đang làm giở ở Sài Gòn, vội vàng bay ra Hà Nội.
“Làm sao mà người ta trả lễ?”
“Công an thì sao mà trả lễ?”
“Ông đi mà hỏi người ta ấy.”
“Nhưng trước đồng ý, người ta đã biết nó là công an rồi cơ mà?”
“Tôi biết đâu đấy. Sao ông cáu với tôi?”
“Nhục!”
*
Con trai ông và con gái gia đình ông giáo phố bên học cùng nhau từ bé rồi yêu nhau và định lấy nhau. Cả hai đều ngoan, lại môn đăng hộ đối, tưởng chẳng còn gì nữa phải bàn. Thế mà khi nghe tin con ông vào Học viện công an, gia đình ông giáo có ý ngãng ra. May hai đứa yêu nhau thực sự nên cuối cùng cũng xuôi xuôi, và tuần trước họ đã đồng ý cho làm lễ dạm hỏi. Thế mà bây giờ... Trả thì trả, thành phố này thiếu gì con gái, ông nghĩ. Đành là thế, nhưng ông thấy bị nhục. Một gia đình như ông, với một thằng con hiền lành, tử tế như con ông mà bị trả lễ thì thật nhục. Hàng xóm sẽ khối anh được dịp đơm đặt.
Tối đến, ông gọi riêng con trai ra một chỗ, hỏi chuyện.
“Lý bảo bố mẹ cô ấy lần này làm căng, dứt khoát không chịu.” Anh con nói.
“Vì sao?”
Anh ta im một lúc mới đáp:
“Vì có ai đó nhìn thấy con hôm công an dẹp vụ cưỡng chế đất ở Cống Bầu.”
“Con ở đấy thật à?”
“Vâng.”
“Tưởng con lính văn phòng không phải làm những việc đó...”
“Bây giờ cần là người ta điều hết.”
“Thế con làm gì ở đấy?”
Anh con ngước mắt nhìn bố, vẻ ngạc nhiên:
“Làm những việc công an phải làm với bọn phản động. Bọn bị các thế lực thù địch kích động làm loạn ấy mà...”
Đến lượt ông bố dướn mắt ngạc nhiên:
“Con có đánh người ta không? Thậm chí nổ súng?”
“Con thì không, vì chưa cần.”
“Còn nếu cần?”
Anh con không trả lời.
“Hôm dẹp mấy vụ biểu tình chống Tàu con có tham gia không?
“Có.”
“Có đánh ai không?”
“Không. Chỉ xô đẩy. Mà bố hỏi kỹ thế làm gì nhỉ? Đấy là việc của con. Nhiệm vụ của chúng con là bảo vệ đảng, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân.” Anh con thậm chí cao giọng, là việc xưa nay ông chưa từng thấy, vì nó vốn là đứa hiền và ngoan nhất nhà.
Rồi anh ta nói thêm:
“Trước bố đi bộ đội, cũng để bảo vệ đảng, bảo vệ đất nước và nhân dân như con bây giờ thôi. Việc bố xưa bố làm. Việc con nay con làm. Thế cả.”
Ông thấy vương vướng trong cuống họng.
“Không, khác hẳn. Xưa bố đánh giặc, đánh Mỹ. Nay chúng mày đánh nhân dân. Xưa nhà nước lấy đất người giàu chia cho người nghèo. Giờ thì ngược lại.”
Ông định nói thế. Thậm chí định tát và mặt thằng con ngoan của mình, nhưng nghĩ thế nào, ông im lặng bỏ vào phòng mình.
*
Ông nằm ngửa, mắt nhìn trân trân lên trần nhà.
Vậy là con ông đã thay đổi. Trong nhà với bố mẹ có thể nó vẫn như xưa, nhưng ra ngoài thì đã khác. Mà chỉ sau mấy năm học ở trường cảnh sát. Người ta đã dạy cho nó những gì nhỉ? Chắc các ông thầy ở đấy phải giỏi lắm mới thuyết phục được nó tin mấy ông bà nông dân chân đất mắt toét và mấy vị trí thức già yêu nước là phản động để xô đẩy và đánh họ. Hay đạp vào mặt họ. Hay thậm chí có thể bắn họ. Lúc nãy nó chẳng bảo “chưa cần” đấy thôi.
Láo! Nhục!
Hôm sau, ông nhẹ nhàng bảo vợ:
“Thôi, bà ạ. Người ta đã muốn thế thì mình cũng im đi cho xong. Chắc họ phải có lý do của họ. Nhục cũng phải chịu chứ biết làm thế nào.”
Bà vợ ông chỉ hiểu chữ “nhục’ theo nghĩa bẽ bàng với hàng xóm chứ không biết ông hàm ý cái nhục khác còn lớn hơn.
Thằng cháu nhà tôi hân hạnh lọt vào mắt xanh của Phường
Gặp tôi nó vừa khoe,vừa hỏi
Tôi bảo .Con có ăn,có học bộ hết nghề nào làm hay sao mà phải làm cái nghề cho thiên hạ chửi cha ,mắng mẹ vậy con
Ngày xưa đảng bảo địa chủ bóc lột cần giết thế là cứ " đào tận gốc , trốc tận rể , giết lầm còn hơn bỏ sót ", đảng bảo Mỹ-Ngụy ác ôn , bán nước , cướp nước , dân Miền Nam quằn quại , đói rách vào mà " giải phóng " thì cứ thế mà bắn giết , từ gài mìn , pháo kích , ném lựu đản , gài chất nổ TNT khủng bố ,chôn sống , không từ thử đọan nào ...có khi còn hơn cả thằng con bây giờ .
Biết NHỤC ư ? Gieo nhân nào thì gặt quả đó , linh cẩu phụ sinh linh cẩu tử , nhục gì mà nhục , có đảng tri ân là hảnh diện lắm rồi đấy nhé , đảng viên ba đời mới vào được " công an còn đảng còn mình " đấy ,hai bàn tay nhuộm bao nhiê máu mới được vào đấy .
Ở đó mà biết NHỤC.
Ôi, tôi phục cái Đảng cộng sản này quá(!) Chúng có tài biến đổi một con người hiền lành đạo đức thành một con Thú dữ vô nhân tính! không hiểu "chúng là Phước hay là họa" của Loài Người.!
Nước người nuôi quân đánh giặc,
việt cọng VN nuôi tặc đánh dân
Con do cha mẹ sinh ra
Vì đảng giáo dục mới ra thế này
Công an, cảnh sát đời nay
Có coi cha mẹ u thầy ra chi
Đánh dân chẳng nói làm gì
Rồi đây chúng sẽ đổ đi bàn thờ.
Đảng ta đâu phải lũ khờ
Giàu sang quyền thế cũng nhờ công an
Một mai chế độ tan hàng
Đảng đi ngoại quốc công an vào tù
Công an có mắt như mù
Có tim ác thú có đầu dã nhân
Ai ơi muốn được yên thân
Tránh xa cảnh sát đừng gần công an
Bọn này tánh khí tham tàn
Dây dưa với chúng là mang họa liền
Ra đường gặp chúng mất tiền
Về nhà gặp chúng ưu phiền đến ngay
Vào đồn gặp chúng hôm nay
Ngày mai nhận xác hồn bay về trời
Trẻ con 11 tuổi đời
Chúng tra chúng khảo máu rơi kinh hoàng
Đi xe quên mũ an toàn
Chúng rượt chúng bắn chết oan là thường
Biểu tình chống giặc Bắc phương
Bắt người yêu nước là phường công an
Bẻ đầu bóp cổ hung tàn
Đạp giày lên mặt ai làm được không
Kiếp sau nếu có lấy chồng
Thà đi làm đĩ hơn chồng công an
Có chồng cảnh sát công an
Xấu cha hổ mẹ xóm làng khinh khi
Anh em xa lánh cách ly
Bạn bè tránh mặt còn chi cuộc đời.
Những bác khác như bác Vuong , Rác , bác Lê hải Lăng ...tài nghệ cũng thần sầu không kém .....
Bọn ca là bọn đầu trộm đuôi cướp , đâm cha chém chú bóp vú chị dâu ( tui học được câu nầy từ bác JU MONG ) , gia đình nào có con gái thì "cái đó " chẳng thà đem phơi khô còn hơn đem gả cho bọn ca .
Lâu rồi mới được thưởng thức một tuyệt tác văn học hiện thực xuất sắc như đoản văn "Nhục" của tác giả Thái Bá Tân.
Thật là cám ơn tác giả.
dân oan
Khi thời cuộc đổi thay các con cháu nhận thức được thế hệ cha ông đã tiếp tay bán nước, đưa dân tộc làm nô lệ Tàu chúng sẽ nghĩ sao!!!
Nhất là đám bộ đội ngậm họng cuối lòn để sống nhục.
Trường cảnh sát ở Cổ Nhuế, mà cứ đến đó ngồi uống nước ở các quán thì sẽ biết được nhiều chuyện về học viên ở đây: Rất nhiều con cháu người làm trong nghề được nhận vào học, mới đang là học viên nhưng nhiều đứa tiêu tiền vô tội vạ, có đứa 1 tháng đốt hết 1 con SH do bố mẹ cho, có đứa hết tiền cắm nợ bằng thẻ nghành. Mà chúng tiều gì khiếp thế: Lô đề, bóng đá, chơi heroin, bao gái..Có nhiều đứa nghỉ học cả tuần, nhưng thi là đỗ mà đỗ khá hoặc giỏi đấy, bởi vì không học nhưng cứ nộp tiền cho thầy là OK hết.
Sự thực này đang diễn ra ngang nhiên và phổ biến ở trong ngôi trường đào tạo ra người được gọi là " Công an nhân dân ". Điều này lý giải tại sao có những đứa công an rất trẻ, mà khi tiếp xúc với dân chúng hách dịch, hỗn láo và vô cảm. Chúng trở thành những cỗ máy chỉ biết đàn áp dân và đi cướp của dân. Vì sao công an bây giờ lại nên nông nỗi ấy, lại trở thành nỗi kinh hoàng, trở thành kẻ thù của nhân dân như vậy. Tất cả đều do sự lãnh đạo " Tài tình" của đảng ta cả. Đảng đã tạo ra cơ chế thị trường định hướng XHCN, nên tất cả các mối quan hệ đều được qui ra tiền, bất chấp các chuẩn mực về đạo đức xã hội, việc kiếm tiền bằng cách bán quyền lực thì công an là số 1. Vì vậy không có gì khó hiểu khi chưa làm công an thì các thanh noiên ngoan ngoãn còn là con người tử tế. Khi đã là công an rồi thì chúng đa số đều bị biến thành rô bốt với hình hài con người mang tâm hồn dã thú.
Còn bây giờ CA được coi như loại cặn bã nhất của XH, đê tiện và tiểu nhân hơn cả giới du côn. Nếu có con gái, tôi cũng không bao giờ cho con mình lấy CA. Con trai thì lại càng ko bao giờ cho và nghành CA, kể cả nó có phải đi làm cu li để kiếm sống.
Đâu có bảo vệ nhân dân ???
CA = NGƯỜI CHÓ = CẮN XÉ CHẾT DÂN !!!
CHÓ NGHIỆP VỤ = CHÓ NGƯỜI = BIẾT ƠN DÂN NUÔI ( chó được lùa ra nhằm CẮN XÉ DÂN .Khi chúng đến gần dân CHÓ đã quay lại không tuân lệnh CA cắn dân )...
Nhóm lãn đạo ĐCSVN đã & đang quỳ cối với giặc TẦU và cam chịu nhục BÁN NƯỚC HẠI DÂN ...????
- Chú ơi , con có hai anh bạn theo đuổi con , một là CA , con của ông Giám đốc CA luôn , còn anh kia là Anh thầy giáo , cả hai đều muốn bước tới dạm hỏi , chú cho con biết ý kiến nên chọn ai?
tôi mới hỏi : - Con muốn ra đường người khác nhìn con bằng ánh mắt kính trọng hay khinh thường ?
- Dĩ nhiên là kính trọng mà chú ?
- Vậy con biết mình nên chọn ai chưa ?
A............a ! con biết rồi ! vậy mà con vô tư không nghĩ đến chuyện nầy , cám ơn chú
- hì hì ...Chào bà giáo tương lai nha
- Chú nhớ gửi tiền lì xì con đó nha .
- uh ! cháu ngoan , chú nhớ mà !Bye cháu .
1. Không đồng ý cho người nhà vào học trường Đại học Công An.
2. Nếu đã lỡ học thì xin nghĩ.
3. Không đồng ý cho người nhà tham gia lực lượng dân phòng.
4. Không gã con gái/ con trai lấy chồng/ vợ là công an. Nếu con cãi lại, thì gia đình từ bỏ luôn không nhìn mặt.
5. Nếu trong gia tộc có vợ hay chồng làm công an thì vận động người đó nghĩ việc.
6. Nếu trong dòng họ có người cương quyết làm trong ngành công an, thì người nhà tẩy chay và dứt mọi mối liên hệ họ hàng.
7. Không kết bạn với công an, nếu lỡ kết bạn rồi thì hãy cắt đứt quan hệ.
8. Trong các đám giỗ, tiệc, cúng do mình là chủ thì không chấp nhận mời khách là người làm công an hoặc có vợ / chồng làm công an tham dự.
9. Trong ngày tết, không thăm hỏi nhà người thân làm công an. Nếu họ ghé nhà thì mượn lý do nào đó từ chối không gặp mặt.
10. Ngoại trừ các quan hệ xã hội thuần túy về công việc, cương quyết không kết bạn với công an.
Toàn bộ các việc trên rất nhỏ nhặt nhưng nó biểu thị thái độ bất tuân phục của một công dân với chế độ CS và nói không với lũ chó tàn ác mặt người dạ thú là công an CS.
Làm gì cũng phải có học thức, không cần bằng cấp nhưng cần tri thức !
Sau khi thành công an thì họ cũng phải kiếm chác bù lại. Chứ họ vào ngành này có phải ví lý tưởng lý tiếc gì đâu.
Hỏng là chuyện đương nhiên thôi.