24.12.11

Khóc như mưa


Bùi Tín - ...Để góp phần giải đáp những câu hỏi ấy, tôi kể lại dưới đây một vài kinh nghiệm, tai nghe mắt thấy, trên đất Bắc Triều Tiên, từ hồi năm 1987, khi dự Hội nghị các nước không liên kết trong 1 tuần lễ ở Bình Nhưỡng, rồi đi thăm một số địa phương như khu phi quân sự Bàn Môn Điếm, đập nước lớn phía đông và vùng sông Áp Lục...

*

Ông Kim Jong Il chết trên chuyến xe lửa đặc biệt vì cơn đau tim. Cậu con thứ ba Kim Jong Un mới 27 tuổi lên nối ngôi. Theo tiếng Việt, ông «Ủn” nối ngôi ông «Ỉn». Quả thật, hai cha con đều nặng cân, ủn ỉn … 

Đây là kiểu cha truyền con nối 3 đời liền trong một triều đình phong kiến cộng sản. Ông, cha và con đều là chủ tịch nước, chủ tịch đảng CS, tổng tư lệnh quân đội. 

Đài truyền hình Bình Nhưỡng liên tiếp truyền cảnh người Triều Tiên, già trẻ lớn bé khóc còn hơn cha chết. Người ta khóc thảm thiết, gào thét, gục xuống đất, nức nở, mồm méo xệch, cứ như đua nhau xem ai khóc to nhất, đau đớn nhất, chân thật nhất. 

Trên thế giới nhiều báo chí nhận xét, bình luận, hỏi vì sao người Bắc Triều Tiên khóc tập thể thảm thiết đến thế, có thật tự đáy lòng không? Sao lại như một cơn lên đồng lớn, một căn bệnh tâm thần nặng lây lan cực nhanh, khó hiểu cho người ngoài cuộc, người nước ngoài. 

Nhớ lại khi ông Hồ Chí Minh chết, dân miền Bắc cũng khóc tập thể thê thảm như thế. 

Tố Hữu mô tả: «Người tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...»; 

Và khi ông Staline chết, Tố Hữu cũng khóc: 

Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương Ông thương mười.

Lại còn: 

Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao! 

Vì sao như vậy? Khóc thật hay khóc giả? Bình thường hay lâm bệnh thần kinh? Khác gì những người làm nghề khóc thuê khóc mướn? Cố gào thét lên, cố rặn ra mà khóc ư? 

Để góp phần giải đáp những câu hỏi ấy, tôi kể lại dưới đây một vài kinh nghiệm, tai nghe mắt thấy, trên đất Bắc Triều Tiên, từ hồi năm 1987, khi dự Hội nghị các nước không liên kết trong 1 tuần lễ ở Bình Nhưỡng, rồi đi thăm một số địa phương như khu phi quân sự Bàn Môn Điếm, đập nước lớn phía đông và vùng sông Áp Lục. 

Phụ nữ Bắc Triều Tiên ở bất cứ đâu khi có mang đến tháng thứ 8 là đại diện chính quyền địa phương, cấp khu phố hay quận, huyện đến thăm tại nhà, làm lễ trao tặng thư và quà của «Lãnh tụ Vĩ đại» gồm có một thùng tã lót, khăn bông, nôi bằng mây hay nhựa, với lời chúc mẹ tròn con vuông. 

Đến tuổi nhập học, trước buổi học vỡ lòng đầu tiên khi nhập trường,cũng như mỗi lần khai giảng, đều làm lễ đón nhận quà khai giảng của «Lãnh tụ Vĩ đại», gồm có bút, sách vở, cặp sách và 2 bộ đồng phục bằng vải tốt, lụa màu cho mỗi học sinh và sinh viên. 

Khi vào đội Thiếu niên và vào Đoàn Thanh niên Kim Il Sung, các em đều tham dự lễ đón nhận khăn quàng xanh và đỏ do «Lãnh tụ Vĩ đại» ban tặng. 

Hệ thống Bảo tàng Kim Il Sung và Phòng Lưu niệm Kim Il Sung là hệ thống to lớn, rộng khắp nhất, gây ấn tướng nhất trên đất Bắc Triều Tiên. Mỗi nhà máy, mỗi xí nghiệp lớn nhỏ, mỗi Ttường học từ tiểu học đến đại học, mỗi bộ, viện nghiên cứu, mỗi bệnh viện đều có bảo tàng, cho đến mỗi nhà trẻ cũng có phòng lưu niệm ghi rất rõ, rất cụ thể công ơn của «Lãnh tụ Vĩ đại». Tại đó có ảnh phóng cực lớn, tranh, một loạt sách trước tác của ông Kim, mang chữ ký đích thân ông Kim đề tặng và ký tên. Ông Kim đến đâu, đi qua cổng nào, qua con đường nào, ngồi vào chiếc ghế nào, cầm chiếc micrô nào, uống nước ở chén nước, cốc nước nào, cầm chiếc bút nào, nói những gì, gợi ý những gì, nhận xét gì, chỉ thị những gì… thực hiện ra sao, đều ghi rất kỹ, tỷ mỷ trong bảo tàng và phòng lưu niệm. Có nơi như Đại học Kim Il Sung, ông Kim đến 8 lần, đều ghi tỷ mỷ những nội dung và tác động của mỗi lần đến thăm. 

Ở mỗi tỉnh, huyện và quận cũng thế. Những thành tựu làm đường mới, xây cầu mới, mở rộng bệnh viện, xây nhà trẻ, trường học, sân vận động, đắp đập, mở rộng diện tích canh tác, thay giống lúa mới… đều ghi công lãnh tụ Kim trong các bảo tàng và nhà lưu niệm Kim Il Sung, cũng như trên sách, báo, trên bia, bảng tuyên truyền ở khắp nơi. 

Bức tượng cao nhất thủ đô là tượng đuốc lửa Juche - Tự Chủ - do «Lãnh tụ Vĩ đại» giương cao cho toàn thế giới, ở dưới chân có ghi tên hơn một trăm nước có Câu lạc bộ Juche ở khắp 5 châu, suy tôn ông Kim là lãnh tụ quốc tế chỉ đường cho nhân loại. Bức tượng toàn thân ông Kim cũng là bức tượng bề thế nhất bên sân rộng để hàng ngàn diễn viên có thể nhảy múa dưới chân «Lãnh tụ Vĩ đại». 

Trong tâm tưởng, suy nghĩ của người dân Bắc Triều Tiên, từ khi sinh ra đến khi khôn lớn, từ sáng sớm ngủ dậy đến đêm vào giấc ngủ, từ khi ở nhà, đi học, đi làm đâu đâu cũng nghe ra rả về công ơn như trời biển của «Lãnh tụ Vĩ đại». Việc tôn sùng bị điều kiện hóa tuyệt đối đến thế thì khi ông chết, làm sao người ta không khóc thê thảm còn hơn cha mình chết. 

Ông Kim Jong Il cũng kế thừa bộ máy tuyên truyền nhồi nhét như thế, cũng là dễ hiểu. Xin chớ hiểu sai rằng họ khóc lóc thảm thê chỉ là giả vờ, là đóng kịch, vì sợ bị đưa đi cải tạo. 

Với một số người bị nghi vấn, bị theo dõi, bị ghi vào sổ đen, có thể là thế. 

Xin nhớ Bắc Triều Tiên vẫn còn là quốc gia riêng biệt, cô lập với thế giới. Dân thường không ai có hộ chiếu. Nghe đài «địch», xem vô tuyến truyền hình «địch» là tội nặng. 

Có những nghịch lý rất kỳ lạ. Dân nghèo nhất, đói nhất, rét nhất, nông thôn có hồi chết la liệt vào rừng đào củ, ăn dun, chuột, dán, châu chấu, lạnh cóng xuống đồng không có ủng, nhưng bộ mặt thủ đô thì tráng lệ, khách sạn cao 104 tầng, vỉa hè sạch bóng hơn cả Singapore, học sinh đi học bằng xe bus, áo quần tơ lụa đủ màu, 6 ngàn nghệ sỹ đồng diễn múa với dàn nhạc 400 cây đàn, đèn chiếu sáng rực, lộng lẫy như cảnh tiên sa. 

Trong khách sạn cao cấp, các máy vô tuyến truyền hình Nhật Bản hay Hà Lan đều thay bằng nhãn hiệu Triều Tiên, các xe bus Nhật, Đức, Tiệp Khắc cũng đều mang nhãn Triều Tiên: 

Thiên Lý Mã, Juche, Núi Bạch Vân, Thượng Cam Lĩnh …Tôi hỏi thế có vi phạm bản quyền nhà chế tạo không, anh phiên dịch cười nói nhỏ: không đâu, chúng tôi bỏ ngoại tệ ra mua bản quyền rồi. Một kiểu ăn gian ở trong nước, được thuận mua vừa bán, không giống ai. 

Thật ra công ơn của lãnh tụ đều là từ ngân sách quốc gia, từ tiền thuế của dân. Tiền mua tã lót, nôi cho trẻ sơ sinh, đến hòm an táng cho người chết đều là của xã hội trả lại cho xã hội, xét cho cùng là «của người phúc ta», nhưng bộ máy tuyên truyền tinh vi ma quái, cực kỳ nham hiểm đã xáo trộn trắng đen, đảo lộn phải trái, biến một chế độ phong kiến cộng sản thối nát cực kỳ lạc hậu thành những vị đại minh quân, những ông hoàng đế thời hiện đại.


. Bookmark the permalink.

21 Responses to Khóc như mưa

  1. Nặc danh says:
    Giống việt nam và Trung Quốc thời xưa quá
  2. Nặc danh says:
    "KHÓC VÀ CHẾT" DÂN BẮC TRIỀU TIÊN MUỐN CHỌN MÓN NÀO. DĨ NHIÊN 100% KHÔNG AI MUỐN CHẾT, THẾ THÌ KHÓC, KHÓC CHO ĐỜI BỚT KHỔ, KHÓC CHO THÂN PHẬN VÀ KHÓC CHO THẾ GIỚI THẤY VÌ SAO DÂN BẮC TRIỀU TIÊN BỊ KHÓC.
  3. cộng sản con says:
    "
    Nhớ lại khi ông Hồ Chí Minh chết, dân miền Bắc cũng khóc tập thể thê thảm như thế.


    Tố Hữu mô tả: «Người tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...»;


    Và khi ông Staline chết, Tố Hữu cũng khóc:


    Thương cha, thương mẹ, thương chồng
    Thương mình thương một, thương Ông thương mười."
    ----------------xxx----------------------
    Chào Cụ Bùi Tín,cháu muốn hỏi Cụ một câu hỏi:Vậy lúc năm 1969 khi Bác Hồ vỉ đại của miền Bắc VN chết,thì nghe nói Cụ cũng là người thân cận của Bác Hồ vậy xin hỏi Cụ lúc đó Cụ có khóc không?như trong phim tài liệu có ghi lại "HỒ CHÍ MINH funeral" thì thấy dường như toàn Dân Miền Bắc đều khóc thương tiếc chủ tịch HCM chắc Cụ cũng không thể nào không khóc thương tiếc chứ?
  4. Nặc danh says:
    dúng không sai một chút nào ngày trước tôi hoc ở trường cũng thấy hình bác hồ và sự tuyên truyền cũng giống y khuôn không lẽ bùi tín cũng là dân bắc kỳ hay sao mà hiểu quá vậy ching1 tôi dây cũng không muốn nhắc làm gì
  5. Nặc danh says:
    Lại thêm một bài báo giúp mở mang tầm mắt mà Việt Nam dân chủ gấp vạn lần... TƯ BẢN BẮC HÀN.
  6. Điện Hải 1858 says:
    Thú thật tôi không biết gì về Triều Tiên trước đây và hiện nay, nhưng về hình ảnh và thông tin qua báo, TV về ông Kịm jong il chết nhiều người dân Triều tiên khóc thì tôi tin là thật, chứ không đến mức khóc giả, khóc vì phải đóng kịch, bắt buộc phải khóc..vv.Liên hệ ngày 3/9/1969 ở miền bắc Việt nam, khi đài phát thanh tiếng nói Việt nam thông báo Hồ Chủ tịch từ trần, thì mọi người dân quanh tôi ( lúc đang ở trên xe đò chuẩn bị chuyển bánh), họ đều khóc như mưa, ngoài trời cũng đang mưa rất to. Sự thật gần như 100% dân chỗ tôi ở lúc đó đều khóc, thương tiếc HCT. Nguyên nhân có lẽ như ông Bùi Tín viết, nhờ cách tuyên truyền liên tục có hệ thống, mọi lúc, mọi nơi, mọi lứa tuổi, mọi đối tượng..nên có hiệu ứng tức thời và lan truyền mạnh mẽ như vậy. Xem xét về tâm lý và bản năng tự nhiên của con người thì sự xúc động bật lên tiếng khóc trong bối cảnh đó là lẽ thường tình. Nếu xét nét và nghi ngờ những giọt nước mắt chân thật của con người vì thương xót người quá cố , dù họ là ai, quốc gia nào tôi e là quá khắt khe và điều không nên làm. Tuy vậy, điều đáng nói là tại sao lãnh tụ của họ chết mà không tiếp các đoàn nước ngoài đến viếng, dù là chỉ là nghi lễ, thủ tục?; Một đất nước mà bế quan tỏa cảng, bị cấm vận lâu năm như vậy, chắc chắn là dân chúng đói khổ, mất tự do kéo dài mà đáng thương cho họ. Cần có sự chia sẻ với người dân Bắc Hàn ; lên án nhà cầm quyền chuyên chế, độc đoán của đảng lao động Triều tiên.
  7. Phanuu says:
    Thơ có câu: “Khóc nhục, rên hèn, van lơn yếu đuối” Vậy khóc để làm cái gì ? Phải chăng dân Triều Tiên khóc để đánh lừa sự đàn áp của nhà cầm quyền độc tài kế tiếp. Khóc để biểu lộ tình cảm bằng những giọt nước mắt yếu thương, hay khóc là sự sung sướng khi một nhà độc tài đã kết liễu, khi dân bắc Hàn vẫn ăn bắp viện trợ cho đỡ đói qua ngày? Hoặc khóc để thay lời phẫn nộ của dân tộc Bắc hàn dưới chế độ CS khét khe ở Bắc Hàn cai quản gần 60 năm ? Không ai dại gì đi khóc người vốn không cùng họ hàng xa lạ cả, nếu có chỉ là sự chia buồn phân ưu đồng loại. Nên khóc ở đây là khóc có mục đích, có VẤN ĐỀ ?
  8. Nặc danh says:
    ONG BUI TIN NHO KHONG?: Sau khi Trung-cong chiem lay Hoang-sa cua VNCH, Mot phong vien nuoc ngoai hoi mot quan chuc VC [toi khong nho quan chuc Mien-bac hay MTGP, tai Trai Davis hay tai HN] rang "Trung-cong chiem lay Hoang-sa cua cac anh roi, anh co y kien gi khong"?, quan chuc tra loi rang: "Chuyen ay (Hoang-sa]chung toi se giai quyt voi nhau tren tinh than anh em CNXH sau nay". Trong luc ay o mien Nam: SV, nguoi dan xuong duong bieu tinh ran ro, con Mien-Bac va MTGP im ru. Vua roi, truoc quoc hoi, ong Dung noi MTGP phan doi Trung-quoc la khong co.
  9. Nặc danh says:
    Lúc ông Hồ tặc chết chắc ông Bùi Tín cũng khóc ngất đi ấy chứ...
  10. Nặc danh says:
    Hí hí hí !!! một hiện tượng "lạ mà quen" ở các chế độ Phong kiến và độc tài toàn trị. Tôi nghĩ thế giới cũng phải hiểu và có cách làm sao đễ tương lai của người Triều tiên hòa nhập với thế giới bên ngoài ... đễ những trường hợp than khóc tập thể này mãi mãi đi vào dĩ vãng ... hí hí hí
  11. Nặc danh says:
    Cộng sản tuyên tryền nhỗi nhét đến mức người dân ngu muội. Tiền của dân đóng góp, chúng nhận là của chủ tịch nước để ai được nhận phải hàm ơn. Quà Tế cho các đối tượng chính sách ở Việt Nam cũng vậy, chúng trơ trẽn tuyên bố: đây là phần quà ủa phường, đây là củ quận, đây là của thành phố, đây là của chủ tịch nước. Chủ tịch nước cũng tham như mõ mà lại dấm bỏ tiền ra phân phát cho cả nước! Sạo!!!
    Việc dân bắc Hàn khóc Ỉn là do dân ngu muội, khóc thật. Giống như dân bắc Việt khóc già Hồ 1969 thôi. Thương thay cho dân chúng những nước bị CS cai trị, suốt đời không mở mắt ra được.
  12. Nặc danh says:
    Không khóc sẽ bị đi cải tạo. Nhưng trên họ gào khóc chớ dưới họ đái đầy mặt thằng kim.
  13. cslykhai says:
    ong dung noi la khi ong ho chi minh chet dan mien bac cung khoc nhu the , su thuc la toi cung o ha noi may ngay do toi co thay ai khoc dau , hay la ong bui tin khoc nhoa nuoc mat roi nhin lam moi nguoi cung khoc nhu minh , den thang le duan doc dieu van no suong qua hoa ro ma nho vai giot nuoc mat ca sau gia vo nghen loi chu ai chang biet la no mung aua di ay chu
  14. Nặc danh says:
    Nhin nhung canh o cac nuoc cong san ma muon oi qua ! Tat ca dao dien het roi ! Trong thi nhu vay thoi , nhung thu mo cua bien gioi xem ,dan chay cho bang het !!!!!!!!
  15. Thất học says:
    Cảm ơn tác giả đã lý giải về hiện trạng "thi đua khóc" của Bắc Hàn cũng như Bắc Việt trước đây. Chỉ có những xã hội như thế mới có những cảnh tượng khiến cả TG phì cười chảy nước mắt đến thế.
  16. Nặc danh says:
    bảo đảm ông này không siêu thoát được.vì tình thương của dân làm ông ta không sao siêu thoát đựoc.chắc ông phải làm kiếp chó
  17. Nặc danh says:
    Đó là hiệu quả to lớn của độc quyền tuyên truyền một chiều, do đó thể chế độc tài không có đất sống cho báo tư nhân.
    Nhưng hiện nay internet ở VN còn hơn báo tư nhân nữa!
    Cảm ơn Trời có mắt!
    Chắc chắn Ủn Ỉn sợ dân xem Internet rồi! Internet là kẻ thù của các chế độ độc tài!
  18. Nặc danh says:
    Nhân dân Triều Tiên khóc vì,..., thằng con còn ác hơn thằng cha. Có vậy mà không chịu hiểu.
  19. hoaihuong says:
    Thiên đường của CS là vậy! CS kiêu ngạo, dối trá hơn ma quỷ. Ngu ngốc, hoang tưởng, độc ác, độc đoán, duy ý chí như các hôn quân vô đạo. Tự coi mình là tốt, đạo đức hơn cả Thiên Chúa... Sau bao năm qua, thực tế đã chứng minh .
    Khi con người vô thần, vô đạo đức thì nó có thể biến xã hội đó thành thiên đàng không? Thiếu đức thiếu tài cùng với sự độc tài ... Nhóm lãnh đạo cs đã làm Đạo đức Xã hội VN ngày một xuống cấp rõ, người dân thống khổ, bị áp bức những cũng không dám lên tiếng chống đối. Dựa vào Quyền Lực, cưỡng ép, tuyên truyền, người cs đã thành công biến cả dân tộc này thành những kẻ Hèn . Những kẻ bị Đảng bịt mắt dẫn, dẫn như những người bị đui mù mù thực sự .
    Muốn đựợc sống trong xã hội tiến bộ tự do và dân chủ ?
    Một xã hội công bằng, công lý và hoà bình ? Không còn ai cướp bóc nữa .
    Một cuộc sống đúng nghĩa cho mỗi một con người?
    Chỉ có một con đường: Phải Cùng lên tiếng! Phải Cùng hành động! Lật đổ chế độ độc tài đảng trị!
    Những ...Bao giờ đến bao giờ ? Người dân mới ý thực mạnh dạn, thoát ra được cái Hèn để sống cho đúng nghĩa là một: Con người .
    Khốn khổ thay cho một dân tộc khi ngủ thì căm thù áp bức nhưng khi thức thì chấp nhận nó.
    Khốn khổ thay cho một dân tộc chỉ cất cao giọng nói khi đi đàng sau quan tài và chỉ ngữa mặt khi nằm trong nghĩa địa.
    Khốn khổ thay cho một dân tộc chỉ nổi loạn khi chiếc cổ của nó bị kê trên đoạn đầu đài.(Khalil Gibran)
  20. Nặc danh says:
    Đây là chuyện bình thương ở Việt Nam vào ngày 3/9/1969. Nhưng chuyện khóc lãnh tụ chết tại Triều Tiên vào năm 2011 thì là chuyện lạ lùng nhất trong năm. Chỉ có ở một dân tộc sống trong sự điên rồ và ngu muội mà thôi.
  21. đi đi em ( tố hữu ) says:
    thế là hết , chiều ni cu ỉn đi mãi .
    chả bao giờ trở lại cu ỉn ơi .

Leave a Reply

Không có nhận xét nào: