4.6.12

Một năm đã qua đi



Châu Đình An (Danlambao) - Ngày 5 tháng 6 năm 2011, đã có hằng trăm người tụ tập để biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội cũng như Sài Gòn. Cuộc biểu tình xảy ra sau một thời gian âm ỉ, đến lúc phải bùng phát mạnh mẽ chống đối chính sách xâm chiếm biển Đông của nhà Đại Hán.

Đây không phải lần đầu tiên việc công khai bày tỏ chống Tàu của người dân Việt Nam. Nhìn lại lịch sử, chúng ta đã thấu hiểu về hiểm hoạ Bắc phương, mà trong đó cha ông ta đã anh dũng, đã hy sinh không tiếc máu xương gìn giữ bờ cõi nước Việt Nam cho đến bây giờ.

Cuộc biểu tình tự phát bị nhà cầm quyền Hà Nội đè bẹp và khống chế ngay tức thì. Tuy bị giải tán, bị khủng bố, bị doạ nạt qua việc bắt bớ, qua việc đạp vào mặt người biểu tình, qua việc bắt nhốt, tra hỏi, rồi thả ra. Nhưng phong trào biểu tình chống Tàu đã có sức mạnh lan tỏa nhanh trong nước ta và trên toàn thế giới qua mạng lưới internet nối kết. Chính điểm này, là điểm mấu chốt thành công của chúng ta trong việc biểu dương tinh thần yêu nước chống ngoại xâm Trung Hoa.

Nhà cầm quyền Hà Nội trong thế "tiến thoái lưỡng nan" vì các cuộc biểu tình xảy ra. 

Việc chống ngoại xâm ở bất kỳ quốc gia nào cũng là điều chính đáng, không cần bàn cãi, vì đó là nghĩa vụ khi giặc đến nhà đàn bà cũng phải đánh! 

Tuy nhiên, việc nhà cầm quyền dùng súng đạn, hơi cay, xe buýt và ngay cả du côn để khống chế bắt bớ người dân mình khi họ bày tỏ tình yêu nước, đã cho công luận trong và ngoài nước bất bình và càng thấy rõ những điểm yếu kém của sự cai trị chuyên chế độc tài độc đảng.

Thứ nhất, sự yếu kém của nhà cầm quyền Hà Nội thể hiện bản chất hèn nhát với Tàu, nhưng tàn độc với người dân. 

Thứ hai, cuộc kháng chiến mang danh nghĩa đánh cho Mỹ cút, đánh cho nguỵ nhào để thống nhất và xây dựng nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa bỗng trở thành mây khói, khi lộ rõ bộ mặt về tính chính danh cách mạng và của một nhà nước có chủ quyền thực sự.

Trong quá khứ giúp cho tay sai và âm mưu lấy cả Việt Nam mà không tốn nhân mạng. Trung Hoa đã dốc sức người, sức của, để yểm trợ tối đa cho Hà Nội giành thắng lợi "giải phóng miền Nam".  Dù Trung Quốc biết rõ bản chất gian dối lật lọng của những tay sai Hà Nội trong thời gian chống Mỹ. Nhưng chính quyền cộng sản Tàu tự tin vào mình là nước lớn, nằm sát cạnh biên giới sông núi liền nhau, do vậy đã xem thường để đến khi Lê Duẩn ngả hẳn vào Nga Sô và, đến nỗi ghi trong hiến pháp Tàu là kẻ thù không đội trời chung. Một điều chưa có hiến pháp nào trên thế giới ghi như thế. Nhưng xem ra Tàu vẫn tiến hành âm mưu xích hoá Việt Nam qua tay sai Hà Nội.

Việc khấu đầu đến Thành Đô Trung Quốc để xin lỗi, phục thiện và tuyên xưng thần phục nhà Đại Hán của nhóm Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Võ Văn Kiệt đã chứng minh sự biến dạng của chính trị tắc kè. Vì hiểu rằng, trong quan hệ với nước lớn, bên sau hậu trường chính trị là những bắt nạt của quan thầy, những toan tính, những thị uy, những phách lối khó chịu của cái cao ngạo trịch thượng Đại Hán, là những điều đã và đang xảy ra cho chế độ Hà Nội. Nhưng vì muốn nắm quyền cai trị của đảng phái mình, của cá nhân phe nhóm mình để đặc quyền đặc lợi, bất kể lợi ích của cả dân tộc Việt Nam. Bất chấp sự phê phán của lịch sử ghi chép sau này.

Do vậy, mãi mãi Tàu và Việt Nam sẽ phải đối đầu với những nghịch lý trong các mâu thuẫn về biên giới, về đất, về sông, về biển, về các hải đảo và lợi thế của phương tiện tài nguyên, môi trường và giao thông nằm trong các thế chiến lược, một khi không có chính danh bình đẳng và thực sự tôn trọng của hàng xóm sống bên nhau.

Nhìn lại một năm qua về cuộc biểu tình chống Tàu xâm chiếm biển Đông, chúng ta có những ghi nhận khích lệ cho phong trào dân chủ tự phát đang nẩy mầm mạnh mẽ. Điểm quan trọng là, từ bấy lâu nay trong chính thể độc tài cộng sản, việc người dân bày tỏ qua biểu tình là điều cấm kỵ, cho dù biểu tình chống ngoại xâm. 

Vì lẽ, xã hội và chính trị Việt Nam theo quan niệm của người cộng sản hiện nay còn mang tính gia trưởng nặng nề. Có nghĩa là sự cai trị theo lề thói phong kiến và gia đình ăn sâu vào đầu óc của những người cướp chính quyền từ tay trắng. 

Do vậy, khi người dân biểu cảm bằng thái độ, bằng hành động, tư dưng chính quyền cộng sản Hà Nội cảm thấy bị xúc phạm, bị tự ái vì quan niệm vừa nêu.

Hơn nữa, điểm cốt lõi là nhà cầm quyền Hà Nội kiên quyết không cho người dân có cơ hội để phát sinh ý thức dân chủ. Vì họ hiểu rằng, ý niệm dân chủ đã có, một khi phát sinh sẽ thành đại dịch quét sạch chế độ mà họ đã và đang gìn giữ thế cai trị.

Do vậy, nhất cử lưỡng tiện là vừa làm đẹp lòng mối quan hệ Tàu Việt mà họ rất sợ mất lòng Đại Hán qua việc đàn áp biểu tình của người dân bắt nguồn từ ngày 5 tháng 6 năm 2011, vừa tiêu diệt mầm móng dân chủ "phản loạn" sẽ thành vết dầu loang gây nguy hiểm cho chế độ.

Nhìn qua Trung Đông, Miến Điện. Những phong trào dân chủ biểu tình bày tỏ nguyện vọng, đã có biết bao hy sinh máu đổ, đầu rơi, chết chóc, tù đày. Nhưng dân chủ của Miến Điện đã bắt đầu sinh hoa kết trái mang niềm hy vọng sâu thẳm đến cho người dân của họ. Các nước Trung Đông cũng đã xoay chuyển tích cực dẹp bỏ chế độ độc tài của Mubarak Ai Cập, của Lybia qua cái chết bạo chúa Gaddafi, và đang tiếp diễn với phần đất Syria hiện nay.

Nhìn người nghĩ đến ta, Việt Nam cũng sẽ theo trào lưu dân chủ đến không xa. Nhất là hiện nay, Hoa Kỳ đang dần chuyển trọng tâm cân bằng sự có mặt và ảnh hưởng của họ tại Đông Nam Á Châu. Mặc dù chính quyền Hà Nội đã và đang tìm cách thế đứng của mình để cân bằng ảnh hưởng của các cường quốc Tàu, Mỹ, Ấn Độ trong giai đoạn chuyển đổi mạnh mẽ của làn sóng dân chủ.

Một năm qua, từ ngày cuộc biểu tình chống Tàu xâm chiếm biển Đông, đã là bài học thực tập dân chủ hay nhất và thiết thực nhất của chúng ta, khối người dân Việt có mặt trong và ngoài nước.

Hiện nay, việc cần nhất là tranh thủ sự đồng tình ủng hộ của các bè bạn năm châu, những người đồng cảnh ngộ như chúng ta là Tây Tạng, Phi Luật Tân, Lào, Cam Bốt, Thái Lan, Miến Điện, Nepal, Hàn Quốc về cái hiểm hoạ của một nước Đại Hán. Cho dù là đại Hán cộng sản hoặc trong tương lai Đại Hán Dân Chủ. Trung Quốc luôn là mối lo ngại và đối phó của bất cứ nhà lãnh đạo Việt Nam nào, trong bất kỳ thể chế nào.

Một điểm cần lưu ý là hiện nay chúng ta cứ lo chống Tàu, mà quên rằng, Nhật Bản là nước mạnh mẽ tiếp tay yểm trợ nuôi dưỡng chế độ Nguyễn Tấn Dũng nhất. Do đó, cần phải có thái độ phản đối với Nhật Bản. Bên cạnh đó, Hoa Kỳ đang là "đồng minh ngắn hạn" với chế độ Hà Nội, nhất là giai đoạn kềm hãm sự hung hăng, bành trướng của Tàu, cả hai dù không ưa nhau, vẫn cần nhau, đó là hình ảnh của Mỹ và Hà Nội hiện nay.

Những cuộc phản kháng chống Tàu qua biểu tình, qua các blog dân chủ, qua các ý kiến của những cựu chiến binh cộng sản, của những nhà trí thức trong và ngoài nước, đang là dấu hiệu gầy vốn của một cuộc đầu tư dân chủ.

Một năm biểu tình đã qua đi, tuy không còn các cuộc biểu tình như thế xảy ra, nhưng những cuộc biểu tình trong tâm thức và tâm hồn của 90 triệu người Việt trong nước, và 3 triệu người Việt hải ngoại vẫn đang tiếp diễn mạnh mẽ chống chính sách đại Hán xâm lược.

13 Ý kiến:

Lưu Ý :


- Những phản hồi sử dụng "Nặc danh/Ẩn danh"sẽ không được xuất hiện. Các bạn có thể chọn một nickname cho mình khi phản hồi bằng cách sử dụng các chức năng : "Tên/Url", hoặc bằng tài khoản Google

- Nếu nội dung phản hồi quá dài sẽ bị máy chủ BlogSpot hiểu lầm là Spam (không cho hiện lên), xin bạn vui lòng chia nội dung thành nhiều phần, hoặc chờ Dân Làm Báo cho xuất hiện lại phản hồi 

- Phản hồi sẽ bị xóa nếu : viết chữ Việt không dấu, hoặc sử dụng quá nhiều chữ IN HOA 
  1. Sau khi xảy ra biểu tình chống trung quốc tại hà nội, Bắc kinh gọi Nguyễn chí vịnh sang giao nhiệm vụ. Vịnh về khoe ngay là "chúng ta" phải kiên quyết dẹp biểu tình chống trung quốc
    Trả lời
  2. Đã 1 năm rồi còn gì. Biển đông vẫn dậy sóng. Ngư Dân VN vẩn bị bọn tàu khựa bắt cóc, đánh đập...
    Trả lời
    Trả lời
    1. Ngoại trưởng Kissinger của Mỹ đã nói:
      "Không có bạn vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn chỉ có lợi ích của Quốc gia là vĩnh viễn."
      Đấy, mấy ông trong BCT hãy nhìn mà thực hiện. Và nên nhớ rằng "lợi ích của Quốc gia" chứ không phải của cá nhân đâu nhé.
    2. Đề nghị danlambao dán nhãn:
      - Mỗi người chúng ta là 1 chiến sỹ yêu nước.
      Yêu Tổ Quốc VN, Yêu đồng bào cả nước, quyết không yêu bọn cs độc tài lãnh đạo....
  3. Đi xem ngợm diễn tuồng

    Một lủ mười bốn mặt bồi đình
    Năm trăm nghị gật múa linh tinh
    Mặc áo quan nô xây danh lợi 
    Đội quần chủ tặc dẹp biểu tình
    Bản Giốc,Hoàng Sa dâng Đại Hán
    Tây Nguyên,Tục Lãm hiến Bắc Kinh
    Xích tay nhân dân làm trâu ngựa
    Xiềng chân dân tộc đứng lặng thinh.

    Lê Hải Lăng
    Trả lời
  4. @ Bài chủ:"Một điểm cần lưu ý là hiện nay chúng ta cứ lo chống Tàu, mà quên rằng, Nhật Bản là nước mạnh mẽ tiếp tay yểm trợ nuôi dưỡng chế độ Nguyễn Tấn Dũng nhất. Do đó, cần phải có thái độ phản đối với Nhật Bản. Bên cạnh đó, Hoa Kỳ đang là "đồng minh ngắn hạn" với chế độ Hà Nội, nhất là giai đoạn kềm hãm sự hung hăng, bành trướng của Tàu, cả hai dù không ưa nhau, vẫn cần nhau, đó là hình ảnh của Mỹ và Hà Nội hiện nay"
    ------------------------------------------------------------------
    Chống Trung Quốc mà bài Mỹ và Nhật thì làm sao mà chống được đây hởi bác An?
    Chống Trung Quốc theo kiểu của bác không khác gì chống gậy đi qua Trung Quốc cho mau. 
    Tây Tạng, Phi Luật Tân, Lào, Cam Bốt, Thái Lan, Miến Điện, Nepal, Hàn Quốc những nước này có thể giúp bác chống xâm lăng TQ được sao? họ lo thân họ chưa xong lấy gì để giúp bác?
    Đọc xong bài của bác, thật sự xin lổi, không hiểu bác nói gì và muốn gì? Chẳng lẽ bác muốn nhân dân bỏ chống xâm lược Tàu quay sang chống Mỹ và Nhật để cứu nước như ngụ ý trong câu đã trích ở trên.
    Trả lời
    Trả lời
    1. Đồng ý với nhận xét của bạn.

      Ông Châu Đình An không dám nói là cần chống Việt Cộng mà chỉ quanh co "Một điểm cần lưu ý là hiện nay chúng ta cứ lo chống Tàu, mà quên rằng, Nhật Bản là nước mạnh mẽ tiếp tay yểm trợ nuôi dưỡng chế độ Nguyễn Tấn Dũng nhất. Do đó, cần phải có thái độ phản đối với Nhật Bản. Bên cạnh đó, Hoa Kỳ đang là "đồng minh ngắn hạn" với chế độ Hà Nội, nhất là giai đoạn kềm hãm sự hung hăng, bành trướng của Tàu, cả hai dù không ưa nhau, vẫn cần nhau, đó là hình ảnh của Mỹ và Hà Nội hiện nay."

      Điều đấy làm cho lời nói của ông ta không đáng tin cậy. Không lo chống Việt Cộng, Trung Cộng là kẻ thù ngay trước mắt mà bày trò lo xa "phản đối Nhật".
  5. "kháng chiến chống Mỹ" là mỹ từ mà tên giặc Hồ dùng để lừa gạt thanh niên VN "nhẹ dạ" hoặc "bị bắt buộc" đến chỗ chết, đễ thoả mãn tham vọng và thú tính của quan thầy Nga Tầu. 
    Theo ông Châu Đình An là đừng chơi với Mỹ& Nhật - "Đã có Đảng và Nhà nước lo" phải không ông Châu Đình An ?!
    Trả lời
  6. Trả lại Tổ quốc cho dân Việt!
    Trả lời
  7. Chưa đi chưa biết Bến Tre,
    Nếu đi sẽ thấy cá mè như nhau. 
    Toàn là mặt lợn đầu trâu,
    Cướp nhà, cướp đất, đè đầu dân oan.

    Chưa đi chưa biết Bà Đen,
    Nếu đi sẽ thấy chúng hèn đáng khinh.
    Tàu xâm lăng thì làm thinh,
    Dân đen phản đối, tội hình phạt ngay.

    Chưa đi chưa biết Bình Dương,
    Nếu đi sẽ thấy đau thương vô cùng.
    Thấy tàu thì nó gập lưng,
    Thấy dân thì nó lại hùng hổ lên.

    Chưa đi chưa biết Cà Mau,
    Nếu đi sẽ thấy một màu tang thương.
    Cầm quyền là lũ bất lương,
    Thụt két, tham nhũng, một phường lưu manh.

    Chưa đi chưa biết Cần Thơ,
    Nếu đi sẽ thấy xác xơ dân mình.
    Người dân khổ cực mưu sinh,
    Cầm quyền chiếm đất xây dinh, dựng nhà.

    Chưa đi chưa biết Đồ Sơn,
    Nếu đi sẽ thấy tệ hơn đồ tồi.
    Trên cao một lũ ngu ngồi,
    Để dân khốn khổ một đời lầm than.

    Chưa đi chưa biết Huế thương,
    Nếu đi sẽ thấy dân thường thở than.
    Lưu manh, trộm cướp làm quan,
    Cướp sông, cướp cạn, dân oan kêu trời

    Chưa đi chưa biết Hải Dương,
    Nếu đi sẽ thấy chuyện thường xảy ra. 
    Có miếng đất tốt dựng nhà, 
    Lãnh đạo nhìn thấy, thế là mất toi.

    Chưa đi chưa biết Hòn Chồng,
    Nếu đi sẽ thấy dân không còn gì.
    Trên cạn bị lãnh đạo đì,
    Dưới biển Trung Cộng nó đì mạnh hơn.

    Chưa đi chưa biết Lâm Đồng,
    Nếu đi sẽ thấy đau lòng tổ tiên.
    Giang sơn một giải cao nguyên,
    Để tàu khai thác nát nghiền quê hương.

    Chưa đi chưa biết Tây Ninh,
    Nếu đi sẽ mới biết dân tình làng quê.
    Ngày xưa ruộng luá ê hề,
    Bây giờ xuất cảnh làm thuê cho tàu.

    Chưa đi chưa biết Quảng Ninh,
    Nếu đi sẽ thấy hoảng kinh phận đời.
    Kiện thưa khó hơn kiện trời,
    Viết ra sự thật thì ngồi tù ngay.

    Chưa đi chưa biết Quy Nhơn,
    Nếu đi sẽ thấy chẳng hơn nhà tù.
    Dân đen cho đến thầy tu,
    Bất đồng ý kiến là tù mọt gông.

    Chưa đi chưa biết Sài Gòn,
    Nếu đi sẽ thấy chẳng còn thân quen.
    Đường xá hỗn độn, thay tên,
    Công an, cảnh sát tống tiền giữa trưa.

    Chưa đi chưa biết Sông Hương,
    Nếu đi sẽ thấy sông thường thở than.
    Còn đâu đất Việt dân Nam,
    Giang sơn gấm vóc nó mang dâng tầu.

    Chưa đi chưa biết Nha Trang,
    Nếu đi sẽ thấy từng hàng lệ rơi.
    Mỗi lần nhìn ra biển khơi,
    Giang sơn sao lại để trôi sang tàu.

    Chưa đi chưa biết Vũng Tàu,
    Nếu đi sẽ thấy giặc tàu xâm lăng.
    Lãnh đạo gục mặt lặng câm,
    Biểu tình, phản đối, người dân đi tù!

    Chưa đi chưa biết gần xa,
    Nếu đi sẽ thấy toàn là lưu manh. 
    Từ trung ương đến thừa hành, 
    Thấy tàu thì sợ chỉ hành hạ dân

    Chưa đi chưa biết Cali,
    Nếu đi sẽ thấy những gì đúng, hay.
    Cột đèn mà có chân tay,
    Nó cũng vượt biển sang đây tức thì.

    Thế mà cũng thấy lắm khi,
    Bao người áo gấm bay về Việt Nam.
    Hoặc là nghe lũ việt gian,
    Đem tiền mà cúng nuôi đoàn lưu manh.

    Chúng nó đè cổ dân lành,
    Đến cả những bậc tu hành chẳng tha. 
    Mất Hoàng Sa, mất Trường Sa,
    Tây Nguyên Bauxite bán ra cho tàu.

    Trí thức chống đối một câu,
    Đánh đập, bắt bớ, nhốt sâu trong tù.
    Quả là lũ lãnh đạo ngu,
    Đôi tai đã điếc, mắt mù đã lâu.

    Hỡi người dân Việt toàn cầu,
    Đoàn kết chống cộng, chống tàu ngoại xâm.
    Một ngày mai sẽ thật gần,
    Cờ vàng rực rỡ ba phần Việt Nam.(Bùi Phạm Thành)
    Trả lời
  8. Hội nghị Diên Hồng do vua tôi nhà Trần tổ chức vào thế kỷ thứ 12(?). Đợi Chờ ngày nay cũng kêu gọi Phong Trào Thăng Long và Hội Nghị Diên Hồng, mời gọi các đảng viên - đương nhiệm hay hưu trí - tụ tập tại Hà Nội (cũng có thể ở khắp nơi) kêu gọi dân chủ hóa trong đảng và thảo luận Chương Trình Hiện Đại Hóa và Dân Chủ Hóa CNXH
    Trả lời
    Trả lời
    1. @ Bác Đợi chờ

      Bác chắc có đọc bài của bác Nguyễn Thanh Giang? Chỉ mấy ông già tụ họp nhau nhắc chuyện xưa tích cũ mà còn bị công an cấm, thì làm sao có chuyện đcs cho phép thảo luận "Chương Trình Hiện Đại Hóa và Dân Chủ Hóa CNXH"?

      :-) Họa chăng ngày này 100 năm sau nữa bác Đợi chờ ạ.
  9. Đây là "bổn cũ soạn lại!!!" Đối với Đảng CSVN, bảo vệ an ninh cho Đảng là tối quan trọng hơn cả bảo vệ tổ Quốc. Để bảo vệ sự vững mạnh của Đảng, của chế độ. Chúng đã tổ chức hệ thống gián điệp hoạt động quốc ngoại, tình báo hoạt động quốc nội thật tốn phí và tinh vi. Đối với một số người, sau 1975 đã phải trốn chạy cs, nếu nay vì một lý do gì mà quay đầu hợp tác với chúng thì...những người này đáng tội hơn cả những người cs chuyên chính, những tiếc rằng, họ chỉ đánh lừa được những những kẻ thơ ngây về Cộng sản mà thôi.
    Trả lời

Không có nhận xét nào: